Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kính mời tham dự buổi trình chiếu phim Bolinao 52 và chs NQ Trịnh Thanh Tùng.

26 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 67404)
  • Tác giả :
Kính mời tham dự buổi trình chiếu phim Bolinao 52 và chs NQ Trịnh Thanh Tùng.


Lời Giới Thiệu: Trên web nhà chúng ta đã thấy chs NQ có nhiều tài năng trong các lãnh vực: văn, thơ, nhạc, họa: xin mời đến xem phim Bolinao 52 để thấy chị Trịnh Thanh Tùng, một chs NQ đã có mặt trong phim tài liệu Bolinao 52, kể lại kỷ niệm hãi hùng của chị trên đường tìm tự do năm 1988.

Đó là một phim tài liệu nói về chuyến vượt biển kinh hoàng cùa 110 thuyền nhân, sau 37 ngày lênh đênh trên biển, cạn kiệt nước uống và lương thực, rất nhiều người chết phải "thủy táng", chì có 52 thuyền nhân đến được đất liền, đảo Bolinao của Philippines.

Cuối tun này khi người Việt lưu vong trên toàn thế giới ngậm ngùi tưởng nhớ những thuyền nhân đã bỏ mình giữa đại dương, xin mời các chs NQ ở miền Nam California, đặc biệt là những cựu thuyền nhân, đến tham dự buổi chiếu phim Bolinao 52 ở hội trường báo Việt Herald (14861 Moran Street Westminster, CA 92683) vào ngày thứ bảy 30 tháng 4 năm 2011 @4:00PM and 7:00PM (chi tiết cụ th xin liên lạc với tòa soạn báo Việt Herald: Tel: 714-897-7379)


Phim Bolinao 52


bolinao_1-_chi_trinh_thanh_tung-content

Đạo diễn Nguyễn Hữu Đức và chị Trịnh Thanh Tùng

Photo: http://bolinao52.blogspot.com/

Phim “Bolinao 52” – thảm kịch của 110 người vượt biên đi tìm tự do

2007.04.17
Phương Anh, phóng viên đài RFA

Cách nay 17 năm, vào tháng 5, một con thuyền nhỏ xuất phát từ Bến Tre chở 110 người vượt biên đi tìm tự do. Thật không may, chỉ sau một ngày ra khơi, chiếc ghe nhỏ ấy đã hỏng máy và trôi lênh đênh trên biển… Trên chuyến hải trình, họ đã gặp nhiều tàu ngọai quốc nhưng không một chiếc nào dừng lại cứu vớt.

Bấm vào đây để nghe tiết mục này

http://www.rfa.org/vietnamese/programs/Bolinao52VnBoatPeopleSaga_PAnh-20070417.html?searchterm=None


Cuối cùng, họ gặp một chiến hạm Mỹ, những tưởng được tàu này cứu vớt, nhưng đã bị viên hạm trưởng từ chối. Thế rồi, thảm kịch đã xảy ra, phân nửa thuyền nhân đã chết vì kiệt sức, đói, khát… số còn lại bắt buộc phải ăn thịt của đồng loại đã chết để mà sống. Khi đến được bến bờ, câu chuyện thương tâm của họ được khám phá. Vị thuyền trưởng chiến hạm Mỹ bị đưa ra tòa.


Câu chuyện chìm dần vào quên lãng, nhưng mới đây, một nhà làm phim người Mỹ gốc Việt, Nguyễn Hữu Đức, đã tốn rất nhiều công sức và thời gian trong suốt 5 năm trời để thực hiện cuốn phim tài liệu về câu chuyện bi thảm này như để ghi lại phần nào lịch sử đau thương của thuyền nhân Việt Nam. Mục Câu Chuyện Hàng Tuần kỳ này xin mời quí vị nghe những chi tiết liên quan đến cuốn phim “Bolinao 52”


Đạo diễn Nguyễn Hữu Đức


Đạo diễn Nguyễn Hữu Đức, một cựu thuyền nhân, định cư tại Hoa Kỳ năm 1980. Sau khi tốt nghiệp trung học, anh theo học ngành vẽ tại Art Insitute of Houston và làm ở trung tâm điện ảnh thế giới Hollywood. Hàng ngày, anh có dịp tiếp xúc nhiều với phim ảnh và thế là anh quyết định theo học ngành truyền thông tại đại học UC Berkeley.


Anh rất yêu thích ngành làm phim tài liệu và đã từng phụ tá đạo diễn cho các phim tài liệu dài nhiều tập nói về gia đình và bản sắc, rất có giá trị như “The New Americans” và “My Journey Home”. Cả hai phim này đã từng được trình chiếu trên kênh truyền hình Hoa Kỳ PBS. Theo lời anh cho biết, bắt đầu từ năm 1998, anh đã rất chú ý đến vụ án chiếc tàu “Bolinao này” nhưng không có cơ hội để tìm hiểu nhiều hơn. Nguyên nhân nào đã gây sự chú ý của anh, anh cho hay:


“Vụ tầu Bolinao 52 xảy ra vào năm 1988, được đăng lên báo Mỹ như New York Time hay LA Time bởi vì chuyến tàu này đã gặp được chuyến tàu hải quân Mỹ ở vùng Đông Nam Á trong khi chiếc tàu này trôi dạt…


Nhưng ông thuyền trưởng USS Dubuque đã không vớt những thuyền nhân này và lúc chiếc tàu này được vào thì những người sống sót đã kể lại và quân đội hải quân Mỹ bắt đầu xử ông thuyền trưởng.


Lúc đem ông ta ra tòa thì báo chí đã đăng lên vấn đề này… Có nhiều bài viết trên báo và từ đó Đức đã sưu tầm ra được. Cũng có chương trình 60 minutes đã chiếu câu chuyện này vào năm 1988.”


Cũng theo lời của đạo diễn Nguyễn Hữu Đức, dựa theo các tài liệu mà anh đã sưu tập được thì sau khi bị chiến hạm Mỹ bỏ rơi, họ đã trôi thêm 18 ngày, rồi được một chiếc thuyền đánh cá Phi cứu và đưa vào đảo Bolinao, khi đó chỉ còn lại 52 người kể cả trẻ em, tổng cộng họ đã trải qua 37 ngày lênh đênh trôi trên biển.


Bắt đầu đi tìm những nhân chứng của “vụ án Bolinao 52” này không phải là chuyện dễ. Khởi đầu từ một thủy thủ tên Bill Coonan, là một nhân chứng trên chiến hạm USS Dubuque năm xưa, anh đã mở lại từng trang tài liệu. Anh kể lại về kết quả vụ tàu Bolinao 52 năm xưa:


“Tòa Hải Quân Mỹ xử ông thuyền trưởng đã bỏ rơi những người thuyền nhân này, nhưng ông ta không bị đuổi ra khỏi quân đội, không bị bỏ tù. Bây giờ, ông ta vẫn còn sống ở thành phố Los Angles. Đức không có dịp để gặp vì nhiều lần Đức điện thoại, muốn nói chuyện nhưng ông ta không muốn trả lời.


Đức tìm được chị Tùng là một trong những người sống sót và đi tìm hiểu, và tìm được một người thủy thủ trên chiếc tàu USS Dubuque của hải quân Mỹ và ông này rất hối hận về chuyện đã xảy ra 17 năm trước. Ông vẫn còn bị ám ảnh về ngày chuyến tàu hải quân Mỹ gặp chiếc tàu thuyền nhân nhỏ bé này.


Ông rất tức tối về quyết định của thuyền trưởng, vì ông ta nghĩ rằng những người này đáng phải được vớt vì tình trạng lúc bấy giờ quá đau khổ rồi, có người đã chết và trôi trên biển, có người đã bơi đến chiếc tàu và leo lên sợi dây để leo lên tàu hạm nhưng bị ông thuyền trưởng ra lệnh cắt dây để những người đó té xuống biển, những hình ảnh đó vẫn còn ám ảnh ông ta sau bao nhiêu năm nay…


Năm 2004, Đức có gặp được ông ta khi ông đến Los Angeles để thăm con gái của ông. Ông này tên là Cloonan. Ông chỉ là một thủy thủ thôi nhưng ông rất buồn về điều đó, bao nhiêu năm qua, ước vọng của ông Cloonan là chỉ muốn gặp lại những người sống sót để xin lỗi vì những chuyện xảy ra...


Chi tiết từ ông Cloonan rất rõ ràng, lúc đó ông ta sửa soạn để đưa những chiếc thuyền nhỏ của hải quân Mỹ đến chiếc Bolinao 52… coi tình hình chiếc tàu này. Nhìn từ chiếc tàu hạm, ông ta thấy tình trạng của những thuyền nhân cần cứu gấp vì có những người nhảy xuống biển mà bơi đến chiếc tàu... Ông ta sửa soạn để tiếp đón những thuyền nhân này nhưng được tin là thuyền trưởng không vớt và ông ta rất buồn về điều này..”

chi_tttung_va_ong_bill_clenan-content

Ảnh: Chị Trịnh Thanh Tùng và ông Bill Cloonan.


Những thuyền nhân còn sống sót


Với những thuyền nhân còn sống sót, thì thật là điều vô cùng nan giải, anh đã phải đăng báo, nhờ các đài Việt Ngữ ở địa phương tìm người. Sau một thời gian, có người liên lạc với anh và cho biết tin tức về thuyền nhân sống sót năm xưa, nhưng ai cũng từ chối, không muốn kể lại tấn thảm kịch ấy. Nhưng rất may, cho đến một ngày, anh gặp được chị Trịnh Thanh Tùng: “Đức đã gặp được chị Tùng là một nhân vật chính trong cuốn phim này. Phim này kể lại mọi chuyện, từ những chi tiết… mà chị Tùng đã cố gắng nhớ lại, đã trải qua, và chị Tùng có ý muốn về đảo Bolinao mà nơi chị đã được những người Philippines vớt và đem vào, để tìm lại những người đã cứu giúp, để cám ơn những người đó. Năm 2005, Đức và chị Tùng cùng phái đoàn quay phim đã trở về Philippines và tìm được một người đánh cá duy nhất còn sống, đã cứu vớt chiếc tàu Bolinao 52 năm xưa.”


Cũng trong năm 2006 vừa qua, lần đầu tiên, một cuộc hội ngộ giữa người phụ nữ can đảm Trịnh Thanh Tùng và người thủy thủ trên chiến hạm USS Dubuque năm xưa đã diễn ra như để giải trừ nỗi phiền muộn của hai bên kéo dài trong suốt mười mấy năm trường.


Chỉ khai thác ở khía cạnh này mà thôi nên đạo diễn Nguyễn Hữu Đức đã không ghi lại những chi tiết có thể gọi là kinh hãi và rùng rợn vì anh hiểu rằng đó là vấn đề hết sức tế nhị. Anh tâm sự: “Thật ra, những người ở trên chuyến tàu này đã không muốn thổ lộ là họ đã trải qua như thế nào vì chuyện này rất buồn và gợi lại những chuyện có thể làm cho người ta depress. Có nhiều người đã qua đây lập gia đình nhưng gia đình vẫn chưa biết được quá khứ của họ…


Chị Tùng là một trong những người sống sót, rất can đảm, vì chị nghĩ là con cháu của chị bắt buộc phải biết về những chuyện chị đã phải trải qua… có nhiều chuyện xảy ra trên chuyến tàu mà mình chưa biết. Có một anh, khi vượt biên còn nhỏ, cả gia đình đã chết hết rồi, cha mẹ, em cũng bị chìm trên biển và anh đã chứng kiến những thân nhân của mình chết trên chiếc tàu đó.


Lúc đó, anh đến Mỹ chỉ có 10 tuổi. Năm 2006, người bà con họ của anh này, có dựng một kịch bản tên là Trial by Water, cũng về chuyến tàu này, kể lại những gì anh đã trải qua và kịch này ghi lại những chuyện rùng rợn ăn thịt người ở trên chiếc tàu. Đức đã xem vở kịch đó nhưng rất nhiều người không đồng ý kể ra những chi tiết rùng rợn như vậy, vì mình không trải qua chuyện đó, mình không thể ghi lại đau đớn của người ta được.”


Mang tính lịch sử


Được hỏi qua cuốn phim tài liệu mang tính lịch sử này, anh mong khán giả cảm nhận điều gì, anh cho hay:


“Mục đích đầu tiên là Đức muốn tạo ra những chuyện từ xưa đến bây giờ, từ ngày thuyền nhân đã bỏ Việt Nam ra đi đến bây giờ, có nhiều chuyện không thể kể nổi cho những người ngoại quốc, những người không trải qua, và cùng lúc đó, những câu chuyện này trong gia đình nhiều khi cũng không thể kể ra được…


Đức muốn kể cho những người chưa trải qua, những cảnh vượt biên là như thế nào…Mục đích thứ hai là những thế hệ trẻ sanh ra ở bên Mỹ hiểu về vấn đề lịch sử của cha mẹ mình, hay là ông bà mình đã trải qua như thế nào… tại sao lại có mặt ở trên nước Mỹ này.”


Thưa quí vị và các bạn, riêng với chị Trịnh Thanh Tùng, khi hỏi vì sao chị lại quyết định nhận lời kể ra hết những chi tiết đạo diễn Nguyễn Hữu Đức, chị nói:


“Ban đầu mình cũng không tính nói vì cái chuyện đó xảy ra ngoài ý muốn, nhưng khi mình coi phim “Alive” của Mỹ, chiếc máy bay rớt trên núi tuyết, những người đó họ phải ăn thịt bạn đồng hành của họ để họ sống sót. Tôi coi phim đó tôi thấy rằng họ cũng giống mình, chỉ khác một điều là mình đi tìm tự do cực khổ, còn họ thì đi chơi, nên nếu mình không nói ra thì đâu ai biết.


Khi tôi sống được và qua tới Mỹ, thì tôi nghĩ rằng không có gì phải sợ hãi, phải lo lắng hết… giống như một phép nhiệm mầu cho những người Phi giúp mình nên mình mới sống được... nên tui nghĩ chuyện đó không có gì xấu để dấu hết.


Nhưng khi tôi quyết định nói ra thì nhiều người cũng nói là không sợ người ta cười, người ta nói Việt Nam mình man ri mọi rợ... Nhưng tôi muốn những thế hệ trẻ phải biết hay những đứa trẻ may mắn đi thẳng từ Việt Nam qua, chúng nó đâu biết thuyền nhân vượt biên cực khổ như thế nào.


Tôi không phải làm cho tôi mà tôi làm cho những đứa nhỏ, sau này, khi tôi chết rồi, tụi nó coi lại... Tôi coi lại thấy rất xúc động, khóc và cả rạp hát nhiều người cũng khóc, như thế tôi thấy là mọi người đã hiểu cho mình…” Tuy thế, cho đến bây giờ, trong lòng chị vẫn thắc mắc một điều: “Tôi vẫn còn thắc mắc tại sao ông ta không dang tay cứu vớt những người trên chiếc tàu của tôi ? Trong khi đó, trên ghe đã có người chết, đã thẩy xuống biển, ổng cũng thấy rồi… Anh của tôi cũng bơi qua đó mà họ đã làm cho anh ấy rớt xuống, lúc ấy anh đã đuối rồi, họ thẩy cho anh chiếc phao và bảo bơi về lại ghe đi, và họ sẽ giúp nhưng họ đã không giúp…”


Có lẽ sẽ không bao giờ có câu trả lời cho thỏa đáng. Phải chăng chúng ta chỉ có thể tạm giải thích rằng vào thời điểm ấy, có lẽ thế giới đã mệt mỏi và đang muốn quay lưng lại với thuyền nhân Việt Nam, nên vị hạm trưởng trên chiến hạm Mỹ năm xưa đã lạnh lùng từ chối ?


Cuốn phim tài liệu này không hề lên án hay chỉ trích một phía nào, mà nó chỉ là tiếng nói của những người sống sót từ chiếc tàu Bolinao 52 kể lại chuyến hải hành của họ ra đi tìm tự do ra sao.

Cuốn phim tài liệu này không hề lên án hay chỉ trích một phía nào, mà nó chỉ là tiếng nói của những người sống sót từ chiếc tàu Bolinao 52 kể lại chuyến hải hành của họ ra đi tìm tự do ra sao. Phương Anh xin dừng nơi đây. Mời quí vị đón nghe thêm chi tiết về chị Trịnh Thanh Tùng trong mục Trang Phụ Nữ vào sáng thứ hai tuần sau.

Nguồn: http://www.vietcyber.com/forums/showthread.php?t=116591

21 Tháng Tư 2012(Xem: 148056)
Hướng Đạo một ngày là Hướng Đạo trọn đời. Thành ngữ nầy tôi đã được đọc trong tủ sách Hướng Đạo từ những ngày mới chập chững bước chân vào Phong Trào.
16 Tháng Tư 2012(Xem: 104255)
Cho tôi những buổi sớm mai. Để nghe máu nóng chảy dài trong tim. Xin đời giây phút bình yên. Cạn khô nước mắt đi tìm dấu xưa.
16 Tháng Tư 2012(Xem: 144561)
con số 13 là con số đáng sợ! Nhưng với chúng tôi, nó lại là con số thật đáng yêu! Vì lần họp mặt lớp 11B4 lần thứ 13 này là ý nghĩa nhất
16 Tháng Tư 2012(Xem: 99043)
Có phải em là một giòng sông lạ, Thì thầm trong ta tiếng sóng ngập ngừng. Em có biết đâu đời ta lá cũ, Rơi xuống bên bờ đất đá nhỏ nhen.
13 Tháng Tư 2012(Xem: 154234)
(Không biết có phải nhờ vào uy linh của… Đức Ông hay không, vài tháng sau có một cây cầu được khởi công! Đến nay đã hoàn thành vào đầu năm 2012)
13 Tháng Tư 2012(Xem: 166540)
Sau nầy, khi đã thành nhân, dù không thành danh gì nhưng tôi vẫn mãn nguyện vì mình đã có một ký ức tuổi thơ thật tuyệt vời…
12 Tháng Tư 2012(Xem: 144288)
Từ rất nhiều năm nay cứ hễ trời mưa là tôi nhớ. Nhớ quay quắt, nhớ khôn cùng ngôi trường nơi vùng rừng núi ấy.
12 Tháng Tư 2012(Xem: 100655)
Ngày đi con chưa nên hình vóc. Ngày về con tập bước rong chơi. Ngày tháng tư buồn, trăn trở thức. Niềm đau năm tháng vẫn không nguôi .
09 Tháng Tư 2012(Xem: 43239)
Lâu lắm rồi mới được sống trong không khí thân tình Hướng Đạo thế này, cho nên tôi không thể ngăn dòng nước mắt trong đêm lửa trại bế mạc.
07 Tháng Tư 2012(Xem: 111895)
anh có bao giờ ngồi nhớ lại tháng Tư nào, cuộc sống lưu vong? -- ba mươi bảy năm rồi, anh ạ tóc xanh xưa, giờ trắng như bông!
07 Tháng Tư 2012(Xem: 125172)
Thầy kính yêu của con, thầy trò ta đã không gặp lại nhau hơn bốn mươi năm qua. Nhưng qua trang web NQ, con đã gặp lại hình ảnh của Thầy.
06 Tháng Tư 2012(Xem: 152957)
Video này được thực hiện dưới dạng Playlist, gồm 10 bài hát : * Buồn * Buồn chi nữa em * Chủ nhật buồn * Có những nỗi buồn * Em loài hoa buồn ...
06 Tháng Tư 2012(Xem: 108567)
Tôi về một mình bên trang giấy buồn hiu Bỗng thấy lại trời thơ xanh bát ngát Tôi vẽ hình thơ đầy thềm giếng xưa trong mát Có cổ chị trắng ngần, có cổ áo trái tim.
05 Tháng Tư 2012(Xem: 140502)
Với tôi, âm nhạc là tri kỷ, là ngôn ngữ của hồn, là liều thuốc của con tim, là nguồn sống và là... tất cả. Xin cám ơn đời, cám ơn người đã cho tôi có được niềm đam mê tuyệt vời ấy.
30 Tháng Ba 2012(Xem: 110738)
Nhớ người cây cỏ tỏa hương Gió thơm mùi tóc, hoa vương vấn lòng Nhớ người nước rẽ đôi dòng Biển Đông, Biển Bắc còn mong mỏi gì
30 Tháng Ba 2012(Xem: 105090)
tôi nhớ dòng sông rủ bóng dừa nhớ người chị gái bến đò xưa những ngày đi học thời thơ ấu chị với tôi cùng chuyến đò đưa
30 Tháng Ba 2012(Xem: 158540)
THÁNG TƯ NẮNG - Thơ Tưởng Dung, Nhạc Phạm Chinh Đông- Hòa Âm: Đỗ Hải – Ca sĩ : Thúy An
29 Tháng Ba 2012(Xem: 116897)
Đi tìm mùa Hè xưa Tiếng ve sầu đầu Hạ Lưu bút trao vội vã Mắt buồn,thoáng mây qua
29 Tháng Ba 2012(Xem: 108096)
Hai mươi năm có còn nhớ nhau? Đời chẳng chung đôi đến bạc đầu Ngước mặt nhìn mây...về cố xứ... Có biết hồn em vẫn nhói đau?
23 Tháng Ba 2012(Xem: 149995)
Trong lúc sống nay đây mai đó ở Sài Gòn, tôi đã từng "được" Công An hỏi thăm và đưa về ngủ ở trong bót để làm quen với muỗi vài lần.
23 Tháng Ba 2012(Xem: 164251)
# Tiêu đề: Giấc sầu # Artist: Ngô Càn Chiếu # Composer: Ngô Càn Chiếu # Harmonist: Ngô Càn Chiếu # Lyricist: Ngô Càn Chiếu
23 Tháng Ba 2012(Xem: 29985)
Xin mời thưởng lãm "Những bông hoa muộn" trong vườn Thủy Tiên của cô Nguyễn thị Thu"
23 Tháng Ba 2012(Xem: 156572)
Hình thành từ tình thân ái nên buổi tiệc đã trở thành cuộc họp cảm động của bạn bè nhiều khóa nhắc lại kỷ niệm một thời áo trắng Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2012(Xem: 130680)
Hằng năm, cứ vào cuối mùa đông, khi thời tiết bắt đầu ấm dần thì hoa anh đào nở rộ báo hiệu mùa xuân chớm sang. Cũng vào thời gian nầy, lễ hội hoa anh đào được tưng bừng tổ chức ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn.
17 Tháng Ba 2012(Xem: 138471)
Cô cười! Vẫn nụ cười ngày xưa, nhưng không còn héo hắt nữa! Đã ánh lên sắc hồng của tình thương, của tình Cô trò và của những kỷ niệm ấm áp ngày xưa!
16 Tháng Ba 2012(Xem: 91712)
Mùa hè thật đã qua Nhưng tình em chưa cạn Vẫn nồng nàn, sôi nổi Trong con tim bồi hồi
15 Tháng Ba 2012(Xem: 102993)
Biết đến bao giờ tay nắm tay Cùng chung đối ẩm chén men cay Chờ vầng mây ấm che mày nguyệt Hai đứa trao nhau nụ hôn dài.
15 Tháng Ba 2012(Xem: 104567)
Có tình yêu nào không hờn vu vơ Cho mắt em xôn ...xao nỗi đợi chờ... Cho bờ môi anh vụng về ...bối rối... Cho nụ hôn càng nồng nàn hơn xưa ...
14 Tháng Ba 2012(Xem: 107963)
Ta muốn hóa thân làm bướm Đậu trên tóc nhỏ, trường tan Bạn bè ồ lên, đẹp quá Nhỏ ơi, bắt lấy bướm vàng!
14 Tháng Ba 2012(Xem: 168012)
NỖI ĐAU MUỘN MÀNG - Nhạc Ngô Thụy Miên - Phạm Tấn Phước trình bày
12 Tháng Ba 2012(Xem: 257263)
Thơ Tưởng Dung - Nhạc Phạm Chinh Đông- Hòa Âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ: Thùy An
09 Tháng Ba 2012(Xem: 107868)
Và ngôi Hoàng Hậu vẫn tôn vinh Vương Miện cho em mãi sẵn dành Anh chép bài thơ này kỷ niệm Chuyện mình thuở bé: Trẫm thương Khanh.
09 Tháng Ba 2012(Xem: 112570)
Tám thuyền nến hân hoan Chào tháng ba rộn ràng Có một ngày như thế Gió hát mừng vang vang.
08 Tháng Ba 2012(Xem: 107545)
Nắng đổ chiều buông một thoáng buồn Áo bay mờ nhạt buổi hoàng hôn Tóc huyền lơi lả vờn hoa tím Cỏ úa, thềm rêu lệ chực tuôn.
02 Tháng Ba 2012(Xem: 102082)
Bây giờ bên đàn con cháu ngoan Mông ước ngày xưa đã toại lòng Em nép vào lòng anh thỏ thẻ -" ĐỒNG VỢ ,ĐỒNG CHỒNG TÁT BIỂN ĐÔNG "
02 Tháng Ba 2012(Xem: 152065)
Có rất nhiều điều anh chị em tôi đã chia sẻ với nhau trong lần gặp gỡ này. Chia sẻ để cảm thấy gần gũi nhau hơn, thương mến nhau hơn ...
02 Tháng Ba 2012(Xem: 132485)
Đầu tuần vừa qua, tôi có nhận được tin nhắn do Nghiêm Thái Bình chuyển đến, với nội dung thông báo mời dự họp mặt cựu Hướng đạo sinh Biên Hòa, tổ chức vào sáng Chủ nhật 26/02/2012
01 Tháng Ba 2012(Xem: 122604)
Hơn 40 năm trước, Hắn rời trường Trung Học Ngô Quyền Biên Hòa rất sớm. Vừa học xong lớp Đệ Lục, chưa qua tuổi 15 Hắn đã nuôi mộng giang hồ,
01 Tháng Ba 2012(Xem: 137844)
Tôi chỉ kịp nghĩ mình như chim non se sẻ, vừa chớm đủ lông đã phải chập chững vỗ cánh, rời tổ ấm và bay về cuối phương trời xa.
25 Tháng Hai 2012(Xem: 91490)
Quên bao kỷ niệm sao đành Những chiều tan học đêm thanh hẹn hò Yêu nhau ngày ấy mộng mơ Ép vào trang sách bài thơ mộng vàng
25 Tháng Hai 2012(Xem: 106389)
Ngang trường, áo trắng chiêm bao Biên Hòa, còn nợ nần nhau cuộc tình Từ ta nhận áo đăng trình Và em biết khóc, ngày xanh môi cười!
24 Tháng Hai 2012(Xem: 165649)
# Artist: Ngô Càn Chiếu # Composer: Ngô Càn Chiếu # Harmonist: Ngô Càn Chiếu # Lyricist: Ngô Càn Chiếu
24 Tháng Hai 2012(Xem: 137292)
Riêng tôi, cảm nhận sự vô thường trong nhân thế, cảm nhận cuộc đời sắc sắc không không. Thắp 3 nén hương cho ấm mộ bạn mình cũng ấm thêm tình bằng hữu.
22 Tháng Hai 2012(Xem: 152147)
Nét ngây thơ non trẻ của những học sinh Trung học Ngô Quyền Biên Hòa dạo nào được thay thế bằng nét chững chạc, từng trải theo năm tháng.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 104219)
Thơ đẫm ướt dòng trăng Nồng nàn hương nguyệt quế Đêm lành lạnh sương giăng Thơ chung thủy hẹn thề.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 100404)
Khung trời Hoa Mộng rộn ràng, Thu qua, Đông tới vội vàng cũng đi. Đón Mùa Xuân với tình si, Những ngày thơ mộng ra đi lại về.
17 Tháng Hai 2012(Xem: 101890)
Anh.. đang chờ cuộc phân ly Và tôi ... rồi sẽ đến kỳ mà thôi... Cảm ơn anh đã yêu tôi Mối tình chân thật ngàn đời không quên
15 Tháng Hai 2012(Xem: 142860)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Châu Thùy Dương
14 Tháng Hai 2012(Xem: 122407)
Nhờ sự bùng nổ của phương tiện truyền thông, nhờ trang Web ái hữu cựu học sinh Ngô Quyền, bạn bè chúng tôi lại tìm về với nhau.
14 Tháng Hai 2012(Xem: 78536)
Quay về tổ ấm hôm nay. Bốn mươi năm những tháng ngày hư hao. Bạn bè sẽ gặp lại nhau. Tròn như trái đất bay vào thinh không.
10 Tháng Hai 2012(Xem: 132484)
Ngày nào cũng sang sông, cũng đưa đẩy mái chèo mà tôi không thấy chán. Vẫn thương da diết bến sông và con đò cũ kỹ.
10 Tháng Hai 2012(Xem: 147717)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
10 Tháng Hai 2012(Xem: 111472)
Về tìm đâu dáng ngọc chiều xưa Về đây nghiêng bóng tòa tháp cổ Về đây xao xuyến cội dương già Về tìm đâu “hoa tím ngày xưa”?!
04 Tháng Hai 2012(Xem: 129708)
Chuyện nội bộ chúng tôi cũng chỉ như giòng chảy của một nhánh sông nếu Đại gia đình Ngô Quyền như là biển lớn.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 100154)
Dẫu gần hay cách phương trời Chúng em lòng vẫn suốt đời không quên Nguyện lòng : Xin khắc mãi tên Thầy ơi ! Bạn hỡi ! Trường yêu ! NGÔ QUYỀN.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 138002)
Có những người ra đi thoáng chốc đã đi vào quên lãng, nhưng cũng có người đi để lại tiếc thương và kính mến cho bao người.
03 Tháng Hai 2012(Xem: 152977)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông - Hòa Âm : Đỗ Hải - Ca Sĩ : Thanh Hoa
02 Tháng Hai 2012(Xem: 147992)
Phạm Phúc Hải ơi, đến bây giờ bạn mới thực sự hết khổ hết buồn. Những dòng này thay nén nhang tôi vĩnh biệt bạn!....
30 Tháng Giêng 2012(Xem: 100902)
sống trọn cho nhau từng phút tình yêu không chỗ bắt đầu tình yêu không hồi kết thúc vườn xuân miên viễn nhiệm mầu
28 Tháng Giêng 2012(Xem: 98195)
Trời bên ngoài còn chút gió heo may Con biết tìm đâu Mùa Xuân đã mất Lòng thương quê thương Mẹ già hiu hắt Tết ở quê người, đâu Tết trong con?
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 157286)
... khi mở tung cánh cửa sổ cho làn gió sớm ùa vào phòng, Diễm mới cảm nhận được dường như thời tiết đang bắt đầu chuyển mình nhẹ nhàng để bước sang Xuân.
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 98935)
em là mây, là thiên hà vũ trụ là mặt trời ngày, tinh tú ban đêm là mưa xa, là hạt nắng bên thềm là nước của sông, cội nguồn của biển
26 Tháng Giêng 2012(Xem: 135660)
Tết năm nay, khi đi dự hội Xuân, Em sẽ đội lên bộ tóc của anh, trang điểm thật đẹp… để thấy mình được trở lại thời thanh xuân, tràn đầy sức sống…
20 Tháng Giêng 2012(Xem: 128753)
“Hoa là hiện thân của bà ngoại, một loài hoa thanh tao cao quí nhất đời…”. Má đã dạy tôi một triết lý lớn ẩn trong hồn mai nhỏ, hoa cứ lặng lẽ cho đời trọn vẹn hương sắc lẫn niềm tin…
19 Tháng Giêng 2012(Xem: 135601)
Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Thanh Duyên
18 Tháng Giêng 2012(Xem: 128092)
Hôm nay, qua khung cửa sổ sau nhà, những cánh đồng khô vàng úa bỗng trở thành một cánh đồng đầy hoa mai vàng rực rỡ. Thì ra những ngày xuân năm nào của tôi đang bắt đầu trở lại.
18 Tháng Giêng 2012(Xem: 117539)
Thá́ng 12/2011 vừa qua Ngọc Dung có gửi tặng tôi cuốn Ngộ Nhận của giáo sư Kiều Vĩnh Phúc. Sau khi đọc, tôi có mấy hàng này, hy vọng nó không quá chủ quan.
16 Tháng Giêng 2012(Xem: 126203)
Cũng cùng là một con vật hình thành từ tưởng tượng, nhưng ở hai phương trời Đông, Tây, con rồng được nhìn dưới hai lăng kính trái ngược nhau.
16 Tháng Giêng 2012(Xem: 144110)
Tự nghĩ, Hương Xuân không còn đầy! Cảm nhận không còn ngất ngây! Do tuổi tác hay do tâm hồn mình "chai" đi mất!?
13 Tháng Giêng 2012(Xem: 99971)
Mùa Xuân cũng là lúc để "Ôn Cô Tri tân". Xin mời xem hoa của năm trước và những chậu sẽ nở vào tết năm nay.
13 Tháng Giêng 2012(Xem: 102417)
Con cháu Tiên Rồng mây gặp hội Hùm thiêng Âu Lạc nước dâng thời Ung dung phất phới cùng mây gió Chấp cánh cờ bay khắp biển trời.
11 Tháng Giêng 2012(Xem: 124468)
ôi nhớ và tâm đắc câu hát trong bản nhạc Diễm Xưa của Trịnh Công Sơn: “Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau…”.
09 Tháng Giêng 2012(Xem: 106924)
Mỗi lần mùa xuân sang Tuổi đời tăng thêm một Bến thời gian, năm tháng Hư ảo, cuộc đời trôi…
07 Tháng Giêng 2012(Xem: 144884)
Thơ Tưởng Dung – Nguyên Phan phổ nhạc – Hòa âm: Cao Ngọc Dung - Ca sĩ : Thùy An
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 98381)
chập chùng mấy dặm sơn khê tàu muôn năm cũ đi về mai sau tay nghiêng gối một bên đầu lắng nghe thác đổ tuôn vào rừng sâu
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 98998)
Rồi ta sẽ gặp nhau Dù tóc đã bạc màu Theo thời gian chồng chất Yêu thương vẫn dạt dào.
06 Tháng Giêng 2012(Xem: 97463)
Bóng hình xưa tưởng nhạt mờ Giờ đây rực sáng là nhờ NGỌC XUÂN Niềm vui mắt lệ trào dâng Mùa Xuân lại đến bâng khuâng cuộc đời
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 36197)
... Vậy mà hơn nửa cuộc đời vẫn vất vả loay hoay, đôi khi bó tay, trước những cộng trừ nhân chia đơn giản của cuộc đời.
01 Tháng Giêng 2012(Xem: 99947)
Công viên ghế đá chiều vàng, Dòng sông tuổi nhỏ rộn ràng bên nhau . Thời gian thơ mộng qua mau, Nhớ hè Phượng đỏ như màu môi Em.
31 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 101589)
Xuân sang, Hạ đến, Thu tàn. Mùa Đông lạnh giá ngút ngàn trong tôi. Đưa tay, tờ lịch cuối rơi. Một năm mới đến bên đời lao xao.
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 121476)
Cà phê còn đắng sao đêm cạn Thức mãi chờ rơi giọt cuối cùng Nhớ những dấu chân qua ngày tháng Đếm hoài mà nhớ cứ rưng rưng
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 105428)
Xin đời đôi phút bình yên Tham - sân - si bỏ lại miền phù hoa Gối tay dưới cội thông già Để nghe hương cỏ vô ưu ngập hồn...
30 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 32825)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 139419)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Châu Thùy Dương
19 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 105111)
Lá vàng rơi là chuyện thường em nhỉ Cũng giống như trăng lúc tận lúc rằm Hãy nhặt lên và ép vào trang vở Thật nồng nàn hương lá ngủ âm thầm.
16 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 120010)
Đêm Đông tiếng hát xa dần Như còn đọng lại cõi trần âm thương Và còn lưu luyến ngôi trường Biên Hòa hương bưởi ngát thơm một thời
15 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 97439)
Dường như trong sương khói Suối tóc nào buông lơi Bước giang hồ đã mỏi ... Một mình anh chơi vơi Anh vẫn thèm sống lại... Đêm Giáng sinh bên người...
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 130524)
Không hề có trong dự tính của tôi lần đầu đến Úc, nhưng cái duyên hội ngộ người xưa cho tôi cơ hội gặp lại khá đông anh chị em cựu học sinh trường Ngô năm cũ.
11 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 102122)
Orange những ngày Đông Sương che mờ phố bể từng đợt sóng nhớ mong vỗ bờ hồn quạnh quẽ
11 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 13868)
Ngập ngừng khép nhẹ cánh tiên Bướm vàng bước đến bên hiên tháng mười Chiều Thu thong thả rong chơi... Có hoa... có bướm.. .một trời dịu êm
08 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 135519)
Không biết từ bao giờ ngày Giáng Sinh đã trở thành ngày lễ hội chung cho toàn thể mọi người, không hề có chuyện phân biệt tôn giáo nào… .
06 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 89630)
Em về với tháng mười hai Đôi tà hương lượn tóc cài Giáng Sinh Hồn tôi thắp nến lung linh Trái tim xưng những tội tình yêu em
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 101064)
chờ nhau trên sân ga nhạt nắng, ánh chiều tà đường về xa diệu vợi tìm đâu bóng quê nhà
02 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 99463)
Mưa hay nước mắt tuôn dài... Cho em hứng đầy hai tay Muốn trao về anh một nửa Nhưng làm sao... làm sao đây?
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 21228)
Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ: Đỗ Hải & Thúy Hà
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 128077)
Thầy Trò Ngô Quyền lại có dịp họp mặt đầy ắp tình cảm ấm nồng trong một ngày vào Đông, với bao niềm vui và những nụ cười không dứt…
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127902)
Tiếng hát ngọt ngào như hòa quyện trong tiếng sóng, tiếng vỗ cánh của một loài chim biển, được vọng đến từ một nơi xa vào đêm trăng sáng...
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122513)
Những lời cảm ơn chân tình của những người Việt Nam lưu lạc quê người gời đến nhau trong mùa Lễ Tạ ơn của Mỹ có mang theo cả tấm lòng...
19 Tháng Mười Một 2011(Xem: 128247)
Tôi muốn dùng bài viết này để tri ân các thầy cô trong ngày lễ Tạ Ơn 2011.