Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

LPQ - SÂN GA XƯA

Saturday, September 28, 20198:13 PM(View: 12788)
LPQ - SÂN GA XƯA

SÂN GA XƯA


san-ga

1.
Đã gần bốn mươi năm hắn mới bước vào thăm lại ga xưa.

Một buổi tối cuối tuần sân ga thưa vắng bóng người. Đi quanh một vòng sân ga cố tìm lại một chút gì còn vương trong ký ức, nhưng hắn chỉ nhìn ra duy nhất còn sót lại là mảng tường nhỏ quét vôi màu vàng ve phía ngoài căn phòng của trưởng ga ngày xưa giờ vẫn còn như cũ.

Bước vào một quán cà phê cóc bên cạnh nhà ga khi cơn mưa hạ bất chợt đổ xuống, hắn đăm chiêu ngồi nhớ lại bao kỷ niệm lãng mạn của tuổi học trò...
   
“... Bỏ mặc mưa về, bỏ chiều phai.
         Bỏ mặc hư vô, bỏ ngậm ngùi...”.

Biên Hòa ngày xưa là một tỉnh lỵ nhỏ nằm cạnh Sài Gòn có tuyến đường sắt chạy qua trung tâm. Ga xe lửa Biên Hòa mặc dù qui mô nhỏ chỉ là trạm dừng, đi của các chuyến tàu chợ nhưng lại nằm ngay trung tâm, vả lại thời chiến tranh có sân bay quân sự Biên Hòa rất lớn, lính “ta” lính “tây” rất đông, việc vận chuyển hành khách và hàng hóa mua bán qua ga rất nhộn nhịp nên không ai gọi là ga xép mà gọi là ga nhỏ Biên Hoà. Nhưng với người dân trong tỉnh nhỏ nầy lại thường hay gọi gần gũi hơn là ga Biên Hùng, vì ngay đường ngắn dẫn vào nhà ga có rạp hát chính của tỉnh lỵ tên là rạp hát Biên Hùng.

Ngày đó giữa thập niên 60-70 mỗi lần cúp cua nghỉ học, hắn cùng mấy thằng bạn thường chui qua cái lỗ chó phía sau trường trung học Ngô Quyền rồi đi bộ dọc dài theo đường ray xe lửa, băng qua phía ngoài nhà ga xuống đình Lân Thị để tắm rạch và câu cá. Ga xe lửa vô tình trở thành điểm hẹn của những cậu học trò mơ mộng đầy tinh nghịch.

Khi vào đại học, hàng ngày hắn xuống Sài Gòn bằng xe lửa, sáng tinh mơ đi và tối về. Khoảnh khắc nhớ nhất là mỗi khi tàu rúc còi để qua cầu Gành là hắn vội rời băng ghế gỗ để ra đứng ở đầu nối giữa hai toa tàu. Vừa nhìn thân tàu lắc lư vừa hít lấy hít để làn gió mát lạnh từ sông Đồng Nai len qua các vòm cầu sắt thổi tạt vào mặt và hắn thường hay nhắm mắt lại tưởng tượng gương mặt cô bé học trò trường trung học Kiểu Mẫu Thủ Đức quen nhau trên tàu rồi cười một mình ên.

Một buổi chiều tối mùa Noel cuối năm 73, trên chuyến tàu muộn khởi hành từ ga Sai Gòn về Biên Hoà, mọi khi đi tàu hắn thường lên toa đầu rồi đi dọc dần xuống các toa sau để tìm người quen, chợt nhìn thấy một cô nữ sinh tóc thắt bím mặc đồng phục huy hiệu trường ngồi một mình tì tay trên thành ghế nhìn ra ngoài ô cửa. Bước chân dừng lại, hắn đến ngồi cạnh bên và làm quen.
- Em học trường Kiểu Mẫu hả?
- Dạ!
- Sao hôm nay em đi từ Sài Gòn về?
- Dạ em theo bạn đi xuống Sài Gòn để lựa mua quà tặng Noel.
- Hèn chi anh thấy tàu tối mà còn học trò về trễ...

Sau vài ba câu chuyện có lẽ thấy anh sinh viên nói chuyện cũng hài hước có duyên nên cô bé vui vẻ bắt chuyện và cười tủm tỉm hoài, trước khi tàu dừng lại sân ga hắn cũng vừa kịp viết vào tấm thiệp Noel có hình cái chuông vàng cột nơ đỏ với dòng chữ “Tặng nhỏ, chuyến tàu làm quen. Giáng sinh 73”.

Hắn và cô bé đang học lớp đệ tam (lớp 10) quen nhau như vậy. Và sau đó hắn trở thành thầy dạy kèm tại nhà cho cô bé là con gái của một vị Trung tá VNCH, mẹ và hai em trai của cô bé đều xem hắn như người trong gia đình, chỉ có ngài Trung tá thỉnh thoảng về thăm nhà vẫn giữ khoảng cách và gọi hắn bằng anh chứ không kêu tên hắn như người mẹ. Có những buổi hắn từ SG về sớm, xuống ga Thủ Đức ngồi hàng giờ trong sân ga chờ đón cô bé tan học ra rồi cả hai lên xe lửa về nhà. Ăn cơm tối chung với gia đình, đôi khi mẹ của cô bé hay nhẹ nhàng nhắc lại câu nói: “Mẹ mong tụi bây luôn bên nhau như vầy”. Sau những buổi dạy, ra ngồi ngoài phòng khách nơi bày biện đầy các kỷ vật binh nghiệp của Trung tá, hắn thường đàn và hát chung với cô bé các bài nhạc Trịnh Công Sơn, đặc biệt cô bé rất thích nghe hắn vừa đàn vừa hát bài “Đại Bác Ru Đêm”. Trước nhà có hai cây sứ, buổi tối trước khi hắn ra về cô bé thường hay ngắt một bông hoa sứ trắng cài vào ghi đông xe đạp của hắn và luôn mĩm cười “anh thầy về ngủ ngon!”. Hắn đạp xe từ nhà cô bé gần hãng Dầu leo dốc Kỷ Niệm về đến nhà còn mang theo mùi hoa sứ thơm vào giấc ngủ muộn.

2.
Biến cố tháng 4/75, các trường học tạm đóng cửa, riêng trường trung học Kiểu Mẫu Thủ Đức thì đóng cửa hẳn, cô bé đang học dang dở lớp 12 cũng nghỉ học luôn. Hắn vẫn lui tới nhà của cô bé thăm gia đình, ở nhà chỉ còn bốn mẹ con và vú Sáu, những buổi tối không khí lặng buồn nhất là mỗi khi hắn nhìn thấy người mẹ ngồi nơi phòng khách cũ nhìn các con và nhớ đến chồng đang đi cải tạo ở xa mà nước mắt lăn dài. Cuộc sống ngày càng khó khăn, cũng như bao gia đình quân nhân chế độ cũ, gia đình cô bé cũng bán dần tư trang, đồ đạc trong nhà để sống, bữa cơm hàng ngày độn khoai và thịt cá vơi dần, vơi dần.

Một buổi chiều cuối năm 78 khi chiến sự với Kampuchia xảy ra, hắn từ SG đạp xe về tới nhà dự định tối sẽ đến thăm gia đình cô bé, thì anh hắn đưa một lá thư và nói “con TT có đến nhà gửi mày lá thư nầy”. Trong thư chỉ viết ngắn gọn vài dòng nói là bốn mẹ con không sống nổi ở thành phố, bán nhà dọn về quê và sẽ đi thật xa, “vĩnh biệt anh thầy”, và hắn không còn biết tin tức gì về cô bé học trò nữa.
Từ đó, hắn không còn thiết tha vào ga đi xe lửa, hay nói đúng hơn là hắn sợ cái cảm giác mỗi khi đi giữa các toa tàu, quay quắc nhớ nụ cười cô bé và cảnh người lên xuống tiễn đưa. Mỗi khi từ Sài Gòn về nhà Biên Hoà hắn vẫn đạp xe dọc theo đường tàu, từ Bình Triệu qua Thủ Đức rồi qua cầu Gành về ngang ngôi nhà cũ của cô bé. Nỗi nhớ về những kỷ niệm đẹp của gia đình cô bé dành cho hắn, nhất là cảm giác rung động khó tả những lúc hai đứa ngồi đàn hát bên nhau hay chở nhau đi dạo vòng phố, qua vòng xoay nhà thờ rồi vào chợ ăn cháo đêm, vừa chở vừa cùng hát đưa nhè nhẹ:

...”môi nào có còn thơm, cho ta phơi cuộc tình
   tóc nào có còn xanh, cho ta chút hồn nhiên...” 

Hắn ra trường đi dạy học rồi lập gia đình, lăn xả làm thêm đủ nghề để mưu sinh, bao nhiêu kỷ niệm xưa theo năm tháng cũng dần phôi pha. Bẵng đi ba mươi tám năm sau, trên trang facebook của hắn bỗng hiện ra dòng tin nhắn “chào thầy, em là học trò xưa, thầy còn nhớ em không? em là TT đây!”. Tưởng rằng đã quên, bao hình ảnh ngày xưa lại ùa về...

Cô bé của hắn giờ đang sống tại Mỹ hạnh phúc cùng với gia đình, đã có con và cháu ngoại. Thì ra lúc gia đình dọn nhà về quê là tìm đường vượt biên và may mắn được tàu vớt rồi sang Mỹ định cư, ngài Trung tá sau khi học tập cải tạo về cũng theo diện H.O sang Mỹ đoàn tụ với gia đình.

Cách nay hai năm, TT lần đầu tiên về lại Việt Nam họp lớp cùng bạn bè trường cũ sau nhiều năm xa quê hương, TT gặp lại hắn và có đưa cho hắn xem lại tấm card Giáng sinh xưa mà TT đã giữ kỹ cho tới ngày này, và đó cũng là lần cuối cùng TT và hắn gặp lại nhau. Vì sau đó về lại Mỹ, một năm sau TT đột ngột qua đời vì bạo bịnh.

3.
Cơn mưa cũng vừa tạnh, hắn rời quán cà phê cóc bên sân ga ra về. Hôm nay hắn nhớ cũng đúng tròn một năm ngày mất của TT “cô bé học trò xưa”. Hắn về Biên Hòa thăm lại sân ga Biên Hùng, để nhớ lại những chuyến tàu trong ký ức đã gắn liền mối duyên tình học trò ngây thơ của hắn với TT.

Đâu đó hắn chợt nghe bài hát phát ra bên đường trên lối ra từ nhà ga xưa:
... ”Em đi bỏ lại con đường
   Bờ xa cỏ dại, vô thường nhớ em...” 


LPQ
(Mùa mưa 2018)
Monday, August 26, 2024(View: 1975)
Và thế tôi xin mượn âm điệu bài hát 'NGÀN THU ÁO TÍM" của nhạc sĩ Vĩnh Phúc và Hoàng Trọng để diễn tả cuộc tình thật đẹp của những đôi tình nhân cùng học trường Ngô Quyền Biên Hòa.
Monday, August 26, 2024(View: 523)
Bước vào năm 2000 của thế kỷ 21 chúng tôi quyết định vào mùa hè đi thăm nước Mỹ bằng cách lái xe xuyên bang qua các vùng thuộc miền Trung và Đông Bắc của nước Mỹ ...
Sunday, August 25, 2024(View: 561)
Quả thực, Francoise Sagan là một hiện tượng văn học phổ biến một cách rộng rãi ở miền Nam. Sagan có lối viết thật ngắn, gọn.
Friday, August 23, 2024(View: 621)
Năm 1970, chiếu theo giấy phép số: 3343/GD/KHPC/HD/7 thiết lập Nữ Học Viện bậc Đại Học, áp dụng mô thức một Viện Đại Học Cộng Đồng
Tuesday, August 20, 2024(View: 639)
Ngày18/8/2024 tin tài tử đẹp trai huyền thoại của Pháp: Alain Delon không còn nữa khiến những người hâm mộ nghệ thuật thứ bảy không khỏi bàng hoàng, tiếc nuối.
Tuesday, August 20, 2024(View: 813)
Kể lại câu chuyện trên tôi nhớ lại thời gian ngắn ngủi làm việc thiện nguyện cùng với YMCA. Nhắc đến ông Ronald Luce tôi có hai điều đáng nhớ.
Monday, August 12, 2024(View: 1665)
Chào tạm biệt, và cảm ơn Paris. Bốn năm nữa, tháng 7 năm 1928, Thế vận hội Los Angeles sẽ mang màu sắc của "thành phố Thiên thần" .
Sunday, August 11, 2024(View: 761)
Ai nói mẹ chồng không thương con dâu. Bà mẹ chồng tôi viết ở đây là minh chứng cho tình yêu thương tuyệt vời của một người mẹ. Hãy mở lòng ra và yêu thương chân thật, ta sẽ nhận lại được nhiều hơn ta nghĩ.
Saturday, August 10, 2024(View: 827)
Tấm gương đạo hạnh uy nghi, và tấm lòng từ bi thương yêu chúng sanh của một vị Chân Tu mãi mãi hằng hữu trong lòng mọi người.
Friday, August 9, 2024(View: 638)
Ngoài việc xem “xi nê thùng” như đã kể, tôi còn được xem xi nê ở ngoài trời. Xem xi nê loại này không phải đi xa mà xem ngay tại khu vực nhà tôi ở.
Wednesday, August 7, 2024(View: 885)
Với tôn chỉ Dân Tộc, Nhân Bản và Khai Phóng, nền giáo dục Việt Nam Cộng Hoà trong 21 năm tồn tại đã đào tạo những công dân Việt Nam hoàn thiện
Wednesday, August 7, 2024(View: 722)
Sự tuyên truyền khéo léo, che dấu đã cho thấy nhiều thanh thiếu niên đã tình nguyện xông pha vào "cõi chêt" vì bom Mỹ bỏ ngày đêm.
Tuesday, August 6, 2024(View: 5147)
Hướng Đạo là một phần đời không thể tách rời khỏi cuộc sống Neil Armstrong, do đó những nỗ lực trong không gian....
Tuesday, July 30, 2024(View: 1671)
Thế vận hội mùa hè Olympics 2024 (2024 Summer Olympics/ Jeux olympiques d'été de 2024) kéo dài từ 26 tháng 7 đến 11 tháng 8 ở Paris.
Tuesday, July 30, 2024(View: 862)
Chiến tranh trước sau rồi cũng chấm dứt cách này cách khác như chúng ta đã thấy. Nhưng sau 1975, sự thật mới chính là sự thật được phơi bầy.
Monday, July 29, 2024(View: 851)
"Dòng Đời", tác phẩm thứ sáu của nhà văn Lê Lạc Giao, lấy cảm hứng từ sự tuôn chảy của một dòng sông để phác họa nhiều dòng chảy khác sâu kín, phức tạp, đa chiều...
Monday, July 29, 2024(View: 1066)
Bầy vịt ơi! Bà ngoại không cần các con giàu có. Không ép các con làm điều gì các con không thích. Bà ngoại chỉ muốn các con sống vui vẻ hạnh phúc, lương thiện và bình an.
Sunday, July 28, 2024(View: 8194)
Sáo Lý Luận chưa từng tưởng tượng, sẽ có ngày được thằng con hơn ba mươi tuổi sẵn lòng “dắt” mẹ già hành hương đến miền đất Phật.
Sunday, July 28, 2024(View: 844)
Trong tim Mẹ dâng lên niềm hạnh phúc, trong trí Mẹ sáng rỡ tấm hình đứa con yêu quý của Mẹ ra trường, vững bước trên đường đời.
Sunday, July 14, 2024(View: 1006)
The air was filled with laughter and the hum of excited conversations. It was clear that it wasn’t just any ordinary gathering-it was a meticulously planned event,