Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NghiemHai - GẶP CÔ

17 Tháng Ba 201212:00 SA(Xem: 138540)
NghiemHai - GẶP CÔ


Gặp Cô



co_dinh_thi_hoa-2011-content

 

Để gặp được cô Đinh thị Hòa, tôi phải điện thoại hẹn trước. Tội cho Cô! Cô phải cắt ngắn giờ ở lại Tây Ninh, về trước, để đến 3 giờ chiều hạnh ngộ đứa học trò ''già như trái cà'' (Diệp Hoàng Mai) và ''chụp với D.H.Mai như lạy ông tôi ở bụi này!" (Phạm Thị Hạnh).

Tôi vốn là thằng thích đình đám, nên để một công đôi việc, tôi đã kết hợp, vừa đi đám giỗ Bác gái họ ở Sài Gòn lúc 11giờ30 sáng, vừa thăm Cô vào 3 giờ chiều. Đúng 10 giờ sáng thứ Tư, 14.03.2012, sau khi bàn giao việc trông nom máy chủ Internet cho bà xã và thằng con lớn xong, tôi yên vị trên chiếc xe Wave Trung Quốc đời ''áp đầu'', đã sống sót dưới tay tôi sau 12 năm, rong ruổi trên khắp nẻo đường đất Biên Hòa! Dù nhà có chiếc xe Nouvo tay ga ''cáu cạnh'', nhưng hình như do bản chất ''hoài cổ'' hay sao đó, tôi vẫn có tình cảm và yên tâm hơn với chiếc dạng ''cổ'' này ?!

 
Cùng với anh Nghiêm Thái Bình, tôi đã đến nhà người anh họ tên Hà, tại khu vực chùa Giác Uyển, sát đường Lê văn Sĩ, sau khi đã thủ kỹ thùng bia ''33''. Mọi anh chị và các cháu đã có mặt đông đủ. Sau thủ tục thắp nhang khấn vái, chúng tôi nhào vào mâm cỗ với ê hề thức nhắm. Không khí họ hàng ấm áp bao trùm và càng xôn xao hơn khi rượu Tây và ''Ken xanh'' (bia Heineken) được tung ra? Với sự pha trò duyên dáng và lời lẽ châm chọc rất vui của người anh họ tên Toàn và các cháu. Chúng tôi cũng góp phần mình vào một số bài hát ''cây nhà lá vườn''. Thế vậy mà lại vui! Tiếng cười như nắc nẻ của chị Cúc, ''người chị họ đầu tàu'' mà tôi đặt tên, như làm vui thêm tình cảm của anh em dòng họ còn sót lại trong Nam.

Khi tàn tiệc, đồng hồ chỉ mới 1 giờ 30 chiều, vẫn chưa đến giờ gặp Cô. Chúng tôi ''rướn'' thêm, sau khi đã hơi ''ngà ngà'', bằng chầu Karaoke gần đó. Đang hát say sưa. Giật mình nhìn đồng hồ! Đã 2 giờ 30. Vội vàng từ giã các ca sĩ nghiệp dư, tôi lao đến đường Thích quảng Đức, nơi Cô đang chờ!


Đây là lần đầu tiên sau hai mươi mấy năm mới gặp lại, sau bài viết của tôi về Cô. Lòng tôi nao nao một cách khó diễn tả! Tôi đã vào con ngõ nhỏ (lại con ngõ nhỏ!), quên địa chỉ Cô dặn, tôi lừ đừ hỏi thăm vài người hàng xóm chung quanh. Không một ai biết cô Hòa cả. Bực mình! Tôi gọi điện cho Cô lần cuối. Tín hiệu phát ra! Nhà Thanh Loan, con Cô ở ngay sát bên tôi đứng. Thế mà hàng xóm không biết. Tôi cứ lầm bầm rủa: ''Sống cách biệt quá vậy! Hờ hững quá vậy! Sao không quan tâm đến ai vậy!' (Sau này mới biết, người ta chỉ biết con Cô chứ không biết Cô, Xin lỗi!).


Tôi đập cửa, một dáng người quen quen, ốm yếu và hơi gầy guộc bước ra. Cửa mở toang và tôi thấy ngay khuôn mặt của người Cô thân yêu, dù đã hơi khang khác nhưng nét hiền dịu vẫn còn đó! Cô Hòa cầm chặt tay và như muốn ôm tôi vào lòng. Và Cô đã khóc! Những giọt nước mắt lăn dài trên đôi má đã hóp của Cô. Và vẫn cứ khóc mãi khi lôi tôi vào ghế bành phòng khách, trong một căn nhà lầu 4 tầng thật đẹp của con Cô. Tôi vốn là thằng cứng đầu, cứng nết. Ngày tang Cậu hay Mợ, dù lòng quặn đau như xé nhưng tôi cũng không sao nặn được những giọt nước mắt. Thế mà! Tôi đã khóc thực sự trước mặt Cô và Thanh Loan, cô con gái có khuôn mặt tròn giống Cô và tuyệt đẹp! Nghẹn lời không thể nói. Tôi khoát tay về hướng Thanh Loan như ngầm nói: ''Đừng hỏi anh nữa, hãy để anh khóc cùng Cô và anh sẽ không trả lời được!'' Loan tôn trọng và thừ người nhìn hai Cô, trò khóc. Thời gian như lắng đọng! Và tiếp nối là những câu nhắc lại những kỷ niệm thời đi dạy của Cô và đi học của tôi, thời Cô bỏ mối thuốc lá và thời Cô vẫn may áo dài quanh năm với Bác gái Kiều Oanh, người Bác vợ nổi tiếng ngày xưa ở Biên Hòa mà Cô nhớ còn hơn nhớ cả tôi!


Nhận lời mời Họp mặt của lớp11B4, Cô sốt sắng tìm cho tôi địa chỉ của thầy Đinh Hữu Quyến, vị Thầy ngày xưa đã từng cho lớp chúng tôi bài học nhớ đời ''Quì cột cờ''. Giọng thầy vẫn sang sảng tiếng Huế trầm, giọng giảng bài ngày xưa nghe rõ mồn một! Thầy rất vui và nhận lời. Tôi chỉ biết Thầy đang ở tại Bàu Cát, một địa danh nghe quen quen mà cũng là lạ, sau khi đã về đến nhà và đọc mail của đàn anh Nguyễn Thanh Tùng. Như thế là tôi đã hoàn thành công việc đua ''tiếp sức'' như bạn Trương Đức Hoàng từng nói. Thầy Lâm Tấn Văn cũng đã nhận lời qua điện thoại, trước lúc tôi đi Sài gòn. Vậy là chỉ còn lại mảnh ghép cuối! Tôi điện cho Nguyễn Văn Tất, để bạn nói chuyện với cô Hòa và xác nhận việc đưa đón Thầy Cô, khi ở nước ngoài về, vào ngày họp trọng đại Chủ nhật, 08.04.2012. Một ngày mà các con số đều chia hết cho hai, hai người từ ý tưởng bắt đầu, hai người, một Cô, một trò dẫn đến mời đươc hai Thầy. Một số 2 đáng yêu và đáng nhớ nhất!


Cũng phải đến lúc ra về sau 1 giờ trò chuyện. Tôi từ giã mà cứ nghe Cô nói: ''Em đến thăm Cô, sao còn mua quà làm chi tốn tiền!''. Tôi trả lời: ''Cô đừng lo! Em giờ đỡ rồi. Không còn như hồi xưa đâu. Bánh thì Cô còn ăn được, trà Cô còn uống được. Riêng kẹo, em Thanh Loan và cháu của Cô sẽ ''ẵm''. Cô chẳng phải lo gì nữa cho mệt óc!''. Cô cười! Vẫn nụ cười ngày xưa, nhưng không còn héo hắt nữa! Đã ánh lên sắc hồng của tình thương, của tình Cô trò và của những kỷ niệm ấm áp ngày xưa! Gật đầu chào Cô, tôi cũng không quên chào Thanh Loan: "Em là bạn của Diệu Hương Trưởng lớp ngày xưa. Sao em đẹp và hiền vậy?''. Loan cười hiền: ''Tạm biệt anh Hải''. Cô cười theo: ''Tạm biệt trò già đầu bạc Hải nhé!''


NghiemHai

 

 

30 Tháng Tư 2024(Xem: 384)
Những ngày trống vắng ở trại tỵ nạn Mã lai chờ đi định cư, tôi suy nghĩ nhiều về nửa thế kỷ trầm luân của đất nước, và nhận ra một điều đơn giản rằng: trong xã hội Việt Nam người đàn bà mới chính là ...
30 Tháng Tư 2024(Xem: 221)
Đó là món nợ vật chất, còn cái nợ tình thân, Đức dìu tôi vào bờ biển Thái năm nào, và những kỷ niệm chia ngọt sẻ bùi của nhóm tàu 41 người, làm sao trả cho hết!
28 Tháng Tư 2024(Xem: 369)
Được tham dự buổi họp mặt cuối tuần thật vui và ý nghĩa, tôi xin cảm ơn các anh chị em trong ban tổ chức (Anh Liệu, Kim Hường, Quỳnh Thư, Chị Tâm, chị Hảo …)
23 Tháng Tư 2024(Xem: 451)
Thế là gia đình tôi đã tham gia vượt biên đủ cả đường biển và đường bộ, ngoài ra còn đi chính thức bằng đường bay.
22 Tháng Tư 2024(Xem: 331)
Vào tháng ba và đầu tháng tư năm nay, tôi đã đi du lịch 28 ngày bằng đường thủy và đường bộ. Chuyến đi kỳ này gồm hai giai đoạn:
22 Tháng Tư 2024(Xem: 417)
Về đến nhà với nỗi lo âu tột cùng, suốt ngày hôm đó, 30 tháng tư hình như tôi không có một hạt cơm trong bụng, tôi như người thất thần,
22 Tháng Tư 2024(Xem: 691)
Mong sao tiếng dạ lời thưa sẽ tiếp tục được duy trì và sẽ không trở thành một thứ “Cổ Ngữ” hoặc là hàng hiếm trong tương lai.
22 Tháng Tư 2024(Xem: 408)
Tôi không khóc trong những ngày 30/4 sao được khi biết mình và mọi người sẽ không bao giờ tìm lại được những ngày tháng hạnh phúc như trước ngày 30/4/75
12 Tháng Tư 2024(Xem: 761)
lúc ấy tôi còn trẻ lắm so với phần lớn các đồng nghiệp của tôi ở trường Ngô Quyền. Do đó tôi kết bạn với hai người bạn đồng lứa với tôi là anh Trần Văn Phúc dạy sử địa và Nguyễn Phi Long dạy toán.
11 Tháng Tư 2024(Xem: 574)
Tôi thích hai chữ “Xóm Đạo” từ thuở biết yêu “thơ” vào những năm đầu bậc trung học. Bài thơ có hai chữ “Xóm Đạo” tôi đọc dầu tiên là bài “Tha La Xóm Đạo” của tác giả Vũ Anh Khanh
10 Tháng Tư 2024(Xem: 657)
Tháng Tư lại về, nỗi buồn len lén con tim. Thương lắm người vì ngày này mà chịu nhiều khổ nạn tai ương, tủi nhục ngút ngàn, biết bao gia đình ly tán chia lìa, ngậm ngùi chua xót.
10 Tháng Tư 2024(Xem: 868)
Từ tháng 4/1975 đến nay, đã gần nửa thế kỷ rồi, nhưng mỗi lần đến tháng tư, tôi cứ hay trăn trở và hồi tưởng lại những sự kiện xảy ra sau thời khắc lịch sử ấy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 1466)
Mỗi khi nghĩ về quê hương xứ sở, tôi lại luôn có nhiều cảm xúc và hoài niệm đẹp về những bữa cơm gia đình thơm ngon và đậm vị yêu thương như vậy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 1021)
Hoàn cảnh của Ukraine hiện nay gần giống như VNCH ngày xưa khi mối bận tâm của Mỹ đặt vào cuộc chiến ở Trung Đông. Nhưng may mắn thay tên đao phủ thủ
31 Tháng Ba 2024(Xem: 948)
Bây giờ, tuổi đã nhiều, cuộc sống đã ổn định, tôi có thể tìm cho mình những bộ áo quần vừa ý, hợp thời, may cắt khéo léo. Tôi có điều kiện tìm hiểu trang phục thích hợp.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 910)
Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây.
20 Tháng Ba 2024(Xem: 1750)
Cuộc vui kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mọi người mới lưu luyến chia tay ra về mang theo hình ảnh của buổi họp mặt ấm cúng trong tình đồng hương Biên Hòa, đồng môn Ngô Quyền
19 Tháng Ba 2024(Xem: 1235)
Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1437)
Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1399)
Như vậy, ngay tại khuôn viên của trường, Đạo làm Thầy, Đạo làm trò và Tinh thần Tôn Sự Trong Đạo đã được đề cao và xem trọng, như là một tiêu chí căn bản mang đậm ý nghĩa giáo dục của trường THCT.