Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Dương Quân - TRỞ VỀ THÂN XÁC

05 Tháng Mười Hai 20218:45 CH(Xem: 11584)
Thơ Dương Quân - TRỞ VỀ THÂN XÁC
THƠ DƯƠNG QUÂN


   
TRỞ VỀ THÂN XÁC
 
 
Khi tất cả thân hình nằm yên ngủ
Ta trở về thăm lại vết hoang sơ
Từng tế bào - từng tế bào ủ rũ
Dây thần kinh đứt nối, đổ trơ vơ
 
Thân xác này. Của ta hay kẻ khác
Sao đìu hiu, lạnh lẽo đến lạ lùng
Sao như những cỏ cây tàn, mục nát
Giữa trần ai dày dạn bước gai chông
 
Đường ký ức, dấu xưa còn sót lại
Chiếc Ngai Vàng, năm ấy đặt em lên
Rồi hỏa hoạn, rồi Ngai Vàng bốc cháy
Những tình thư năm tháng, hững hờ quên
 
Ôi! tàn tạ làm sao, muôn lối nhỏ
Nẻo vào tim, cây trốc mất câu thề
Cửa tâm hồn, vành tai, thôi bỏ ngõ
Mắt ai nhìn.
Tan. Ánh mắt si mê
 
Chỉ còn lại.
Đây, mặt trời hấp hối
Và thiên thu đá lạnh đổ sau ghềnh
Bờ hoang dại, những bóng người u tối
Và. Trời ơi. Trăng xuống, nước không lên
 
Có phải chăng? Em. Trong từng hơi thở
Trong giấc mơ, ta thường gọi tên em
Mun - Mun ơi... ơ…ơi…..
Vọng âm về bỡ ngỡ
Ta phong trần. Tạm biệt nhé. Trời đêm
 
Ta trở về với xác thân cằn cỗi
Nhưng mãi luôn yêu mến cuộc đời này
Có ai không? cho ta bàn tay với
Trong vũng buồn, vẫn gắng gượng. Ta bơi
 
 
 
            Dương Quân
   (viết sau cơn cấp cứu 11.21)
 
22 Tháng Mười 2011(Xem: 94343)
Trời đang vào Thu Vir-gi-nia Mây Trời bàng bạc, nắng thật xa Chiều Thu hiu hắt vàng cỏ úa Gió nhẹ dạt dào thổi lá hoa
22 Tháng Mười 2011(Xem: 95304)
Đêm nay trời vào thu Sinh nhật em tháng mười Sao em mất giấc ngủ Và mất cả nụ cười.
21 Tháng Mười 2011(Xem: 101565)
Nhớ khi xưa ra trường Thủ Đức Tôi mặc đồ lính trận tinh nguyên Em nữ sinh Ngô Quyền áo trắng Thường mộng mơ hay chép thư tình .
20 Tháng Mười 2011(Xem: 95954)
Chỉ toàn trắng màu tang nhìn không rõ May còn lệ đầy trôi qua mắt đỏ Khóc hoài một thời để nhớ để thương!
16 Tháng Mười 2011(Xem: 93840)
Như lá theo dòng trôi nghiệt ngả. Ta cũng theo đời đi bốn phương. Ba năm chân bước mềm sỏi đá. Hồn phách liêu xiêu khúc đoạn trường.
15 Tháng Mười 2011(Xem: 100734)
32 năm gắn bó Đậm đà duyên cau trầu Trong vòng tay Thiên Chúa Đời tuyệt vời biết bao!
15 Tháng Mười 2011(Xem: 92242)
Chỉ là bờ lưng quay thật vội Sao buồn như dấu hỏi hoài nghi Em trở về đường thu đá sỏi Bước chông chênh héo úa xuân thì.
12 Tháng Mười 2011(Xem: 94876)
Hôm nay trời bỗng sang thu, Gió nhè nhẹ thổi sương mù giăng ngang.
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96849)
người về từ phương xa Thu rơi bên thềm nhà đường chiều vàng lá đổ vườn trăng soi muôn hoa
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96772)
Mùa thu đầy thương mến Biết bao nhiêu nỗi niềm Làm sao tôi bầy tỏ Những tâm tình không tên.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 87987)
Mùa thu tôi biết chứ mùa thu Là mùa đắng chát nỗi tương tư Hằng đêm thao thức ngàn cây lá Ai hiểu tình ai cõi âm u.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 95637)
Muôn đời, sông vẫn chảy Muôn đời, mây vẫn trôi Khi người xưa trở lại Bến Thu cảm bồi hồi…
01 Tháng Mười 2011(Xem: 96007)
Lạy mưa buồn, xin ngưng hạt mưa rơi! Xin đừng mưa dầm, Hà nội của ai ơi!
30 Tháng Chín 2011(Xem: 91649)
Giờ thì Sông Xanh ngừng chảy Nhưng giọng giảng thơ Kiều thì mãi mãi thiên thu Nguyện cầu linh hồn cô chan hòa vào đất trời quê hương yên ả Theo gió theo mây thanh thản an bình.
30 Tháng Chín 2011(Xem: 95988)
Kim, Kiều một thủa còn vương vấn Một khúc Đoạn Trường môi mắt cay Ngàn thu vĩnh biệt...lời thương tiếc ... Xin gửi về cô giọt lệ đầy...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 87522)
Lá và mưa vẫn rơi nhè nhẹ... Trời mùa Thu ảm đạm mây mù Có phải hồn ma đang bật khóc Hay hồn anh quyện với Hồn Thu?
23 Tháng Chín 2011(Xem: 107730)
Ở phương nầy em vẫn mong vẫn đợi Thư tình xưa nét mực tím phôi pha Dòng sông nhớ phương trời xa vời vợi Con đò anh giờ đậu bến ngưòi ta...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 103099)
Em sẽ lớn khôn hơn Sau cơn u mê dài Rồi em sẽ nguôi ngoai... Rồi em sẽ nguôi ngoai...
18 Tháng Chín 2011(Xem: 98087)
Tưởng đá cứng không bao giờ đá khóc Nghĩ núi cao không ướt mắt bao giờ Nhưng Mẹ đi không bao giờ được gặp Đá núi buồn nước mắt chảy thành mưa.
16 Tháng Chín 2011(Xem: 101343)
Như Bắc Đẩu soi đường con đi tới. Là biển bao la, con vững tay chèo. Ơn phụ mẫu suốt đời xin ghi nhớ. Công biển trời ngày chết vẫn mang theo.