Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Võ Quách Thị Tường Vi - CON SUỐI SAU TRƯỜNG

27 Tháng Hai 201612:38 SA(Xem: 23702)
Võ Quách Thị Tường Vi - CON SUỐI SAU TRƯỜNG

Con Suối Sau Trường

Võ Quách Thị Tường Vi

que nhá.3

“Ngủ đi mộng vẫn bình thường”*

Nửa vòng trái đất tưởng dường không xa

Đêm đêm ngắm dãy ngân hà

Tìm trong kỷ niệm ngọc ngà tuổi thơ


 


 

Khi tôi về học lớp nhì ở trường tiểu học Dưỡng Trí Viện ở tỉnh lỵ Biên Hòa vào năm 1964, thì sự biến chuyển này đã đánh dấu một thời điểm rất quan trọng với nhiều kỷ niệm đầu đời mà trong suốt hành trình của cuộc sống tôi vẫn không bao giờ quên được. 

Sau khi vào Nam từ nơi chôn nhau cắt rún xứ An Nhơn Bình Định, ba tôi đã xin được một việc làm ở Tây Ninh, một tỉnh nhỏ cách xa Biên Hòa khoảng chừng 115 cây số về phía đông bắc. Má tôi rất vui mừng vì gia đình bây giờ có thể an cư lạc nghiệp để ba chị em tôi được học hành đàng hoàng sau mấy năm gián đoạn. Mộng này của má tôi đã tan vỡ chỉ sau vài tháng khi tôi và em trai tôi bị liên quan tới một vụ đánh lộn chảy máu đầu trong sân trường tiểu học trường làng này.

Số là hôm ấy tôi đi học về, thấy em trai đang khóc bên má tôi, máu me đầy mặt. Nó mét lại rằng có một đám con nít khác, chận đường em đi học về và bắt em phải nộp tiền “mãi lộ”. Em không có tiền nộp “thuế” này nên đã bị chúng nó đánh chảy máu, mặt mày sưng húp. Khi thấy em bị như vậy, tôi nổi máu “anh hùng rơm “ lên, chạy đi kiếm mấy tên nghịch ngợm đó để cho chúng một bài học, mà không nghe lời cản ngăn của má tôi . Khi đang chạy loay hoay trong sân trường thì bỗng dưng tôi nghe một tiếng “phịch” thật ngọt ngào bên tai, rồi lại thấy cái gì tê tê và ươn ướt trên mặt. Đưa tay lên chùi mặt thì bàn tay dính toàn là máu. Thì ra có mấy viên đá ném về tôi, và tôi cũng đã bị thương rồi!! Tôi lại lật đật ôm mặt chạy về nhà vừa khóc vừa mét lại má!!!

Tối hôm ấy, sau bữa cơm gia đình, ba tôi quyết định xin di chuyển về Biên Hòa.  “Để tụi nó ở đây, chắc tụi nó thành du đãng quá!”, ba tôi đã than thở với má tôi như vậy!! Thế là gia đình chúng tôi, lại thêm một lần nữa, phải đổi chỗ ở, việc làm cùng trường học, dắt díu nhau về tỉnh lỵ Biên Hòa. Và tôi cũng có một kỷ niệm để đời, ghi lại thành tích của mình ở Tây Ninh. Vì sau vụ ném đá, trên môi bên trái của tôi đã có một vết thẹo dài. Vết thẹo này ghi lại kỷ niệm của những ngày đầu đời tập tành bài học đánh nhau để bênh vực và che chở cho em mình.

Khi tôi nhập học lớp nhì ở trường tiểu học Dưỡng Trí Viện thì niên khóa học đã bắt đầu hơn mấy tháng rồi. Lớp học được chia đôi, bên tay phải thì con trai, còn bên trái thì con gái. Cô giáo lớp này rất hiền hòa và rất thương mến học trò. Cô giới thiệu tôi cho các bạn học. Tôi tánh tình hay nhút nhát nên ít có khi nói chuyện với các bạn ngoại trừ chị Lý là trưởng lớp lúc bấy giờ. Không biết tại là chị thấy tôi nhỏ nhắn, ít nói nên chị động lòng thương hại mà hay che chở cho tôi lắm. Trong lớp này con trai con gái học trò còn rất ngây ngô, có khi còn xưng mày tao với nhau rất là thân thiết.

Năm lên lớp Nhất là năm mà tôi bắt đầu dạn dĩ hơn và cũng nghịch ngợm nhiều hơn. Ngoài những việc như chui “lỗ chó” để ra về cho lẹ, bị kẽm gai cào rách áo và bị má khẻ tay liên miên đến việc chọc ghẹo các chị lớn hơn. Tôi cũng hay a dua theo các bạn gái mà chọc phá các bạn học con trai ngồi phía bên phải như bắn dây thun, phóng tàu bay xếp bằng giấy vào sau lưng của các bạn này.

Tôi vẫn nhớ mãi Thầy Sanh dạy lớp Nhất. Thầy hiền và rất giỏi cùng có nhiều nhiệt tâm dạy dỗ học trò. Thầy rất thương chúng tôi như con của thầy và ít khi nào trừng phạt học trò, nên dù hay nghịch phá, nhóm con gái chúng tôi cũng ít bị thầy la hay bị khẻ tay. Không biết vì sao mà tôi và một bạn học nữa được gán danh hiệu là “con cưng của Thầy Sanh”. Tôi biết mình không học giỏi bằng người bạn này nhưng  vẫn cố gắng để “học đua” ngầm, nhưng không dám chọc phá người bạn ấy vì lúc nào người bạn này cũng rất nghiêm trang, ít đùa giỡn.

Năm lớp Nhất cũng là năm thi vào đệ thất trường Trung học công lập Ngô Quyền Biên Hòa. Thầy Sanh khuyên chúng tôi học hành cho chăm chỉ để có đủ điểm thi đậu vào trường Trung học nổi tiếng này và có cơ hội để tiếp tục việc học của mình. Thầy muốn nhiều học trò được thi đậu vào trường, càng nhiều càng tốt. Dù tôi lúc nào cũng nghe lời Thầy dạy bảo, và là năm thi, nhưng có lúc tôi cũng ham vui và trốn học đi chơi với bạn bè.

Sau trường tiểu học Dưỡng Trí Viện là một con suối mà nước được giữ lại bằng một cái đập nhỏ. Nước trong đập này lúc nào cũng tràn đầy. Nghe nói suối này còn có tên là suối Máu vì thượng nguồn của nó có khúc bị nhuộm đỏ vào mấy năm trước khi có quân đội Nam Bắc đụng độ nhau, dân lành chết vô số.  Suối này từ thượng nguồn đổ xuống, chạy ngang sau trường tiểu học, và bao quanh phần đông bắc của Trung Tâm Cải Huấn Biên Hòa. Nước rất trong và thường hay chảy lững lờ với những bờ cát trắng thoai thoải hai bên. Sau những ngày mưa lớn, thì suối bị đục hẳn lại và nước cuồn cuộn chảy. Có hôm tôi cùng một bạn nữa trốn học cả ngày đi chơi. Chúng tôi tắm suối, đi lang thang hai bên bờ, xây những cái ao nhỏ và bắt những con cá có miệng thật dài với cái tên ngộ nghỉnh là "lìm kìm", bỏ vào những ao nhỏ này để nuôi.  Hôm ấy chúng tôi vui chơi cả ngày thật là thỏa thích dù rằng chiều hôm đó về tôi đã bị một trận đòn thật đích đáng về tội bỏ học đi chơi!!!

Có hôm đi học về tôi thấy có nhiều người tập họp lại để bắt cá ở con suối sau trường, ngay phía dưới cái đập nước. Ban đầu họ đắp một bờ đê nhỏ bằng bùn để ngăn chia một khúc suối ra thành một cái ao và bắt đầu tát nước trong ao này ra. Khi nước trong ao bắt đầu cạn thì cá trong ao cũng từ từ hiện lên dần. Dưới ánh sáng của mặt trời hoàng hôn rạng đỏ, phản chiếu lên mặt nước ao, những con cá rô, cá chốt nhảy lăn tăn lên khỏi mặt nước với những màu sắc long lánh khác nhau trông thật đẹp mắt vô cùng.

Vì là trường tiểu học của tôi được xây ở ngay trong khuôn viên của nhà thương Dưỡng Trí Viện nên bọn học trò chúng tôi thường xuyên gặp những người bệnh nhân (những người bị điên) lang thang trong khu vực bên trường. Có nhiều lúc gặp họ đang tắm suối phía trên của cái đập nhỏ. Những người này rất hiền với những cái nhìn rất ngô nghê, và chỉ cười lơ đãng khi bị bọn con nít chúng tôi chọc ghẹo. Má tôi thường hay la và khuyên tôi là không nên chọc phá những người đáng thương này vì có thể họ đã bị những biến cố trong đời mà họ đã không thể chịu đựng hay đương đầu được nên mới trở thành như vậy. Sau này, khi cuộc đời đã trải qua nhiều cảnh bể dâu, tôi lại thấm thía những lời má tôi đã nói. Vì chính mình, có nhiều lúc tôi cũng muốn trở thành những "người điên" như vậy, để khỏi phải đương đầu với những sự kiện quá sức chịu đựng của mình.

Và tuổi thơ của tôi từ từ trôi qua với những ngày tháng êm đềm trong sân trường tiểu học bên cạnh con suối nhỏ sau hè. Tôi cũng lớn dần trong sự hồn nhiên của những ngày đầu đời ngây thơ không ưu phiền lo lắng.

Rồi một hôm ba tôi đi làm về, ông rất vui và tuyên bố là mình sắp có nhà ở rồi. Cả nhà vui mừng vì hiện thời chúng tôi đang ở nhà thuê và má tôi hay mơ có một ngôi nhà nho nhỏ có vườn trồng cây trái chung quanh. Thì ra ba tôi đã tìm được một miếng đất cũng khá rộng ngay trước Trung Tâm Cải Huấn Biên Hòa. Mấy tháng kế tiếp đó nhà tôi nhộn nhịp hẳn lên với những thợ hồ thợ mộc ra vào. Má tôi chạy đôn đáo vừa lo việc nhà vừa coi ngó căn nhà ước mơ đang từ từ hiện thành hình.

Để phụ cho ngân quỹ gia đình trong việc xây nhà này, tôi cũng đã dự phần vào việc đúc gạch xây tường. Thế là mỗi buổi chiều, sau khi đi học về, tôi lại phụ ba tôi đi lấy cát từ hai bên bờ suối về để hong khô, trộn hồ, đóng khung, và phơi gạch. Tôi cũng đã rất rành vào việc trộn hồ và tô vách!! Có lần tôi đang tô xi măng vào một vách tường, có bạn đến nhà chơi. Các bạn chọc tôi nói là tôi có tương lai làm thợ hồ lắm. Tôi cười và trả lời: càng tốt vì Thầy Sanh có dạy "nhất nghệ tinh, nhất thân vinh”.

Rồi từ từ thì cái nhà mơ ước của má tôi cũng thành hình. Chúng tôi dọn vào ở ngay sau khi mái vừa lợp xong. Ba má tôi bắt đầu trồng cây ăn trái chung quanh nhà. Còn tôi thì xây được một cái bồn nhỏ bên hông nhà và trồng bông cúc vàng trong đó. Căn nhà ấu thơ này đã ghi lại nhiều kỷ niệm với tôi. Nó là linh hồn của gia đình tôi, là tượng trưng cho sự đóng góp chung của những thành viên trong gia đình này. Và hơn nữa, nó có sự hiện diện của những hạt cát tinh túy đã được vớt lên từ con suối sau trường Dưỡng Trí Viện thân yêu của tôi.

Năm thi vào đệ thất của trường Trung học Ngô Quyền thì trường tiểu học Dưỡng Trí Viện có được 3 học trò trúng tuyển. Một là người bạn học giỏi, lúc nào cũng nghiêm trang ít phá phách đùa giỡn và là “con cưng của Thầy Sanh”, một người bạn nữa và tôi. Tôi và ba tôi phải đọc tên tôi tới ba bốn lần mới tin chắc là mình được may mắn thi đậu vào trường công lập của tỉnh Biên Hòa này. Thầy Sanh thì cười vui, và trong mắt Thầy tôi thấy có những gì ươn ướt đang long lanh bên khóe. 

Rồi đời tôi lại chuyển vào một giai đoạn mới khi bắt đầu đi học trung học ở trường Ngô Quyền. Nhiều khi Thầy Cô hay các bạn hỏi là học tiểu học ở đâu. Tôi rất hãnh diện mà trả lời là từ trường Dưỡng Trí Viện Biên Hòa. Các bạn tròn xoe con mắt và hỏi như vậy chắc bạn cũng có điên? Tôi cười và trả lời “Dĩ nhiên rồi và còn điên nặng hơn nữa”!!

Thời gian từ từ trôi qua. Dù bận bịu với việc học hành thời trung học rồi đại học, cuộc đời tôi nhiều lúc thăng trầm vui buồn có đủ, nhưng những kỷ niệm thời tiểu học ở trường Dưỡng Trí Viện nhiều lúc lại sống lại trong đầu óc của tôi. Những hình ảnh đó vẫn có một chỗ riêng ở một góc nào đó trong trái tim của tôi.

Sau biến cố 75, một mình nơi xứ lạ quê người, tôi cũng cố tảo tần bươn chải. Nghề “thợ hồ bất đắc dĩ” của tôi đã bị mai một. Cơ hội để làm lại căn nhà xưa và có những giây phút vui đùa hồn nhiên với bạn bè cũ bây giờ không còn nữa.

Gần 40 năm sau tôi mới có dịp về lại Biên Hòa nhân một dịp công tác về quê xưa.  Lần đầu đi ngang qua khu Dưỡng Trí Viện vào lúc ban đêm, tôi và bác tài xế không tìm ra được địa chỉ của ngôi nhà ấu thơ hay trường tiểu học năm xưa. Tôi đi loanh quanh nơi cây cầu đúc mà ngày xưa nhiều lần tôi đã tắm suối dưới đó nhưng vẫn không tìm thấy con suối cũ. Ngậm ngùi tôi ra về và hẹn thầm sẽ trở lại lần sau. 

          Rồi hai năm sau, tôi cũng trở về được để thăm lại Biên Hòa với sự hướng dẫn cuả những người bạn cũ. Chúng tôi, những người bạn ngày xưa thời lớp nhất lớp nhì bây giờ đã thật sự trưởng thành với những vết tích của thời gian và ưu tư của cuộc sống hằn lên mặt và qua ánh mắt của mỗi người. Nhìn nhau mà nước mắt long lanh. Nắm tay chào nhau mà bàn tay run rẩy. Thăm hỏi nhau mà giọng nói như chùng lại. Thời gian như ngừng qua để đưa chúng tôi trở lại thời thơ ấu trong giây phút hoàn hảo đó.

Tôi trở lại Dưỡng Trí Viện Biên Hòa để tìm lại con suối ngày xưa và trường tiểu học cũ. Xe chạy loanh quanh trong khuôn viên của bệnh viện một hồi rồi ngừng lại sau một dãy nhà với mái tôn đã ngả màu nâu thẩm.  Sau dãy nhà này là một khoảng đất chừng 5 mét chiều dài và chừng 1 mét bề ngang với những vũng nước đọng và cỏ dại xanh rì mọc hai bên. Thấy tôi ngơ ngác, người bạn thời ấu thơ nói nhỏ “con suối ngày xưa của tụi mình”. Đầu óc tôi thật bàng hoàng và hình như đã trở thành trống rỗng trong giây phút đó. Rồi không xa hơn “con suối” này bao nhiêu là một trạm xăng với người mua kẻ bán tấp nập. “Đây là trường tiểu học Dưỡng Trí Viện năm xưa của mình!!” Bạn nói thêm, giọng thầm thì như có pha trộn nước mắt.

Đi bộ thêm một chút là những căn nhà hẹp và cao chi chít, với đủ màu sắc của những áo quần phơi ngổn ngang trên những sợi dây móc hay hàng rào. “Đây là nhà cũ của bạn đó!!” bạn tôi nói!! Trời ơi, thật quá sức tưởng tượng của tôi!! Chung quanh không còn những cây ăn trái mà má tôi đã trồng, không còn chậu bông mà tôi đã tự tay xây lấy, và những bức tường bằng gạch mà ba tôi và tôi đã xây lên từ những hạt cát nhỏ từ con suối sau trường cũng không còn một dấu vết nào. Trung Tâm Cải Huấn Biên Hòa bây giờ cũng đã biến mất. Còn chi là vài vách tường lem luốc đứng trơ trọi trong một góc thật xa giữa những cờ xí đỏ rực. Và chung quanh đó, con suối ngày xưa cũng không còn một dấu vết gì. Thay vào là những ngôi nhà đủ màu đủ kiểu xây cất ngổn ngang. “Hơn 40 năm rồi bạn ơi. Mình đã mất tất cả!” lời người bạn thống thiết bên tai. Một cảm giác bàng hoàng, hụt hẩng đè nặng vào ngực tôi. Và tự nhiên tôi muốn khóc.

Sau lần về thăm Biên Hòa năm đó thì tôi không có dịp trở lại quê xưa. Đời sống bận rộn gập ghềnh hằng ngày làm cho tôi không có thời gian để suy nghĩ. Nhưng khi có những giây phút cho riêng mình thì tôi lại nghe dư âm lời người bạn nói “mình đã mất tất cả rồi” văng vẳng bên tai. Lời nói nghẹn ngào uất ức và thống thiết đó làm cho tôi thấy như lòng mình chùng xuống và ký ức lại ngược dòng thời gian đưa tôi về sống lại những ngày xưa thơ ấu. Bạn ơi, dù căn nhà ấu thơ đã bị san bằng, ngôi trường thân yêu không còn nữa, bạn bè ngày xưa nhiều người đã ra đi vào lòng đất hay mỗi người một nơi không cùng xứ sở quê hương, và con suối thân yêu ngày nào cũng đã chết rồi, nhưng kỷ niệm của những ngày xưa thân ái đó sẽ không bao giờ phai mòn.

Đời người “không ai có thể tắm được hai lần trên cùng một dòng sông” ** và không ai có thể ngược dòng thời gian để sống lại những gì đã mất. Tuy đất nước nay đã đổi mới nhưng quê hương thời thơ ấu với nhiều kỷ niệm của ngôi nhà thân yêu, trường học cũ với con suối sau hè và bạn bè ngây thơ tuổi nhỏ vẫn còn đây, dù trong ký ức. Đôi khi trong tiềm thức tôi đã sống lại rất nhiều lần với thời ấu thơ xưa. Những hình ảnh tinh anh và kỷ niệm ngọc ngà đó đã hằn sâu vào tim óc của tôi.

Và tôi biết là mình sẽ không bao giờ mất nó được.

Võ Quách Thị Tường Vi

Lập Đông 2015

 

*"Ngậm Ngùi", thơ Huy Cận 
**  Heraclitus
thieu nu 5
01 Tháng Tư 201610:52 CH(Xem: 19280)
tin cầu Gành, vừa gẫy đổ. xa. thật xa. nửa vòng trái đất. nửa đời người. sao vẫn chạm trái tim. vẫn chạnh lòng. thương nhớ quá. chiếc cầu xinh...
01 Tháng Tư 20161:11 SA(Xem: 20228)
Rồi một ngày... Em về tìm Nursing-home Thăm anh trao một nụ hôn ân cần Thưa rằng: nghĩa nặng, thâm ân Mai sau có xuống mộ phần đem theo.
31 Tháng Ba 201611:56 CH(Xem: 19119)
Tiếc thay, Việt Nam đã mất nhiều cơ hội để hội nhập với bạn bè thế giới bằng lối đi ra biển, vượt thoát áp lực của nước láng giềng khổng lồ.
31 Tháng Ba 201610:14 CH(Xem: 19798)
Buổi sáng, nghe tin cây cầu gẫy Hai nhịp sập rồi, rơi xuống sông Dòng sông vô tình cứ chảy mãi Lăn tăn từng cơn sóng bềnh bồng
31 Tháng Ba 20169:43 CH(Xem: 17546)
Tháng Tư lại trở về đây, Bao mùa Quốc hận lưu đày niềm đau. Ân cần cha nắm đôi tay, Giao quê hương lại cho bầy con thơ. Giờ ông ru cháu ầu ơ, Lại Ư Ừ Ư Ử bến bờ yêu thương.
31 Tháng Ba 20163:58 CH(Xem: 18561)
Trang web Ngô Quyền hân hạnh giới thiệu nữ họa sĩ Nguyễn Thị Phấn qua bài báo của ký giả Alan D. Mcnarie đăng trên KeOla Magazine số tháng 11/12 năm 2013.
30 Tháng Ba 201611:37 CH(Xem: 21306)
Ơn trời chuyển đổi Quả nhân Mong phường gian ác bớt dần tinh ranh Bao giờ cho thàng Tư xanh Để non nước Việt Hùng Anh Hòa Bình
30 Tháng Ba 201610:08 CH(Xem: 18591)
Tháng tư mình chia tay Em về dưới cơn mưa Vai lạnh gầy tê tái Chẳng còn ai đón đưa.Tháng tư mình xa nhau Anh đi rồi đi mãi
30 Tháng Ba 201610:04 SA(Xem: 17351)
Cầu xưa đã gảy nhịp rồi Nhịp chìm đáy nước, nhịp phơi trên dòng Sông quê nước vẫn lớn ròng Còn đâu bốn nhịp cầu cong in hằn.
25 Tháng Ba 201612:33 CH(Xem: 17692)
Nước chảy qua hai nhịp cầu đã gãy Những giọt lệ buồn lạnh buốt tim sông Cây cỏ đôi bờ quằn mình tê tái Nhìn cầu trăm năm tức tưởi giữa dòng.
25 Tháng Ba 201612:23 CH(Xem: 19453)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức "Mùa Xuân Nào Là Ta Về" Lam Phương-Hợp Ca Như Quỳnh & Tường Khuê Kiều Oanh thực hiện youtube
24 Tháng Ba 201611:50 CH(Xem: 18533)
Xin cho Tôi chia xẻ nỗi đau, nỗi buồn với Đồng Hương Biên Hòa, trong đó có mấy người em của gia đình, và đông đảo bạn đồng môn Ngô Quyền
24 Tháng Ba 201611:49 CH(Xem: 18235)
Trời ơi, cầu Gành sập thật rồi. Tính từ BH sang, nhịp thứ ba đã mất hẳn, rớt xuống lòng sông. Nhịp thứ hai có lẽ rớt sau nên một đầu gác lên nhịp kia dưới sông, một đầu còn gác lên trụ cầu.
24 Tháng Ba 20164:54 CH(Xem: 15780)
Trong khoảng thời gian bị đô hộ hơn 10 thế kỷ, người Việt chịu sức ép nặng nề nhất có thể không phải là kinh tế, quân sự mà là chính sách đồng hóa của người Tầu
24 Tháng Ba 20161:12 CH(Xem: 18321)
Bây giờ mẹ đã xa xôi Cầu Gành giờ cũng gảy đôi nhịp dầm Tìm trong ký ức xa xăm Con lau ngấn lệ nhớ thầm mẹ ơi...
22 Tháng Ba 20168:11 CH(Xem: 23709)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: CHỈ LÀ - Thơ Hà Thu Thủy - Phạm Chinh Đông phổ nhạc và trình bày
19 Tháng Ba 201611:42 CH(Xem: 18459)
Một phiến thi sầu trao lỡ dở Nửa vầng trăng lạnh rụng ơ hờ Người đi rồi nhỉ?... người đi mãi... Để phím đàn ai lạc lõng chờ!.
18 Tháng Ba 201611:29 CH(Xem: 22604)
Thi sĩ đã đi xa rồi. Ồ cái chết! Thì ra vào buổi sớm mai hôm nay: “ở đâu đây”, hay “đã xa rồi” thì cũng như nhau thôi.
18 Tháng Ba 20164:10 CH(Xem: 17122)
Có thể nói, núi non và rừng rậm chẳng khác gì một thứ Vạn Lý Trường Thành thiên nhiên ngăn chặn những cuộc xâm nhập vào Việt Nam từ phia Bắc.
18 Tháng Ba 201611:33 SA(Xem: 19441)
Giang sơn là góc vườn nho nhỏ Mấy cụm hoa,luống cải,luống hành Chiều chiều ngồi ngắm nhìn hoa nở Lòng từ bi trong chốn yên bình.
18 Tháng Ba 201611:06 SA(Xem: 18043)
Trời tháng Ba nồng nàn mùi Xuân mới Nắng tháng Ba cây cỏ ngát hương lan Nghe đâu đây văng vẳng tiếng reo vang Bầy se sẻ, líu lo chào nắng sớm
18 Tháng Ba 20161:32 SA(Xem: 24041)
Ngõ em, tôi vẫn thường qua Trên đường đi học - Gọi là NGÕ YÊU! Đi về hai buổi sớm chiều Lâng lâng hồn mộng hương dìu dịu đưa
18 Tháng Ba 20161:10 SA(Xem: 22831)
Lâu lắm lại về qua lối nhỏ Nhà em hoang vắng lá đầy sân Em không còn trở về đây nữa Chị đã ngủ yên dưới mộ phần
18 Tháng Ba 201612:52 SA(Xem: 19869)
Sao nhiều cao tầng, nhiều quy hoạch Thiếu chỗ chim muông hót bốn mùa Thiên nhiên sao phải phai xanh thắm? Để một nỗi buồn ẩn thật sâu!
18 Tháng Ba 201612:42 SA(Xem: 20203)
Tròn trăng trái bưởi căng tròn Ngọt mềm chín mọng nước non đợi người Thương màu da láng xanh tươi Theo em hương bưởi rạng ngời bay xa...
17 Tháng Ba 201610:46 CH(Xem: 22225)
Bây giờ con trai bà được bố trí về căn cứ hải quân SanDiego. Từ nơi bà đến nhà nó cũng phải hơn 2 giờ lái xe. Nhưng dù sao nó cũng gần rất nhiều so với những ngày nó ở Illinois hay Virginia.
17 Tháng Ba 20161:39 CH(Xem: 10243)
Tháng Ba chiều Cali mưa tuôn Xe đẩy anh ngồi. Mắt lệ vương, Em khóc cho mình, cho tất cả Tháng Ba ngày đó. Kỷ niệm buồn.
11 Tháng Ba 201612:05 SA(Xem: 14235)
Hướng Đạo thực sự đã giúp cho tôi và cả “chồng tôi” thêm nhiều nghị lực trong mọi hoàn cảnh, có lúc thật là nghiệt ngã để nuôi dạy con cái trong tình trạng hết sức khốn cùng
10 Tháng Ba 201611:49 CH(Xem: 18666)
Xin viết bài này với lòng ngưỡng mộ, và biết ơn người phát minh ra "@", giúp Emails phát triển hoàn thiện như hôm nay.
10 Tháng Ba 20167:48 CH(Xem: 18251)
Thế là tui lại thêm một lần xa quê nhớ sông Đồng xuống Sài Gòn ra phố Tây khởi nghiệp. - Mua mắt kiếng dùm em đi chị Huệ !
10 Tháng Ba 20162:11 CH(Xem: 17640)
Buồn trông bóng nhạn cuối trời Buồn soi bóng nước...ngậm ngùi tóc phai! Bây giờ trời đã Giêng-Hai Gió qua sông rộng!...Mơ hoài DÁNG THU!...
10 Tháng Ba 20161:57 CH(Xem: 16508)
Cám ơn thật nhiều gia đình và những bạn bè khắp nơi trong ngày sinh nhật 68 tuổi của tôi. Tôi sẽ giữ gìn sức khỏe của mình thật tốt. Tôi sẽ thật vui và cùng bạn bè chia sẻ niềm vui đó
10 Tháng Ba 20161:28 CH(Xem: 24184)
Sáng nay thức dậy vang tiếng chim Líu lo, ríu rít phía sau vườn Mẹ bảo: Xuân đang về rồi đấy Mười tám xuân thì, xuân yêu đương
09 Tháng Ba 201611:51 CH(Xem: 19835)
Nửa đêm thức viết câu thơ Thả rơi xuống thế làm người trần gian Mái trường xưa cổng không quân Hòa bình sao phải nặng lòng phân ly?!
09 Tháng Ba 201611:50 CH(Xem: 18744)
Khi xã hội ngày càng thêm phức tạp Không thể con mình dốt tiếng quê hương Hiểu thấu đáo cội nguồn và tranh đấu Khi đủ lớn khôn rời ghế nhà trường
09 Tháng Ba 20165:59 CH(Xem: 19307)
Nhưng ngày 5/3/2016, ở Biên Hòa, có một buổi họp mặt thấm đậm tình nghĩa để tôn vinh tinh thần bè bạn CHS NQ BH, sau 3 năm vắng bóng ngày họp mặt cuối năm.
05 Tháng Ba 20161:24 SA(Xem: 26727)
Anh u sầu dòng America River thương nhớ Em lặng buồn Đồng Nai khúc nhớ thương Còn gặp nhau qua tiếng sóng đoạn trường Chung một bóng bên Biên Hoà kỷ niệm?
04 Tháng Ba 201611:50 CH(Xem: 18894)
Tội của họ là tội bán nước? Công của họ là công nô bộc cho một chủ nghĩa ngoại lai. Họ vẫn tiếp tục con đường họ đã chọn.
04 Tháng Ba 201611:05 CH(Xem: 24213)
Bát canh cua chiều xưa nhung nhớ Mẹ nấu bằng bếp đất rơm thơm.Tháng ba mẹ về nơi xa lắm Mồng tơi ra trái tím đầy giàn Con viết bài thơ màu mực tím Gửi lên trời tặng mẹ thương yêu.
04 Tháng Ba 20164:40 CH(Xem: 18545)
Chỉ dám mong người Lò Bò xưa dù có đi đâu, ở đâu cũng xin một lần tìm về thăm lại nơi nầy. Mỗi tấc đất, mỗi ngọn cỏ dù có bị dẫm đạp bao lần vẫn còn nguyên hơi ấm nồng nàn tình người xứ Bưởi.
04 Tháng Ba 20164:32 CH(Xem: 20992)
Chẳng biết tự bao giờ, gia đình tôi được ngự trị trong mảnh vườn phía sau nhà, và đứng trước căn shred nhỏ rất gọn ghẽ mà ông chủ dùng để chứa vật dụng làm vườn.
04 Tháng Ba 20162:40 CH(Xem: 20798)
Bàn tròn mấy lượt trà châm Cà phê giọt đắng cạn lần đáy ly Uống mừng bạn cũ hồi qui Mừng cho đôi cánh thiên di bay về...
04 Tháng Ba 20162:17 CH(Xem: 20239)
Hãy ngủ yên nha Phúc! Bà Nội, cô Hai và ba má cũng đang ở bên cạnh em trong một thế giới bình yên của cõi vĩnh hằng.
04 Tháng Ba 20161:03 CH(Xem: 21205)
Đóa hồng khô em cất giữ âm thầm Trong ngăn kéo buồn hiu miền ký ức Ngày tháng ba em ngẩn ngơ đếm bước Nhớ về anh trong mờ mịt yêu thương…
04 Tháng Ba 20169:21 SA(Xem: 18809)
Ngày xưa hai đứa chung đường, Chung thầy chung bạn chung trường chung quê. Yêu em dáng nhỏ tóc thề, Che nghiêng vành nón say mê lòng người.
04 Tháng Ba 201612:26 SA(Xem: 20848)
Thế là 3 tuần lễ của Tết Bính Thân trôi qua nhanh chóng. Ngày 28/ 2 /2016, các bạn CHS NQ BH khóa 10, lớp tứ 1, tứ 4, khối Pháp Văn, có tổ chức buổi họp mặt đầu năm.
27 Tháng Hai 201612:01 SA(Xem: 20553)
Anh bỏ đường bỏ lối Chở sầu về hư vô. Dọc con đường hoa tím Nắng vẫn rớt giọt vàng Em suốt đời tìm kiếm Dấu chân người lang thang.
26 Tháng Hai 201610:58 CH(Xem: 21944)
Trên đời này, cả trăm ngàn người cùng tuổi khỉ, nhung chắc chỉ có hai anh khỉ lớn, khi viết thư hay gọi điện thoại cho Huyên đều mở đầu bằng hai chữ thân quen “khỉ ơi”.
26 Tháng Hai 201610:33 CH(Xem: 17214)
Anh có em và mây có trời Hẹn hò lơi lả trúc cười tươi Oanh hoàng tiếc lặng ngày xuân dạo Nhạn bạch say trầm tiếng sáo chơi
26 Tháng Hai 201610:23 CH(Xem: 17850)
Tháng giêng em xuống phố Nghiêng mắt ngắm mùa xuân Màu nắng vàng rực rỡ Hôn lên đôi má hồng
26 Tháng Hai 201610:15 CH(Xem: 22771)
Phải chi tôi khóc và còn khóc được, tôi sẽ không cố ngăn đôi giòng nước mắt, những giọt nước mắt hạnh phúc của một thuở Ngô Quyền
26 Tháng Hai 20164:16 CH(Xem: 28031)
Bây giờ chắc đã vào xuân Mà sao vẫn lạnh như gần cuối thu Vẫn mây trũng thấp, sương mù Vẫn xa cách lắm, vẫn tương tư nhiều.
26 Tháng Hai 20162:57 CH(Xem: 24955)
Năm nay mùa xuân lại về, tôi cũng không tìm cho mình một chậu vạn thọ vừa ý. Mùa Xuân ở xứ Mỹ không thiếu thứ chi, nhưng thiếu đi những gốc vạn thọ đại đóa rực rỡ.
25 Tháng Hai 201610:35 CH(Xem: 19469)
Trời Xuân không một áng mây Hoa cười trong nắng lòng say chút tình Một thời chan chứa Bình Minh Đường Hoa còn lại một mình bâng khuâng...
24 Tháng Hai 201611:16 CH(Xem: 17600)
Xin cám ơn những tấm lòng còn thương tưởng, đến với nhau, dù thời gian đã là là 53 năm khi chúng ta vào lớp đệ thất trung học Ngô Quyền BH. Xin kính chúc sức khỏe Thầy Cô, nhân dịp năm mới,...
19 Tháng Hai 20165:32 CH(Xem: 16393)
Những ngày đầu khi mới dọn về Hoàng thấy nó thường hay ngồi trước hàng ba, có lúc ẵm em, có khi một mình với hai con mắt đỏ hoe đầy lệ. ''Nó ưa khóc mày đừng chọc nó!'' chị Gấm hăm he Hoàng.
19 Tháng Hai 20165:25 CH(Xem: 18961)
Hôm nay xuân lại đến Rót chén rượu đầu năm Xin mời em uống cạn Cùng tiếp bước thăng trầm. Rồi hôm nào vĩnh biệt Vào ngủ giấc ngàn năm Nhẹ nhàng không luyến tiếc Khép lại chuyện trần gian.
19 Tháng Hai 201612:03 CH(Xem: 19628)
Tôi đứng bên này nghe chơi vơi Mùa Xuân đất khách: Ôi ngậm ngùi! Tuyết trắng tung bay, trời giá lạnh Đông ở nơi này, Xuân quê tôi
19 Tháng Hai 201611:46 SA(Xem: 17984)
Cho xin năm ngón tay người êm ả Đón mưa chiều về ướt tóc em bay Để mềm môi em reo lời vọng vã Người có nghe mưa tựa tiếng thở dài?
18 Tháng Hai 201610:57 CH(Xem: 20276)
Nắng nhạt ...mưa giăng sầu vạn lý Đông buồn...tuyết phủ trắng thiên san Dừng chân giây phút miền hoang vắng. Chạnh nhớ người xưa ...nhớ phím đàn !
18 Tháng Hai 20162:31 CH(Xem: 21588)
Hơn tháng sau trong xóm nghèo có một đám tang... nghèo. Cũng là chuyện bình thường. Xóm này cũng không xa xóm nhà giàu trước kia có con khỉ "thần tài"...
18 Tháng Hai 20162:17 CH(Xem: 23001)
Có phải Xuân về với thế gian? Mà sao chẳng thấy cánh mai vàng? Đầy trời tuyết phủ, sương băng giá Khắp nẻo hoa rơi, sắc úa tàn
18 Tháng Hai 20161:41 CH(Xem: 18297)
Tháng hai buồn cắn vào tim Tình xưa thức giấc bên thềm Xuân mơ Nguyên tiêu trăng thức đợi chờ Tôi ngồi viết nốt tình thơ gởi người...
18 Tháng Hai 20161:39 SA(Xem: 19848)
Em viết chữ Tết trên nền tuyết trắng Tết quê người buồn lắm phải không? Nhánh mai lạnh không hé nụ mùa đông Hoa Cúc cô đơn nằm trong phòng sưởi ấm.
17 Tháng Hai 20162:40 CH(Xem: 20599)
Đầu năm ta chúc con yên hàn Đời người đâu lẽ mãi gian nan Mai đây nếu thoát vòng cơ cực Hãy mở lòng mình với thế gian.
13 Tháng Hai 20161:31 SA(Xem: 19126)
Năm nay cũng mùa Valentine Ân cần em nắm lấy bàn tay. Nhăn nheo, run rẫy, mình hẹn ước. Cùng nhau đi hết đoạn đường này.
13 Tháng Hai 20161:23 SA(Xem: 19731)
Trăng thề đã khuyết lại tròn Nghĩa tình trăm mối hãy còn ngổn ngang Cần chi xuân đến, xuân tàn Cần chi năm mới rộn ràng đón đưa.
13 Tháng Hai 201612:06 SA(Xem: 20881)
Thướt tha dáng liễu, Trong vắt ngàn mây, Mười phương hoa thắm hương say, Tường đông oanh hót, Có hay xuân về.
12 Tháng Hai 201610:49 CH(Xem: 21756)
Anh về tìm lại hương quen Bỏ quên ngày tháng bên thềm Xuân xưa Tháng hai khúc hát giao mùa Tình Nhân Lễ Hội em chưa kịp về...
12 Tháng Hai 201610:22 CH(Xem: 26276)
Bỗng dưng ta thích màu vàng Về nhà ướm hỏi, vì Nàng hay Hoa? Dần dà ta đã hiểu ra Tại nàng mặc áo màu hoa cúc vàng.
12 Tháng Hai 20163:53 CH(Xem: 21214)
Mừng Tết nâng cành hoa mãn khai Ngóng về quê cũ nhớ thương hoài Ước qua Đông lạnh, phong sương khứ Mong chạm Xuân nồng, hạnh phúc lai
12 Tháng Hai 20161:52 SA(Xem: 17263)
Xuân đến đây rồi các bạn ơi!. Hương Xuân lan tỏa khắp mọi nơi Mời anh Dê cụ đi chỗ khác. Đón anh Khỉ trẻ bước vào chơi
11 Tháng Hai 201611:58 CH(Xem: 12583)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức ''Con Sẽ Về Mẹ Ơi '' - Thơ : Thuyền Thu - Nhạc : Vũ Thế Dũng. - Hoà Âm: Cao Ngọc Dung - Thảo Sương trình bày
11 Tháng Hai 20162:27 CH(Xem: 21543)
Thêm mùa Xuân nữa vắng mẹ hiền Sáu năm rồi đó, Mẹ quy tiên Mơ dáng Mẹ chập chờn khi ngủ Đôi mắt buồn khe khẽ nhìn con…
11 Tháng Hai 20162:12 CH(Xem: 20807)
Cái mặt khỉ lúc nào cũng đo đỏ, nhất là với con khỉ được sung sướng đủ đầy. Nhưng sau khi nốc bia, mặt con khỉ này lại càng đỏ hơn. Nó chí chét một tràng tiếng kêu khó hiểu rồi bỏ chạy lên... "nhà".
05 Tháng Hai 201611:50 CH(Xem: 23164)
40 năm qua, đợi. tết, quê nhà. nơi quê người. Tết về lại. rồi, đây. chỉ có mùa xuân. chắng cần. về vội. xuân. tết. với người. lạc nhau. giữa hư không.
05 Tháng Hai 201611:36 CH(Xem: 17298)
BÍNH quyền lộc phát ban ân THÂN tâm an lạc góp phần vui tươi KÍNH trên nhường đưới yêu đời CHÚC trăm năm mãi thảnh thơi an nhàn
05 Tháng Hai 201610:16 CH(Xem: 19769)
Từ cái ngày có người đem đến biếu ông một con khỉ đực con đem từ quê (vốn thuộc một huyện miền núi). Không biết làm sao "may mắn" lại dồn dập đến với ông?!
05 Tháng Hai 20168:53 CH(Xem: 18867)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Lạnh Lùng Xuân Xứ Lạ"-- thơ Trần Kiêu Bạc; Hồng Vân diễn ngâm - Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
05 Tháng Hai 20163:21 CH(Xem: 22314)
Như mây. Tôi đang thả rơi tôi. Luôn luôn, mỗi năm một lần, cái ngày cuối cùng này tôi thả rơi mình chìm sâu không cưỡng lại. Không có đời thường nào réo gọi tôi được. Tôi rơi day dứt.
05 Tháng Hai 20161:31 CH(Xem: 23537)
Từ buổi xa nhà đi cải tạo Xuân nầy thấm thoát đã ba xuân Vì chưng mất nước nên tù tội Giam hãm đời trai giữa núi rừng
05 Tháng Hai 20161:10 CH(Xem: 24540)
Quên đi sao lặn, trăng mờ, Bâng khuâng chờ đợi ngày giờ đón Xuân. Giao Thừa tống Cựu nghinh Tân, Chúc cho Đất Nước toàn dân phú cường...
05 Tháng Hai 20163:34 SA(Xem: 16931)
Xuân ngóng TÔN về, Tôn ngóng xuân Vần gieo Ngộ ý, NGỘ gieo vần Mẹ không CHEO nhỏ, Cheo KHÔNG mẹ THÂN có khỉ già, KHỈ có thân
04 Tháng Hai 20162:07 CH(Xem: 24292)
Đem dấu yêu chìm vào giấc ngủ Gọi tên anh giấc điệp chìm sâu Mùa Xuân đến tình yêu chớm nở Đang có anh ru mộng ban đầu…
03 Tháng Hai 20161:17 CH(Xem: 22905)
Vì sao ta phải bỏ quê hương Lưu lạc đời trai giữa gió sương? Chẳng bởi đắm say tình mỹ nữ Hay vì ngơ ngẩn sáo Trương Lương
30 Tháng Giêng 20165:33 SA(Xem: 13136)
...bên cạnh nhiều nỗi đắng cay cũng còn có viên kẹo ngọt, nên mình tiếp tục mang nụ cười và niềm vui đến tha nhân, dù được trả lại bằng những giọt nước mắt, Ngô Quyền vẫn mãi bên tôi...
30 Tháng Giêng 20161:47 SA(Xem: 18250)
Tết này em sẽ tặng Cho anh ngàn giọt sương Để trời xa đêm vắng Thơm ngát tình quê hương. Tặng cho anh giọt nắng Đan vào vòng thơ xưa
30 Tháng Giêng 20161:12 SA(Xem: 15968)
Con người sẽ gần nhau và tiến bộ hơn. Mùa Xuân Bính Thân sẽ đem niềm tin đến mọi nơi, mọi người trong ly rượu mừng và tiếng hát đón mùa Xuân mới.
29 Tháng Giêng 201610:59 CH(Xem: 22601)
Người đi lòng chẳng nôn nao Miệng cười hàm tiếu như chào đón xuân Ảnh xa lòng lại như gần Miền Đông tuyết lạnh trăm phần vẫn tươi!
29 Tháng Giêng 201610:50 CH(Xem: 24090)
Người đi chốn đó mai vàng nở Tết đến nơi này tuyết trắng rơi Vẫn nhớ... dù lòng luôn tự nhủ Tình như chiếc bóng thoáng qua đời!
29 Tháng Giêng 201610:38 CH(Xem: 25080)
Cảm tạ, tri ân một năm qua Thương yêu, mến mộ. Tình đậm đà Xuân về trân trọng xin kính chúc. Tài, Lộc, Bình An khắp mọi nhà.
28 Tháng Giêng 201611:39 CH(Xem: 17923)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức HAPPY BIRTHDAY NGỌC HUỆ - NỤ HOA NHỎ - Nhạc Nguyễn Cư - Hương Lan trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
28 Tháng Giêng 201611:05 CH(Xem: 28877)
Trời bên ngoài còn chút gió heo may Con biết tìm đâu Mùa Xuân đã mất Lòng thương quê thương Mẹ già hiu hắt Tết ở quê người, đâu Tết trong con?
28 Tháng Giêng 201610:51 CH(Xem: 22478)
Nắng Xuân về, long lanh đôi mắt ngọc Thơ học trò, màu mực tím xinh xinh Hôm nay đây, mùa Xuân về trên phố Xuân quê người, lòng chạnh nhớ Việt Nam
28 Tháng Giêng 20161:36 CH(Xem: 22501)
Chỉ hai tuần nữa hết năm Vẫn còn chút giá lạnh căm theo tìm Nghe chừng gió thoảng ru êm Tiễn Đông lạnh lẽo bên thềm nắng Xuân
22 Tháng Giêng 201611:18 CH(Xem: 20844)
Như tên gọi của quán, nhóm 12B3 chs.NQBH chúng tôi thường có những buổi café “bỏ túi” nơi đây. Café cuối năm lần này, chúng tôi chỉ mời thầy Lâm Tấn Văn, thầy Trịnh Hồng Hải và thầy Trần Thái Hùng,...
22 Tháng Giêng 201611:10 CH(Xem: 18181)
Tay vin nhè nhẹ cành mai nhỏ Hoa thơm nồng nếp mới tinh khôi Nghe cuống quýt như ngàn hoa cỏ Ôm quanh mình xuân thắm rạng ngời.
22 Tháng Giêng 201610:40 CH(Xem: 24588)
Mùa Xuân, có về bên, em Đào hoa năm ấy bên thềm còn xinh? Và em còn thả tơ tình Theo triền tóc rối xuống mênh mông đời
22 Tháng Giêng 201610:33 CH(Xem: 29219)
Ngồi nhìn Hoa Tuyết trắng phau, Trong đêm đông lạnh mai sau ước gì? Ngày vui đoàn tụ ướt mi, Người người hớn hở tiếc chi nụ cười.
22 Tháng Giêng 201610:17 CH(Xem: 18747)
Thân ái tặng Ngọc Huệ - Nhóm Khóa 7, BH. Mới hôm qua... ''Eden Koi'' Hôm nay sắp sửa vẫy chào xa xôi. Trăm năm... hò hẹn cuộc chơi Một mai cầm vé đi về tuổi thơ.