Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi TuyếtMai - ĐI CHƠI TẾT

27 Tháng Giêng 20174:27 SA(Xem: 17674)
Bùi TuyếtMai - ĐI CHƠI TẾT

Đi Chơi Tết

 

Cho-hoa-Tet-

 

Màu sắc của tết rực sáng trên liếp vạn thọ trổ đầy bông vàng hơn cả nắng. Cây mai trồng đã bao năm rồi, mà vẫn chỉ cao bằng cánh tay tôi giơ ngang (có phải giống như tôi, có một đứa trẻ dấu mình vùng vằng không chịu lớn) đượm xanh biếc những nụ non.

 

Tôi biết mà, ngày mồng một năm nay, tôi sẽ thức giấc với nỗi nhớ mênh mông, nhớ nhà, nhớ ba nhớ má, nhớ anh chị em mình, nhớ câu chuyện chị 6 tôi kể rằng, tại tôi mà má la chị một trận, chỉ vì được chị dắt đi cắt tóc, khi về soi gương, sao tôi thấy mình ... vẫn xấu! 

 

Và vậy là tôi khóc ĩ ôi hoài không nín, kể tới đó thôi được rồi, chị 6 tôi lại còn buông thêm câu kết, "mà hồi nhỏ nó xấu ơi là xấu"  đã vậy, chữ xấu của chị dành cho tôi kéo dài tới mũi cà mau ... (tự giật mình, trời, vậy mà hồi đó đòi cắt tóc xong phải đẹp, là sao hở trời!) 

 

Và nhớ, mà tôi như thấy nhà ba má giờ trống trải quạnh hiu biết mấy, chỉ còn có Út, Thảo ra vào cặm cụi sắp đặt cho ba má được ấm cúng hơn trong mấy ngày rày... tự dưng tôi nhớ xa xăm lời má, "tui chỉ có một khúc ruột thôi, tui xẻ ra làm năm làm bảy..."  mới nghĩ chỉ mấy lời thôi của má, tôi nghe lòng mình nghẹn ngào ... có một khúc ruột của ba má vừa mới đây thôi, bứt mình... rơi... bứt ra, buông xuống, là tan vỡ, là chia lìa, mà có chia lìa nào không đau?

 

Rồi tôi sẽ hé cửa nhìn ra sân vườn, xem mấy nụ mai có nở hết hay chưa, ngắm đọc mấy dây liễn với những lời tốt đẹp tự chọn lựa mua về, treo lủng lẳng trên nhành mai chưng trong nhà, như tự chúc cho mình... rồi vội vàng đến sở, nếu là ngày vẫn phải đi làm.

 

Đó là tết của tôi, năm nào cũng vậy!

Năm nay, có khác chăng là tâm hồn tôi còn ướt sũng, bởi khúc ruột kia của ba má tôi, của tôi, vừa rụng mất rồi!

 

Tôi luôn có cảm giác lãng đãng vào những ngày cuối năm, tôi nhớ nắng trải vàng trên phố xá thênh thang ngày đầu năm mới, những con đường vắng êm, nhưng còn in dấu trên đó biết bao hân hoan của những bàn chân vui bước trở về nhà sau khi đi hái lộc nửa đêm, với niềm tin rồi lời nguyện cầu tốt đẹp sẽ được chứng giám của đất trời.

 

Màu sắc, vị tết ướp ủ vây tràn quanh tôi, nắng trên cao trong khe, gió hanh hanh, đẹp dịu dàng...

Hé cửa, chưa dợm bước chân nào, đã thấy người xe rộn rịp, bông hoa ơi là nhiều mọc tràn ven lề đường, xe bán bóng bay phần phật sắc màu, tiếng hát phát ra từ chiếc cassette gắn sau chiếc xe kẹo kéo đang thiết tha  "... đồn anh đóng ven rừng mai, nếu mai không nở, anh đâu biết xuân về hay chưa ...", đứa con trai hí hởn khuỳnh chưn ngồi quay ngược lại yên sau, hai tay ôm hai giõ bông cúc mâm xôi, miệng cười toe toét, tiếng réo gọi í ới của những người bán hàng qua lại giữa đám dưa bóng mẫy thẳm xanh.

 

Màu sắc tết ủ đầy đây đó, trong từng con mắt ngó trên ngó dưới, ước xem cành vầy, nụ mai vậy, có nở kịp tết không, trong từng lời tốt đẹp dành chúc cho nhau, treo đầy ở gian hàng bán thiệp, trong những phong bao lì xì đỏ thắm in đủ hình bông hoa bên ngoài... Màu tết, mùi tết còn ủ kín trong từng dây pháo kia, đợi đến giao thừa mới vui nổ tưng bừng trong từng sân nhà, và tôi (con nhỏ xấu ơi là xấu của chị 6) sáng mồng một ra, có khi mừng húm khi nhìn thấy những viên pháo lép còn sót lại đêm rồi.

 

Trong không gian tỏa đầy màu sắc đó, có một khoảng, sắc tết phết lên một gam trầm, là những ánh mắt đã mờ sương khói, đôi vai oằn xuống vì những tháng ngày đội nắng chở mưa, tấm lưng còng nhẫn nại sau gánh hàng lọ mọ từ lúc tinh mơ, rồi quầy quả để cho kịp được một chỗ ngồi bán tết. Cũng hoa cũng trái sắp gọn ghẽ bên trong, nhưng không hề trau chuốt, hoa trái còn nguyên vẽ đơn sơ từ một khoảnh đất nhỏ nào đó trong sân nhà, y như vậy, dáng ngồi bệt trên đôi dép nhựa đã mòn phai kia chân chất như củ khoai củ sắn, thời gian chứa đầy trong đôi mắt ướt mờ đục, ngước theo như hỏi xa xăm, người thì đông quá, mà sao họ chỉ lướt qua không vậy cà... 

 

Quạnh quẽ mưu sinh giữa chợ đời đông vui nhộn nhịp, và dù thế gian rộng lớn bao la biết mấy, nhưng dấu đi đâu cho được màu sắc trầm buồn này, dạ thoáng chốc xốn xang, tuổi già sao vẫn nhọc nhằn đến vậy!

 

Tết về, trong đầu vang vang những lời hát xưa lơ xưa lắc, nghe hoài nghe hủy cả trăm lần từ hồi còn nhỏ tới giờ... có cất thành lời đâu, thầm thôi, vậy mà vẫn làm tôi muốn ứa nước mắt, ngày xưa coi thường quá trời, giờ chỉ mới nghe khúc dạo đàn thôi là lòng muốn liêu xiêu mụ mị rồi, mà không hiểu ra bởi cái gì, nhớ thấy trời thấy đất những ngày tết năm nảo năm nao, cố mấy diễn tả cũng không xong, dù cố gom bao nhiêu chữ nghĩa, cũng không... 

 

Đó, ký ức ấu thơ vào những ngày giáp tết. Tôi vui hay buồn quá, mà đứng ngẫn ngơ không bước thêm vào, đi cho hết, gặp cho tận những ngày tươi đẹp cũ, thôi thôi, tôi lại muốn chảy nước mắt rồi ...

 

Khép cửa, nhẹ êm, vì sợ đóng sập vội vàng, hoài niệm đau, lòng tôi cũng đau.

 

Tết xưa xa ngái. Ký ức ở trong tôi nên chỉ là gang tấc, mà cớ gì tôi cứ mãi miết vòng vèo, lan man nhặt từng bước chậm ...  

Có gì đâu, ngày còn thơ ... tôi đi chơi tết chút mà! 

 

Bùi TuyếtMai

 

31 Tháng Năm 2014(Xem: 28414)
Còn 2 ngày nữa là hết tháng năm. Mùa hè đã về. Các cháu được hưởng những ngày hè vui vẽ bên gia đình.... Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
29 Tháng Năm 2014(Xem: 17484)
Riêng tôi trong mọi sinh hoạt giới trẻ vẫn mong muốn các cháu dù thành đạt nhưng vẫn luôn ghi nhớ biết mình từ đâu để quay về và hơn lúc nào hết phải nhận được nguyên do tại sao mình hiện diện trên đất nước này.
20 Tháng Năm 2014(Xem: 19761)
. Ông nói, ví dụ như khi có tiền lệ như thế rồi, nếu tương lai có một nước lớn tham tàn hung bạo nào đó thừa gió bẻ măng hoặc với lý do tương tự như vậy tiến chiếm đất đai, lãnh thổ nước Việt mình (3)
20 Tháng Năm 2014(Xem: 22708)
Xin hãy viết, hãy ghi những tâm tình, những dòng nhạc ca ngợi và biết ơn Tình Mẹ không chỉ trong Ngày Lễ Mẹ hay trong Tháng 5 nầy mà mãi mãi về sau dù thời gian đã làm ''mẹ con giờ tóc bạc như nhau''.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 21027)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 15672)
Lúc trước nó thường hay chọc ghẹo là má nó hà tiện cứ ưa cất giữ đủ thứ mốc meo cũ xì nhưng giờ thì nó đã hiểu. Má không giữ đồ cũ, má cố giữ niềm vui ngày cũ. Ngày có Má có Con.
09 Tháng Năm 2014(Xem: 21721)
Những kinh nghiệm sống, những gian lao cực khổ của Mẹ đã chấp cánh cho anh em tôi bước vào đời. Mẹ truyền đạt cho tôi bằng những kinh nghiệm mà Mẹ từng trải.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 17175)
Vâng. Tôi đã kể câu chuyện của tôi trong ngày 30 tháng 4 năm 1975. Còn anh, còn chị, còn các bạn. Ngày 30 tháng 4 năm đó đã làm gì? Ở đâu?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 24638)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức HÌNH NHƯ LÀ TÌNH YÊU - Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Tuấn Ngọc - Ca Sĩ: Quỳnh Dao.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 31806)
Cám ơn anh, TY ơi, vì dù đến với nhau muộn màng, em đã vô cùng hạnh phúc với tình yêu anh bóng ngời như hạt ngọc, mà anh đã mài dũa mấy mươi năm trong chén ngọc Trương Chi đó…
27 Tháng Tư 2014(Xem: 23288)
Lão từng làm phó lý, tậu được một ít ruộng vườn và trong đợt cải cách ruộng đất, lão bị qui là phú nông cường hào. Lão là người trọng nho học và những lời dạy của thánh hiền...”
25 Tháng Tư 2014(Xem: 35151)
Đến bây giờ mà vẫn chưa có một bài hát nào sáng tác cho cái thành phố Hội An nhỏ bé và êm đềm của tôi. Em Hội An buổi chiều đông về cũng má đỏ môi hồng, mắt ướt long lanh.
19 Tháng Tư 2014(Xem: 21801)
Hắn làm tôi nhớ một truyện ngắn của nhà văn Tchekov có tựa đề là Con Kỳ Nhông, con vật có khả năng đổi màu da tùy thuộc vào nơi nó ẩn nấp. Tuấn giống con kỳ nhông cách gì.
11 Tháng Tư 2014(Xem: 33738)
nhưng nhìn qua mái tóc của thầy Hà Tường Cát, tôi liên tưởng đến mái tóc bạc trắng của thầy Nguyễn Xuân Hoàng và của thầy Phan Thanh Hoài, và chợt nhận ra hoàng hôn đã ngã bóng…
05 Tháng Tư 2014(Xem: 28995)
Có những điều dù chưa bao giờ được nói ra thành lời, nhưng không có nghĩa là đã chìm vào quên lãng, đó là một trong những nỗi niềm mang theo mà chỉ có những người cùng cảnh ngộ mới đọc được từ "cửa sổ của tâm hồn".
03 Tháng Tư 2014(Xem: 28991)
''Đây là tác phẩm viết về Những Ngày Sài Gòn sau 30 tháng Tư 1975. Sách viết xong năm 1986 sau ngày tác giả đến Mỹ. Nhà xuất bản Thanh Văn, California, in năm 1992...
03 Tháng Tư 2014(Xem: 33181)
Chỉ hai năm thôi, hai năm trôi qua cho tôi thấy một lực hút cuốn mọi người xoay chóng mặt. Đứa cháu ngày nào mới biết lật giờ đã là một cậu bé dễ thương tinh nghịch, ngây thơ...Còn ông thì mòn hết mọi thứ để đi vào con số không của cuộc đời.
29 Tháng Ba 2014(Xem: 32528)
Đang tính đi đến quán cà phê Cội Nguồn để gặp hai cô em Mỹ Chơn và Sương Trầm thì có tin nhắn trong điện thoại báo là đã hết tiền tui bèn bảo ông xe ôm quen chở tui đi nạp thêm tiền.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 24708)
Nhân kỷ niệm bốn mươi năm ngày cưới của anh chị Nguyễn Xuân Hoàng Trương Gia Vy, xin tặng anh chị những tấm hình như là “phóng sự ảnh“, ghi lại một ngày trong đời thường...
28 Tháng Ba 2014(Xem: 30541)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa"-Nhạc: Phạm Duy; Ái Vân Trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube