Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - PHƯỢNG BUỒN

10 Tháng Chín 20162:21 SA(Xem: 16477)
Nguyễn Thị Thêm - PHƯỢNG BUỒN
Phuong Buon

Phượng mân mê chiếc áo dài trắng trên tay. Môt năm rồi mình mới có dịp mặc lại. Chiếc áo dài nền vải mịn màng. Đưa bàn ủi lướt qua vạt áo, Phượng lại nhớ đến những chiếc áo dài học trò ngày xưa. Hai vạt áo trắng tung bay theo gió. Áo và người đều dễ thương như nhau. Trong trắng , tinh anh  không vướng chút ưu phiền.

Có một dạo chiếc áo dài bị rách một chút. Phượng  mỉm cười nhớ lại.

Chiếc áo dài đó vải xoa mịn màng Phượng rất thích. Áo được may ở tiệm Mỹ Dung nổi tiếng ở Biên Hòa. Phượng thích lắm vì nó vừa vặn, ôm lấy thân hình con gái mới lớn. Không bó sát cũng không quá rộng để mất đi vẻ đẹp của dáng người. Hai vạt áo cắt thật khéo, úp tà kín đáo thanh lịch. Áo dài đi với quần trắng Phượng từng mặc ngắm nghía trước gương. Qua làn vải mỏng thấp thoáng chiếc áo lót bên trong để che áo ngực. Đây là luật của cô giám thị Giàu quy định. Nếu em nào muốn khoe thì mặc nhiên phạm nội quy và chấp nhận bị phạt.

 

Hôm đó Phượng cũng mặc chiếc áo dài đó đi học. Phượng thường  đến trường bằng xe lam. Chiếc xe lam hiện nay đã mất dấu trên phố phường quê hương kể từ khi đổi mới. Ừ! Tất cả đã đổi mới rồi. Những gì thuộc về kỷ niệm đã lùi xa. Những cái mới hiện nay nhìn muốn khóc. Xe lam tiện dụng biết bao nhiêu. Nhìn nó thô sơ, nhưng đã chuyên chở biết bao người trong thành phố đi về. Nó là hình ảnh một Biên Hòa thanh lịch, thân thương trong ký ức.

 

Hôm đó thầy Hưng bận nên cả lớp được nghỉ hai giờ cuối. Phượng và mấy đứa bạn rũ nhau đi chợ Biên Hòa mua ít đồ và ăn vặt. Nhóm bạn trai cũng tháp tùng. Hoàn đã chở Phượng trên chiếc xe mà cả nhóm gọi là xe Mô Bị Lệt để chọc Hoàn nói tiếng miền Trung. 

Phượng ngồi sau xe, hai chân bỏ qua một bên kín đáo. Tay không ôm eo Hoàn vì hai đứa chẳng có gì đâu. Một tay ôm cặp, một tay bíu chặt vào yên xe. Gió chiều Sông Phố mát rượi tươi vui. Lúc vào chợ, khi Hoàn giảm ga để ngừng. Không biết loay hoay thế nào một góc áo bị vướng vào căm xe và rách đi một chút. Phượng tiếc quá chừng còn Hoàn thì rối rít xin lỗi. Đâu phải lỗi ở Hoàn đâu? Tại Phượng thôi mà. Vậy mà Hoàn nhìn Phượng như bao nhiêu ăn năn hiện về. Phượng tiếc thật nhưng đâu đáng gì để Hoàn lo như thế. Thiệt kỳ.

 

Con gái và chiếc áo dài như đôi bạn thân thiết. Tuổi học trò mặc áo dài  đẹp và thanh lịch nhất. Cho nên Phượng ít khi mặc đầm hay vận quần tây. Nhóm bạn  chọc Phượng giống bà già, chả trẻ trung sành điệu tí nào cả. Vạt áo bị xoắn rách một tí mất đẹp, Phượng về nhà ủi lại , Lấy một miếng vải thừa mà Phượng đã xin lại ở tiệm để làm ru băng. Phượng cắt ra và nối vào. Phượng chăm chút, tỉ mỉ bằng những đường may tay thật khéo. Thế là xong, Phượng vẫn có thể mặc nó và tiết kiệm cho mẹ một số tiền.

Thỉnh thoảng thấy Phượng mặc chiếc áo dài vá đó đi học, Hoàn lại nhìn Phượng cười cười và xin lỗi. Bù lại Phượng lại được Hoàn mời ăn kem hay tặng một thỏi chocolat thật ngon. Một chuyến có giang , một lần rách áo, Phượng và Hoàn trở nên thân thiết. Nhóm bạn lại lấy cớ cạp đôi Hoàn và Phượng. Hoàn không nói gì chỉ cười cười, còn Phượng nhất định đính chánh. Bởi thật sự Phượng chỉ coi Hoàn là bạn chung lớp.

Phượng ủi xong chiếc áo dài trắng và treo lên móc. Không biết bây giờ Hoàn ra sao nhỉ? Kỳ này Đại Hội NQ toàn thế giới, kỷ niệm 60 năm thành lập trường không biết Hoàn có về tham dự hay không?. Mấy chục năm không gặp, đứa nào chắc cũng già? Hồi đó Hoàn có tiếng là đẹp trai và khéo ăn nói. Nghe đâu Hoàn con nhà giàu và nhảy đầm rất giỏi. Gì chứ nhảy đầm là món mẹ Phượng ghét nhất. Phượng mà đi nhảy đầm mẹ đánh cho gãy giò liền. Phượng lại nghĩ lan man đến mẹ rồi thấm ý cười một mình.

Phượng đi tới tủ quần áo." Mình có nên chọn thêm một chiếc áo dài màu mặc để chụp hình không?".  Những chiếc áo dài thật đẹp Phượng đã cẩn thận ủi thẳng và treo vào tủ. Dù bây giờ đã lớn tuổi, thân hình không còn được như xưa. Nhưng mỗi khi đi dự tiệc hay đi đám cưới Phượng vẫn  thích mặc áo dài,  Phượng chuộng  những màu nhu và nền áo không được sặc sỡ.

Có điều áo dài may ở bên này không được đẹp mà tiền công khá đắt. Gửi về VN may thì nhiều khi không vừa vặn, màu sắc không vừa ý mình. Áo dài lâu lâu mới mặc, chả nhẻ gặp lại bạn bè mà cứ mặc áo cũ thì cũng kỳ. Thế là cứ may thêm áo mới. Bây giờ một tủ áo, cho thì ngại mà mặc thì cũng thấy thế nào. Con gái bảo mẹ donation đi. Nhưng người Mỹ ai lại mặc áo dài. Cho nên cứ treo để đấy thật tức cười.

 

Loay hoay và suy mãi, cuối cùng Phượng tự nhủ lấy mình: "Một năm mới được trở về tuổi học trò một lần. Cứ mặc nguyên ngày áo dài trắng đi. Cô học trò già ơi!" Cô học trò già. Ờ mình đã già rồi chứ lị.

........

 

Năm nay tại hội trường,  trường NQ có một tấm phông thật đẹp để chụp hình. Bức tranh vẽ  cổng trường đỏ rực một màu phượng vĩ. Ở mỗi người,  kỷ niệm học trò ngoài sách vở, đồng phục còn có cây phượng. Một hình ảnh không thể thiếu của một thời áo trắng.Thật lạ, bên Mỹ này khó tìm ra cây phượng trừ ở Hawaii và Florida. Có lẽ thời tiết khắc nghiệt nên phượng không thể tồn tại. Hơn nữa phượng là loại cây thân khá giòn dễ bị gãy. Có lẽ đó cũng là lý do chính để ít trồng , nhất là những tiểu bang gần biển hay bị bão tố.

Cây phượng đã làm bức tranh thật đẹp và nên thơ. Phượng đã cùng các bạn đứng bên để chụp hình kỷ niệm. Ngọc Dung ngồi sau yên chiếc xe đạp và ông xã mặc áo trắng học trò chở đi trông thật lãng mạn.

Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng.

Em chở mùa hè của tôi đi đâu...

Bản nhạc này Vũ Khanh hát thì thật tuyệt. Mùa hè trong đời đã đi qua. Phượng vĩ đã nhiều lần trổ hoa rực rỡ. Trả áo nữ sinh về cho kỷ niệm Tình yêu cũng đã đi qua mất dấu mù khơi.

 

Phượng lại nhớ cây phượng ở quê nhà. Anh em Phượng gọi là cây điệp. Lúc cây điệp còn nhỏ, anh em Phượng hay đến hái bông để chơi. Lấy cái nhụy nhỏ bên trong chơi đá gà. Những trái điệp khô Phượng lấy hột chơi ô quan hay chơi búng hột điệp rất vui.  Nhóm con trai chơi u mọi, bắn bi hoặc đá cầu.Những trò chơi trẻ con dưới gốc phượng khiến anh em Phượng nhớ hoài.

 

Cây điệp mỗi năm mỗi lớn. Khi Phượng vào Trung học thì nó đã thật to. Tàn che khuất một khoảng sân rộng. Nó không còn là cây điệp quê mùa,  nó được gọi là Phượng vĩ để hái hoa tặng cho nhau. Để vấn vương những mối tình học trò lãng mạn. Để quyến rũ những con ve kêu gọi hè về. Để nhắc nhở em trai Phượng một cái gì trỗi dậy của nhớ nhung và yêu thương. Theo thời cuộc em vào quân đội và rời VN ngay ngày 30/4/75. Mỗi lần thư về, ngoài thăm hỏi gia đình em đều hỏi." Chị ơi! Cây phượng có còn không?" Lúc về thăm nhà, em ấy đã đến ngay gốc phượng già cỗi, sần sùi chụp một tấm hình. Em đưa tay chạm vào thân cây như đang bắt tay với nó. Như một người bạn đi xa lâu ngày gặp lại, bên nhau nhắc nhớ những kỷ niệm nằm sâu trong ký ức.

 

Thời đi học của Phượng thi cử liên miên. Thi như thước đo học tập và là con đường gai góc đi vào cuộc đời.  Trường học như lò luyện con người . Chiến tranh như cơn xoáy tàn bạo cuốn hút những người học trò vào đó. Không thể chống cự, không thể vùng vẫy. Tuổi trẻ bị chôn vùi hay tuổi trẻ chỉ có một hướng đi tới đầy quyến rũ với cái tênthật đẹp "Hiến dâng đời mình cho tổ quốc"

 

Phượng cũng yêu hoa phượng, tỉ mỉ ép vào vở học trò như cánh bướm. Lãng mạn mơ một ngày  hoàng tử của lòng mình đến đón, áo cưới rình rang. Chiến tranh đã tạo ra những thiên đường không có thật. Hình ảnh oai hùng của người lính làm mờ đi những người bạn áo trắng quần xanh bên cạnh.

 

Phượng chợt buồn, ngồi xuống ghế cắn môi suy nghĩ. Không biết bây giờ Phi ở đâu? Hôm đại hội Phượng đão mắt tìm mà không thấy. Người ấy có lẽ không bao giờ gặp lại Phượng nữa rồi. Có thể Phi đã giận Phượng hững hờ hay bội bạc. Nhưng con tim không giải thích được. Tuổi học trò vụng dại chỉ biết yêu không nghĩ xa vời.

 

Tới lớp đệ tam, đệ nhị,  Phượng không còn làm lưu bút mà cùng nhóm bạn tập tễnh làm thơ, viết văn.  Những bài thơ, tập thơ vụng dại đầy lãng mạn trao cho nhau đọc và tặng nhau làm quà.

Trao cho Phượng tập thơ trong một quán nước, dưới gốc cây phượng ven đường. Mặt Phi buồn biết mấy.  Ly nước đá chanh leng keng khi anh ấy quậy cái muỗng thành vòng tròn. Những viên đá xoay như lòng Phượng bối rối không biết phải nói gì. Phượng biết Phi yêu mình, yêu nhiều lắm. Nhưng Phượng đã không còn là Phượng của trường, của lớp và của bạn bè. Phượng đã yêu người ta. Một người lính đang ngoài mặt trận. Tình yêu của Phượng không thể cắt nghĩa được. Nó đến bất chợt, nhanh chóng chỉ trong một chuyến xe lam đi về. Và rồi Phượng ngụp lặn trong đôi mắt đắm đuối và sôi nổi của người lính. Mùi áo lính là lạ, nét phong sương và làn da rạm nắng đã cuốn hút lấy Phượng. Phượng trốn tránh nhưng không được. Phượng đã yêu người ta mất rồi trước khi người bạn chung trường thố lộ yêu đương.

 Phi bảo Phi yêu Phượng từ lâu lắm nhưng không dám nói. Vì gia đình Phi nghèo, đời sống khó khăn. Cha mất sớm, mẹ Phi tảo tần lo cho Phi tiếp tục đến trường. Phi không muốn vì tình yêu ảnh hưởng việc học. Nhưng Phi không thể nào không yêu Phượng. Phượng đã nằm trong trái tim Phi không biết tự bao giờ. Hình dáng thuần khiết, dịu dàng của Phượng đã đi vào những bài thơ Phi nắn nót. Lần nào gửi thơ của Phi cho Phượng đọc, Phi đều kèm theo một cánh phượng ép thật khéo như ngầm nói bao lời

 

Hôm ấy, dưới tàng Phượng vĩ, những ngày cuối niên khóa. Phi đã thố lộ lòng mình. Phi rung rẩy và xúc động tỏ tình. Phi mong Phượng chấp nhận tình yêu của Phi. Phi cũng không biết kỳ thi này Phi có đậu hay không? nếu thi rớt Phi phải vào quân ngủ. Phượng có chấp nhận và chờ đợi Phi không?

Phượng cúi đầu xuống nói nhỏ đủ cho Phi nghe: "Phượng xin lỗi. Phượng đã có người yêu. Anh ấy là lính".

Phi khựng người lại trong một phút. Thật buồn! Phi chúc phúc cho Phượng. Phi đã bị Phượng đâm vào tim những nhát dao thật đau. Những bài thơ của Phi lại càng đẫm đầy nước mắt. Chia tay mối tình đầu. Vĩnh biệt người tôi yêu Xa người yêu dấu. Phượng buồn xin gọi chia ly.

 

Phượng buồn... Phải rồi cánh phượng đỏ rực màu máu của những mối tình dở dang.  Màu của trái tim vỡ nát. Màu của đau thương và chia cắt. Tuổi học trò ơi! Vĩnh biệt.

Mùa thi năm đó Phi rớt và vào lính. Phi đến nhà chào Phượng lần cuối khi vừa mãn khóa quân trường, trước khi lên đường nhận đơn vị. Phi  nói như mếu:

- " Phượng yêu người lính. Phi giờ cũng là lính. Nhưng muộn mất rồi"

Phượng  tránh nhìn vào đôi mắt Phi vì sợ. Ly nước Phi cầm trên tay mà uống hoài không hết. Biết nói gì đây hả Phi. Thôi thì chúc Phi mọi việc may mắn. Khi nào về phép nhớ ghé thăm Phượng.

 

Rồi từ đó Phượng không gặp lại Phi. Cuộc sống đời thường cuốn hút Phượng. Làm vợ lính có gì vui. Chỉ chờ đợi và nhớ nhung. Chỉ lo âu và hoảng hốt. Phượng đã từng  theo chồng lên tận phòng tuyến. Trên những chốt đóng đồn. Phượng đã cùng mặc áo lính của chồng theo đoàn quân chuyển trại. Đêm tiền đồn nghe những người lính trẻ hát nghêu ngao "Hãy đến với tôi, đừng yêu lính bằng lời " mới thấm thía nỗi buồn trong những đêm tiền đồn vắng vẻ.

 

Sau 1975, Phượng đã lăn lộn mưu sinh để lo cho con và thăm chồng bị tù CS. Phượng đã không còn là Phượng tươi vui, ngây thơ, lãng mạn ngày xưa. Phượng lăn lộn chợ trời, Phượng cũng đi buôn lậu, Phượng cũng phải đãi bôi với công an khu vực để được giấy phép thăm nuôi chồng. Xã hội mới đã đẩy những con người học thức và can trường vào trại tù. Đã khiến bao thiếu phụ ăn học, dịu dàng trở nên chanh chua, đanh đá. Đã vùi dập biết bao thế hệ con cháu người lính bị thất học vì lý lịch và miếng cơm, manh áo. Chủ trương xiết bao tử người dân để cải tạo tư tưởng đã giết chết một thế hệ VN.

 

Cũng may chương trình HO đã cho gia đình Phượng một con đường sống và làm lại từ đầu. Các con của Phượng được sinh đẻ nơi này, chúng không thấy và không biết gì về ý nghĩa mùa hè và hoa phượng. Có một lần cùng gia đình đi du lịch Hawaii. Phượng mới thấy lại cây phượng. Reo lên mừng rỡ, Phượng đứng ngay gốc cây bảo con chụp hình. Thằng bé ngạc nhiên không hiểu sao cả cha lẫn mẹ đều vui mừng và đầy cảm xúc như vậy.

Phượng thấy tiếc cho các con cháu học bên này. Mặc dù xã hội tân tiến, nhu cầu trẻ con đều được thỏa mãn đầy đủ và dư thừa. Nhưng Phượng vẫn thấy các con cháu của mình vẫn thiếu thốn. Đó là sự vô tư và ngây thơ tuổi nhỏ. Chúng không có những lúc cùng các bạn ra chơi bắn thun, nhảy lò cò , ô quan, đá cầu hay u bắt mọi. Chúng không có những lúc đứng trước sân chào cờ tập thể mỗi sáng. Chúng không có không khí trong lành thôn quê. Đi về miệt vườn ăn trái cây hay đi dã ngoại. Nhất là chúng không có hình ảnh  gì để nhắc nhớ hoài niệm về tuổi học trò.

 

Cây Phượng và hoa phượng đã sống hoài trong ký ức của mỗi người lứa tuổi Phượng. Bây giờ tuổi già về hưu, mỗi năm trường tổ chức họp mặt, Phượng đều cố gắng thu xếp để về. Mỗi năm tuổi mỗi cao, biết có còn thời gian để gặp lại. Có người  mới năm ngoái đi dự, năm nay đã nằm xuống. Có người nằm ở viện dưỡng lão cả nhóm rũ nhau ghé thăm.

 

Cây phượng trên bức tranh mãi mãi đỏ rực và không tàn. Hoa phượng và tuổi học trò mãi mãi nằm trong ký ức Phượng. Nhưng giá đuợc một lần gặp lại các bạn cùng lớp. Gặp lại Hoàn xem bây giờ có còn trao chuốt như xưa.

Nhất là gặp lại Phi để xem Phi bây giờ ra sao. Vợ con thế nào và cuộc sống có mỹ mãn không. Phượng sẽ tới trước Phi và chúc phúc. Chúc thật lòng trong niềm vui hội ngộ.

Bản nhạc "Phượng Buồn" và tiếng hát thật dễ thương của một cô bé mới vào nghề cuốn hút lấy Phượng

Trong tiếng hát ve phượng hồng là hoàng hậu đó.

Phượng buồn vì tình đã tan theo sóng biển nổi trôi.

Ngàn năm trong tôi tình này không phai phôi.

Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi......

 

Nguyễn thị Thêm


 

 

*Xin bấm vào phần Youtube và ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
NGÔ QUYỀN VÀ PHƯỢNG VĨ
PHƯỢNG BUỒN - Nhạc Thanh Sơn  - Tiếng hát Yang Mi
Nguyễn Thị Thêm thực hiện youtube



04 Tháng Mười Một 201612:43 CH(Xem: 20129)
Bước nhẹ đường chiều về bến mơ Hàng cây trụi lá đang ngóng chờ Trời Thu hiu quạnh chiều mây tím Về mái tranh nghèo, thăm quê xưa?
03 Tháng Mười Một 20161:38 CH(Xem: 22131)
Gió từ phương Bắc thổi sang Gửi trao giá lạnh nồng nàn thấm mau Mù sương trắng toát phủ màu SaPa theo cái rét sâu đầu mùa.
03 Tháng Mười Một 20161:14 CH(Xem: 39038)
Mưa còn mưa mãi, mùa Đông Tình xa rớt xuống mênh mông cõi buồn Xòe tay đếm giọt mưa tuôn Tưởng như nắng ấm vẫn còn quanh đây
03 Tháng Mười Một 201612:56 CH(Xem: 17725)
Phải nhìn nhận trước 1975, không ai nghe nói xa gần đến một dòng văn học mang dấu Chúa. Người ta chỉ được biết đến một phần nhỏ và hiếm hoi được đăng trên Tập San Sử Địa miền Nam.
29 Tháng Mười 20169:30 SA(Xem: 21342)
..., và xin cảm ơn đại gia đình Ngô Quyền trong và ngoài nước đã thương tiếc và thành kính tiễn biệt Ba con đến nơi an nghỉ cuối cùng. Ba con đã ra đi trong thanh thản và mãn nguyện.
29 Tháng Mười 201612:48 SA(Xem: 14197)
Chúng tôi tin, học trò của Thầy Quyến không những chỉ nhớ "nét dịu dàng" của Thầy, mà còn nhớ tấm lòng của Thầy với học trò.
28 Tháng Mười 201612:25 CH(Xem: 20614)
Halloween năm nay 2016 Ngay mùa bầu cử nên phiền hơn Ma quỷ lộng hành chơi chính trị. Thế giới thừa cơ lại khinh lờn
28 Tháng Mười 20167:09 SA(Xem: 19373)
Lá vàng rơi, mây trôi bàng bạc Một chiều Thu trông ngóng cố Hương Sầu thương qua mấy đoạn trường Tương tư bóng nhạn, Cố Hương ngậm ngùi
27 Tháng Mười 20165:18 CH(Xem: 22242)
Chờ đợi mãi cho đến hôm nay tôi mới cầm được trên tay cuốn Kỷ Yếu Hướng Đạo Biên Hòa với đề tựa Xiết Bàn Tay Trái do nhóm tác giả là cựu Hướng Đạo Sinh Biên Hòa thực hiện.
27 Tháng Mười 20163:42 CH(Xem: 15920)
Mưa! những giọt mưa tháng mười vẫn nhịp đều trên mái nhà như một điệu nhạc. Điệu nhạc mùa thu bao giờ cũng buồn.
27 Tháng Mười 20161:37 CH(Xem: 20319)
Én về, Xuân có về chưa ? Vòng xoay thiên tạo bốn mùa đợi mong Lạnh lùng trở ngọn gió Đông Cỏ hoa cây lá vời trông Xuân thì...
27 Tháng Mười 20161:24 CH(Xem: 23478)
Đã qua rồi, vàng thu bay lá rụng Hoàng Gia ơi! Công Chúa ngủ trên rừng... Ta nhớ mãi, biển hoàng hôn gió lộng Người về đâu? sương khói phủ rưng rưng.
27 Tháng Mười 20161:18 CH(Xem: 26067)
Ta tìm trong vườn biếc, Một nhánh hoa lẻ loi. Xanh xao màu kỷ niệm, Ngập tràn nỗi nhớ nhung.
27 Tháng Mười 20161:11 CH(Xem: 26953)
Không về...! Còn nhớ gì không? Thôi nhé, cho Ta gởi lại lòng Thu nữa, sẽ về trong nắng sớm Quên những lạnh lùng... của tuyết Đông!
27 Tháng Mười 20161:03 CH(Xem: 17911)
Mỗi tôn giáo đều có những mong ước truyền đạt, phổ biến tư tưởng đạo đến quảng đại quần chúng. Việc truyền đạo không phải là một điều xấu như có một số người nghĩ.
22 Tháng Mười 201611:52 CH(Xem: 21599)
Truyền thống muôn đời Uống Nước Nhớ Nguồn. Công ơn Thầy Cô luôn ghi khắc trong tâm hồn những người học trò xứ Bưởi. Chúng ta hôm nay dù có thành danh hay chỉ thành nhân vẫn không quên.
22 Tháng Mười 201611:51 CH(Xem: 13974)
Ngày tiễn đưa thầy Bảo cũng là ngày được tin trễ thầy đã vĩnh viễn an nghĩ. Mong hương linh thầy thông cảm và tha thứ cho chúng em.
22 Tháng Mười 201610:31 CH(Xem: 20482)
Tạm biệt Gấu hăng, anh đi trước nhé! Chỉ là thứ tự kẻ trước người sau thôi – bởi sớm muộn gì anh em hướng đạo nhà mình cũng gặp lại nhau –
21 Tháng Mười 201612:06 CH(Xem: 18837)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh CHIỀU THU ẤY - Nhạc Lam Phương - Sĩ Phú trình bày THEO LÁ VÀNG BAY - Ngọc Lan trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
20 Tháng Mười 201610:52 CH(Xem: 16056)
Ngày tháng cũng như cơn mưa ngoài kia, cứ trôi đi, chỉ còn lại kỷ niệm. Tôi trộn lẫn mưa hai miền yêu dấu, nhưng nỗi niềm cứ nặng về một phía xa kia...
20 Tháng Mười 20163:46 CH(Xem: 36127)
Phóng sự bằng hình “Cựu hướng đạo sinh Biên Hòa – xưa và nay” lần này xin thay lời kết, khép lại hành trình tìm nhau của gia đình cựu HĐS tỉnh lỵ Biên Hòa tròn 60 năm tuổi.
20 Tháng Mười 201612:58 CH(Xem: 20610)
Chỉ vậy thôi và chỉ có vậy thôi Mà sao mình vẫn chưa làm trọn vẹn Để bây giờ xót xa nhìn ngọn nến Loay hoay hoài lời đáp vẫn chưa xong!
20 Tháng Mười 201612:23 CH(Xem: 18171)
Nếu được phép chọn lựa và đánh giá lịch sử thì tôi xin chọn cuộc Nam tiến là những giai đoạn vẻ vang và đẹp nhất lịch sửcủa dân tộc Việt Nam.
16 Tháng Mười 201611:28 SA(Xem: 14637)
Xin được viết bài này như một nén hương thành kính đưa Thầy về với hư không từ quý Thầy Nguyễn Phi Hùng, Lê Quý Thể (California), Trần Phiên (Texas),Tôn Thất Để (Canada), ,,,
15 Tháng Mười 20163:29 SA(Xem: 16825)
Thầy là bóng mát, là điểm tựa cho tất cả cựu học sinh NQ hướng về như hướng về trường xưa với tất cả yêu thương. Bây giờ thầy đã vĩnh viễn ra đi, chúng con thấy mình mất mát nhiều.
14 Tháng Mười 201611:13 CH(Xem: 16576)
Xin thành kính vĩnh biệt Thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo của trường trung học Ngô Quyền BH xưa.
14 Tháng Mười 201612:52 CH(Xem: 26325)
Sinh, già, bệnh, chết cuộc đời, Kiếp người ai cũng một thời như nhau. Thời gian thấm thoát qua mau, Mưa rơi sẽ tạnh, buồn đau phai dần.
14 Tháng Mười 20162:02 SA(Xem: 21441)
Tôi về lại Biên Hòa mang theo hành trang đầy ắp những kỷ niệm và có cả quà tặng của bạn bè. Món quà trị giá nhất mà tôi nhận được là Tình Đồng Môn thắm thiết.
13 Tháng Mười 20169:59 CH(Xem: 34952)
Chiếc lá rơi, ngoài Trời mùa Thu chớm Vào ngày này Mẹ lặng lẽ ra đi Để cho con những tháng ngày nhung nhớ Nhớ Mẹ hiền. Nhớ lòng Mẹ Từ Bi
13 Tháng Mười 20161:16 CH(Xem: 19756)
Gởi lời chào cơn mưa Sàigòn Qua kẽ tay hạt lên đầy nỗi nhớ Mưa chưa ướt hết chiều dài phố nhỏ Ướt lòng người nầy đứng đợi người kia
13 Tháng Mười 201612:42 CH(Xem: 18720)
Cái lợi thế duy nhất và chắc chắn của tác giả Nguyễn Thế Anh là các tài liệu của ông viết về Nhà Nguyễn Việt Nam phần lớn đều bằng tiếng Pháp.
11 Tháng Mười 20163:37 CH(Xem: 12110)
Chúng em cũng xin cám ơn hai Thầy: Phạm Gia Hưng và Thầy Hoàng Quý Nam đã bỏ chút thì giờ đến chung vui họp mặt với đồng hương Biên Hòa và chúng em.
10 Tháng Mười 201611:09 SA(Xem: 24536)
Gặp nhau chỉ có trong mơ, Tiếc thương xin gởi bài thơ "Nguyện Cầu". Hồn Anh thanh thản vô sầu, Ta làm Mây trắng trên bầu Trời xanh...
08 Tháng Mười 20165:24 CH(Xem: 12202)
Sáng nay vào email. Được tin Thầy vừa mất. Trong lòng buồn chật ngất. Một giọt lệ vừa rơi. Thầy đã buông tay rồi. Bỏ cái thân tầm gửi
08 Tháng Mười 20163:48 CH(Xem: 19721)
Ngày xưa dưới trăng vàng Dệt thật nhiều mơ ước Giữa đường trăng hát vang Bài tình ca tha thiết. Thời gian thản nhiên qua Đem xuân thì đi mất Tình đầu đã phôi pha Trong bộn bề tất bật.
07 Tháng Mười 201611:52 CH(Xem: 15921)
Hy vọng bạn đọc được những lời này của tôi và mỉm cười tha thứ. Hy vọng chúng ta có dịp gặp mặt nhau. Những người bạn già ngồi lại uống với nhau ly trà.
07 Tháng Mười 201610:20 CH(Xem: 19793)
Đẹp ngẩn ngơ mây ngũ sắc mượt mà Đang phơ phất dải lụa mềm óng ả Nhẹ bay bay chiếc lá vàng lả tả Mùa thu về chất ngất chữ yêu thương
07 Tháng Mười 20162:51 CH(Xem: 18764)
Địa chỉ để gia đình cựu hđs.BH nhà mình có thể liên lạc để nhận kỷ yếu: 1) Dung Phùng / Tel: 0918 806006/ Email: dungpt1@yahoo.com; 2) Mai Diệp/ Tel: 0919 118622/ Email: diepmails@yahoo.com
07 Tháng Mười 201612:30 CH(Xem: 21498)
Mọi sự buồn vui cũng sẽ qua, Hận, Thù, Ân, Oán khổ riêng Ta. Mở rộng lòng yêu đời bớt khổ, Nở thắm môi cười vạn đóa hoa.
06 Tháng Mười 201612:48 CH(Xem: 19581)
Đưa tay đón tháng mười về Thu đang bịn rịn vân vê đất trời Còn đây chút nắng thu rơi Lời thương chưa ngỏ gọi mời gió đông.
06 Tháng Mười 201612:37 CH(Xem: 18831)
Thế là mình đã xa nhau Biển dâu thì đã biển dâu cuộc đời Đêm vẫn đêm của ngậm ngùi Ngày không yên cũng bồi hồi không yên
06 Tháng Mười 201612:22 CH(Xem: 17096)
Theo Gs Trần Anh Tuấn, với tư cách Phó Khoa trưởng Học vụ, Gs Nguyễn Thế Anh là người soạn thảo chương trình Tiến sĩ Văn khoa Việt Nam vốn bị xóa sổ từ năm 1919, dưới thời Pháp thuộc.
01 Tháng Mười 20162:22 CH(Xem: 20777)
Có ai cùng Ta, hoà bản đàn vui Trời Thu buồn mấy... chẳng bùi ngùi Nghe lòng réo rắc... tơ tình ấy Nỗi buồn vào Thu, dần dần lui
30 Tháng Chín 20164:54 CH(Xem: 16337)
Trong mỗi tấm hình hướng đạo cũ kỹ, anh chị em tôi đều có những kỷ niệm vui buồn. Với từng nhân vật trong những tấm hình này,
30 Tháng Chín 20161:58 CH(Xem: 19274)
những chiếc lá rơi nhẹ, qua khung cửa. những chiếc lá đỏ, vàng, lá mùa thu. …. biết chăng, em? khi, những chiếc lá thu bắt đầu, rơi… là khi ta nhớ em nhiều nhất…
30 Tháng Chín 201612:35 CH(Xem: 23148)
Những bài thơ bao nhiêu đêm thức trắng Xếp trong ngăn như giấy má vô hồn Ai đọc lại và ai còn nhớ lại Tóc bạc rồi đời bóng xế hoàng hôn
30 Tháng Chín 201612:29 CH(Xem: 20359)
Chuyện của nước tôi không phải chuyện cười Nghe tim quặt thắt muốn kêu trời Bao điều trái ngược đầy bi thống Thương quá Việt Nam quê hương tôi!
30 Tháng Chín 201612:22 CH(Xem: 19168)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Áo Tím Mùa Thu (Nguyên Vũ--Thái Châu) Gọi Mùa Thu Mơ (Phạm Anh Dũng--Duy Trác) Kiều Oanh thực hiện
30 Tháng Chín 201611:07 SA(Xem: 13414)
Một chút nắng sẽ soi sáng con đường, nơi đi và chốn đến. Để được sống vui như vui trong ngày gặp mặt với món quà quý giá BẠN BÈ VẪN CÒN ĐÂY.
29 Tháng Chín 20161:37 CH(Xem: 25141)
Nồng nàn cơn gió cuối thu Chớm đông cái lạnh tù mù về đây Thơm mùi Hoa Sữa ngất ngây Thương yêu nở giữa thu gầy xác xao.
29 Tháng Chín 20161:24 CH(Xem: 19744)
Trời đêm mưa bụi lâm râm, Niềm vui rộn rã tràn dâng ngập lòng. Tuổi vàng chỉ có ước mong, An vui, sức khỏe thong dong cuối đời.
29 Tháng Chín 20161:14 CH(Xem: 20156)
Có thể nói đó là một môn học thời thượng. Và có những tên tuổi hàng đầu như Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Trần Thái Đỉnh, Lê Tôn Nghiêm và Trần Văn Toàn.
24 Tháng Chín 20161:06 SA(Xem: 16517)
Nhìn lên chánh điện rực sáng dưới ánh đèn. Bà Chín nguyện cầu cho đất nước an bình. Cho những đêm trăng rằm luôn là những đêm vui an bình và hạnh phúc.
24 Tháng Chín 201612:04 SA(Xem: 20606)
Ngày Huỳnh Phước Minh Nhật tốt nghiệp đại học y khoa - và nhận nhiệm sở mới tại bệnh viện đa khoa tỉnh Đồng Nai - cũng là ngày cô giáo Nguyễn Thị Minh Công mãn nguyện rời trần.
23 Tháng Chín 20161:19 CH(Xem: 22628)
Tháng chín qua mùa thu cũng hết Người đi buồn, ở lại sầu hơn Vòm quỳnh anh thương vầng trăng biếc Gió tiễn mây vào chốn xa mờ.
23 Tháng Chín 20161:11 CH(Xem: 21792)
Hạ chưa tàn, Thu đã đến hôm nay Lá vàng bay, theo chân ai xuống phố Gió heo may nhẹ lay hàng lá đổ Nắng Thu vàng làm má đỏ hây hây
23 Tháng Chín 201612:49 SA(Xem: 20485)
Ta tìm em khắp nẻo đường. Cô gái Việt Nam ta nhớ thương. Em giờ bịt mặt, quần áo lạ. Ngậm ngùi vĩnh biệt những vấn vương.
23 Tháng Chín 201612:31 SA(Xem: 20124)
căn nhà ấy như một tu viện cửa thường đóng kín thỉnh thoảng người ta vẫn nghe tiếng chim hót từ một khung cửa sổ
22 Tháng Chín 20162:02 CH(Xem: 19529)
Hôm nay đón tiết thu phân Chính Đông trời mọc lượt lần ngày lên Đưa tay hứng giọt nắng mềm Chia dài năm tháng ngày đêm cân bằng.
22 Tháng Chín 20161:54 CH(Xem: 26544)
Xin đừng nói tới phân ly, Đời như gió thổi mây đi khắp trời. Sao mờ, trăng lặn đổi dời, Trăng vàng gió mát tuyệt vời đêm nay.
22 Tháng Chín 20161:42 CH(Xem: 19236)
Ông Trần Huy Liệu lúc bấy giờ công tác ở Ban Thường vụ quốc hội. Trần Huy Liệu có ý lập ra một tổ chức nghiên cứu lịch sử trước khi về tiếp quản Hà Nội.
19 Tháng Chín 20168:13 CH(Xem: 21311)
Em khẻ "ghẹo": sao thu nào đã "chết" "Mắc cười quá", anh đành thua vậy Biết bao giờ mới thắng nổi được em
17 Tháng Chín 20168:20 CH(Xem: 36113)
Bà gọi cháu là trái tim của tôi Vì nụ cười cháu đẹp nhất trên đời Trong sáng như ánh dương vừa hé Đem lại trần gian những niềm vui.
17 Tháng Chín 20168:12 CH(Xem: 22662)
Lâu nay vắng bác ở trang nhà Chẳng biết hồn thơ vẫn thắm hoa? Xứ biển lẻ loi vầng nguyệt lạnh Trung thu đơn độc cái thân già
16 Tháng Chín 201610:24 CH(Xem: 19997)
Giờ chỉ còn nuối tiếc Mùa thu về chơi vơi Lạc loài màu áo tím Thủy chung câu ước thề Thôi chỉ còn hoài niệm Của một thời đam mê
16 Tháng Chín 201610:14 CH(Xem: 22969)
Vầng trăng lơ lững giữa bầu trời Trăng thu tỏa sáng khắp muôn nơi Ánh sáng lung linh, ôi diễm tuyệt! Chị Hằng, chú Cuội mỉm môi cười
16 Tháng Chín 20161:14 CH(Xem: 20579)
Cho đến hôm nay, Gia phả cựu hđs.BH đã ghi danh được 463 anh chị em, với 344 chân dung cựu hđs và 37 thú rừng quây quần bên tổ ấm.
16 Tháng Chín 20161:04 CH(Xem: 21121)
“Đông tay sẽ vỗ nên kêu. Gia đình mình có gần năm trăm cựu hđs, lẽ nào không “mần” nổi một tập kỷ yếu cho “ra ngô ra khoai” hay sao”?...
16 Tháng Chín 201612:55 CH(Xem: 21896)
Trăng Thu đẹp lắm chị Hằng ơi!! Chị xuống trần gian giây phút thôi Để ngắm trăng vàng in đáy nước Hồ thu lấp lánh ánh trăng soi.
15 Tháng Chín 20165:04 CH(Xem: 16167)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: HÌNH ẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG - Nhạc văn Phụng - Mai Hương hát Kiều Oanh thực hiện youtube
15 Tháng Chín 20161:28 CH(Xem: 23302)
Nếu sớm biết người đi không trở lại Cũng hẹn hò thương nhớ bởi Mưa Ngâu Người ra đi vì chinh chiến thảm sầu Vì Quốc nạn vì thanh bình tất cả...
15 Tháng Chín 20161:06 CH(Xem: 17831)
Sau biến cố chính trị lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm, nhiều sinh hoạt của giới sinh viên bắt đầu xuất hiện. Các sinh hoạt chính trị, xã hội, văn hóa thời ấy như rộ lên.
10 Tháng Chín 20162:01 CH(Xem: 15221)
Nhất định mình sẽ gặp lại nhau ở Houston, ở Anaheim, ở San Jose… để cùng dựng lại trường xưa bên đời lưu lạc .
09 Tháng Chín 201612:38 CH(Xem: 20556)
Ngày xưa, lúc tuổi còn thơ Quây quần cha mẹ, một mùa yêu thương Giờ đây vắng bóng song đường Mùa Thu tìm Mẹ biết phương trời nào?
09 Tháng Chín 20162:06 SA(Xem: 18579)
. Ngoài những sản vật của vùng đất miền Tây, chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
09 Tháng Chín 20161:34 SA(Xem: 20810)
Thu là sản phẩm của đất trời. Em là tiên nữ hiện xuống đời Hóa phép cho nhà thêm ấm cúng. Em là tất cả của đời tôi.
09 Tháng Chín 201612:11 SA(Xem: 19326)
Xin trả lại tôi khung trời xưa huyền diệu Tình quê hương tình bạn mãi trong lòng Dù cuộc đời có dâu bể long đong Vẫn kiêu hãnh vì mình là Ngô Quyền hậu duệ
08 Tháng Chín 20161:02 CH(Xem: 21832)
Ba hồi trống điểm khai tâm Một năm học mới khơi mầm tương lai Tương lai bắt đầu hôm nay Ráng công ăn học sau nầy vinh danh...
08 Tháng Chín 201612:52 CH(Xem: 19915)
Sự ra đời và cạnh tranh của báo điện tử – hầu hết là báo đọc không phải trả tiền – khiến một lúc nào đó nhiều tờ báo giấy bị khai tử.
07 Tháng Chín 201610:54 CH(Xem: 20272)
Vẫn gió mùa thu xưa Mùi tóc cũ tìm hoài Màu mắt nào đã phai Kỷ niệm nào trong tay
07 Tháng Chín 201610:43 CH(Xem: 23258)
Còn một khoảng tím trong tâm thất trái Giữ để còn thấy lại chút êm mơ Mỗi lần nhớ khỏi phải sầu tê tái Màu tím vỗ về ru giấc chiêm bao.
03 Tháng Chín 201610:25 SA(Xem: 15328)
Hãy sống cho chồng, lo cho con và những người yêu thương bên cạnh mình. Hãy dành cho mình một niềm vui nhỏ để bám víu.
03 Tháng Chín 20168:54 SA(Xem: 16263)
Tôi yêu quá đỗi ban mai tĩnh lặng này. Tôi vẫn ngồi đây, nơi chỗ quen thuộc và nghe lòng mình an yên, lắng nghe tiếng thở của lá khi gió vờn qua,
03 Tháng Chín 20168:39 SA(Xem: 18520)
mỗi độ thu về. tôi vẫn đọc tản văn xuôi, ngày đầu đi học cho các cháu nghe. và nhiều lần các cháu cười, thích thú. “this poem” ngộ nghĩnh quá bà ơi…
02 Tháng Chín 201610:42 CH(Xem: 22563)
Hè trôi ba tháng đỏ hồng Thầy Cô mong đợi dõi trông mắt chờ Vui vầy ánh mắt trẻ thơ Cổng trường rộng mở đến giờ khai tâm.
02 Tháng Chín 201610:26 CH(Xem: 18476)
Như một nụ hoa vừa hé Cô bé nhìn tôi, đôi mắt thật xanh Môi hồng tươi, nét đẹp tinh anh Nụ cười với hàm răng đều đặn
02 Tháng Chín 201612:33 CH(Xem: 21295)
Chút bâng khuâng khắc ghi lời ngày trước Mong an lành thương nhớ kẻ đi xa Mưa ngâu giăng mưa tháng bảy nhạt nhòa Xin được khóc dưới trời mưa tháng bảy...!
01 Tháng Chín 20162:49 CH(Xem: 24385)
Bây giờ Bạn đó Ta đây, Mười năm cách biệt chân mây cuối trời. Thu về gợi nhớ tơi bời, Kỷ niệm thơ ấu của thời học sinh.
01 Tháng Chín 20162:40 CH(Xem: 19101)
Trời chuyển sang Thu rồi đó sao? Mây xám giăng ngang, gió rì rào Chiều rơi, ngàn lá vàng thu tím Chợt nhớ mùa Thu của năm nào
01 Tháng Chín 20162:31 CH(Xem: 18544)
Người Pháp có Paris, Người Anh có Luân Đôn, người Tàu có Thượng Hải, người Bắc có thể có Hà Nội! Chỉ có người Sài Gòn là không có Sài Gòn. Hoặc giả vay mượn mà muôn đời vẫn xa lạ!
28 Tháng Tám 20162:05 SA(Xem: 20763)
Về đâu Thu hỡi biết về đâu Cánh bướm, vườn xưa đã phụ nhau Nắng úa nên chiều dâng sắc tím Lá xa, thềm nhớ vết tình sâu. Về đâu Thu hỡi giọt mưa ngâu Chức Nữ Ngưu Lang lỗi nhịp cầu
28 Tháng Tám 20161:59 SA(Xem: 21845)
Ai vẫn đi về con đường vắng , Nghe lòng xao xuyến , chút bâng khuâng. Phố nhỏ chiều mưa bao hoài cảm, Nhớ nhớ, quên quên suốt bao ngày.
28 Tháng Tám 20161:31 SA(Xem: 18441)
Đây là một trong những thất bại thê thảm nhứt của Bắc Kinh về phương diện tuyên truyền đánh bóng tính cách ưu việt của chế độ độc tài hiện có.
28 Tháng Tám 201612:52 SA(Xem: 16551)
Cuộc đời mỗi con người trải qua nhiều giai đoạn. Đi học là thời gian vui vẻ và xinh đẹp nhất của một đời người. Gần 70 tuổi, con cái đã yên bề gia thất, cháu chít một bầy, niềm vui là gặp lại bạn bè trường xưa.
28 Tháng Tám 201612:51 SA(Xem: 17859)
Cho em thuê bờ vai... Những đêm buồn say khướt. Cứ kệ em sướt mướt .! Lệ thấm ướt vai đầy... Cho em thuê tình anh. Những đêm trời bão nổi. Phần phật mái hiên ngoài. Gió lùa cơn lốc xoáy.
26 Tháng Tám 201610:36 CH(Xem: 18718)
Sáng nay, lành lạnh gió thu về Mây trắng lưng trời kéo lê thê Trăng gió ân tình... sương đẫm ướt Ngây tình lưu luyến không chịu về
26 Tháng Tám 201610:32 CH(Xem: 20167)
Có người vợ và con thơ bé nhỏ Chờ anh về để nối lại bờ vui Ngày đoàn viên người lính trẻ tươi cười Ôi hạnh phúc tuyệt vời. Tàu về bến.
24 Tháng Tám 201610:49 CH(Xem: 18556)
Nhớ về tháng bảy mưa rơi Vu Lan vắng mẹ cõi đời quạnh hiu Buồn nghe chim vịt kêu chiều Vàng đôi mắt nhớ nắng xiêu lòng buồn.
24 Tháng Tám 201610:20 CH(Xem: 18925)
Gặp nhau chia sẻ bao điều, Khổ đau, hạnh phúc xế chiều dần qua. Bạn đi bỏ lại mình Ta, Vu Lan nhớ Bạn, dâng hoa, hóa vàng.
24 Tháng Tám 201610:12 CH(Xem: 18528)
Nếu lấy chính trị làm cột mốc cho văn học thì có thẻ chia văn học miền Nam làm hai thời kỳ: thời kỳ 1954-1963 và thời kỳ 1964-1975. T