Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Em9- LỤC BÌNH TRÊN SÔNG

18 Tháng Hai 201312:00 SA(Xem: 92460)
  • Tác giả :
Em9- LỤC BÌNH TRÊN SÔNG

Lục Bình Trên Sông


luc_binh-large-content

"... Sẽ nghe nhẹ nhàng khi được trải lòng mình ra trên từng con chữ, em hãy viết và đừng để những hồi tưởng bắt gặp của mình cạn kiệt, chị luôn cầu nguyện cho em...". Chị Di tôi nói có vậy thôi, mà tôi nghe lòng mình ngậm ngùi muốn khóc! Tựa như cái xoa đầu nhẹ nhàng cho đứa trẻ đang ngồi buồn hiu xó nhà, làm nó thút thít trong nỗi ấm áp lâng lâng như đang ngậm viên kẹo ngọt dịu tan… Và chị Hân tôi nữa, chị nói với tôi vầy nè: “9 ơi, chị cũng nhớ nữa, nhớ quá những gì em vẫn nhớ trong chia sẻ của em.” 
Tự dưng tôi mong ước thật sự trở về làm đứa trẻ nhỏ, để được ghé đầu mình vào vòng ôm ấm nhớ của các chị tôi! 

Bên ngoài mùa vui vẫn đang rộn rịp những bước nhanh, nhưng trong tôi mọi thứ vẫn dần qua rất chậm, bởi những yêu thương trong tôi bền lâu khó phai. Một ngày trôi qua với hối hả ngược xuôi cùng đời, và tôi yêu biết mấy khi đêm về mang theo tỉnh lặng. Có một bức tường đã cũ chạm màu rêu, ở đó có một kẻ hở giữa giấc mơ và hiện thực, tôi một mình chơi trốn tìm những kỷ niệm đã qua, có lúc tôi bần thần muốn khóc vì tìm mãi không ra một khoảng thời gian nào đó trong đời trốn rơi đâu mất. Giấc mơ tôi nhiều khi giống như những mảnh vỡ tung vương vãi, tôi cố nhặt tìm ghép mãi, mà chẳng thể vừa nhau! 

 
Bước chân mùa xuân đã rất gần ngoài đầu ngõ (ở đây đâu có con ngõ nào, nhưng tôi vẫn muốn gọi lại vì tôi thương nhớ những con ngõ nhỏ ở quê nhà), tôi cũng ngóng chờ nhưng trong tỉnh lặng của riêng tôi. Tôi chờ tỉnh lặng giây phút đất trời giao thoa trong giờ khắc giao thừa, tôi sẽ thắp nén nhang đầu tiên của năm cho ba má, cầu mong ba má của con an lạc ở cõi xa. Nén nhang thứ hai tôi thắp dâng trời đất, cầu mong những đắng cay nghiệt ngã bớt đi cho cuộc sống của mỗi người, và một nén nhang nữa xin thắp thêm cho tất cả gia đình thương yêu lớn nhỏ của tôi, cho anh chị em bè bạn gần xa của tôi, luôn được nhiều sức khoẻ may mắn và an lành. 

que_huong-large-content

Cuối năm rồi . Chiều cũng lặng sâu lắm rồi. Sao ngồi đây mà bỗng dưng nhớ giề lục bình trôi mênh mang trên dòng sông quê nhà mình xa vắng, thấy buồn mình hiu hắt trải dài theo giề lục bình ngơ ngác trôi, nhìn giề lục bình lá đùm rậm rạp, vậy mà vẫn thấy nó thui thủi cô đơn gì đâu ... chắc là không có ai nghĩ tới, rồi giề lục bình kia sẽ trôi miết về đâu?


Giấc mơ dang dở quặn lòng, bởi tôi cũng không biết giề lục bình biếc xanh quê cũ, vẫn được trôi thênh thang cùng dòng sông quê nhà hay mắc cạn đầm lầy ở một khúc quanh...

February 04, 2013
Em9


12 Tháng Tư 2013(Xem: 86391)
Tựa Đề: DƯỚI BÓNG ĐIÊU LINH Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông. Hòa Âm : Tuấn Ngọc. Ca Sĩ : Hương Giang
06 Tháng Tư 2013(Xem: 70565)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
06 Tháng Tư 2013(Xem: 71971)
Quãng đường đó có lẽ là con đường đạo nhiệm mầu mà chúng tôi đang lần đi giữa đêm hoang vu không bờ bến của kiếp nhân sinh.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 73610)
Như Hát bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.
05 Tháng Tư 2013(Xem: 70868)
Cô Minh Nguyệt và chị Sĩ Cư ân cần tiển chân chúng tôi tận nơi đậu xe. Tình thương mến thương luôn tràn đầy, làm sao chúng tôi hững hờ được, để không đến với nhau.
30 Tháng Ba 2013(Xem: 84698)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÂY XƯA- Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Quỳnh Dao
29 Tháng Ba 2013(Xem: 96292)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
28 Tháng Ba 2013(Xem: 71945)
Tôi giơ tay hứng lấy chiếc lá vàng nhỏ bé, chao đảo lượn lờ rớt vào lòng bàn tay tôi, ôi mong manh, ôi tội nghiệp, ôi tàn tạ như cuộc đời mẹ yêu dấu của tôi.
28 Tháng Ba 2013(Xem: 65964)
Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 82492)
Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Minh Trí ( Việt Khang) - Ngày đó em đi vào đời ngất ngây cho tháng ngày là những tha thiết êm đềm cơn say
22 Tháng Ba 2013(Xem: 103476)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 109778)
Hẹn gặp ngày họp mặt truyền thống Ngô Quyền ngày 4/7/2013, nhất là các bạn trẻ các khóa đàn em cùng về tham dự, cùng góp bàn tay để nhận ra mình không hờ hững với trường xưa.
21 Tháng Ba 2013(Xem: 101067)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 148125)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99503)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81370)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65770)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
17 Tháng Ba 2013(Xem: 101531)
Và như vậy tôi mãi mãi là người vợ lính, vui buồn chung với những suy tư và cảm giác của chồng. Những người chỉ huy, đồng đội của chồng dù không ở trước mặt, nhưng là những người bạn vô hình đem lại niềm vui cuối đời cho chồng tôi
16 Tháng Ba 2013(Xem: 99480)
Với chín mươi năm cuộc đời cô còn hai mươi bảy lần sinh nhật, chúng tôi lại còn dịp tham dự mừng năm mươi lăm năm và sáu mươi năm ngày cưới của cô; để còn được nghe bản nhạc “THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM''
15 Tháng Ba 2013(Xem: 81414)
Sáng nay bừng mắt dậy, con nhớ ra mình đã mất ba hơn mười lăm năm nay rồi, chỉ như mới hôm qua thôi, vết thương vẫn còn tươi rói, chảy những giọt máu lớn dồn dập. Nỗi đau này biết bao giờ nguôi ngoai?