Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - NGƯỜI LÍNH SAU CUỘC CHIẾN

12 Tháng Tám 201610:51 CH(Xem: 15272)
Nguyễn Thị Thêm - NGƯỜI LÍNH SAU CUỘC CHIẾN
nguoi linh-1

 

Đại nhạc hội "Cám ơn Anh người thương phế binh VNCH" kỳ 10 đã kết thúc vào ngày chủ nhật. Một ngày chủ nhật đẹp trời.

Tôi không có điều kiện để đến tận nơi tham dự. Nhưng tôi vẫn theo dõi xuyên suốt bằng chương trình chiếu trực tiếp của đài SBTN.

Cứ mỗi năm Hội HO lại tổ chức một lần và Bà Hạnh Nhơn đã lên trước máy khai mạc buổi lễ.

Tôi nhìn bà Hạnh Nhơn mái tóc bạc trắng lên ngỏ lời cùng tất cả mọi quan khách, trong tôi lại dâng lên một niềm cảm phục. Với giọng Huế dịu dàng, với tất cả tâm tư, bà mẹ của những người con HO đã trải lòng cho tất cả mọi người: Những người lính VNCH, những người thương phế binh còn trong nước. Thật cảm động khi với số tuổi 90 bà còn xinh đẹp và tráng kiện như vậy.

Ơn trên đã cho chúng ta một người thật đáng ngưỡng mộ như bà Hạnh Nhơn. Khi cả hội trường hát chúc mừng sinh nhật bà, tôi cũng lẩm bẩm hát theo. Bởi vì tận đáy lòng tôi, tôi cám ơn bà và cầu nguyện cho bà thật nhiều sức khỏe và bình an.

Chương trình buổi lễ, chương trình văn nghệ và số tiền của các mạnh thường quân đóng góp ai cũng biết. Tôi chỉ ghi lại những gì tôi nghĩ về người lính về những thương phế binh. Những người đàn ông trong cuộc chiến trên quê hương VN nhiều đau thương của chúng ta.

 

........

 

Thú thật, có nhiều người không thích nhìn những người lính thật hay giả lính, mặc quân phục của quân lực VNCH. Họ nói mặc như vậy chỉ để phô trương, để trình diễn, là không tôn trọng sắc áo này.

Họ không thích nhìn nhìn những ca sĩ mặc bộ quân phục tinh tươm đóng vai người lính, hay những người phụ nữ chưa biết gì về chiến trận lại mặc đồ nữ quân nhân.

 

Tôi lại không nghĩ như vậy. Như Đỗ Tân Khoa mặc áo lính với cấp bậc của gia phụ, em ấy hẳn rất hãnh diện về cha mình. Người con biết tự hào về quá khứ của người cha sẽ làm người cha sung sướng và hạnh phúc. Lý tưởng của người cha đó phải là một lý tưởng tốt đẹp, có giá trị đạo đức và đáng cho con ngưỡng mộ.

 

Cũng có thể những ca sĩ trẻ hiện nay họ chưa bao giờ đi lính VNCH, họ chưa bao giờ biết về chiến trận một thời ác liệt. Nhưng khi khoác bộ đồ lính ngày xưa, trong trái tim họ đầy ắp những hình ảnh oai hùng hay tình cảm dạt dào của người lính trận. Người lính đó có thể là cha, là anh là những người họ từng quen biết, hoặc đã nghe kể lại với tất cả sự tốt đẹp làm họ ngưỡng mộ.

 

Người phụ nữ mặc bộ đồ nữ quân nhân tôi tin chắc họ hãnh diện về sắc phục họ mang trên người. Phụ nữ thích làm đẹp, khi ra mắt mọi người thiếu gì quần áo để họ khoe dáng. Thế nhưng khi họ khoác lên người bộ đồ nữ quân nhân hay chiếc áo dài có lá cờ VNCH là họ đã khẳng định lập trường chính trị của họ. Những người phụ nữ ấy họ đang dấn thân, họ đã can đảm hơn những người phụ nữ khác.

 

 

Tôi nhìn các anh quân nhân trên khán đài với sắc áo nhiều binh chủng. Tôi đã chỉ cho con, các cháu tôi biết quân phục nào thuộc binh chủng nào ngày xưa. Và tôi sẽ có dịp nói cho chúng biết về một thời VN chinh chiến. Chúng sẽ thấy lại bộ quân phục mà ngày xưa cha ông chúng đã mặc và chúng hình dung lại dáng dấp thời trai trẻ của ông.

Để chúng biết cha hay ông chúng cũng có một thời ngang dọc dấn thân vì lý tưởng bảo vệ tổ quốc. Để chúng tôn trọng màu cờ, sắc áo mà cha ông chúng đã từng liều thân phục vụ.

 

Nhưng khi mặc bộ quân phục người lính VNCH, xin hãy mặc cho đúng , đừng cẩu thả quần này áo kia, giày dép lộn xộn. Xin hãy tôn trọng nó, vì đó là kỷ niệm, là hồn nước, là một cái gì ta quý mến và bảo tồn. Hãy nghĩ trong bộ quân phục này bao nhiêu anh linh đã nằm xuống, bao nhiêu máu xương đã đổ ra. Bộ quân phục này đã đi vào quá khứ như đất nước còn đó mà màu cờ đã đổi. Khi khoác vào người là ta đang truy điệu một cái gì tốt đẹp trong tâm tưởng, ta yêu mến và hoài niệm chứ không phải là biểu diễn thời trang.

 

Khi mặc quân phục xin hãy giữ gìn tư cách của một người lính VNCH. Đừng xem nó như một cái áo mua đâu đó, muốn làm gì cũng được. Đừng mặc bộ đồ lính mà la cà nhậu nhẹt, có hành vi thất thố khó coi, hay lòe loẹt hoa hòe diêm dúa.

Như vậy ta mới tôn trọng màu cờ sắc áo của người lính VNCH  và ta mới tôn trọng chính bản thân ta.

 

Có một điều không biết các bạn có để ý không? Khi các bạn đi ra ngoài đường trong hay ngoài nước Mỹ, các bạn ít khi, rất ít khi gặp những người trên đường mang quân phục Hoa Kỳ.

 

Điều này khác với thời đại chúng ta trước 75, những người lính mặc quân phục có mặt khắp nơi. Trong quán bar, trong công viên, ngoài đường.... Song song đó những chiếc xe chở các người lính Quân cảnh cũng hiện diện để giữ trật tự, vì những người Cảnh Sát Quốc Gia không có quyền làm việc với lính.

 

Nhưng ở nước Mỹ này người lính chỉ mặc quân phục khi thi hành nhiệm vụ, trong những nơi cần thiết nhất. Nếu không họ sẽ mặc đồ thường dân. Vì mặc quân phục là phải thực hiện đúng  hành vi và phong cách người lính. Phải chứng tỏ được đạo đức, tác phong và ứng xử  của một quân nhân.

Còn có một một nguyên nhân rất quan trọng mà người lính Hoa Kỳ không mặc quân phục khi về thăm nhà, đi chơi, hay trên đường ra đơn vị là sự an toàn cho bản thân họ.

 

.......

 

Khi con cháu tôi hỏi vì sao chồng tôi suy nhược cơ thể, đau bệnh như vậy. Vì sao trong những đêm ngủ ông hay hoảng hốt, sợ sệt hay la hét bất thường. Tôi đã nói với chúng là chồng tôi bị tù tội hơn 8 năm. Những ngày kinh hoàng đó đã ảnh hưởng đến tâm lý của ông.

Chúng sẽ hỏi "Tại sao lại phải đi tù?"

Vâng! Thật sự chỉ những ai có hành vi xấu, có những việc làm trái với pháp luật mới bị tù. Theo sự giáo dục ở xứ người, người ở tù phải  là những người xấu, giết người, cướp của, dâm ô, biển thủ, có hành vi phá hoại nền an ninh quốc gia hay có một âm mưu làm tổn hại đất nước.... nghĩa là những người thật sự có tội theo luật pháp.Vì luật pháp rất công bình và không phân biệt đối xử bất cứ ai.

Nhưng có một loại tù mà người đi tù lại vui vẻ lên đường, tự mình đem theo thức ăn và không biết mình bị tội gì, bị kết án bao lâu. Đó là đi tù Cộng Sản mà có tên gọi là "Tù cải tạo".

 

Những người tù cải tạo thật sự họ có đáng bị tội hay không? Có hay không tùy theo suy nghĩ của hai phía. Khi người lính VNCH buông súng đầu hàng, có nghĩa là họ chịu thua cuộc. Họ đồng ý chấp hành theo lệnh của chính quyền mới. Họ chỉ mong trở về sum họp gia đình làm ăn lương thiện như một người dân bình thường. Thế nhưng họ bị đối xử ra sao ai cũng biết. Họ ở tù không có án, gia đình họ cũng bị ảnh hưởng nặng nề. Cuộc sống tối tăm, sự trả thù tàn độc giáng xuống toàn cõi miền Nam VN.

 Lịch sử Hoa kỳ, sau cuộc chiến Nam Bắc, người lính phía bên kia được đối xử thế nào. Sau khi bức tường Bá Linh sụp đổ, người phía bên kia có cuộc sống ra sao? Tại sao đất nước họ phú cường và văn minh ai cũng kính nễ. Họ cũng là dân một nước, dù đối nghịch nhưng họ thật sự đặt quyền lợi tổ quốc lên hàng đầu. Họ coi chiến tranh như chuyện chẳng đặng đừng và họ muốn cùng nhau xây dựng đất nước hùng mạnh.

 

Người lính VNCH không hiếu chiến, họ là những sinh viên, học sinh bị tổng động viên khoác áo lính để bảo vệ tự do, bảo vệ đất nước.

Người học sinh đang học lớp 11 thi rớt Tú Tài phải vào trường Hạ Sĩ Quan Nha Trang. Người có mãnh bằng Tú Tài 1 thi rớt phần hai hay những sinh viên Đại Học, phải vào Thủ Đức. Những thầy giáo đang vui với học trò phải dừng lại biệt phái vào lính khi tình hình chiến sự gay go.

 

Người lính VNCH tình nguyện hay có lệnh tham gia quân ngũ vì họ phải bảo vệ đất nước. Bảo vệ từng tấc đất, từng thước biển quê hương. Bảo vệ nền an ninh lãnh thổ để người dân hưởng hạnh phúc an vui. Để những học sinh hồn nhiên ôm cặp đến trường mà không hề có tư tưởng thù ghét một ai.

 

Những người đó không hề muốn "Xẻ Trường Sơn để phơi thây quân thù" họ không hề" Muốn uống máu kẻ địch " bởi vì kẻ địch đối với họ là đồng bào, là anh em cùng giòng giống Lạc Hồng. Họ chỉ muốn chận đứng bước chân xâm lược, họ không muốn làn sóng đỏ nhuộm khắp VN. Họ chỉ muốn người dân được sống trong tự do, cơm no áo ấm.

Cũng có thể từ những tư tưởng nhân hậu đó mà họ bị thua, họ bị xe tăng và tham vọng của CS Trung Cộng cày nát đất nước.

 

Chúng ta phải giải thích cho con cháu những người HO nghe và hiểu, lý do tại sao những người HO phải ở tù CS và tại sao chúng ta có mặt ở đất nước này. Đó là việc phải làm để trả lại sự trong sạch và tư cách của nguời lính VNCH, cũng như sự kính trọng người chủ gia đình trong tâm tưởng con, cháu.

 

Những người quân nhân sĩ quan VNCH sau bao nhiêu năm tù tội trở về. Họ như một con người chết đi sống lại. Họ chịu đựng bao nhiêu là khổ nhục về thể xác cũng như tinh thần. Bao nhiêu người đã bỏ mạng vì bệnh tật, đói khát và sức tàn lực kiệt trên rừng núi hoang vu.

 

Khi được tờ giấy tha trại trở về, người tù CS với hai bàn tay trắng,một thân thể suy tàn, bị sự theo dõi chặt chẻ của chính quyền địa phương. Mỗi ngày phải trình diện, không thể tìm được việc làm và biết bao điều oan khuất không biết bày tỏ với ai.

 

Người tù CS ra một nhà tù nhỏ lại phải sống trong một nhà tù lớn và đau đớn hơn khi tận mắt nhìn vợ con vì họ phải sống kham khổ và mất hẳn tự do mà họ bất lực. Những đứa con vì cái lý lịch ngụy quân không thể tiếp tục học hành, cuộc sống bị đàn áp ngóc đầu lên không nỗi.

 

Một số có điều kiện tìm cách vượt biên dù phải đánh đổi bằng sinh mạng của mình.

Một số đành chịu đựng lê lết sống qua ngày và chương trình HO là một vận may để họ và con cái được tìm đến bến bờ tự do.

 

Họ dù không mang thương tật ngoài cơ thể nhưng họ cũng bị ám ảnh kinh hoàng về tinh thần. Những hậu chấn đó theo họ suốt đời, ám ảnh dày vò họ suốt đời.

 

Một số người đủ sức khỏe có điều kiện vươn lên để làm lại từ đầu và đã thành công. Cũng có người quá suy yếu không đủ khả năng làm việc. Tinh thần hoảng loạn, họ mang những mặc cảm về sự suy kiệt của cơ thể, những ám ảnh về những ngày kinh hoàng trong trại tù nên họ sa sút tinh thần rất nặng. Họ vô hình chung cũng là những thương binh.

 

Không nói đâu xa, sau cuộc chiến tranh với Iraq và Afghanistan số quân nhân người Mỹ phải vào bệnh viện điều trị, theo thống kê mà chương trình SBTN do Đỗ Dũng và Mai Phi Long phụ trách đã cho biết con số là 886.161 người và số quân nhân trở về nhận tiền disability là 83.000 người. Một con số không phải nhỏ.

.......

 

Chiến tranh kết thúc rồi, bao nhiêu người lính bị thương nằm ở Tổng Y Viện Cộng Hòa và các y viện quân đội khác bị đuổi ra đường.. Một hình ảnh thương đau và bất nhân chưa từng có. Các anh đã chịu sự nhục nhằn của tâm hồn và sự đớn đau tột cùng của cơ thể. Chỉ tưởng tượng đến cảnh đó thôi trái tim ta cũng nhói đau.

 

Những vết thương do chiến tranh xé nát thịt da, nằm một nơi có giường nệm êm ái, có Bác Sĩ y tá túc trực chăm sóc mà người thương binh còn không thể chịu đựng được. Hà huống gì phải mang vết thương đó bò ra ngoài đường trong khung cảnh náo loạn của một đất nước thay ngôi đổi chủ. Thật là kinh hoàng và đau xót tận cùng.

 

41 năm, bao người người thương phế binh đã sức tàn lực kiệt ra đi. Biết bao nhiêu người vợ lính chịu thương chịu khó chăm nuôi chồng sống đến giờ này. Các chị mới thực sự là những phụ nữ Việt Nam can trường và mẫu mực. Tôi đã thấy những người thương phế binh VNCH lang thang trên đường bán vé số, hay dìu nhau trên những chuyến xe đò xuôi ngược hát rong. Họ tàn tật nhưng trong đôi mắt họ không cảm thấy nhục nhã vì công việc mình làm. Họ cất cao tiếng hát, những bài hát về lính bị cấm đoán. Họ dường như hảnh diện  nói với mọi người" Tôi là người thương binh VNCH"

 

Tại sao vậy bạn có biết không? Vì họ sống có lý tưởng. Vì họ thấy sự hy sinh xương máu của họ chính đáng. Vì họ hảnh diện về màu cờ sắc áo họ phục vụ. Đó là sự an ủi vô bờ trong cuộc đời bất hạnh.

 

Người lính "Giải Phóng Miền Nam" sống trong sự no ấm của chế độ Cộng Hòa, lại phản bội nghe theo lời tuyên truyền của CS là đuổi Mỹ để xây dựng một cuộc sống CS thiên đường. Họ không thể tưởng tượng được cuộc sống ngoài Bắc dưới chế độ CS ra sao. Họ ngây thơ nghĩ rằng sau khi hòa bình lập lại họ có quyền có thế, sẽ là những người cầm quyền ở miền Nam VN. Họ đã bừng tỉnh và tìm thấy cái thiên đường đó ngay sau khi bộ đội Bắc Việt hống hách lẫn ngờ nghệch tràn ngập các nẽo đường miền Nam.

Sau bao nhiêu năm "Giải Phóng" họ đã sống trong cái thiên đường mà chính họ đem lại. Gia đình và bản thân họ cũng đã bị "giải phóng " nhiều thứ thật oan uổng và bất công.

 

Người lính "Bộ Đội Bác Hồ" lại càng vỡ mộng hơn khi tiến quân vào Sài Gòn. Mọi thứ lạ lùng, tuyệt vời như lạc vào một nơi nào đó văn minh xa vời trên trái đất. Họ choáng ngợp một Sài Gòn đầy sức sống, họ thấy công vượt Trường Sơn của họ phải được đền bù. Từ đó đổng, đài, xe đạp và mọi thứ theo chân họ trở về miền Bắc. Họ biết mình bị lừa gạt, bị  tuyên truyền và họ ước ao:"Giá miền Nam tiến quân ra giải phóng quê hương nghèo đói miền Bắc, thì bây giờ cuộc sống  đã sung sướng no ấm biết bao nhiêu"

 

Xã hội miền Bắc là một xã hội mạnh được yếu thua, đạp lên nhau mà đi tới, triệt hạ kẻ địch bằng mọi giá. Thế là nhìn đâu cũng thấy địch, những màn đánh tư bản, đổi tiền, điều tra lý lịch ba đời để gạn lọc, để thanh trừng, để tẫy não được đem ra áp dụng cho toàn cõi miền Nam.

Cái bẩy đã xập xuống, những người miền Nam chỉ thoi thóp chờ chết.

 

Những văn nhân, những người thật lòng nghĩ đến dân tộc càng bị đau đớn hơn. Họ bị vết thương tâm hồn còn thê thảm hơn vết thương trong cơ thể. Họ biết mình bị lừa, bị dối trá, bị bịt mắt dẫn đi trong tăm tối bao nhiêu năm qua.

Họ cũng là những thương binh sau cuộc chiến. Vết thương trong tâm hồn họ đi theo những sai lầm của chế độ càng ngày càng tàn phá, hỏi tội lương tri.

 

Sau 41 năm mọi sự thật được phô bày. Người thắng, người thua đã rõ ràng ai đúng ai sai. Thời đại khoa học tân tiến, Internet đã kết nối và phán tán mọi thông tin. Người dân đã rõ mặt ai mới là người yêu nước. Chính thể nào vì dân, vì tự do dân chủ, bảo vệ chủ quyền. Chính phủ nào mị dân, bán nước và ỷ thế cậy quyền. Người dân thấp cổ bé miệng bị đàn áp không thể nói ra hay chống đối, nhưng trong lòng mỗi người đều đã có phán xét và lập trường.

 

Người thương binh cả hai phía đều bị tàn tật và đau đớn thể xác như nhau. Dù những người thương binh, liệt sĩ của phía bên kia được hưởng tiêu chuẩn phụ cấp, nhưng không đủ và không công bằng.

 

Những bà mẹ liệt sĩ chẳng đã phải xuống đường biểu tình đòi đất. Mãnh đất ông cha để lại hay khai phá bằng cả mồ hôi lẫn nước mắt. Nơi chôn nhau cắt rún, nơi sinh ra người liệt sĩ đang ngồi trên bàn thờ kia đã bị chiếm đoạt bất công. Thế nhưng, mọi kêu gào đều vô ích, lợi ích cá nhân và những hợp đồng béo bở đã che mất lương tâm và trách nhiệm vì nước vì dân của giới chức cao cấp lãnh đạo, cầm quyền.

 

 Những liệt sĩ đã sinh Bắc tử Nam, có người chết với chân đã bị xiềng trên những chiếc xe tăng tiến về Sài Gòn,. Có người chết vì đói, vì bệnh, vì đạn hay bị bỏ rơi dọc Trường Sơn.

 

Cái chết nào dù bên này hay bên kia cũng đều đau thương như nhau. Cũng là một con dân Việt như nhau. Nhưng chết vì lý tưởng tự do vì dân, vì nước, linh hồn sẽ thanh thản, an vui.Còn chết tức tưởi vì bị lợi dụng cho một mục đích xâm lược thì linh hồn người chết mới vật vờ u uất không thể nào siêu thoát.

 

Người thương binh Cộng Sản có tự hào về một nước VN bị Trung Cộng lấn áp bốn bề như ngày nay không?. Câu hỏi để trả lời là những cuộc xuống đường bị đàn áp. Là nỗi đau Gạt Ma, là những cột mốc biên giới bị dời, là thác Bản Dốc bị mất, là Hoàng Sa, Trường Sa bị chiếm đóng, đường lưỡi bò của Trung Cộng đang liếm hết cả biển đông. Là cá chết, là biển chết, là hội nghị Thành Đô bị đưa ra ánh sáng. Là trăm ngàn điều lố bịch, xấu xa tham nhũng, bán nước hàng ngày được người dân đưa lên Face Book. You tube và các trang mạng xã hội.

 

Nếu vì quyền lợi cá nhân, vì tự hào ôm khư khư cái thành tích đánh Mỹ  thống nhất đất nước. Những người cầm quyền hiện nay bóc lột và làm giàu cho bản thân họ cũng có thể tha thứ được. Nhưng đem đất nước từng bước giao cho Trung Cộng thì trời không dung, đất không tha. Nếu một ngày toàn cõi VN lọt vào tay Trung Quốc thì số phận của bao nhiêu triệu đồng bào VN sẽ giống như Tây Tạng hiện nay. Tất cả những di tích lịch sử sẽ bị hủy hoại, Người dân sẽ bị phân tán, tàn sát và triệt tiêu từ từ. Lúc đó không còn gương hai Bà Trưng, Bà Triệu, không còn Lý Thường Kiệt hay Quang Trung. Chữ nghĩa VN bị mai một và ...trên bản đồ thế giới sẽ không còn hai chữ Việt Nam.

 

41 năm sau cuộc chiến như một bức màn đen được vén lên, mọi sự xấu xa tàn độc của CS đã được phơi bày ra ánh sáng. Người lính VNCH hảnh diện về lý tưởng và sắc áo màu cờ mình phục vụ. Người thương phế binh VNCH cũng được ấm lòng khi những người VN trong nước và trên thế giới tự do hướng về họ với tất cả mến thương và tri ơn. Người phía bên thắng cuộc cũng không còn nhìn họ với con mắt khinh thường.

 

Những món quà gửi về hàng năm không thấm thía vào đâu, không mua được món gì lớn lao, nhưng giá trị tinh thần thật vô cùng ý nghĩa.

Xin gửi đến tất cả những người thương phế binh VNCH những lời cám ơn chân thành nhất.

Xin cám ơn các chị, những người vợ lính đã trung trinh lo lắng săn sóc cho chồng tận đến bây giờ.

Mong các anh hãy giữ gìn sức khỏe, giữ vững niềm tin và được mọi sự an lành trong cuộc sống

 

Nguyễn thị Thêm

tháng 7/2016

 



04 Tháng Mười Một 201612:43 CH(Xem: 20129)
Bước nhẹ đường chiều về bến mơ Hàng cây trụi lá đang ngóng chờ Trời Thu hiu quạnh chiều mây tím Về mái tranh nghèo, thăm quê xưa?
03 Tháng Mười Một 20161:38 CH(Xem: 22131)
Gió từ phương Bắc thổi sang Gửi trao giá lạnh nồng nàn thấm mau Mù sương trắng toát phủ màu SaPa theo cái rét sâu đầu mùa.
03 Tháng Mười Một 20161:14 CH(Xem: 39038)
Mưa còn mưa mãi, mùa Đông Tình xa rớt xuống mênh mông cõi buồn Xòe tay đếm giọt mưa tuôn Tưởng như nắng ấm vẫn còn quanh đây
03 Tháng Mười Một 201612:56 CH(Xem: 17722)
Phải nhìn nhận trước 1975, không ai nghe nói xa gần đến một dòng văn học mang dấu Chúa. Người ta chỉ được biết đến một phần nhỏ và hiếm hoi được đăng trên Tập San Sử Địa miền Nam.
29 Tháng Mười 20169:30 SA(Xem: 21341)
..., và xin cảm ơn đại gia đình Ngô Quyền trong và ngoài nước đã thương tiếc và thành kính tiễn biệt Ba con đến nơi an nghỉ cuối cùng. Ba con đã ra đi trong thanh thản và mãn nguyện.
29 Tháng Mười 201612:48 SA(Xem: 14196)
Chúng tôi tin, học trò của Thầy Quyến không những chỉ nhớ "nét dịu dàng" của Thầy, mà còn nhớ tấm lòng của Thầy với học trò.
28 Tháng Mười 201612:25 CH(Xem: 20614)
Halloween năm nay 2016 Ngay mùa bầu cử nên phiền hơn Ma quỷ lộng hành chơi chính trị. Thế giới thừa cơ lại khinh lờn
28 Tháng Mười 20167:09 SA(Xem: 19369)
Lá vàng rơi, mây trôi bàng bạc Một chiều Thu trông ngóng cố Hương Sầu thương qua mấy đoạn trường Tương tư bóng nhạn, Cố Hương ngậm ngùi
27 Tháng Mười 20165:18 CH(Xem: 22241)
Chờ đợi mãi cho đến hôm nay tôi mới cầm được trên tay cuốn Kỷ Yếu Hướng Đạo Biên Hòa với đề tựa Xiết Bàn Tay Trái do nhóm tác giả là cựu Hướng Đạo Sinh Biên Hòa thực hiện.
27 Tháng Mười 20163:42 CH(Xem: 15919)
Mưa! những giọt mưa tháng mười vẫn nhịp đều trên mái nhà như một điệu nhạc. Điệu nhạc mùa thu bao giờ cũng buồn.
27 Tháng Mười 20161:37 CH(Xem: 20319)
Én về, Xuân có về chưa ? Vòng xoay thiên tạo bốn mùa đợi mong Lạnh lùng trở ngọn gió Đông Cỏ hoa cây lá vời trông Xuân thì...
27 Tháng Mười 20161:24 CH(Xem: 23478)
Đã qua rồi, vàng thu bay lá rụng Hoàng Gia ơi! Công Chúa ngủ trên rừng... Ta nhớ mãi, biển hoàng hôn gió lộng Người về đâu? sương khói phủ rưng rưng.
27 Tháng Mười 20161:18 CH(Xem: 26067)
Ta tìm trong vườn biếc, Một nhánh hoa lẻ loi. Xanh xao màu kỷ niệm, Ngập tràn nỗi nhớ nhung.
27 Tháng Mười 20161:11 CH(Xem: 26952)
Không về...! Còn nhớ gì không? Thôi nhé, cho Ta gởi lại lòng Thu nữa, sẽ về trong nắng sớm Quên những lạnh lùng... của tuyết Đông!
27 Tháng Mười 20161:03 CH(Xem: 17910)
Mỗi tôn giáo đều có những mong ước truyền đạt, phổ biến tư tưởng đạo đến quảng đại quần chúng. Việc truyền đạo không phải là một điều xấu như có một số người nghĩ.
22 Tháng Mười 201611:52 CH(Xem: 21599)
Truyền thống muôn đời Uống Nước Nhớ Nguồn. Công ơn Thầy Cô luôn ghi khắc trong tâm hồn những người học trò xứ Bưởi. Chúng ta hôm nay dù có thành danh hay chỉ thành nhân vẫn không quên.
22 Tháng Mười 201611:51 CH(Xem: 13974)
Ngày tiễn đưa thầy Bảo cũng là ngày được tin trễ thầy đã vĩnh viễn an nghĩ. Mong hương linh thầy thông cảm và tha thứ cho chúng em.
22 Tháng Mười 201610:31 CH(Xem: 20482)
Tạm biệt Gấu hăng, anh đi trước nhé! Chỉ là thứ tự kẻ trước người sau thôi – bởi sớm muộn gì anh em hướng đạo nhà mình cũng gặp lại nhau –
21 Tháng Mười 201612:06 CH(Xem: 18837)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh CHIỀU THU ẤY - Nhạc Lam Phương - Sĩ Phú trình bày THEO LÁ VÀNG BAY - Ngọc Lan trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
20 Tháng Mười 201610:52 CH(Xem: 16055)
Ngày tháng cũng như cơn mưa ngoài kia, cứ trôi đi, chỉ còn lại kỷ niệm. Tôi trộn lẫn mưa hai miền yêu dấu, nhưng nỗi niềm cứ nặng về một phía xa kia...
20 Tháng Mười 20163:46 CH(Xem: 36127)
Phóng sự bằng hình “Cựu hướng đạo sinh Biên Hòa – xưa và nay” lần này xin thay lời kết, khép lại hành trình tìm nhau của gia đình cựu HĐS tỉnh lỵ Biên Hòa tròn 60 năm tuổi.
20 Tháng Mười 201612:58 CH(Xem: 20608)
Chỉ vậy thôi và chỉ có vậy thôi Mà sao mình vẫn chưa làm trọn vẹn Để bây giờ xót xa nhìn ngọn nến Loay hoay hoài lời đáp vẫn chưa xong!
20 Tháng Mười 201612:23 CH(Xem: 18170)
Nếu được phép chọn lựa và đánh giá lịch sử thì tôi xin chọn cuộc Nam tiến là những giai đoạn vẻ vang và đẹp nhất lịch sửcủa dân tộc Việt Nam.
16 Tháng Mười 201611:28 SA(Xem: 14637)
Xin được viết bài này như một nén hương thành kính đưa Thầy về với hư không từ quý Thầy Nguyễn Phi Hùng, Lê Quý Thể (California), Trần Phiên (Texas),Tôn Thất Để (Canada), ,,,
15 Tháng Mười 20163:29 SA(Xem: 16823)
Thầy là bóng mát, là điểm tựa cho tất cả cựu học sinh NQ hướng về như hướng về trường xưa với tất cả yêu thương. Bây giờ thầy đã vĩnh viễn ra đi, chúng con thấy mình mất mát nhiều.
14 Tháng Mười 201611:13 CH(Xem: 16575)
Xin thành kính vĩnh biệt Thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo của trường trung học Ngô Quyền BH xưa.
14 Tháng Mười 201612:52 CH(Xem: 26325)
Sinh, già, bệnh, chết cuộc đời, Kiếp người ai cũng một thời như nhau. Thời gian thấm thoát qua mau, Mưa rơi sẽ tạnh, buồn đau phai dần.
14 Tháng Mười 20162:02 SA(Xem: 21441)
Tôi về lại Biên Hòa mang theo hành trang đầy ắp những kỷ niệm và có cả quà tặng của bạn bè. Món quà trị giá nhất mà tôi nhận được là Tình Đồng Môn thắm thiết.
13 Tháng Mười 20169:59 CH(Xem: 34952)
Chiếc lá rơi, ngoài Trời mùa Thu chớm Vào ngày này Mẹ lặng lẽ ra đi Để cho con những tháng ngày nhung nhớ Nhớ Mẹ hiền. Nhớ lòng Mẹ Từ Bi
13 Tháng Mười 20161:16 CH(Xem: 19756)
Gởi lời chào cơn mưa Sàigòn Qua kẽ tay hạt lên đầy nỗi nhớ Mưa chưa ướt hết chiều dài phố nhỏ Ướt lòng người nầy đứng đợi người kia
13 Tháng Mười 201612:42 CH(Xem: 18718)
Cái lợi thế duy nhất và chắc chắn của tác giả Nguyễn Thế Anh là các tài liệu của ông viết về Nhà Nguyễn Việt Nam phần lớn đều bằng tiếng Pháp.
11 Tháng Mười 20163:37 CH(Xem: 12110)
Chúng em cũng xin cám ơn hai Thầy: Phạm Gia Hưng và Thầy Hoàng Quý Nam đã bỏ chút thì giờ đến chung vui họp mặt với đồng hương Biên Hòa và chúng em.
10 Tháng Mười 201611:09 SA(Xem: 24535)
Gặp nhau chỉ có trong mơ, Tiếc thương xin gởi bài thơ "Nguyện Cầu". Hồn Anh thanh thản vô sầu, Ta làm Mây trắng trên bầu Trời xanh...
08 Tháng Mười 20165:24 CH(Xem: 12201)
Sáng nay vào email. Được tin Thầy vừa mất. Trong lòng buồn chật ngất. Một giọt lệ vừa rơi. Thầy đã buông tay rồi. Bỏ cái thân tầm gửi
08 Tháng Mười 20163:48 CH(Xem: 19721)
Ngày xưa dưới trăng vàng Dệt thật nhiều mơ ước Giữa đường trăng hát vang Bài tình ca tha thiết. Thời gian thản nhiên qua Đem xuân thì đi mất Tình đầu đã phôi pha Trong bộn bề tất bật.
07 Tháng Mười 201611:52 CH(Xem: 15921)
Hy vọng bạn đọc được những lời này của tôi và mỉm cười tha thứ. Hy vọng chúng ta có dịp gặp mặt nhau. Những người bạn già ngồi lại uống với nhau ly trà.
07 Tháng Mười 201610:20 CH(Xem: 19793)
Đẹp ngẩn ngơ mây ngũ sắc mượt mà Đang phơ phất dải lụa mềm óng ả Nhẹ bay bay chiếc lá vàng lả tả Mùa thu về chất ngất chữ yêu thương
07 Tháng Mười 20162:51 CH(Xem: 18763)
Địa chỉ để gia đình cựu hđs.BH nhà mình có thể liên lạc để nhận kỷ yếu: 1) Dung Phùng / Tel: 0918 806006/ Email: dungpt1@yahoo.com; 2) Mai Diệp/ Tel: 0919 118622/ Email: diepmails@yahoo.com
07 Tháng Mười 201612:30 CH(Xem: 21498)
Mọi sự buồn vui cũng sẽ qua, Hận, Thù, Ân, Oán khổ riêng Ta. Mở rộng lòng yêu đời bớt khổ, Nở thắm môi cười vạn đóa hoa.
06 Tháng Mười 201612:48 CH(Xem: 19580)
Đưa tay đón tháng mười về Thu đang bịn rịn vân vê đất trời Còn đây chút nắng thu rơi Lời thương chưa ngỏ gọi mời gió đông.
06 Tháng Mười 201612:37 CH(Xem: 18828)
Thế là mình đã xa nhau Biển dâu thì đã biển dâu cuộc đời Đêm vẫn đêm của ngậm ngùi Ngày không yên cũng bồi hồi không yên
06 Tháng Mười 201612:22 CH(Xem: 17094)
Theo Gs Trần Anh Tuấn, với tư cách Phó Khoa trưởng Học vụ, Gs Nguyễn Thế Anh là người soạn thảo chương trình Tiến sĩ Văn khoa Việt Nam vốn bị xóa sổ từ năm 1919, dưới thời Pháp thuộc.
01 Tháng Mười 20162:22 CH(Xem: 20777)
Có ai cùng Ta, hoà bản đàn vui Trời Thu buồn mấy... chẳng bùi ngùi Nghe lòng réo rắc... tơ tình ấy Nỗi buồn vào Thu, dần dần lui
30 Tháng Chín 20164:54 CH(Xem: 16337)
Trong mỗi tấm hình hướng đạo cũ kỹ, anh chị em tôi đều có những kỷ niệm vui buồn. Với từng nhân vật trong những tấm hình này,
30 Tháng Chín 20161:58 CH(Xem: 19274)
những chiếc lá rơi nhẹ, qua khung cửa. những chiếc lá đỏ, vàng, lá mùa thu. …. biết chăng, em? khi, những chiếc lá thu bắt đầu, rơi… là khi ta nhớ em nhiều nhất…
30 Tháng Chín 201612:35 CH(Xem: 23147)
Những bài thơ bao nhiêu đêm thức trắng Xếp trong ngăn như giấy má vô hồn Ai đọc lại và ai còn nhớ lại Tóc bạc rồi đời bóng xế hoàng hôn
30 Tháng Chín 201612:29 CH(Xem: 20357)
Chuyện của nước tôi không phải chuyện cười Nghe tim quặt thắt muốn kêu trời Bao điều trái ngược đầy bi thống Thương quá Việt Nam quê hương tôi!
30 Tháng Chín 201612:22 CH(Xem: 19167)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Áo Tím Mùa Thu (Nguyên Vũ--Thái Châu) Gọi Mùa Thu Mơ (Phạm Anh Dũng--Duy Trác) Kiều Oanh thực hiện
30 Tháng Chín 201611:07 SA(Xem: 13414)
Một chút nắng sẽ soi sáng con đường, nơi đi và chốn đến. Để được sống vui như vui trong ngày gặp mặt với món quà quý giá BẠN BÈ VẪN CÒN ĐÂY.
29 Tháng Chín 20161:37 CH(Xem: 25140)
Nồng nàn cơn gió cuối thu Chớm đông cái lạnh tù mù về đây Thơm mùi Hoa Sữa ngất ngây Thương yêu nở giữa thu gầy xác xao.
29 Tháng Chín 20161:24 CH(Xem: 19744)
Trời đêm mưa bụi lâm râm, Niềm vui rộn rã tràn dâng ngập lòng. Tuổi vàng chỉ có ước mong, An vui, sức khỏe thong dong cuối đời.
29 Tháng Chín 20161:14 CH(Xem: 20155)
Có thể nói đó là một môn học thời thượng. Và có những tên tuổi hàng đầu như Nguyễn Văn Trung, Lý Chánh Trung, Trần Thái Đỉnh, Lê Tôn Nghiêm và Trần Văn Toàn.
24 Tháng Chín 20161:06 SA(Xem: 16517)
Nhìn lên chánh điện rực sáng dưới ánh đèn. Bà Chín nguyện cầu cho đất nước an bình. Cho những đêm trăng rằm luôn là những đêm vui an bình và hạnh phúc.
24 Tháng Chín 201612:04 SA(Xem: 20606)
Ngày Huỳnh Phước Minh Nhật tốt nghiệp đại học y khoa - và nhận nhiệm sở mới tại bệnh viện đa khoa tỉnh Đồng Nai - cũng là ngày cô giáo Nguyễn Thị Minh Công mãn nguyện rời trần.
23 Tháng Chín 20161:19 CH(Xem: 22627)
Tháng chín qua mùa thu cũng hết Người đi buồn, ở lại sầu hơn Vòm quỳnh anh thương vầng trăng biếc Gió tiễn mây vào chốn xa mờ.
23 Tháng Chín 20161:11 CH(Xem: 21792)
Hạ chưa tàn, Thu đã đến hôm nay Lá vàng bay, theo chân ai xuống phố Gió heo may nhẹ lay hàng lá đổ Nắng Thu vàng làm má đỏ hây hây
23 Tháng Chín 201612:49 SA(Xem: 20485)
Ta tìm em khắp nẻo đường. Cô gái Việt Nam ta nhớ thương. Em giờ bịt mặt, quần áo lạ. Ngậm ngùi vĩnh biệt những vấn vương.
23 Tháng Chín 201612:31 SA(Xem: 20124)
căn nhà ấy như một tu viện cửa thường đóng kín thỉnh thoảng người ta vẫn nghe tiếng chim hót từ một khung cửa sổ
22 Tháng Chín 20162:02 CH(Xem: 19529)
Hôm nay đón tiết thu phân Chính Đông trời mọc lượt lần ngày lên Đưa tay hứng giọt nắng mềm Chia dài năm tháng ngày đêm cân bằng.
22 Tháng Chín 20161:54 CH(Xem: 26543)
Xin đừng nói tới phân ly, Đời như gió thổi mây đi khắp trời. Sao mờ, trăng lặn đổi dời, Trăng vàng gió mát tuyệt vời đêm nay.
22 Tháng Chín 20161:42 CH(Xem: 19235)
Ông Trần Huy Liệu lúc bấy giờ công tác ở Ban Thường vụ quốc hội. Trần Huy Liệu có ý lập ra một tổ chức nghiên cứu lịch sử trước khi về tiếp quản Hà Nội.
19 Tháng Chín 20168:13 CH(Xem: 21307)
Em khẻ "ghẹo": sao thu nào đã "chết" "Mắc cười quá", anh đành thua vậy Biết bao giờ mới thắng nổi được em
17 Tháng Chín 20168:20 CH(Xem: 36113)
Bà gọi cháu là trái tim của tôi Vì nụ cười cháu đẹp nhất trên đời Trong sáng như ánh dương vừa hé Đem lại trần gian những niềm vui.
17 Tháng Chín 20168:12 CH(Xem: 22662)
Lâu nay vắng bác ở trang nhà Chẳng biết hồn thơ vẫn thắm hoa? Xứ biển lẻ loi vầng nguyệt lạnh Trung thu đơn độc cái thân già
16 Tháng Chín 201610:24 CH(Xem: 19997)
Giờ chỉ còn nuối tiếc Mùa thu về chơi vơi Lạc loài màu áo tím Thủy chung câu ước thề Thôi chỉ còn hoài niệm Của một thời đam mê
16 Tháng Chín 201610:14 CH(Xem: 22968)
Vầng trăng lơ lững giữa bầu trời Trăng thu tỏa sáng khắp muôn nơi Ánh sáng lung linh, ôi diễm tuyệt! Chị Hằng, chú Cuội mỉm môi cười
16 Tháng Chín 20161:14 CH(Xem: 20578)
Cho đến hôm nay, Gia phả cựu hđs.BH đã ghi danh được 463 anh chị em, với 344 chân dung cựu hđs và 37 thú rừng quây quần bên tổ ấm.
16 Tháng Chín 20161:04 CH(Xem: 21120)
“Đông tay sẽ vỗ nên kêu. Gia đình mình có gần năm trăm cựu hđs, lẽ nào không “mần” nổi một tập kỷ yếu cho “ra ngô ra khoai” hay sao”?...
16 Tháng Chín 201612:55 CH(Xem: 21896)
Trăng Thu đẹp lắm chị Hằng ơi!! Chị xuống trần gian giây phút thôi Để ngắm trăng vàng in đáy nước Hồ thu lấp lánh ánh trăng soi.
15 Tháng Chín 20165:04 CH(Xem: 16166)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: HÌNH ẢNH MỘT ĐÊM TRĂNG - Nhạc văn Phụng - Mai Hương hát Kiều Oanh thực hiện youtube
15 Tháng Chín 20161:28 CH(Xem: 23302)
Nếu sớm biết người đi không trở lại Cũng hẹn hò thương nhớ bởi Mưa Ngâu Người ra đi vì chinh chiến thảm sầu Vì Quốc nạn vì thanh bình tất cả...
15 Tháng Chín 20161:06 CH(Xem: 17831)
Sau biến cố chính trị lật đổ Tổng thống Ngô Đình Diệm, nhiều sinh hoạt của giới sinh viên bắt đầu xuất hiện. Các sinh hoạt chính trị, xã hội, văn hóa thời ấy như rộ lên.
10 Tháng Chín 20162:01 CH(Xem: 15220)
Nhất định mình sẽ gặp lại nhau ở Houston, ở Anaheim, ở San Jose… để cùng dựng lại trường xưa bên đời lưu lạc .
10 Tháng Chín 20162:21 SA(Xem: 16477)
Phượng buồn... Phải rồi cánh phượng đỏ rực màu máu của những mối tình dở dang. Màu của trái tim vỡ nát. Màu của đau thương và chia cắt. Tuổi học trò ơi! Vĩnh biệt.
09 Tháng Chín 201612:38 CH(Xem: 20554)
Ngày xưa, lúc tuổi còn thơ Quây quần cha mẹ, một mùa yêu thương Giờ đây vắng bóng song đường Mùa Thu tìm Mẹ biết phương trời nào?
09 Tháng Chín 20162:06 SA(Xem: 18579)
. Ngoài những sản vật của vùng đất miền Tây, chất giọng người miền Tây rồi sẽ cùng lan tỏa... . Ai lại không mong sao điều tốt đẹp luôn tiếp tục lan tỏa ra khắp nơi... .
09 Tháng Chín 20161:34 SA(Xem: 20809)
Thu là sản phẩm của đất trời. Em là tiên nữ hiện xuống đời Hóa phép cho nhà thêm ấm cúng. Em là tất cả của đời tôi.
09 Tháng Chín 201612:11 SA(Xem: 19325)
Xin trả lại tôi khung trời xưa huyền diệu Tình quê hương tình bạn mãi trong lòng Dù cuộc đời có dâu bể long đong Vẫn kiêu hãnh vì mình là Ngô Quyền hậu duệ
08 Tháng Chín 20161:02 CH(Xem: 21832)
Ba hồi trống điểm khai tâm Một năm học mới khơi mầm tương lai Tương lai bắt đầu hôm nay Ráng công ăn học sau nầy vinh danh...
08 Tháng Chín 201612:52 CH(Xem: 19915)
Sự ra đời và cạnh tranh của báo điện tử – hầu hết là báo đọc không phải trả tiền – khiến một lúc nào đó nhiều tờ báo giấy bị khai tử.
07 Tháng Chín 201610:54 CH(Xem: 20271)
Vẫn gió mùa thu xưa Mùi tóc cũ tìm hoài Màu mắt nào đã phai Kỷ niệm nào trong tay
07 Tháng Chín 201610:43 CH(Xem: 23258)
Còn một khoảng tím trong tâm thất trái Giữ để còn thấy lại chút êm mơ Mỗi lần nhớ khỏi phải sầu tê tái Màu tím vỗ về ru giấc chiêm bao.
03 Tháng Chín 201610:25 SA(Xem: 15327)
Hãy sống cho chồng, lo cho con và những người yêu thương bên cạnh mình. Hãy dành cho mình một niềm vui nhỏ để bám víu.
03 Tháng Chín 20168:54 SA(Xem: 16261)
Tôi yêu quá đỗi ban mai tĩnh lặng này. Tôi vẫn ngồi đây, nơi chỗ quen thuộc và nghe lòng mình an yên, lắng nghe tiếng thở của lá khi gió vờn qua,
03 Tháng Chín 20168:39 SA(Xem: 18519)
mỗi độ thu về. tôi vẫn đọc tản văn xuôi, ngày đầu đi học cho các cháu nghe. và nhiều lần các cháu cười, thích thú. “this poem” ngộ nghĩnh quá bà ơi…
02 Tháng Chín 201610:42 CH(Xem: 22563)
Hè trôi ba tháng đỏ hồng Thầy Cô mong đợi dõi trông mắt chờ Vui vầy ánh mắt trẻ thơ Cổng trường rộng mở đến giờ khai tâm.
02 Tháng Chín 201610:26 CH(Xem: 18476)
Như một nụ hoa vừa hé Cô bé nhìn tôi, đôi mắt thật xanh Môi hồng tươi, nét đẹp tinh anh Nụ cười với hàm răng đều đặn
02 Tháng Chín 201612:33 CH(Xem: 21295)
Chút bâng khuâng khắc ghi lời ngày trước Mong an lành thương nhớ kẻ đi xa Mưa ngâu giăng mưa tháng bảy nhạt nhòa Xin được khóc dưới trời mưa tháng bảy...!
01 Tháng Chín 20162:49 CH(Xem: 24385)
Bây giờ Bạn đó Ta đây, Mười năm cách biệt chân mây cuối trời. Thu về gợi nhớ tơi bời, Kỷ niệm thơ ấu của thời học sinh.
01 Tháng Chín 20162:40 CH(Xem: 19100)
Trời chuyển sang Thu rồi đó sao? Mây xám giăng ngang, gió rì rào Chiều rơi, ngàn lá vàng thu tím Chợt nhớ mùa Thu của năm nào
01 Tháng Chín 20162:31 CH(Xem: 18542)
Người Pháp có Paris, Người Anh có Luân Đôn, người Tàu có Thượng Hải, người Bắc có thể có Hà Nội! Chỉ có người Sài Gòn là không có Sài Gòn. Hoặc giả vay mượn mà muôn đời vẫn xa lạ!
28 Tháng Tám 20162:05 SA(Xem: 20763)
Về đâu Thu hỡi biết về đâu Cánh bướm, vườn xưa đã phụ nhau Nắng úa nên chiều dâng sắc tím Lá xa, thềm nhớ vết tình sâu. Về đâu Thu hỡi giọt mưa ngâu Chức Nữ Ngưu Lang lỗi nhịp cầu
28 Tháng Tám 20161:59 SA(Xem: 21845)
Ai vẫn đi về con đường vắng , Nghe lòng xao xuyến , chút bâng khuâng. Phố nhỏ chiều mưa bao hoài cảm, Nhớ nhớ, quên quên suốt bao ngày.
28 Tháng Tám 20161:31 SA(Xem: 18440)
Đây là một trong những thất bại thê thảm nhứt của Bắc Kinh về phương diện tuyên truyền đánh bóng tính cách ưu việt của chế độ độc tài hiện có.
28 Tháng Tám 201612:52 SA(Xem: 16551)
Cuộc đời mỗi con người trải qua nhiều giai đoạn. Đi học là thời gian vui vẻ và xinh đẹp nhất của một đời người. Gần 70 tuổi, con cái đã yên bề gia thất, cháu chít một bầy, niềm vui là gặp lại bạn bè trường xưa.
28 Tháng Tám 201612:51 SA(Xem: 17858)
Cho em thuê bờ vai... Những đêm buồn say khướt. Cứ kệ em sướt mướt .! Lệ thấm ướt vai đầy... Cho em thuê tình anh. Những đêm trời bão nổi. Phần phật mái hiên ngoài. Gió lùa cơn lốc xoáy.
26 Tháng Tám 201610:36 CH(Xem: 18717)
Sáng nay, lành lạnh gió thu về Mây trắng lưng trời kéo lê thê Trăng gió ân tình... sương đẫm ướt Ngây tình lưu luyến không chịu về
26 Tháng Tám 201610:32 CH(Xem: 20166)
Có người vợ và con thơ bé nhỏ Chờ anh về để nối lại bờ vui Ngày đoàn viên người lính trẻ tươi cười Ôi hạnh phúc tuyệt vời. Tàu về bến.
24 Tháng Tám 201610:49 CH(Xem: 18556)
Nhớ về tháng bảy mưa rơi Vu Lan vắng mẹ cõi đời quạnh hiu Buồn nghe chim vịt kêu chiều Vàng đôi mắt nhớ nắng xiêu lòng buồn.
24 Tháng Tám 201610:20 CH(Xem: 18924)
Gặp nhau chia sẻ bao điều, Khổ đau, hạnh phúc xế chiều dần qua. Bạn đi bỏ lại mình Ta, Vu Lan nhớ Bạn, dâng hoa, hóa vàng.