Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

12 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 70049)
Tưởng Dung - Đoản Khúc Cho Ngày Tháng

 

ĐOẢN KHÚC CHO NGÀY THÁNG

blank

 

Tháng Năm, tôi cứ ngỡ mình lầm, thời gian vốn ơ hờ, thế mà chu đáo. Vòng quay địa cầu đã trở về khởi điểm, để bắt đầu lại một định kỳ, để nhắc nhở lại một quá khứ, mặc dù người đi chưa hẳn đã lãng quên.

Thế là đã qua biết bao năm, qua những khoảng đời, những rong xanh, cỏ mượt đã lần lượt héo tàn, chết rũ, người rồi cũng phôi phai theo ký ức thời gian. Thảm nhung quá khứ đã bị xén dần, mắc lưới tương lai đang sẵn sàng thêm gút. Trong lòng tôi, trong lòng người đã có thêm bao nhiêu tiếng thở dài và bao nhiêu giọt lệ?

 

Tháng Năm, nhớ những tà áo trắng ngoan ngoan xếp lại, những quyển vở lặng lẽ nằm chờ hay rối tung hăm hở. Tháng năm của tôi đã chấm dứt những giờ chơi, hẹn hò nhiều trắc trở. Tôi không còn cơ hội để đối diện cùng quá khứ nữa rồi!

Nào một thuở “làm học trò không sách vở cầm tay, đem tâm sự đi nói cùng cây cỏ”, lấy truyện Quỳnh Dao làm mộng gối đầu. Quên sao được những giờ ra chơi, rụt rè trước khung cửa lớp, cuối dãy hành lang, ngóng tìm đôi mắt đen thẳm, đôi mắt Kha Mộng Nam của tuổi dại khờ, không biết giờ đã phiêu bạt về đâu?

Vẫn khao khát, vẫn ước ao được cầm quyển vở trên tay có chữ ai còn rõ nét: Giang Nhạn Dung (mắt ngơ ngác như con nai tơ!) của một thời yêu dấu cũ. Thế nhưng, hạnh phúc vốn mong manh như gió, lay lắt như sương, nên tôi chỉ được ngắm nhìn, chứ không đành cầm vỡ.

 

Tháng Năm, tôi tưởng mình hãy còn dẫm chân trên ngày tháng cũ, nào ngờ đó chỉ là dư âm của mấy bận ngoái nhìn. Mắt mở to mà lòng cứ thiêm thiếp ngủ. Tôi quên thời gian, nên cứ phải giật mình!

 

Tháng Năm trở về, tháng Năm se sắt, nhắm mắt, chùng lòng để tưởng tiếc ngày qua, để vỗ về hiện tại. Tôi và người xin một lần ngồi lại, mời mọc nhau gìn giữ tình thân, sớt chia niềm hạnh ngộ, rồi hỏi nhau: Buồn sẽ đến bao giờ?

 

  Tưởng Dung

 Cho Ngô Quyền và những ngày tháng cũ 12A1 (72-73)

 

20 Tháng Hai 2009(Xem: 76784)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76310)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
17 Tháng Hai 2009(Xem: 70186)
  Thật sự kỷ niệm ngày đi học, chất đầy trong đầu óc, nhưng muốn viết lại thật là khó, vì mình đâu phải là nhà văn hay nhà thơ. Đành liều, tạm gởi đến các bạn, một hoài niệm có thật mà Tuyết còn nhớ mãi vào năm học đệ ngũ hai.
16 Tháng Hai 2009(Xem: 76632)
Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.
12 Tháng Hai 2009(Xem: 55474)
Anh sẽ về thăm lại trường xưa, Một thời nghiên bút viết mòn tay. Ngô Quyền dấu tích nơi đầu cổng, Một thuở ai chờ? Ai đón đưa?
12 Tháng Hai 2009(Xem: 71954)
Rất nhiều năm sau này, tôi bắt đầu hiểu được những hạt giống tốt thầy đã ra công gieo vào tâm hồn mới lớn của chúng tôi. Hạt giống năm đó, chưa đúng điều kiện, chưa thể nẩy mầm. Đến khi chúng tôi lớn lên, khôn ra, đúng thời điểm, hạt giống tốt ngày xưa nẩy mầm, đơm hoa, kết trái.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 57240)
  Bạn có còn nhớ những “ngày nào tan trường về chung lối” và có còn nhớ những cặp “mắt huyền xưa” chỉ cần nghiêng nón là đã đủ làm cho bạn “ngất ngây đời”? Có còn nhớ những tà áo trắng tung bay trong những chiều lộng gió?
09 Tháng Hai 2009(Xem: 58572)
Đạp xe qua khỏi Cầu Ghềnh, Đồng Nai nước chảy bồng bềnh bèo trôi.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 78333)
  Riêng dòng sông Đồng Nai, với nguồn nước thanh khiết từ trên thượng nguồn đổ xuống, đã tạo nên một môi trường sống cho người dân tỉnh Biên Hòa và các tỉnh lân cận.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 74638)
Bài sưu tầm này được viết vào tháng 4 năm 2004, tức là 48 năm sau ngày trường Ngô Quyền được thành lập vào năm 1956, và chỉ được căn cứ vào trí nhớ của các ông Phan Thanh Hoài, Kiều Vĩnh Phúc, Lê Hồng Sanh, và cựu học sinh Đào Văn Công (khóa đầu tiên). Do đó, không khỏi thiếu sót về thành phần nhân sự giảng dạy, văn phòng v.v…
09 Tháng Hai 2009(Xem: 61484)
Ngô Quyền một thủa nhớ không em? Áo trắng, ngày xanh, mộng sách đèn...
09 Tháng Hai 2009(Xem: 24464)
Sự cư xử giản dị nhưng đầy tình chân thật của em là một món quà vô giá mà không dễ gì tôi nhận được một lần thứ nhì trong đời.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 38058)
... và như thế, Ngô Quyền hôm qua, hôm nay, mãi mãi vẫn là tổ ấm của chúng ta miên viễn, đời đời...