Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - SÓI HÙNG LANG – TRẦN QUANG NGỌC

26 Tháng Mười Hai 20151:17 CH(Xem: 24832)
Diệp Hoàng Mai - SÓI HÙNG LANG – TRẦN QUANG NGỌC


SÓI HÙNG LANG – TRẦN QUANG NGỌC

 tran-quang-ngocCựu hội trưởng hội Hướng Đạo Việt Nam Phan Thanh Hy trao khăn quàng danh dự
cho Sói Hùng Lang – Trần Quang Ngọc, đạo trưởng Đạo Bửu Long (Biên Hòa) năm 1968.

 

Nhận chức vụ Đốc Phủ Sứ ở Kampuchia, nên ông Nội của cựu hđs. Trần Ngọc Ánh đã đưa cả gia đình lên Nam Vang sinh sống. Năm 1915, chú bé Trần Quang Ngọc (tự Trí), đã mở mắt chào đời trên đất nước Chùa Vàng.

Theo học chương trình Pháp – Việt nơi xứ người, Trần Quang Ngọc đã hấp thu phần lớn văn hóa châu Âu. Anh hòa nhập nhanh vào hoạt động học đường, sôi nổi tham gia các phong trào văn nghệ - thể thao. Là bạn học cùng trường, lại sinh cùng thời với cựu hoàng Norodom Sihanouk, nên cả hai đã khá gần gũi vì có chung niềm đam mê và sở thích lành mạnh, của thanh thiếu niên lúc bấy giờ.

 

Chọn học ngành Y, sau khi đỗ Tú đôi chương trình Pháp – Việt. Nhưng theo học đến năm thứ tư, anh Ngọc quyết định chuyển hướng theo đúng sở thích của mình. Có năng khiếu bẩm sinh về văn nghệ và thể thao, Trần Quang Ngọc tích cực tham gia và giành được nhiều giải thưởng cho các tổ chức thanh thiếu niên xứ sở Chùa Tháp. Và Trần Quang Ngọc đã được đào tạo trở thành trọng tài bóng đá chính thức,  và được cấp bằng chứng nhận trọng tài chính cấp quốc gia Kampuchia. Và con đường sự nghiệp của Trần Quang Ngọc thực sự đơm hoa kết trái, từ mảnh bằng chứng nhận – nhiều người cứ ngỡ … chuyện chơi – nhưng thực sự lại rất có giá trị đối với con đường sự nghiệp của Trần Quang Ngọc.

 

Cũng chính trên quê hương của người bạn học Sihanouk , anh Trần Quang Ngọc đã tham gia tổ chức Hướng Đạo Đông Dương. Anh đã học chung khóa huấn luyện Bằng Rừng Đông Dương, với nguyên Tổng ủy viên HĐVN Trần Văn Lược. Sói Hùng Lang là tên Rừng của Trần Quang Ngọc, trong thời gian anh sinh hoạt  với tổ chức Hướng Đạo Đồng Dương tại Kampuchia. Năm 1963 Trần Quang Ngọc trở về Sài Gòn, làm ký giả với bút danh Trần Ngọc. Bằng nhiệt tình tuổi trẻ và sức sáng tạo không ngừng, anh Ngọc còn sẵn sàng nhận lời làm đạo diễn, hoặc sáng tác kịch bản cho các đoàn ca múa kịch và cải lương ở quê nhà… Cũng từ “năng khiếu” này, đã nối duyên cho Sói Hùng lang – Trần Quang Ngọc gặp gỡ Gấu Hì – Nguyễn Văn Thuyết, khi anh Ngọc thuyên chuyển về làm việc tại tỉnh Biên Hòa.

 

Năm 1968 một số huynh trưởng khoác áo lính đã tìm đến Sói Hùng Lang – Trần Quang Ngọc, trình bày nguyện vọng thành lập đơn vị mới. Mục đích của các Trưởng, được tiếp tục sinh hoạt Hướng Đạo, mà không trở ngại cho đời binh nghiệp. Cuối năm 1968  Đạo Bửu Long chính thức được thành lập do Sói Hùng Lang – Trần Quang Ngọc làm thủ lĩnh. Song hành cùng “ông anh cả” Đạo Trấn Biên, nhưng huynh trưởng Đạo Bửu Long hầu hết đều là  dân nhà lính: Trần Lựu, Trần Sánh, Trần bá Khanh, Lê Cảnh Từ, Vũ Duy Ty, Trần Văn Phúc ...  Huy hiệu đạo Bửu Long được hình thành, từ ý tưởng của Trưởng Trần Quang Ngọc. Và Gấu Đơn Độc – Trần Trọng Tính là họa sĩ thiết kế chiếc huy hiệu này.

 

Tiếc rằng thời gian Trưởng Trần Quang Ngọc gắn bó với đạo Bửu Long không đủ dài, đúng như sự mong đợi của anh chị em hướng đạo sinh đương thời. Năm 1971 Sói Hùng Lang – Trần Quang Ngọc vội vã lìa rừng sau cơn bạo bệnh, để lại muôn vàn tiếc thương trong lòng anh chị em hướng đạo sinh tỉnh Biên Hòa … Anh Trần Ngọc Ánh, con trai của Sói Hùng Lang – Trần Quang Ngọc, cố Đạo trưởng đạo Bửu Long (Biên Hòa) chia sẻ với tôi:

-         Nếu ba anh còn sống, thì năm nay ông đã tròn trăm tuổi…

 

Diệp Hoàng Mai

Tháng 12/2015

 

 

27 Tháng Hai 2015(Xem: 25869)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
21 Tháng Hai 2015(Xem: 23712)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 2015(Xem: 26765)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28443)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28908)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 2015(Xem: 28468)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 2015(Xem: 31741)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 2015(Xem: 27112)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
07 Tháng Hai 2015(Xem: 25682)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
30 Tháng Giêng 2015(Xem: 28982)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 25738)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 28324)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 2015(Xem: 23064)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27201)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25231)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 33987)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 21564)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 19098)
Chị Thi ơi! bây giờ tôi mới biết chị cũng cùng khóa 6. Bây giờ tôi không còn có dịp đến thăm chị. Tôi chỉ có thể nguyện cầu hương linh chị thảnh thơi nơi cõi bao la không đau đớn dằn vặt.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 21302)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 26952)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.