Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TIỄN ĐƯA THẦY - CHÀO THẦY

23 Tháng Chín 201411:50 CH(Xem: 24069)
Nguyễn Thị Thêm - TIỄN ĐƯA THẦY - CHÀO THẦY

 

TIỄN ĐƯA THẦY

 

Buổi chiều , tôi ngồi nhìn ra khoảng không trước mặt, tự nói một mình:

-Giờ này thầy đã làm lễ hỏa táng. 

Bỗng dưng nước mắt tôi lại tuôn ra.

 

Thầy ơi ! Em biết giờ này thầy cũng hoảng loạn lắm. Mặc dù thầy là một nhà giáo chuyên dạy triết, thầy là một nhà văn, từng  hiểu thấu đáo lẽ vô thường. Thầy là một nhà báo từng chứng kiến bao cái chết, bao sự mất mát thê lương. Nhưng trong lúc này thầy chắc cũng không an lòng và ngậm ngùi khi mục kích cả đoàn người tiễn thầy về bên kia thế giới.

 

Em đếm từng phút trôi qua mà nghĩ đến Thầy, đến Bùi Phương một thương phế binh qua đời sau thầy vài ngày.

 

Hai con người tài hoa, hai vận mệnh khác biệt, cùng ra đi để lại bao tiếc thương, mất mát cho người ở lại.

 

Thầy được nhiều người biết đến, tôn trọng và ca tụng. Thầy đi trên đôi chân vững chải, có địa vị và có tất cả: Danh vọng, vợ đẹp, con ngoan.

 

Bùi Phương chỉ có chiếc giường nhỏ xíu bầu bạn 40 năm. Hai chân em tê liệt, Nội tạng em mất mát nhiều thứ. Em không có gì cả, chỉ có những đêm đau nhức, thức trắng, cô đơn.

 

Thầy là người thầy em kính phục. Bùi Phương là người em, em quý mến.

Cả hai người đều chọn mùa thu để ra đi. Ra đi không bao giờ trở lại.

 

Thầy đang làm lễ hỏa táng, Bùi Phương đã xong phần tẩn liệm.

Con người khi nằm xuống như nhau, không phân biệt giai cấp và chức vị.

Bước qua khỏi ngưỡng cửa của trần gian, đều nhẹ nhàng và thanh thoát như nhau. 

Hai người đều là những người khao khát sống vì văn chương, vì cái đẹp của tạo hóa. Cùng lấy trái tim yêu thương mà phục vụ tha nhân.

 

Văn chương thầy người ta đọc để học hỏi, để thấm từng câu, từng ý những điều thầy muốn gửi gấm, nhắn nhủ.

Bùi Phương làm thơ, làm nhạc . Những video rất đẹp của em làm khiến cho người ta nhìn ra một con người khao khát sống. Khao khát được đi bằng đôi chân trên khắp quả địa cầu.

Ôi! Sao hai người lại cùng ra đi đột ngột như thế này!

 

Giờ này cô Vy chắc khóc nhiều lắm, đoàn người chắc đang lặng lẽ tưởng niệm và cầu nguyện cho Thầy. Ôi cuộc tiễn đưa buồn biết mấy.

Em lại nghĩ mênh mang về đời người và sự ra đi.

 

Rồi đây theo thứ tự chúng em cũng sẽ lần lượt ra đi như thầy. Không biết bằng hình thức gì? Đau lâu hay mau?. Chết kiểu nào? có đau đớn lắm không?

 Em không hiểu khi đối diện với cái chết con người mình sẽ ra sao? Biết rằng ra đi là mất. Thầy không thể trở về viết cho chúng em đọc đoạn đường sinh tử thầy bước qua như thế nào. Thầy đã thấy những gì và đối diện những gì?

 

Ôi giá mà có thể? Em lại làm cho mọi người sợ khi nghĩ thầy sẽ về viết lại những gì thầy đã trải qua, để khuyên học trò phải làm gì bằng chính kinh nghiệm ra đi của thầy.

Lúc nào em cũng  thấy thầy thật gần gũi với em dù thầy là một nhà văn nổi tiếng. Gương mặt đăm chiêu của Thầy như muốn hỏi nhiều thứ về cuộc đời về con người và số mạng.

 

Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi "Tại sao ta đến chốn này?" mà thầy băn khoăn đã có câu trả lời bằng nước mắt bao nhiêu người đưa tiễn.

 

Thầy đã đến chốn này, dừng chân trong hơn 70 năm để làm một NGUYỄN XUÂN HOÀNG thật đẹp. Đẹp nơi gương mặt, vóc dáng, tư cách. Đẹp trong cách sống và đẹp trong văn chương.

 

Nói nhiều về Thầy cũng bằng thừa vì ngòi bút em chỉ là những nét bút chì học trò đơn sơ mờ nhạt. Bao nhiêu nhà văn tên tuổi đã viết về một NGUYỄN XUÂN HOÀNG nhà văn, nhà báo toàn bích rồi.

 

Vĩnh biệt "NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY " để tìm về một "CĂN NHÀ MÁI ĐỎ"  thật trong lành không có ''BỤI VÀ RÁC''

 

Vĩnh biệt thầy giáo của chúng em.

 Nguyễn Thị Thêm


 
Chào Thầy - NTT

CHÀO THẦY!
Vậy là thầy đang rong chơi khắp nơi.
Nhìn xuống nhân gian thầy mỉm cười.
Học trò mấy đứa thật tội nghiệp.
Thương thầy nước mắt cứ tuôn rơi.
 
Thầy đã ân cần dặn dò cô.
Tình yêu muôn thuở không bến bờ.
Đừng khóc, đừng buồn duyên đã tận
Nhẹ nhàng, khi nhớ cứ làm thơ.
 
Thơ cô thầy ghép thêm vận mới.
Sẽ thả tâm tình trong tiếng tơ.
Sẽ đưa âm nhạc vào từng chữ.
Có cả tình yêu thuở mộng mơ.
 
Chào thầy, tiễn biệt thầy lần cuối.
Bụi & Rác trần gian vướng bận chân.
Thả bay theo gió thu vừa chớm.
Chấp tay em khấn nguyện bao lần.
 
Thôi thì giữ lại một cái tên.
Thầy Hoàng kính mến của chúng em.
Đi vào di cảo trường Trung Học
Ngô Quyền một thuở phấn, bảng đen.

Nguyễn thị Thêm
Viết lúc 4:pm ngày chủ nhật 21/9/14
 

25 Tháng Bảy 2012(Xem: 128574)
nay em, mai tôi bỏ sân trường trơ trọi nơi quê người hàng phượng vĩ trổ đoá sầu đông có ai trả lời giùm tôi một câu hỏi sao chiều nay buồn tím ngắt cả rừng thông ?
23 Tháng Bảy 2012(Xem: 120391)
Làm sao vẽ tiếng ve Vào bức tranh của bé Để dành cho bố mẹ Nghe được tiếng mùa hè.
22 Tháng Bảy 2012(Xem: 135513)
Chạnh thương áo mỏng vai gầy. Gánh đời mưa nắng trần ai dậm trường. Nghe dòng nước mắt trào tuông. Thương sao đôi gánh hàng rong nhọc nhằn.
20 Tháng Bảy 2012(Xem: 123818)
Đi xa vẫn nhớ đất quê. Nhớ thương con cháu, nhớ về người thân. Để cho sáng mắt rộng tầm. Chắp tay chào bạn hẹn lần gặp sau.
18 Tháng Bảy 2012(Xem: 118301)
Giờ chia xa, một mình về nơi ấy Mang theo dư âm câu nói, tiếng cười Nắng hè Cali, lao xao chùm phượng tím Nghe gió thì thầm...Về Hội Ngộ năm sau...
18 Tháng Bảy 2012(Xem: 117213)
Em để lại đời dăm sáng tác Gói ghém tâm tình, phận lá lay Nơi chốn an bình, em yên nghĩ Mặc cho con tạo cứ vần xoay...
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 119201)
Anh nhớ mãi chiếc áo dài năm ấy Trắng ngây thơ, vạt dài ngắn mộng mơ Anh tìm lại thuở ban đầu bỡ ngỡ Giữ cho em cuộc tình lỡ ngu ngơ
15 Tháng Bảy 2012(Xem: 121250)
Giữ dùm cho em một chai mực tím Để em ngồi mơ mộng tập làm thơ Nhờ màu mực gởi anh lời thương nhớ Dẫu muộn màng nhưng không kém yêu thương
14 Tháng Bảy 2012(Xem: 121859)
Cả một đời ta, vai gánh nặng Văn chương, thân hữu với tình em Thiên đường, địa ngục gần nhau lắm Còn tiếng độc huyền rớt trong đêm !
14 Tháng Bảy 2012(Xem: 117023)
Ta mong vũ bão quét tham tàn Đem lại thanh bình cho thế gian Trọn kiếp lưu vong hằng ước nguyện Có ngày dân Việt hết lầm than.
14 Tháng Bảy 2012(Xem: 121529)
Em say giấc giữa tơ trời hư ảo Và trôi đi trôi, trôi mãi tới thiên đàng Phảng phất mơ hồ đâu đó tiếng ca sang Cả vũ trụ đang chờ em tỉnh thức.
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 118983)
Tôi với Em. Hai người chưa tỏ. Chỉ biết em qua giòng thơ văn. Chỉ biết Em. Người đồng hương cũ. Và biết Em, chung một mái trường.
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 122419)
Hội ngộ trùng phùng, San Jose dậy nắng. Rộn rã tìm về, khách đến tứ phương. Bao người trong tim, ngập đầy kỷ niệm. Nhớ về trường xưa. Bóng dáng Ngô quyền.
11 Tháng Bảy 2012(Xem: 125378)
Một lần thôi để đi xa. Sinh cười, tử khóc cũng là luật chơi. Nén hương thơm thắp cho đời. Ghi vào bia mộ cho người ngàn sau.
10 Tháng Bảy 2012(Xem: 127228)
Xin dành giây phút bên thành giếng Gọi nước về cho nước lại đầy Thắp một nén hương chờ đưa tiễn Gởi linh hồn Võ Thị Tuyết Mai!
07 Tháng Bảy 2012(Xem: 121322)
Thương tiếc người em trong ngậm ngùi Thâm tâm an lạc nhé em ơi! Niết Bàn đón buớc chân em tới Gửi nén trầm hương tặng Tuyết Mai
07 Tháng Bảy 2012(Xem: 129217)
Ngày bè bạn bốn phương hội tụ Cớ sao người lại bỏ ra đi Tiếng cười vui đón chào vụt tắt Người xôn xao, bạn chẳng nói chi?
07 Tháng Bảy 2012(Xem: 123787)
Tuyết Mai mến đã qua đời Nỗi buồn tê tái rã rời người thân Đã qua một kiếp trầm luân Nghĩa tình gửi lại bụi trần giũ trôi
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 127666)
Thôi nhé, em về cõi bình an Utah mây phủ kín mênh mang GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU cũ Không khóc mà sao mắt lệ tràn!
06 Tháng Bảy 2012(Xem: 112645)
Những đêm trắng thức đăm chiêu. Mặc cho muổi đốt, vợ kêu vô giường. Ừ, thương thì thật là thương. Cho anh thương trái bóng tròn vài đêm.