Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - MẸ VÀ CÁC CHS NGÔ QUYỀN

24 Tháng Tám 201012:00 SA(Xem: 97454)
Nguyễn Trần Diệu Hương - MẸ VÀ CÁC CHS NGÔ QUYỀN

M VÀ CÁC CHS NGÔ QUYN



Nguyn Trn Diu Hương

 

blank


1@

Mấy hôm nay trời trở nóng, một cái nóng khác thường với thời tiết California.

Đợt "heat wave" kéo về đúng vào ngày lễ Vu Lan làm tôi liên tưởng đến quê nhà nóng bức có miền Nam mưa nắng hai mùa, có đôi mắt "màu hổ phách" của Ngô Quyền xưa thời nhỏ dại và chuyện một chs NQ đã phải đóng vai trò người Mẹ từ hồi còn học lớp mười hai.

Đó là lần đầu tiên trong đời đa số chúng tôi cảm nhận được phần nào nỗi đau mất Mẹ, khi Mẹ của PMH qua đời vì bệnh. Hi đó học lớp 7/1 ở Ngô Quyền , còn dại khờ nhưng chúng tôi cũng biết tôn trọng và chia xẻ nỗi đau khôn cùng của bạn. Nhất là khi thấy bạn đi học trở lại sau một tuần nghĩ học với cái bandeau trắng trên đầu, với đôi mắt màu nâu nhạt sưng lên vì khóc nhiều. Không ai hướng dẫn, không ai nói với ai, nhưng chắc là nhờ "thuộc môn Công dân giáo dục" nên cả lớp cùng im lặng cả tuần khi H. trở lại trường.

Vì bạn, một bài thuyết trình về tác phẩm "Bông hồng cài áo" đã bị hủy bỏ dù chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ để "đem chuông đi đánh xứ người" trong một cuộc thuyết trình liên lớp.

H. là con út, đang ngây thơ hồn nhiên, bỗng chững chạc lên, nổi bật lên giữa chúng tôi, một bầy nữ sinh lớp bảy lô nhô, lóc chóc.

May cho H. là ba của H. không lập gia đình lại, chỗ trống của người đàn bà trong gia đình đươc điền vào bới chị PMD, chị của H. , đang học lớp 12A1 năm đó.

Chị D. thương H. nên thương luôn chúng tôi, những đứa bạn thân nhất của H.

Sau tháng 4/75, tôi phải dọn nhà về Nha Trang, xa nước sông ngọt ngào và gần nước biển mặn chát. Chị D. tin tôi bằng quyển "Mt tri không bao gi có tht" của tàc giả Phạm Công Thiện, tôi đọc mà không hiểu gì hết, chỉ nhớ lời đề tặng của Chị ở trang đầu, có một câu danh ngôn "Đng bao gi nguyn ra đnh mnh, mi điu đnh mnh mang đến đu có ghi giá mt cách kín đáo" .

Quyển sàch đó bị tịch thu bởi những người mang băng đỏ ở một trạm kiểm soát dọc đường nên tôi không có dịp nghiền ngẫm nhưng lời đề tặng của một đàn chị Ngô Quyền đã phải đóng vai trò người Mẹ lo cho em từ hồi còn học lớp 12 đã đọng lại trong ký ức tôi. Nên tôi có thêm nhiều sức chịu đựng mọi thử thách sau này.

Sau này, trước khi rời Việt Nam từ Bãi Tiên Vũng Tàu, tôi có ghé thăm H.ở Ký túc xá trường Đại học Y khoa Saigon. Tìm được đến phòng của H. thì cô bạn thân ở NQ xưa đang đi lao động ở một nơi nào đó cả tuần.

Tiếc là không có dịp gặp lại bạn để xem đôi mắt màu hổ phách ngày xưa đã bớt buồn chưa? Tôi chỉ để lại một vài dòng luồn qua khe cửa, mừng bạn đạt được ước mơ thời nhỏ dại: lớn lên H. sẽ học Y khoa để giúp được phần nào các em bé khỏi mất Mẹ sớm vì bệnh tật như H.

Mãi đến bây giờ, tôi vẫn chưa có dịp gặp lại PMH. Nghe nói H. đang làm cho một bệnh viện lớn ở Saigon, và đã được làm phụ giảng ở ĐH Y Khoa SG. Trong thành công của bạn tôi hôm nay có công lao của hai đấng sinh thành, ca rất nhiều Thầy Cô, và của cả chị D., một chs NQ đóng vai trò người Mẹ ở tuổi mười tám.

 

2@

Cũng chuyện thời thơ dại, tôi biết Mẹ là người thương mình nhất trên đời chỉ vì một lẽ đơn giản: muốn gì cứ về xin Mẹ là kết quả thường được như ý hơn là xin người khác.

Lớn lên một chút, nghe bài hát "Lòng Mẹ" chúng tôi cũng chưa hiểu hết. Càng lớn lên, tôi càng nhận ra rằng nhạc sĩ Y Vân hay bất cứ một nhà văn, nhà thơ nào cũng không đủ từ ngữ để nói lên tấm lòng của người Mẹ.

 

Hôm nay, nhân Lễ Vu Lan xin gởi đến một cảm thông chân tình với tất cả những người phải cài hoa trắng như cả lớp 7/1 đã làm với PMH ở Ngô Quyền xưa.

Xin chia x hạnh phúc với tất cả mọi người vẫn còn được mang hoa hồng đỏ trên ngực áo. Cầu mong hoa hồng đỏ sẽ ở lại với chúng ta nhiều , nhiều thập niên nữa. 

Và cuối cùng, rất riêng, xin được gom góp lòng biết ơn, và tất cà thương yêu của tụi con gởi về cho Mẹ, bà Tú Xương của thập niên 75-85. Dù rằng không bằng một phần nhỏ những lo toan, và hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con, nhưng đề tự nhắc nhớ rằng mình vẫn còn hạnh phúc được có Mẹ trên đời. 

 

Nguyn Trn Diu Hương 

California, Vu Lan 2010

19 Tháng Chín 2014(Xem: 23032)
Cầu nguyện ơn trên trong giấc ngủ an lành, dẫn đưa hương linh của Thầy sớm về cõi Phật.
18 Tháng Chín 2014(Xem: 26253)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 2014(Xem: 24806)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 2014(Xem: 16876)
Tác giả của “Người Đi Trên Mây” và của “Bụi Và Rác” đã trở về với cát bụi trong sự thương yêu, luyến tiếc của các thân nhân, bạn hữu, bạn văn và các cựu học sinh từng một thời ngồi trong lớp học của “thầy Hoàng.”
13 Tháng Chín 2014(Xem: 30874)
Bốn mươi bốn năm đời sống hôn nhân, bao nhiêu lần em nuốt nước mắt vào lòng câm nín. Niềm riêng canh cánh bên lòng em không thể nói với ai.
13 Tháng Chín 2014(Xem: 24948)
Đường đời dù muôn ngàn lối rẽ – từng xô dạt “ ngũ long” trôi tận cuối đất cùng trời – thì vẫn còn có ngày, nhóm “ngũ long” chúng mình cùng lúc tìm về thăm bến sông xưa…
12 Tháng Chín 2014(Xem: 29410)
Không cần xem lịch hoặc đọc báo, cũng không cần bước ra ngoài sân hoặc lên “nét,” tôi vẫn biết mùa thu đang đến qua ánh mắt buồn hiu hắt của vợ.
11 Tháng Chín 2014(Xem: 38244)
Viết cho Nguyễn Xuân Hoàng - người bạn đã một thời cùng chung dưới mái trường của Platon, hiện đang ở bên bờ tử sinh.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 18682)
Tối hôm qua mưa ào ạt tới hai lần. Một lần vào lúc nửa đêm và một lần vào lúc gần sáng. Mưa bay qua cửa sổ tạt ướt chỗ nằm ta đánh thức cơn mê ngủ quá khứ, khơi dậy những hoài niệm tưởng đã chết.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 16747)
Hai tay đặt lên trên mặt bàn, chị Thúc nhìn chăm vào tờ giấy. Tôi có cảm tưởng như chị không còn nghe thấy gì ngoài những dòng chữ trên tờ giấy đã viết sẵn kia đang ám ảnh đầu óc chị.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 14494)
Hắn bỗng đổi cách ngồi, thả một chân xuống ghế, mặt chồm về phía tôi. Hơi thở hắn nồng nặc mùi thuốc lá nặng.
02 Tháng Chín 2014(Xem: 22550)
Để trân trọng những kết quả sau cùng hiện tại là một mái ấm gia đình bền vững, viên mãn. Anh chị Phương & Loan đã làm được điều đó để cuộc sống vợ chồng luôn tươi mát và nhiều màu sắc.
29 Tháng Tám 2014(Xem: 16910)
Nhưng mà tôi vui, vì tôi biết rằng từ nay tôi sẽ không còn phải đứng trên bục gỗ nói những điều hoàn toàn trái nghịch với những gì tôi đã từng nói trước đây cũng trên cái bục gỗ ấy.
28 Tháng Tám 2014(Xem: 20799)
Cho nên cái áo lính do vải, do hồ, do nhiều thứ của một thời chinh chiến cộng lại. Quyện với mồ hôi chồng tui cho tui có những hồi ức đẹp khó quên trong đời.
27 Tháng Tám 2014(Xem: 13534)
“Chị nên nhớ, cả gia đình chị là một ổ phản động. Chồng chị và hai con trai chị đều là sĩ quan ngụy, có nợ máu với nhân dân. Rể chị, chồng của cô Thùy đây là một viên chức ngụy quyền.
23 Tháng Tám 2014(Xem: 30326)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 33319)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 2014(Xem: 27888)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 16505)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.