Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Áo Xưa Ngô Quyền - Một Chuyến Đi.

22 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 69372)
Áo Xưa Ngô Quyền - Một Chuyến Đi.

 

 

 

MỘT CHUYẾN ĐI

                                          

 

      Mọi khi cứ vào khoảng đầu tháng cuối năm, tôi lại gửi những chiếc thiệp xinh xắn đến bạn bè, người thân cùng với những lời chúc thân tình trong mùa Giáng Sinh và Năm Mới sắp đến. Nhưng đặc biệt năm nay, mãi bận rộn toan tính cho ngày vui trọng đại con trai tôi, tôi quên bẵng đi thời gian, không gian không cảm nhận được cái không khí rộn ràng se lạnh để đón mừng đêm Chúa ra đời. Mãi khi xong việc trở về, nhận được những chiếc thiệp từ xa gửi đến, chợt nhớ ra thì đã cận kề lắm, không còn đủ thời gian nữa. Tôi đành phải lục lại những số phone bạn bè, người thân để gọi cảm ơn và gửi đến những lời chúc tốt đẹp nhất.

         Vì thế tôi sớm biết được tin Thầy, ông xã chị bị bịnh nặng phải nằm bệnh viện.

         Năm trước đây, trong cuộc họp hằng năm Hội CHSNQ, tôi được dịp gặp lại chị sau mấy mươi năm rời khỏi ghế nhà trường, chị không thay đổỉ nhiều lắm nên tôi dễ dàng nhận ra chị ngay. Trong những ngày ngắn ngủi bên nhau, nghe chị tâm tình cuộc sống nơi xứ người, sự xa cách con cái, những gian truân một mình xuôi ngược khi chồng nằm bệnh viện hằng tháng trời, tôi thật cảm thông và thấy gần gũi chị xiết bao.

          Chị là một người bạn vô cùng chân tình và vui vẻ, đã bỏ thời gian quí báu đi với chúng tôi, đưa chúng tôi đi thăm viếng các nơi, thưởng thức các món ngon trong những ngày chúng tôi ở Cali.  Tuy nhiên, tôi thoáng thấy đôi khi chị có những nét buồn vương trên mắt. Tôi băn khoăn đoán chừng vì bận đón tiếp bọn tôi mà chị để Thầy ở nhà một mình. Hay đó là điềm báo trước sự mất mát to lớn sắp xảy đến cho chị ?

          Những tưởng rồi cơn bịnh cũng qua như lần trước đây, tôi cầu chúc cho Thầy sớm bình phục và trở về cùng chị. Ngờ đâu qua thông tin bạn bè, tôi biết được sức khỏe thầy ngày càng tệ hơn. Ngày vào bệnh viện, thầy còn đùa vui với các em học trò khi nghe lời động viên: “Ráng lên nha thầy!”. “Ráng chứ, cô còn trẻ đẹp quá mà, thầy bỏ lại cho ai?”.

           Thế mà định mạng buồn đau đến với chị, tôi lo lắng hỏi thăm sức khoẻ của Thầy từng ngày, từng giai đoạn…và cuối cùng giờ ly biệt đã đến. Trong lòng bất an, tôi hối hả gọi những bạn bè thân gần gũi chị, người thân gia đình chị.  Không một ai trả lời tôi, tất cả đều vắng mặt. Linh tính cho tôi biết điều gì đã xảy ra trong giờ phút nầy, tâm linh tôi cảm nhận được sự ra đi của Thầy ngay thời khắc đó.  Có phải sự thương mến của bao nhiêu người đang gần quanh Thầy đang hiệp nhất cầu nguyện cho Thầy đã đánh động tâm thức tôi. Tôi lặng người đi, lòng thầm nguyện cầu cho Thầy được an nghĩ nơi chốn vĩnh hằng.

            Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai. Nhưng sự ra đi của Thầy để lại mọi người nỗi ngậm ngùi luyến nhớ không nguôi. Nhớ về Thầy, tôi không bao giờ quên hình ảnh Thầy vui vẻ hát chúc mừng Thầy Cô giáo, bạn hữu trong ngày họp mặt. Cảm thương chị, tôi tự hứa sẽ là người bạn đồng hành với chị trong quãng đường còn lại. Chị ơi, hãy cố lên nhé !!!                       

 

21 Tháng Giêng 2014(Xem: 33545)
....nhất là với các bạn trẻ rằng mặc cho những sự bộn bề về các giá trị đạo đức trong nền giáo dục VN hiện tại, nơi đây vẫn còn tồn tại một tình cảm đẹp đẽ và cao quý trong mối quan hệ Cô và Trò...
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 38357)
Bài tạp ghi sau đây, ký dưới bút hiệu Hạnh Viên, đã được bạn Nguyễn Thị Minh Thủy viết và đăng làm ba kỳ trong thời gian tác giả phụ trách mục “Cảm Niệm” trên một nhật báo ở Nam California.
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 31881)
Khi bạn bè chúng tôi họp mặt tân niên, nhóm Anh Văn khóa 9 CHS NQ cũng có cuộc họp tân niên ở Bửu Long. Hi vọng rằng sẽ có sự kết nối yêu thương thêm nữa cho những lần sau, vì chúng tôi cũng đã đã có lần gặp gỡ.
15 Tháng Giêng 2014(Xem: 35231)
Ở trên đời có những mối tình như cơn lốc, khi qua rồi thì để lại những tàn phá đau thương. Cũng có những mối tình đơn phương, nhẹ nhàng, thâm trầm và sâu sắc...
09 Tháng Giêng 2014(Xem: 39532)
Tựa đề: Gọi Nhau Mùa Đông. Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông. Trình bày: Tác giả và Quỳnh Dao.
03 Tháng Giêng 2014(Xem: 38435)
Là một người khách không mời trong đêm từ giã năm 2013, tôi đã cùng thầy Phạm Gia Hưng từ Virgina, và hai đàn anh Lữ Công Tâm, Ma Thành Tâm cùng count down đón mừng năm 2104 tại nhà thầy Mai Kiến Phúc.
03 Tháng Giêng 2014(Xem: 41036)
Tất cả anh chị em tôi đã sẵn sàng, một buổi sáng Chủ nhật tươi hồng đang mời gọi… Bên dòng sông Đồng Nai thơ mộng, anh chị em tôi sẽ hát vang vang “Nào về đây ta họp mặt cùng nhau.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 35596)
Niềm vui mãi dâng trào hòa chung niềm vui của người tuổi thọ bác Ma Phiếu với người thầy kính mến Phạm Gia Hưng và từng người anh, người bạn, người em luôn hân hoan với mùa “Giáng Sinh Bên Đời”
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 41430)
Năm mươi lăm năm trên cuộc đời của anh không dài lắm nhưng anh đã để lại nhiều ảnh hưởng và đã gián tiếp đặt tên cho rất nhiều em thuộc thế hệ Việt Nam lưu vong thứ hai.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 36850)
Tựa đề: Giòng Sông Tôi Và Em Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa âm: Cao Ngọc Dung Ca Sĩ: Quỳnh Dao.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 40116)
thiếu mặt Mai Trọng Ngãi nên ai cũng ngần ngại và từ chối xin dành lại năm sau. “Rượu ngon không có bạn hiền” cũng như sinh hoạt Ngô Quyền không có tiếng cười vui.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 45293)
Mùa Xuân 2014 Giáp Ngọ lại sắp trở về cùng với nàng tiên áo trắng. Xin mời quí anh chị em cùng thân hữu hãy thưởng thức những mùa hoa cũ để đón chào ngày mới.
14 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38479)
Này các bạn, quý vị vừa học được một bài học… Bất kể những gì tôi vừa làm với tờ giấy bạc này, quý vị vẫn muốn nó như thường, bởi vì giá trị của nó không thay đổi, nó vẫn là 20 đô la.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 52902)
Hứa thì hứa với lòng mình nhưng rồi viết vẫn viết khác và lời hứa bay đi, café, mưa và căn nhà ngói đỏ lúc nào tôi cũng thấy như ẩn như hiện trong các truyện ngắn và truyện dài của Nguyễn-Xuân Hoàng.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38681)
Đi vào “Căn nhà ngói đỏ” là đi vào một Việt Nam đầy binh đao, ly tán, ngậm ngùi, hấp hối. Ở lại “Căn nhà ngói đỏ” là đối mặt với một quá khứ...
09 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38695)
(*Cảm tác từ bài thơ TẠ TÌNH của Tưởng Dung... em tặng chị...! )... xin hãy chỉ nốt cho em, bài học cách nào để uống viên thuốc thời gian, cho em buông lơi được, cho em quên được, cho em chết mất được một nửa trái tim mình đã thuộc về anh...
07 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 46464)
Tình của Cu Bưởi lại khác, vẫn treo lưng lửng giữa chừng, kết thúc cũng được, gọi tồn tại cũng chẳng sai. Cái di chứng của mối tình đầu còn ảnh hưởng anh ta đến tận bây giờ.
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43418)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức: GIÒNG SÔNG TÔI VÀ EM - Nhạc và Lời Phạm Chinh Đông - Tác giả trình bày
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49160)
(lan man theo “Không Còn…” của Tưởng Dung ... Nghi ôm đầu gục xuống bàn. Hai vai nàng rung lên. Âm thanh của những tiếng nấc như tiếng thì thầm, tắc nghẹn:” bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?”
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43647)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.