Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - VÀI KỶ NIỆM VỀ HAI NGƯỜI ANH ĐỒNG NGHIỆP Ở TRƯỜNG NGÔ QUYỀN VỪA RA ĐI

23 Tháng Tám 20209:38 SA(Xem: 8255)
GS. Huỳnh Công Ân - VÀI KỶ NIỆM VỀ HAI NGƯỜI ANH ĐỒNG NGHIỆP Ở TRƯỜNG NGÔ QUYỀN VỪA RA ĐI




 VÀI KỶ NIỆM VỀ HAI NGƯỜI ANH ĐỒNG NGHIỆP Ở TRƯỜNG NGÔ QUYỀN VỪA RA ĐI



image003

Anh Hà Tường Cát, tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm  khoá 4 (1964) cùng khóa và cùng bộ môn sử địa với hai người bạn tôi là Lâm Văn Bé và Nguyễn Bình Tưởng trước tôi một khoá, khoá 5 (1965) ban toán.  Anh Bé, tôi và anh Tưởng (đã mất) lần lượt định cư ở Canada. Còn tôi nghe nói anh Cát phải đi cải tạo tới 11 năm trước khi sang Mỹ. 

 

Tôi biết anh Cát khi cùng làm việc chung ở  hội đồng chấm thi tú tài ở Sài Gòn. Dáng người cao, gầy, gương mặt khắc khổ của anh ngược hẵn sinh hoạt năng động của anh khi trong tổ chức CPS (Phát triển sinh hoạt học đường), Hội Thanh Niên Thiện Chí Việt Nam trước 1975 và sau khi sang Mỹ là Tổng thư ký báo Người Việt ở nam Cali. 

 

Năm 1969, khi về dạy ở Ngô Quyền, tôi gặp lại anh Cát. Một ngạc nhiên đến với tôi lúc đó là ngoài việc dạy sử địa anh Cát còn lấn sân qua dạy môn toán của tôi. Thì ra khi ở đại học anh cũng như tôi thích môn toán nên anh có ghi danh học toán ở trường đại học khoa học.

 

Năm 1972, anh Cát được đưa về bộ Dân Vận Chiêu Hồi tổng giám đốc một cơ quan trong bộ đó. Có lẽ vì chức vụ này khiến anh phải đi tù cải tạo lâu.

 

Năm 2011, nhân  Hội Ngộ Toàn Thế Giới của trường Ngô Quyền và năm 2014 lúc Đại Hội Toàn Thế Giới của trường Nguyễn Trãi đều tổ chức tại nam Cali tôi gặp lại anh Cát và nhận ra anh ngay sau hơn ba mươi mấy năm không gặp.

 

Đầu tháng 8 năm nay, hay tin anh mất tôi không khỏi bàng hoàng vì tôi tin sức kiên cường trong thân hình mảnh khảnh của anh thông qua những hoạt động hăng say của anh trong quá khứ sẽ giúp anh tiếp tục hiện hữu mặc thời gian cứ trôi qua. Thế mới biết cuộc đời là vô thường.

 

Đối với anh Phan Thanh Hoài, một đàn anh rất xa của tôi. Anh đã đi dạy khi tôi còn học ở bậc trung học đệ nhứt cấp và khi tôi về trường Ngô Quyền thì anh đã đổi đi nơi khác lâu rồi.  Do đó tôi chỉ có chút ít kỷ niệm về anh. Nhưng qua bài viết của em Nguyễn Thi Thêm tôi được biết rõ hơn về thời gian anh dạy học ở Ngô Quyền. Anh là một trong những vị giáo sư đầu tiên của trường Ngô Quyền. 

 

Tôi được biết anh ban đầu qua email anh viết cho tôi bàn về việc góp tư liệu và hình ảnh khoảng thời gian tôi dạy ở Ngô Quyền để đưa vào Đặc San Ngô Quyền. Qua đó tôi nhận biết anh là một cố vấn rất tích cực cho Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hoà.  

 

Năm 2011, nhân Hội Ngộ Toàn Thế Giới lần 2, tôi mới có dịp diện kiến với anh. Năm đó, dù anh đã gần 80 nhưng với thân hình cao lớn, quắc thước anh có vẻ rất còn khoẻ mạnh. Nhưng thời gian có chờ đợi ai đâu, vài ngày sau tin anh Hà Tường Cát ra đi tôi lại nghe tin anh mất.

 

Từ nơi xa, tôi chỉ biết gởi lời chia buồn đến gia đình hai đồng nghiệp của tôi và cầu chúc hương linh hai anh an bình nơi cõi vĩnh hằng. Tôi tin rằng với truyền thống tôn sư trọng đạo của người Việt Nam, các em cựu học sinh Ngô Quyền không bao giờ quên công lao của những “người đưa đò”  dù hiện còn hay đã mất. Đó là một vinh hạnh mà chỉ những người làm nghề dạy học mới có.

 

Sài Gòn, ngày 23/8/2020

Huỳnh Công Ân

22 Tháng Mười 2014(Xem: 78116)
...Thầy ít khi cười. Nhìn vào đôi mắt sáng rực của thầy, tôi mong manh cảm nhận được những ưu tư, những giấc mơ, những hoài bão mà thầy ấp ủ.
06 Tháng Sáu 2014(Xem: 19422)
Bàn tay nắm lấy bàn tay như truyền hơi ấm trong ngày gặp lại Thầy. Bao kỷ niệm trường xưa chợt hiện về với nỗi nhớ, nhìn lại Thầy và trò tóc đều bạc như nhau. Những ánh mắt ân cần nhìn nhau như có điều nhắn nhủ:
29 Tháng Năm 2014(Xem: 23403)
Bao nhiêu năm qua, chị Kim Kết vẫn nhớ như in lời chúc của thầy Nguyễn Xuân Hoàng ghi trong quyển Giai phẩm Xuân Tứ 2 của chị : “ Chúc cô bé có bím tóc dài nhất và lâu nhất luôn học giỏi…”
14 Tháng Năm 2014(Xem: 18934)
... nhưng vào thời điểm thầy xưa – trò xưa đã vào độ tuổi “ngã bóng hoàng hôn”, thì thầy hiệu trưởng mãi là hình tượng rất đỗi thân thương trong tâm hồn những cựu học sinh Ngô Quyền thời xa vắng …
02 Tháng Năm 2014(Xem: 70871)
Nhắc nhở đừng quên để còn viết và còn nhớ về trường cũ Ngô Quyền, mặc dù bây giờ “trường xưa cảnh cũ còn đâu nữa”. Mà thực sự đâu cần, bởi lẽ vẫn còn sự hiện hữu mãi mãi của kỷ niệm, tình cảm và hai chữ Ngô Quyền.
27 Tháng Tư 2014(Xem: 19281)
Cô Huỳnh Thị Tâm cho tôi biết, cô tốt nghiệp ngành Sư Phạm sau cô Đào Thị Nga một khóa. Năm 1965 cô Tâm nhận nhiệm sở đầu tiên, là trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa.
27 Tháng Tư 2014(Xem: 10143)
Đôi mắt của cô Lê Vân Giáp đỏ hoe, khi chúng tôi nói lời tạm biệt. Một chút ân tình dù muộn, chúng tôi xin thay lời cầu nguyện cho linh hồn thầy Stephano Lê Vân Giáp, luôn được hưởng nhan Thánh Chúa trên nước Thiên Đàng …
26 Tháng Tư 2014(Xem: 27816)
Hội lớn mạnh không chỉ với tình bạn của các cựu Học sinh NGÔ QUYỀN bên đó còn có các Thân Hữu. Đó là chồng là vợ của các CHS. Đó là dâu là rể của Hội. Đó là là nhửng người bạn theo đúng nghĩa của 2 chữ Thân Hữu.
15 Tháng Tư 2014(Xem: 20131)
Bức hình đã quá tuổi năm mươi, chụp trước lớp học “mượn” của trường Nữ Công Gia Chánh tỉnh Biên Hòa. Ngày xưa đi dạy, nữ giáo sư đều mặc áo dài, nam giáo sư mặc chemise “ đóng thùng” và thắt cravate.
12 Tháng Tư 2014(Xem: 76591)
Các thầy cô, các vị thân hữu Ngô Quyền, các bằng hữu sẽ hết lòng ủng hộ và giúp đỡ các em trong nhiệm vụ và công việc mà các em đã, đang và sẽ thực hiện cho hội CHSNQ
12 Tháng Tư 2014(Xem: 65173)
Mỗi năm thầy cô và học sinh của Ngô Quyền xưa họp nhau lại, nhắc nhở kỷ niệm xưa cũ với tất cả lòng thương nhớ, ăn uống vui vẻ, xong rồi ai về nhà nấy. Vậy chưa đủ nghĩa. Tôi hy vọng các em trong HAHCHSNQ tại hải ngoại hay tại quê nhà, nên tiếp tục công việc...
04 Tháng Tư 2014(Xem: 68798)
Học trò tôi đôi khi ngoan ngoãn, dễ thương như thiên thần, đôi khi phá phách, tinh nghịch còn hơn quỉ. Nhưng tôi phục học trò tôi. Tôi không biết cơ quan CIA tinh nhuệ như thế nào, nhưng theo tôi còn thua xa học trò tôi.
04 Tháng Tư 2014(Xem: 76096)
  Năm mươi năm sau, chúng tôi tụ họp về đây, không phải ở trong nước mà ở hải ngoại để tìm lại những kỷ niệm, thật bồi hồi, xúc động, dù ở cương vị Thầy hay trò ở một trường Ngô Quyền ngày nào.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 16939)
hy sinh và chịu đựng người phụ nữ Việt Nam, từ tâm tình của cô Trí tôi cũng tìm thấy hình bóng của cô ở trong đó, qua tình cảm của các con đã dành cho cô.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 7686)
Cám ơn các em đã đến với cô trong những lúc vui, buồn trong cuôc sống. Ngoài những niềm vui từ gia đình (đôi khi cũng mệt mỏi lắm vì đã hơn thất thập rồi còn gì), tôi còn được chia vui xẻ buồn cùng các hs của tôi.