Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - ANH CÓ BỒ CHƯA?

08 Tháng Mười Hai 20173:34 CH(Xem: 18255)
Hoàng Duy Liệu - ANH CÓ BỒ CHƯA?

Anh có bồ chưa?

anh co bo chua 1

Đang chập chờn ngủ gà ngủ gật trên chuyến xe đò Biên Hòa- Vũng Tàu tui bỗng giựt mình ngơ ngác mở mắt nhìn quanh, hình như có tiếng con gái thoáng nhẹ bên tai:
- Anh có bồ chưa ?
Chưa kịp tìm ra câu trả lời cho hợp tình hợp lý thì tui đã kịp nhận ra đó là con bé ngồi bên cạnh đang tán tỉnh cái thằng bé phía bên kia chứ không phải hỏi tui. Hứ! Già mà ham ha.
Lạ ha! Gái tán trai dai như đĩa.

Nhắm nghiền mắt lại tuồng như cố ngủ tiếp cuộc hành trình nhưng thật ra tui cố vểnh tai lên mà theo dõi chuyện hiếm thấy trên đời.

Cái băng có 3 ghế ở khoảng giữa xe, lúc xe rời bến chỉ có mình tui ngồi sát bên cửa sổ. Đến quãng Tam Hiệp thì có thêm một đứa con gái cùng một người đàn ông trung niên bước lên. Cái màn khó hiểu bắt đầu từ lúc này.
Người đàn ông chỉ cái ghế kế bên tui nói như ra lệnh:
- Con ngồi đây chú ra phía đàng sau!
Nói xong anh ta chen vô giữa 2 chị đàn bà rồi ngồi ngay sau lưng con bé. Hai chú cháu đi chung với nhau sao lại ngồi riêng rẻ khi còn nhiều ghế trống kế bên nhau? Hay là cái ông chú đó thích bà nào ở phía sau? Tui quay đầu lại ngó.
Oh No ! Không lẽ nào . . . trừ phi chú thích thịt mở.
Tuy hơi thắc mắc nhưng là chuyện của người ta chẳng dính dáng chi đến mình nên tui tạm bỏ qua mà ngắm phố xá hai bên đường cho qua ngày tháng dìa quê. Con bé khoanh tay trước bụng ngồi im lặng một quãng khá dài, gương mặt đã không mấy đẹp lại thêm vẽ trầm tư tuồng như không có ai trên cõi đời này trước mặt.

Xe đến ngã ba Vũng Tàu thì có thêm một đứa con trai có vẻ như sinh viên lên ngồi vào cái ghế trống còn lại sát bên con bé hồi nảy. Xe máy lạnh chẳng có bụi bậm nắng nôi gì mà thằng bé này cứ giữ nguyện cái khăn che mặt cùng cặp kiếng mát đen thùi không chịu tháo ra. Lại thêm một chuyện hơi là lạ.

Trời đỗ cơn mưa tui ngủ thiếp đi cho đến khi nghe tiếng con bé bên cạnh thốt lên cái câu hỏi ở trên:
- Anh có bồ chưa?
À thì ra con bé này đang trổ tài tán tỉnh anh chàng thư sinh bên cạnh một cách tới bến qua những câu hỏi cùng những lời mời mọc có nhiều ẩn ý du dương như:
- Anh cho em số của anh nha.
- Tối nay anh hướng dẫn em tham quan Vũng Tàu được không ?
- Anh không có xe hả? Không sao em sẽ đón anh bằng xe của chú em ….
- Em mới ở quê lên ...
Này nọ.

Bây giờ thì tui đã tỉnh ngủ hẳn và tính tò mò trổi dậy ầm ì theo mưa. Cái anh chàng này từ nãy đến giờ chẳng những mặt mày che kín mít như là điệp viên Không Không Thấy mà còn ậm ừ trả lời cho những lời ve vãn của con bé thì tại sao cô nàng lại cứ hăm hở như thế kia?

Một thoáng nhìn qua thì tui cũng có thể biết được là cái chị nhỏ này thuộc dạng con nhà đại lý bánh tráng hay màn hình mặt phẳng gì đó. Vậy thì thằng bé sinh viên không chịu là cũng phải thôi. Còn trai trẻ ai lại không thích phấn đấu xây mộng đời trên những núi bự đồi cao nhấp nhô uốn lượn…
Nhưng cái cô nàng bé bỏng kia? Gì mà tán sát một anh chàng gầy gò, mặt mũi chẳng thấy đâu quần áo cũng xềnh xoàng lại chẳng có nổi một cái xe Honda?


Long Thành. Từ nãy giờ ngồi im thinh thít cái ông chú bỗng dưng đứng lên ra lệnh tiếp:

- Xuống !
Con bé lắc tay thằng bé van nài cú chót trước khi xách giỏ đi theo ông chú:
- Nhớ gọi cho em nha!
Thằng bé lại ... ậm ừ.

Bà Rịa. Thằng sinh viên xuống xe lầm lủi đi dưới cơn mưa phùn lất phất. Cặp kiếng đen vẫn còn che hai mắt. Xe vừa lăn bánh trở lại tui nghe tiếng của cái chị nào đó thì thầm từ phía sau:
- Dân mỗ nội tạng!
Trời !
Vừa van vái cho thằng bé an toàn bình yên dưới thế, tui vừa thoang thoáng nỗi buồn.

Chú cháu nó chê nội tạng của mình.

Hoàng Duy Liệu
( Vũng Tàu 2017)

30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53541)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46639)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38869)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41264)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50787)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41641)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54092)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55961)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40057)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42038)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43917)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52710)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66964)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49462)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36492)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56192)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55422)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43525)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52181)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 64026)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.