Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phạm Anh Quân - NGÀY XƯA HOÀNG THỊ

17 Tháng Ba 201312:00 SA(Xem: 65781)
Phạm Anh Quân - NGÀY XƯA HOÀNG THỊ

NGÀY XƯA HOÀNG THỊ...

toi_ve-content

  Xin được mượn tựa đề một bài thơ của tác giả Phạm Thiên Thư (nhạc sĩ Phạm Duy đã phổ nhạc bài thơ này) làm tựa đề cho bài viết dưới đây của tôi.

 Lúc ở tuổi con trai mới lớn thích liếc nhìn con gái,tôi rất thích nghe bài hát Ngày Xưa Hoàng Thị (NXHT)…, nghe hoài không chán, càng nghe càng thấy thấm... và thầm mơ mộng rồi mình sẽ có một cuộc tình đẹp như thế! Nhiều ca sĩ đã hát bài hát này, không biết ai là người đầu tiên nhưng theo tôi ca sĩ Thái Thanh là người hát NXHT tuyệt vời nhất..!

 Chỉ là kỷ niệm riêng tư cá nhân thôi, tôi chưa hề tâm sự với ai hết vì ngại nói ra sẽ bị nhận xét là lãng mạn vớ vẩn vào thời điểm đó (1973-74). Nay thời gian qua gần 40 năm rồi... khi kể ra cho mọi người biết chắc không ai phê phán khắt khe như ngày xưa lúc tôi ở độ tuổi 14-15.

 Người xưa nói: “nữ thập tam, nam thập lục” là đến tuổi dậy thì, biết chăm chút bản thân nhiều hơn, biết liếc nhìn bạn khác phái, mong muốn kết bạn khác phái... So sánh với tuổi học sinh thì con gái tuổi 13 là nữ sinh lớp 7, lớp 8. Con trai tuổi 16 là nam sinh lớp 9, lớp 10.

 Tôi có cảm nhận riêng thế này: con trai lúc trẻ tuổi ưa thích con gái lớn tuổi hơn mình, lớn hơn một chút thôi (hai,ba tuổi). Khi đến tuổi về chiều thì ngược lại, đàn ông lại ưa thích phụ nữ trẻ tuổi hơn mình,càng trẻ càng tốt!

 Tôi đi học từ lớp 1 đến lớp 9 toàn là học lớp nam sinh, học buổi của nam sinh học, thật ra lúc học lớp 5 trong lớp có 10 nữ sinh nhưng ở độ tuổi 10-11 chưa phải là tuổi dậy thì nên không chú ý gì đến chuyện bạn trai, bạn gái.

 Năm học 1970-71, tôi vào học lớp 6/8 Pháp văn trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa, lớp toàn nam sinh nên học buổi nam sinh (3 chiều 3 sáng: thứ 2,3,4 học buổi chiều,thứ 5,6,7 học buổi sáng. Buổi học nữ sinh thì ngược lại 2,3,4 học sáng, 5,6,7 học chiều).

 Tuy phân biệt buổi học như thế nhưng buổi học nữ sinh toàn mầu trắng (áo dài trắng) vẫn có rải rác mầu xanh (đồng phục quần tây xanh nam sinh) và ngược lại buổi học nam sinh toàn mầu xanh vẫn có một số tà áo dài trắng phất phơ theo gió làm xốn xang lòng người mơ mộng!

 Sự xen kẽ thiểu số như trên là do phải chọn ban A, B theo học từ lớp10 trở lên (không có lớp ban C vì ít học sinh không đủ mở một lớp C). Cũng có lớp 6 mới vào trường, nam nữ học chung nhưng độ tuổi 11-12 chưa dậy thì nên chưa mơ mộng gì đâu!

 Hình như có quy định là lớp nam nữ học chung nếu nam sinh nhiều hơn thì xếp vào buổi học nam sinh, nữ sinh nhiều hơn thì lớp học buổi nữ sinh vì vậy mới có sự xen kẽ như nói ở trên.

 Phải nhìn nhận buổi học nữ sinh là buổi học đẹp nhất, thơ mộng nhất của trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa trước 1975, nhất là hai niên khóa 1973-74 và 1974-75. Vào giờ ra chơi và lúc tan trường về, sân trường, cổng trường, đường phố... tràn ngập tà áo dài trắng. (Theo một bài viết của thầy Bảo đăng trên Đặc san Ngô Quyền hải ngoại, lúc thầy Bảo còn làm Hiệu Trưởng tổng số học sinh của trường là trên dưới 5000 học sinh).

 Bài hát NXHT lấy bối cảnh: một nữ sinh trung học tan trường về... dáng đi dịu dàng... bờ vai nhỏ nhắn... ôm nghiêng tập vở... tóc dài tà áo vờn bay, một chàng trai lẽo đẽo theo sau (đúng là cây si rụt rè !)...

 Theo tôi, nhân vật nữ nói trên phải là nữ sinh lớp 11 hoặc 12 không thể là lớp 10 được vì nữ sinh lớp 10 chưa có được nét đẹp người lớn như lớp 11,12 (tuy chỉ cách nhau 1, 2 tuổi).

 Tôi có nghe một số người nói... tựa đề NXHT... (có 3 chấm), trong nội dung bài thơ (cũng là bài hát) có chữ Ngọ (viết hoa) vậy nhân vật nữ chắc tên là Hoàng Thị Ngọ (HTN).

 Con gái mà mang tên HTN là một cái tên không đẹp, đơn sơ, mộc mạc nhưng qua hình tượng của thơ,văn nàng là một nữ sinh trung học xinh xắn, duyên dáng, dịu dàng...

 (Người con gái có khi có tên đẹp nhưng hình thức lại không đẹp, ngược lại có khi tên đơn sơ thôi nhưng hình thức lại đẹp. Cái tên không nói lên nhan sắc của người con gái. Còn nếu có tên đẹp lại đẹp người, đẹp nết nữa thì nhất trên đời rồi... cây si đi theo và vây quanh chắc đếm không hết..!)

 Tùy theo sự cảm nhận, sự liên tưởng riêng của mỗi người khác nhau mà "nàng" NXHT sẽ khác nhau với những ai yêu thích bài hát này.

 Với ai đã có bạn gái, người yêu rồi khi yêu thích bản tình ca nào thì nhân vật nữ của bài hát chính là người mình đang thương yêu.

 Với ai chưa có ai để nhớ, để thương thì mơ mộng, tự tìm cho mình một hình dáng bất chợt nào đó mà mình thích và xem “nàng” là hình tượng cho nhân vật nữ của bài tình ca mình yêu thích... Khi nhìn thấy “nàng” thì tiềm thức vang vang lên tình khúc mình ưa thích... Khi nghe bài hát thì hình dáng “nàng” tràn ngập trong tâm tư...

 Tôi yêu thích bài hát NXHT... tôi biết tìm "nàng" NXHT của tôi ở đâu đây? Từ khi học lớp 7, đi học về nhà tôi ít khi ra chơi với bạn bè hàng xóm như trước kia nữa, không biết rõ về hàng xóm thì không thể tìm "nàng" trong số bạn gái hàng xóm được rồi!
Vậy thì tìm lúc mình đi học...!

 Lớp 9/8(73-74) tôi học toàn nam sinh, học buổi nam sinh, cũng có đó đây một số tà áo dài trắng là nữ sinh lớp 10 trở lên. Phòng học lớp tôi ở tầng trệt dẫy lầu sau, cửa chính lớp học mở ra ngay bậc thềm lên xuống dẫy lầu ngang (đối diện Thư Viện) mới xây dựng từ NK 69-70.

 Lúc đó nhà trường quy định: đầu giờ học buổi sáng/chiều và khi hết giờ ra chơi học sinh phải xếp hàng ngoài cửa lớp chờ Thầy, Cô đến lớp. Lớp tôi xếp hàng nhanh lắm vì ở dưới trệt và gần với sân cột cờ vài bước chân. Các lớp học trên lầu (lầu sau và lầu ngang, toàn là lớp 11 và 12, tất nhiên có nữ sinh) lần lượt đi vòng qua cửa lớp 9/8 (73-74) để đi tiếp lên lầu.

 Nữ sinh ít khi đi riêng lẻ, thường đi chung một nhóm với nhau. Qua những lần xếp hàng như thế,tôi chú ý quan sát và đã chọn cho riêng mình một "nàng" NXHT, nhìn theo "nàng" lâu hơn chút tôi thấy"nàng" đi về hướng các lớp 11.

 Tôi thích"nàng" nhất trong nhóm nữ sinh hay đi qua cửa lớp tôi học vì hình dáng "nàng" phù hợp với nét miêu tả nhân vật nữ trong bài hát NXHT.

 Thích thì để trong lòng vậy thôi, không cần thiết nói ra cho ai biết, mà nói ra sao được khi tôi là đàn em học dưới "nàng" 2 lớp, kém"nàng" 2 tuổi (hoặc vài tuổi nếu "nàng" đi học trễ tuổi). Theo website Ngô Quyền, tôi học Khóa 15 (1970-77), "nàng" học trên tôi 2 lớp là Khóa 13 (1968-75).

 Từ nk 1973-74 đến nay, gần 40 năm đã trôi qua... đàn em Khóa 15 xin được hỏi "nàng"Khóa 13: Từ khi ra trường "nàng" sinh sống ở đâu ? Làm việc gì? Cuộc đời "nàng" có được như ý mong muốn không? Lên chức bà nội, bà ngoại được bao lâu rồi? (Ngày xưa... một thời… đàn em Khóa 15 này rất thích hình dáng của "nàng" đấy!)

 Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!

27/3/2011

paquan-content

Phạm Anh Quân

(học sinh Ngô Quyền, Khóa 1970-77)

28 Tháng Ba 2014(Xem: 30519)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa"-Nhạc: Phạm Duy; Ái Vân Trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
28 Tháng Ba 2014(Xem: 27195)
Thời gian, như nước trường giang miệt mài trôi chảy. Nhưng thời gian cũng không làm phai mờ hình ảnh bạn bè của chúng tôi.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 28394)
Tao xin mượn lời lẽ của bài thơ này như một lời nhắn nhủ của mày cho những bạn bè còn lại trên cõi đời này Hạnh nhé. ''Còn gặp nhau thì hãy cứ vui Chuyện đời như nước chảy hoa trôi Lợi danh như bóng mây chìm nổi Chỉ có tình thương để lại đời''
27 Tháng Ba 2014(Xem: 30048)
Chúng tôi đã khóc cùng Thịnh khi nói về những kỷ niệm đã có với Hạnh nhưng cũng đồng ý là Hạnh đã thanh thản ra đi nên hãy để Hạnh vui nơi chin suối và hãy dành thời gian để săn sóc cho những người còn lại.
21 Tháng Ba 2014(Xem: 31794)
Ngoài những tình cảm quý mến dành cho nhau, chúng tôi cùng bảo ban nhau sống sao cho đáng sống, vì cuộc đời ngắn ngủi…
20 Tháng Ba 2014(Xem: 26930)
... nhắc tôi hãy sống với tình thương, lòng khoan dung, tha thứ, vì nào ai biết được mình có còn hơi thở trong giây phút sắp tới để sống như vậy với vạn vật ở chung quanh.
18 Tháng Ba 2014(Xem: 28408)
nhìn hình ảnh các bạn hôm nay tôi nghĩ đến 1 cuộc chiến mới mà chúng-ta phải đối-diện Cuộc chiến này khốc-liệt hơn mà phần thua chắc-chắn về chúng-ta, đó trận chiến tuổi-già và bệnh-tật...
14 Tháng Ba 2014(Xem: 28331)
Một duyên may gặp gỡ đàn em, đàn anh, đàn chị Ngô Quyền, để cùng có một ước mơ “Mỗi năm chỉ có một ngày”
13 Tháng Ba 2014(Xem: 29925)
Em trai tôi, đàn giỏi hát hay, cờ tướng cũng hàng cao thủ, đá banh cũng được được, văn thơ cũng tàm tạm gọi là, nói chung theo như tôi biết chú ta có máu văn nghệ từ thuở nằm nôi.
07 Tháng Ba 2014(Xem: 30201)
Ngồi trong quán cà phê nghe nhạc và những dáng người qua lại, ly cà phê đã cạn và trà đá vẫn được châm đều. Trời chiều đã bắt đầu âm u… Hạnh phúc thay cũng còn những nụ cười…
07 Tháng Ba 2014(Xem: 30573)
Một cơn sóng nhỏ, lướt qua trái tim tưởng chừng già nua cằn cỗi của An. Và cơn sóng khác nhỏ hơn, đang ngậm ngùi lăn trên khóe mắt – đã nhiều dấu vết chân chim – của cô bạn học ngày nào của Nguyễn
01 Tháng Ba 2014(Xem: 30172)
chuyện kể rằng, mùa xưa mưa nắng mong manh lỡ làm nhạt nhòa chia phôi mùi hương cũ, nên mỗi khi gió chở mùa về, người ta thường hay nhặt lại nỗi buồn xưa xa ngái thương ai... thương mình...
28 Tháng Hai 2014(Xem: 33147)
Cuộc sống của con người buồn nhiều hơn vui. Biết nhận ra để biết sống với tha nhân và đem niềm vui đến mọi người. Cái khổ cái đau không ai tránh khỏi…
28 Tháng Hai 2014(Xem: 27387)
Dựa trên những hiểu biết và những tin tức mà tôi nhận được, tôi tin chắc rằng nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng không mang cái nghiệp thật buồn của các nhà văn nhà thơ: sống trong sự quên lãng và chết dưới những vòng hoa.
28 Tháng Hai 2014(Xem: 66343)
xin được giới thiệu những bài viết của Thầy, Chs NQ và các Văn hữu về những kỷ niệm trong suốt thời gian Thầy đã gắn bó với nghiệp cầm bút và cầm phấn sẽ lần lượt đăng trên trang nhà...
27 Tháng Hai 2014(Xem: 39944)
Mới đây đọc báo Reader’s Digest thấy người ta nói đến những ích lợi của cái CƯỜI, trong đó có nói là cười nhiều có thể làm cho người ốm bớt đi. Lý do gì mà các nhà khảo cứu lại quả quyết như vậy?
27 Tháng Hai 2014(Xem: 28530)
Xin cám ơn bạn bè đã chẳng ngại thời gian, không gian để đến với ngày vui. Xin cám ơn mọi người đã cùng nhau chia sẻ những vui buồn còn sót lại. Mùa Xuân nắng ấm còn trãi đều....
27 Tháng Hai 2014(Xem: 33123)
Anh không về hóa ra lại hay. Hãy để VN biến thành tro bụi trong ký ức. Nhưng anh không về mà cứ muốn em kể chuyện VN cho anh nghe. Em sẽ kể nhưng anh đừng khóc đấy nhé.
22 Tháng Hai 2014(Xem: 30342)
Cũng cần nói ra đây là lần đầu tiên tôi gặp Thầy sau không biết bao lần hẹn găp từ khi khi Thầy còn khỏe. Cứ hẹn rồi chưa gặp, hẹn rồi chưa đến... cho tới khi Thầy bệnh.
22 Tháng Hai 2014(Xem: 30055)
. Cũng lần đầu tiên, tôi bắt đầu học được một bài học từ người mẹ quê mùa chơn chất của mình: âm thầm chăm sóc, ban phát thương yêu, hằng ngày, hằng ngày…