
LÚC MÁ CÒN BÊN CON
Má ốm rồi hàng cau buồn trước ngõ
Hoa cau vàng rơi lả tả xuống sân
Dưới những nọc trầu mênh mang đầy cỏ
Đường ra ao im ắng những dấu chân
Bát cháo hành tía tô do con nấu
Gạo đồng quê sóng sánh khói hương thơm
Mẹ ngồi dậy mắt nhìn lên cây sấu
Đong đưa đầy cành quả chín vàng ươm
Ăn bát cháo hành xong mong má khỏe
Dậy ra đồng dạy con hái nấm rơm
Luôn miệng nhắc chớ trèo cây kẻo té
Muốn hái gì con cũng phải bắc thang
Sáng hôm nào má nhẹ nhàng ra ngõ
Hái hoàng lan đặt lót dưới rổ xoài
Xoài chín thơm hay hoa thơm không rõ
Mà chan hòa suốt từ trước ra sau
Đêm nằm võng nghe má ngồi kể chuyện
Con ngày xưa còn bé rất sợ ma
Đêm nào cũng trùm chăn nằm đọc truyện
Nên mắt nhìn cận thị khổ cả nhà
Cả tháng chỉ vài ngày về với má
Thấy "ngày xưa còn bé" quá hiền hòa
Nước lớn ròng bìm bịp kêu khắc khoải
Hàng cau già nhìn dáng má vào ra.
HÀ THU THỦY