Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Anh Hát Bình Phương - THĂM THẦY PHAN THÔNG HÀO

30 Tháng Năm 20158:40 SA(Xem: 23731)
Anh Hát Bình Phương - THĂM THẦY PHAN THÔNG HÀO


THĂM THẦY PHAN THÔNG HẢO


(Hình ảnh: Thầy Phạm Gia Hưng cung cấp)



thayhao3

Thầy Phan Thông Hảo cựu giáo sư  Pháp văn trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa cùng thời với thầy Phan Thanh Hoài,  nhiều năm định cư tại Pennsylvania Hoa Kỳ, sau thời gian dài, đồng nghiệp ngày xưa và môn sinh đã có dịp đến thăm thầy vào trung tuần tháng 5 năm 2015

Là một người gắn bó với trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa, cũng mang kiếp người  theo vận nước đổi thay, thầy Phan Thông Hảo đã rời trường bỏ nước và chọn Pennsylvania của Hoa Kỳ làm quê hương thứ hai.  Trong thời gian trước đây, tuy rằng Ngô Quyền Biên Hòa giờ đã xa nhưng Thầy Phan Thông Hảo luôn gắn bó với hội cựu học sinh Ngô Quyền và cũng là một Mạnh Thường Quân của hội ái hữu Biên Hòa California hiện tại. Bỗng chợt một thời gian có lẽ vì lý do sức khỏe, sinh hoạt gia đình những tin tức về thầy hầu như bặt tin, đến nỗi người bạn đồng nghiệp cùng thời với thầy Hảo là thầy Phan Thanh Hoài luôn hỏi han từng đứa học trò: “ Các em có số phone mới hoặc email mới của thầy Hảo?”.

Dù rằng điều kiện sức khỏe của thầy Phan Thanh Hoài không tốt lắm vì tuổi đã cao, nhưng tôi vẫn còn nghe tiếng thở dài bằng cả sự quan tâm chân tình của một người bạn: “Không biết thầy Hảo giờ này ra sao???”

Theo tin tức từ các cựu học sinh Ngô Quyền đang định cư tại Philadelphia, khi còn khỏe mạnh thầy Phan Thông Hảo đã từng làm công quả cho một ngôi chùa Việt Nam tại thành phố này. Cũng có một thời gian những người học trò đến tận căn nhà cũ của thầy Phan Thông Hảo để thăm viếng nhưng căn nhà hầu như vắng lặng…

Vào trung tuần tháng 3 năm 2015 lại nhận được tin buồn chuyển đến người bạn đời của Thầy Phan Thông Hảo đã mất, ban chấp hành cũng không có được số phone và email của thầy để trực tiếp chia buồn.

Đất Mỹ phải chăng lạnh lùng để con người luôn đối diện những cơn hạn hán kéo dài, những cơn bão lụt chợt đến. Nhưng không lạnh lùng đến nỗi và có được ngày hôm nay khi các thầy Phạm Ngọc Quýnh từ Canada, thầy Hoàng Quý Nam từ Maryland, thầy Phạm Gia Hưng, chị Lê Ngọc Ánh khóa 1 và các cựu học sinh từ Virginia đã đến thăm thầy Phan Thông Hảo.

Sự thăm viếng bất ngờ, dù rằng sau khi có sự nối lại sự liên lạc qua phone giữa người con Thầy Phan Thông Hảo và thầy Phạm Gia Hưng, Thầy Hảo vẫn mong gặp bạn bè tận mặt thay vì hẹn lại kiếp sau. Và thầy Phan Thông Hảo không chờ đến kiếp sau, hôm nay đồng nghiệp và môn sinh đã đến thăm. Nursing home là nơi gặp lại của những người thầy.  Thầy Phan Thông Hảo, thầy Phạm Gia Hưng phải nói là  50 năm rồi không gặp. Không phải là” Chuyện tình buồn”, nhưng là chuyện tình của trường Ngô Quyền đã đi vào trong máu trong tim. Như thầy Phạm Gia Hưng đã từng tâm sự “dù  thầy đã dạy nhiều nơi, nhiều trường cũng không tìm nơi đâu có được tình cảm chứa chan tình nghĩa, đậm đà như trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa”.

Thầy Phan Thông Hảo vẫn còn tỉnh táo lắm, cũng nhận ra những người bạn đồng nghiệp ngày xưa, cũng còn nhắc nhớ lại những kỷ niệm dưới mái trường Ngô Quyền và luôn là những nụ cười tươi. 50 năm rồi còn gì...


thayhao1

Thời gian đã là phương thuốc nhiệm mầu xóa nỗi đau buồn mất mát, thời gian cũng là chứng nhân cho sự già nua của tuổi tác. Trong giây phút quý Thầy còn dịp gặp mặt và cận kề bên nhau, những tiếng gọi thân quen ngày xưa của những người bạn: “ Quýnh ơi!...Hảo ơi!...Hưng ơi!..” như chơi vơi trong cõi vô thường…

thayhao2
thayhao4

Nhìn qua hình ảnh của các thầy, tôi chợt nghĩ đến ước vọng của thầy Lâm Tấn Văn “Tôi mong sẽ gặp lại tất cả đồng nghiệp và học trò Ngô Quyền, nếu có thể được tại Nam California vào dịp đại hội Ngô Quyền toàn thế giới lần 3 vào năm 2016”. Mong sao thực hiện được ý nguyện của thầy Lâm Tấn Văn với điều kiện sức khỏe của Thầy Cô.
Kính mong ơn trên luôn gìn giữ người Thầy, người Cô của chúng tôi, vì thời gian không còn bao lâu nữa…


thayhao6thayhao5

thayhao3
Anh Thoại,Chị Dư, Thầy Nam, Thầy Hảo, chị Ánh, Thầy Quýnh, Thầy Hưng

 

Quý Thầy đến được với nhau cũng không quên sự góp mặt của những cựu học sinh như chị Lê Ngọc  Ánh khóa 1 và hai người em  của chị Kiều Oanh Khóa 5. Dù không là cựu học sinh Ngô Quyền, Chị Lê Ngọc Dư (Trần Thượng Xuyên) và chồng anh Trần Giai Thoại (Quốc Gia Nghĩa Tử). Và vui hơn cả phải nói là Thầy Phan Thanh Hoài kính mến của chúng ta, từ đây thầy sẽ có được nhiều tin tức của người bạn vong niên và  sẽ không còn băn khoăn trăn trở “Không biết thầy Hảo  giờ này ra sao?”

ANH HÁT BÌNH PHƯƠNG

Địa chỉ Nursing Home:WEST GATE HILL. Quý Thầy Cô và cựu học sinh có dịp thăm Thầy Hảo.

2050 Old Westchester PiKe

Havertown  PA 19083 Phone 610-443-8600

 Mr PHAN  Room# 146 – Khu Nursing Home

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76847)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 73196)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73889)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73975)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72728)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 81152)
  Hôm nay “Hội Ngộ Trùng Phùng”, Thầy trò, bè bạn, vui mừng gặp nhau. Thỏa lòng mong ước bấy lâu, Tha phương hội ngộ cố tri Ngô Quyền.
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72066)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73928)
Nếu dân ca được đặt lại khúc Mười Thương Mình sẽ hát Thương Trường Tôi Thứ Nhất Em sẽ hát Một Thương kỷ niệm một thời còn xanh ngắt Những thương nhớ khác nào cũng xếp thứ hai, ba …..
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75405)
    Năm mươi ngọn nến, thắp lung linh, Sinh nhật trường ta thắm đượm tình.  
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75594)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74283)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80548)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74137)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75902)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69388)
  Để tưởng nhớ Anh Nguyễn Phong Cảnh và  chia sẻ nỗi buồn với chị Ma thị Ngọc Huệ,  cựu học sinh Ngô Quyền .  
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69252)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73828)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 71468)
    Ảnh xưa nhìn thật đâu ngờ, Thầy, Cô, Bạn cũ bây giờ nơi đâu ?
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69409)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66581)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 36124)
         Xin vĩnh biệt anh…người bạn đời 37 năm!
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 72144)
Mừng Vui Hội Ngộ Ngô Quyền Cựu Chúc Nhau Giai Lão Bách Niên Lưu.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 34857)
Cảm xúc ghi lại sau ngày họp mặt gần nửa tháng.   Có dịp lắng lòng nhìn lại việc đã qua.
20 Tháng Giêng 2009(Xem: 70216)
Mười năm trên đất Mỹ Dẫu có nhiều cuộc vui Nhưng tận cùng nỗi nhớ Vẫn ngậm ngùi chưa nguôi.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 74436)
ĐÓN mấy Đông qua nơi đất khách, CHÀO Xuân tuổi hạc mãi dần cao, NGÀY tháng trôi nhanh vẫn ước ao HỘI ngộ cùng nhau sẽ có ngày, TRÙNG dương bão nổi gây ngăn cách.... PHÙNG thời sẽ giúp gặp cố tri
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73137)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 42192)
  Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65506)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...