Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN

22 Tháng Tư 20233:03 SA(Xem: 3509)
GS. Huỳnh Công Ân - THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN


THÁNG TƯ NGHE NHỮNG BẢN NHẠC BUỒN
 
Bút ký Huỳnh Công Ân

 

image002

 

Đã 48 năm qua, nhưng mỗi lần tháng tư đến lòng tôi vẫn chùng xuống, nỗi đau đớn, xót xa lại trở về. Những tháng tư đầu tiên sau năm 1975 đó là nỗi xót xa cho thân phận mình: chúng ta đang có một cuộc sống sung túc, hạnh phúc bỗng mất tất cả. Sau này, thời gian càng trôi qua thì nỗi xót xa càng tăng lên nhưng giờ đây đó không phải cho chính mình mà là cho cả dân tộc.

 

Biết bao giờ dân tộc mình mới tìm lại được tự do và hạnh phúc như người miền Nam trước năm 1975? Tất cả chỉ còn là kỷ niệm vì chúng ta đã mất tất cả như lời cố tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã nói: “đất nước còn: tất cả còn, đất nước mất:  mất tất cả”. 

 

Chúng ta đã mất Sài Gòn nên chúng ta không còn  những thời gian tuyệt vời: dạo phố Bô Na với đào, ngồi uống nước ở La Pagode với bạn hay vào rạp Mini Rex A  xem phim với người yêu…

 

Sài Gòn ơi, tôi đã mất người trong cuộc đời.

Sài Gòn ơi, thôi đã hết thời gian tuyệt vời.

Giờ còn đây, những kỷ niệm sống trong tôi.”

(Sài Gòn ơi, vĩnh biệt - Nam Lộc)

 

Trong cơn hấp hối của Sài Gòn, những người may mắn thoát đi được bằng phi cơ hay tàu thuỷ, khi đến trại tạm cư vẫn không quên những bạn đồng ngũ của mình còn ở lại đang ở trong những hoàn cảnh nghiệt ngã:

“Chiều nay có một người di tản buồn 

Gọi anh em còn ai hay mất ai 

Còn bao nhiêu thằng xông pha chiến khu 

Và bao nhiêu nằm trong những lao tù ! “

(Người di tản buồn - Nam Lộc)

 

Người ra đi biết mình khó có cơ hội trở về và nếu có trở về thì nơi chốn cũ đâu còn như xưa:

“Sài Gòn ơi, ta có ngờ đâu rằng

Một lần đi là một lần vĩnh biệt

Một lần đi là mất lối quay về

Một lần đi là mãi mãi thương đau.”

(Một lần đi - Nguyệt Ánh)

 

Khi miền Nam đã hoàn toàn rơi vào tay cộng sản, người miền Nam vẫn tìm cách ra đi. Và biết bao nhiêu chuyến đi đầy bất trắc, hiểm nguy, giữa ranh giới của tử sinh , những con tàu mong manh vẫn ra khơi:

“Đêm nay đêm tối trời anh bỏ quê hương

Ra đi trên chiếc thuyền hy vọng vượt trùng dương”

(Đêm chôn dầu vượt biển - Châu Đình An)

 

Rồi thời gian trôi qua, kiếp sống tha hương không làm phôi pha nỗi buồn  

nhớ về Sài Gòn:

“Đêm nhớ về Sài Gòn

Thấy phố phường buồn xưa chưa nguôi

Những con đường thèm đôi chân vui”

(Đêm nhớ về Sài Gòn- Trầm Tử Thiêng)

 

 

“Sài Gòn ơi,

Thôi hết rồi những ngày hát nhớ nhau

Nhớ Phạm Duy với tình ca sầu

mắt lệ rơi khóc thuở ban đầu

Còn gì đâu “

(Sài Gòn niềm nhớ không tên - Nguyễn Đình Toàn)

 

Ở quê người chúng ta không quên những người thân còn kẹt lại trong cuộc sống nhọc nhằn trong nước nên không quên gởi về cho họ những món quà:

 

“Em gửi về cho anh dăm bao thuốc lá
Anh đốt cuộc đời cháy mòn trên ngón tay
Gửi về cho mẹ dăm chiếc kim may
Mẹ may hộ con quê hương quá đọa đầy”

(Một chút quà cho quê hương - Việt Dũng)

 

Dù ở đâu, Bắc Mỹ, Âu Châu hay Úc Châu, người Việt xa quê bao giờ cũng muốn quay về nơi chôn nhau cắt rún của mình dù là ở thành thị hay thôn quê nhưng ước mơ đó bao giờ trở thành hiện thực?

 

“Đến bao giờ trở về Việt Nam

Thăm đồng lúa vàng thăm con đò chiều hoang

Đường mòn quanh co ôm chân hàng tre thắm

Nghe gió chiều nhẹ đưa”

(Đường về quê hương - Lam Phương)

 

Huỳnh Công Ân

(Mùa Quốc Hận thứ 48)

 

10 Tháng Hai 2011(Xem: 136265)
Niềm vui đầu năm đến bất ngờ. Nhờ trang web Ngô Quyền, nhờ kỹ thuật khoa học tiến bộ, nửa thế kỷ sau mình tìm gặp được bạn bè. Xin cảm ơn tấm lòng thành của nhau, của những người xa xứ.
05 Tháng Hai 2011(Xem: 133155)
Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi!
02 Tháng Hai 2011(Xem: 121582)
hơn 1 tháng nữa bước qua tuổi 61 ta, trở lại một vòng tuần hoàn của cuộc đời. Bất chợt mình ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Mình lấy giấy bút ra, tính sổ cuộc đời, 60 mùa xuân mình đã trải qua, có vui buồn lẫn lộn.
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130664)
Anh biết không? Hương vị Tết bên này chỉ mới vừa phảng phất đôi chút chưa kịp đọng lại thì đã bay biến đi đâu mất rồi...
28 Tháng Giêng 2011(Xem: 114453)
Sau khi công việc xong, nhóm thường ghé quán bún riêu gần nhà Tùng để cùng chung vui. Từ đó hình thành Nhóm Bún Riêu
19 Tháng Giêng 2011(Xem: 127040)
Cám ơn và hẹn gặp lại các thân hữu nhé ! Mây trắng ngang trời đã quay về và sẽ quay về nữa… , rồi mây trắng lại bay đi…
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 138574)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128553)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128796)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 120727)
Từ quê nhà Việt Nam, ở Miền Trung giữa mùa mưa bão lạnh lùng , tôi rất vui và cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được email thăm hỏi của bạn gửi cho tôi từ nước Mỹ xa xôi.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 110336)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136950)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 105648)
Như hôm nay mưa thì lại nhớ đến những cơn bão rớt ở quê mình, mái nhà xưa và bến sông ngập đầy nắng gió.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 112150)
"Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng"
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82257)
Người Mỹ có phong tục rất hay, có ngày Thanksgiving để tạ ơn trời, để tạ ơn gia đình, tạ ơn bạn bè, tạ ơn những người chung quanh đã giúp mình. Tôi nhận lấy phong tục nầy.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124591)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 96416)
Có dịp nào gặp lại bạn bè cùng lớp ngày xưa....ngồi bên nhau nhắc nhở về những kỷ niệm của Ngày xưa thân ái....bên ly cà phê,ly bia....thì vui biết chừng nào ! Một thời học sinh trong sáng....nhiều mộng mơ....nhiều ước vọng....dã qua....!
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 86500)
...Cũng nơi đây tôi nhận thấy tình cảm yêu thương tận tâm tận lực của các thầy cô như: thầy Bảo, thầy Lê Quý Thể, thầy Lâm Tấn Văn, thầy Mai Kiến Phúc, cô Tốt dạy Pháp văn, thầy Thành... và còn nhiều nữa,
13 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82845)
Nhưng trong buổi chiều buồn hôm nay, bên đường vắng, trong cái nghĩa trang hiu quạnh, ông đã rơi lệ chỉ vì… tiếc thương vĩnh biệt Ly Ly!