Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Võ Đình Tuyết - Tiếng Chim Xưa.

16 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 76632)
Thơ Võ Đình Tuyết - Tiếng Chim Xưa.

 blank

 

  Tiếng Chim Xưa

 

Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước,

Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.

Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm

Hãy thật khẽ cho tôi tìm rất nhẹ

Bên thềm hiên từ thuở ánh trăng về

Tiếng guốc nào ngày tháng rất u mê

Em bước vội vào hương hoa còn trẻ.

 

Sân trường nữ ngồi làm thơ hoa phượng

Rơi ngoài sân nắng rụng xuống dại khờ

Trong gió buồn tôi chở những ngu ngơ

Chở tiếng chim gọi tên người rất nhớ.

 

Em còn nhớ tiếng chim về cửa sổ?

Có tiếng nào tôi gọi khẽ tên em

Tôi gọi đời qua đôi lần rất nhẹ

Tôi gọi tôi mây ngủ rất êm đềm.

 

Rồi ngày tháng quê mình vương khói lửa

Tôi chinh nhân qua rừng núi thật gần

Tôi dẫm từng luống đất khổ quê hương

Nên viết vội dăm bài thơ nước mắt.

 

Chân tôi bước vào hoang tàn đổ nát

Chuông Chùa chiều vắng lặng tiếng chim kêu

Những Giáo Đường gạch ngói đổ chân xiêu

Thơ tôi lại thêm nỗi buồn thế kỷ.

 

Rồi ngày tháng trôi qua đời tuổi trẻ

Như giòng sông chảy mãi chẳng quay về

Em tóc dài theo ngày tháng say mê

Cùng với gió bay về miền hoang tưởng.

 

Ngày với tháng chở theo thời gian trắng

Ngự mái đầu,xuyên buốt tuổi thơ ngây

Tôi vẫn nhớ em ngồi bên khung cửa

Tiếng chim về hoa phượng đỏ bay bay.

 

Thơ vẫn đến giữa hồn tôi cằn cỗi

Thời gian nào theo vận nước đong đưa

Có bao giờ giữa đời thơ héo úa

Em có còn nhớ lại Tiếng Chim Xưa ./.

  Võ Đình Tuyết.

 Cánh Đồng Nón, Đông 2004


* Tên thật là Võ Đình, thi sĩ Võ Đình Tuyết góp mặt cả thơ lẫn văn trên nhiều báo chí ở hải ngoại và đã tuyển in thành tập “Đến Từ Phương Đông”. Bút hiệu Võ Đình Tuyết chính là tên ghép của anh với một nàng thơ mà cũng là bạn đời của anh, một nữ sinh khả ái của trường Ngô Quyền.

 

20 Tháng Hai 2009(Xem: 76785)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76310)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
17 Tháng Hai 2009(Xem: 70186)
  Thật sự kỷ niệm ngày đi học, chất đầy trong đầu óc, nhưng muốn viết lại thật là khó, vì mình đâu phải là nhà văn hay nhà thơ. Đành liều, tạm gởi đến các bạn, một hoài niệm có thật mà Tuyết còn nhớ mãi vào năm học đệ ngũ hai.
12 Tháng Hai 2009(Xem: 70050)
Tháng Năm, tôi cứ ngỡ mình lầm, thời gian vốn ơ hờ, thế mà chu đáo. Vòng quay địa cầu đã trở về khởi điểm, để bắt đầu lại một định kỳ, để nhắc nhở lại một quá khứ, mặc dù người đi chưa hẳn đã lãng quên.
12 Tháng Hai 2009(Xem: 55474)
Anh sẽ về thăm lại trường xưa, Một thời nghiên bút viết mòn tay. Ngô Quyền dấu tích nơi đầu cổng, Một thuở ai chờ? Ai đón đưa?
12 Tháng Hai 2009(Xem: 71954)
Rất nhiều năm sau này, tôi bắt đầu hiểu được những hạt giống tốt thầy đã ra công gieo vào tâm hồn mới lớn của chúng tôi. Hạt giống năm đó, chưa đúng điều kiện, chưa thể nẩy mầm. Đến khi chúng tôi lớn lên, khôn ra, đúng thời điểm, hạt giống tốt ngày xưa nẩy mầm, đơm hoa, kết trái.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 57240)
  Bạn có còn nhớ những “ngày nào tan trường về chung lối” và có còn nhớ những cặp “mắt huyền xưa” chỉ cần nghiêng nón là đã đủ làm cho bạn “ngất ngây đời”? Có còn nhớ những tà áo trắng tung bay trong những chiều lộng gió?
09 Tháng Hai 2009(Xem: 58573)
Đạp xe qua khỏi Cầu Ghềnh, Đồng Nai nước chảy bồng bềnh bèo trôi.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 78333)
  Riêng dòng sông Đồng Nai, với nguồn nước thanh khiết từ trên thượng nguồn đổ xuống, đã tạo nên một môi trường sống cho người dân tỉnh Biên Hòa và các tỉnh lân cận.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 74638)
Bài sưu tầm này được viết vào tháng 4 năm 2004, tức là 48 năm sau ngày trường Ngô Quyền được thành lập vào năm 1956, và chỉ được căn cứ vào trí nhớ của các ông Phan Thanh Hoài, Kiều Vĩnh Phúc, Lê Hồng Sanh, và cựu học sinh Đào Văn Công (khóa đầu tiên). Do đó, không khỏi thiếu sót về thành phần nhân sự giảng dạy, văn phòng v.v…
09 Tháng Hai 2009(Xem: 61484)
Ngô Quyền một thủa nhớ không em? Áo trắng, ngày xanh, mộng sách đèn...
09 Tháng Hai 2009(Xem: 24464)
Sự cư xử giản dị nhưng đầy tình chân thật của em là một món quà vô giá mà không dễ gì tôi nhận được một lần thứ nhì trong đời.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 38058)
... và như thế, Ngô Quyền hôm qua, hôm nay, mãi mãi vẫn là tổ ấm của chúng ta miên viễn, đời đời...