Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

BTM - THÔI KHÉP LẠI VAI ĐỜI...

01 Tháng Mười 20173:07 SA(Xem: 16819)
  • Tác giả :
BTM - THÔI KHÉP LẠI VAI ĐỜI...


  Thôi, khép lại vai đời!
 
"Khép cánh màn nhung danh vọng hết
 Người về lòng rũ sạch sầu thương
 Người vào cởi áo lau son phấn
 Trả hết vinh quang lẫn đoạn trường" 

guc dau 2
 
Cuộc đời như một sân khấu rộng lớn, mà ai cũng đều có một vai tham dự, và vào vai nào thì có ai được chọn?
Như người đàn ông gục chết chẳng ngờ kia, sao chọn vai chi cho ông mà buồn đến vậy?
Sinh hữu hạn, tử bất kỳ, dáng ngồi gục chết trên xe giữa khi đường phố vẫn tất bật người qua lại, kẻ chậm rãi ngoái nhìn ... không phải người ta vô tình, chỉ vì không ai nghĩ rằng đó là hình ảnh của sự chết.
 
Ông ngồi yên đó, bình lặng, đầu gục xuống trông chỉ như là do mệt mõi và ông chỉ dừng xe lại tựa nghĩ chút thôi ... Nhưng không phải vậy, ông đã buông xuôi vai diễn đời mình trong sự thấm mệt sau cùng.
Ông ra đi cô đơn, không có gì, không có ai bên mình, ông ra đi như một vệt trắng loang vô nghĩa, chỉ có bên dưới hình ảnh cô đơn thấm mệt kia là những lời niệm "Nam mô" hay "Giuse maria xin cứu rỗi linh hồn", mà dăm người xót thương để lại cho ông ...
 
Xếp lại trang tin, lặng lẽ, nước mắt tôi chảy một giọt buồn! Tôi ray rức xót xa với hình ảnh cô quạnh ra đi đó, dù quanh ông phố xá vẫn ồn ào. Ông lựa chọn chăng, khi đặt dấu chấm hết cho đời mình lặng buồn đến thế!
 
Tôi vẫn biết còn rất nhiều cảnh đời xót xa gấp bội, còn rất nhiều dấu chấm hết bi ai gấp vạn lần hai chữ lặng buồn. Nhưng có thể làm được gì khi vai đời đã đặt!
 
Không phải ai cũng nhận ra cuộc đời này quá ngắn ngũi, để sống nhẹ nhàng buông bỏ, đôi khi tôi nhận ra mình sống mãi miết trên phần vai đời mình, cuốn theo hỷ nộ ái ố cho những mối lương duyên đến đi không định trước, mà lắm lúc quên bẳng đi rằng, ai rồi cũng phải một lần khép lại vai, và đi về phía ấy ...
 
Thầm dặn lòng tiếp tục yêu thương, ân cảm sâu xa, khơi gợi mạch sống dịu dàng quanh mình, thôi loay hoay với những so đo xem mình đã bỏ rơi mất những gì, bị người làm tổn thương bao nhiêu, mà quên mất tháng ngày kia đang trôi dần ngoài cửa.
 
Tôi nhớ mình đã đọc đâu đó: "Trái tim không phải là một món hàng để mua bán, mà là một món quà để trao tặng. Một trái tim không biết trao tặng là một trái tim chết. Sự giàu có và nghèo nàn có thể phân biệt thành giai cấp cung bậc. Nhưng mỗi người đều chỉ có một trái tim. Do đó, quà tặng xuất phát từ trái tim là vô giá, bởi giá trị của món quà không nằm ở giá trị tiền bạc, mà ở trái tim được gửi gắm qua món quà. 
Một ánh mắt, một nụ cười ... một lời an ũi, một bàn tay nâng đỡ ... đó là "trái tim" mà con người có thể trao tặng cho nhau ..."
 
Cuộc đời ngắn ngủi hơn ta tưởng rất nhiều, mong sao không phải hối tiếc, bởi không ai có thể lựa chọn ra đi khi nào và đặt dấu chấm hết vai đời mình ra sao ... Như người đàn ông ngồi gục bên đường kia, hình ảnh thấy buồn đến vậy, nhưng sao tôi vẫn tin rằng ông đã thanh thản rời vai, ông đã tròn vai chính mình, ông mệt và không hối tiếc, ông đi thôi!
 
Vai đời xênh xang hào nhoáng phù hoa đến mấy, cũng không vượt qua được thâm sâu của cõi hồng trần, mặt trời lặn rồi mặt trời mọc, thời khắc trên nhân gian ngày càng ít đi, xin cho tất cả được sống an yên chân thành, cho đến lúc cánh màn nhung trên sân khấu đời khép lại, giũ áo buông vai, ai cũng mĩm cười ...
 
Thuở ra sân khấu không làm rộn 
Lúc hạ vai tuồng ít hổ ngươi.

BTM
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82277)
Người Mỹ có phong tục rất hay, có ngày Thanksgiving để tạ ơn trời, để tạ ơn gia đình, tạ ơn bạn bè, tạ ơn những người chung quanh đã giúp mình. Tôi nhận lấy phong tục nầy.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124625)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 96434)
Có dịp nào gặp lại bạn bè cùng lớp ngày xưa....ngồi bên nhau nhắc nhở về những kỷ niệm của Ngày xưa thân ái....bên ly cà phê,ly bia....thì vui biết chừng nào ! Một thời học sinh trong sáng....nhiều mộng mơ....nhiều ước vọng....dã qua....!
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 86513)
...Cũng nơi đây tôi nhận thấy tình cảm yêu thương tận tâm tận lực của các thầy cô như: thầy Bảo, thầy Lê Quý Thể, thầy Lâm Tấn Văn, thầy Mai Kiến Phúc, cô Tốt dạy Pháp văn, thầy Thành... và còn nhiều nữa,
13 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82855)
Nhưng trong buổi chiều buồn hôm nay, bên đường vắng, trong cái nghĩa trang hiu quạnh, ông đã rơi lệ chỉ vì… tiếc thương vĩnh biệt Ly Ly!
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 117055)
Huỳnh văn Huê vào đệ thất Ngô Quyền năm 1963, đệ nhất B1 năm 1970, học cùng với Ng.x.Quang, Ph.t.Thừa, Tr.h.Phúc, Tô.a.Dũng và nhiều bạn khác nữa…
28 Tháng Mười 2010(Xem: 95718)
Và hạt giống thương yêu lan nhanh, phát tán xa hơn, vượt qua mọi biên giới của chủng tộc, mọi khác biệt cùa màu da…
27 Tháng Mười 2010(Xem: 281438)
... để thấy mùa Thu năm nay khởi sắc, lãng mạn và nồng ấm hơn bao giờ hết với đất trời vàng ươm màu áo mới và lòng người như vương vấn chút heo may... Xin bấm vào tựa bài muốn đọc:
29 Tháng Chín 2010(Xem: 124165)
Cầu mong Cô đi an bình, thanh thản. CHS NQ khóa 15, 16 và 17 luôn nhớ đến Cô
25 Tháng Chín 2010(Xem: 115588)
Mến tặng Tuấn, một người bạn ở cùng dãy phố Nhất.
25 Tháng Chín 2010(Xem: 119996)
Là một trong những học sinh xuất sắc của trường Ngô Quyền, Phạm văn Xuân cùng các bạn của lớp B2 như Hồ Chí Tường, Đỗ Thái Hùng đã là niềm tự hào của các cựu học sinh khóa 7.
30 Tháng Tám 2010(Xem: 100829)
Người đàn ông với đôi mắt đen, hun hút mà ngày xưa mỗi khi nhìn vào nàng cảm thấy như có một vết dao lướt qua tim...
26 Tháng Tám 2010(Xem: 98342)
Trong những giông bão của cuộc đời, nơi trú an toàn nhất vẫn là vòng tay của mẹ.
24 Tháng Tám 2010(Xem: 97466)
Hôm nay, nhân Lễ Vu Lan xin gởi đến một cảm thông chân tình với tất cả những người phải cài hoa trắng...
07 Tháng Tám 2010(Xem: 108703)
Buổi ra mắt quyển sách “Hai Mươi Năm Miền Nam 1955-1975” của Thầy Nguyễn Văn Lục đã được giới thiệu và phổ biến rộng rãi...
30 Tháng Bảy 2010(Xem: 96681)
Một nhóm bạn bè được tin vào tối thứ sáu 23 tháng 7 năm 2010 sẽ tiếp đón anh chị Huỳnh văn Tươi khóa 6 Ngô Quyền về thăm bạn bè từ Houston Texas.
30 Tháng Bảy 2010(Xem: 94213)
... lần đầu tiên đại diện gia đình Ngô Quyền được mời tham dự trong ngày họp mặt Gia Long tại nhà hàng Paracel Seafood vào đêm 18 tháng 7 năm 2010.
13 Tháng Bảy 2010(Xem: 97358)
Một tuần đã đi qua, nhưng dư âm ngày cũ, của Ngày Họp Mặt Ngô Quyền, của càri dê ở nhà Hóa vẫn còn đâu đây.
13 Tháng Bảy 2010(Xem: 96269)
Bài viết nầy của tôi như là một lời tạ lỗi gửi đến những người bạn đã quen thân từ bao năm nay cũng như những người bạn mới quen. Tạ lỗi vì tôi đã hứa với các bạn mà không thực hiện được lời hứa, tạ lỗi vì đã bỏ mất cơ hội để nói lời “chia tay”, “tạm biệt”, “good bye my friends” hay “Au revoir mon ami”.
12 Tháng Bảy 2010(Xem: 95500)
Gặp lại Võ Hải Vương, Đặng Văn Toản, Đỗ Cao Thông, Hóa và nhiều bạn cũ của lớp 1968, lòng tôi đầy những xúc cảm nghẹn ngào. Những hình ảnh của trường Ngô Quyền năm xưa bỗng đâu lại hiện về. Những kỷ niệm của ngày tháng cũ tưởng đã yên nghĩ trong một quá khứ xa xôi nào của tiềm thức.