Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TIỄN ĐƯA THẦY - CHÀO THẦY

23 Tháng Chín 201411:50 CH(Xem: 24072)
Nguyễn Thị Thêm - TIỄN ĐƯA THẦY - CHÀO THẦY

 

TIỄN ĐƯA THẦY

 

Buổi chiều , tôi ngồi nhìn ra khoảng không trước mặt, tự nói một mình:

-Giờ này thầy đã làm lễ hỏa táng. 

Bỗng dưng nước mắt tôi lại tuôn ra.

 

Thầy ơi ! Em biết giờ này thầy cũng hoảng loạn lắm. Mặc dù thầy là một nhà giáo chuyên dạy triết, thầy là một nhà văn, từng  hiểu thấu đáo lẽ vô thường. Thầy là một nhà báo từng chứng kiến bao cái chết, bao sự mất mát thê lương. Nhưng trong lúc này thầy chắc cũng không an lòng và ngậm ngùi khi mục kích cả đoàn người tiễn thầy về bên kia thế giới.

 

Em đếm từng phút trôi qua mà nghĩ đến Thầy, đến Bùi Phương một thương phế binh qua đời sau thầy vài ngày.

 

Hai con người tài hoa, hai vận mệnh khác biệt, cùng ra đi để lại bao tiếc thương, mất mát cho người ở lại.

 

Thầy được nhiều người biết đến, tôn trọng và ca tụng. Thầy đi trên đôi chân vững chải, có địa vị và có tất cả: Danh vọng, vợ đẹp, con ngoan.

 

Bùi Phương chỉ có chiếc giường nhỏ xíu bầu bạn 40 năm. Hai chân em tê liệt, Nội tạng em mất mát nhiều thứ. Em không có gì cả, chỉ có những đêm đau nhức, thức trắng, cô đơn.

 

Thầy là người thầy em kính phục. Bùi Phương là người em, em quý mến.

Cả hai người đều chọn mùa thu để ra đi. Ra đi không bao giờ trở lại.

 

Thầy đang làm lễ hỏa táng, Bùi Phương đã xong phần tẩn liệm.

Con người khi nằm xuống như nhau, không phân biệt giai cấp và chức vị.

Bước qua khỏi ngưỡng cửa của trần gian, đều nhẹ nhàng và thanh thoát như nhau. 

Hai người đều là những người khao khát sống vì văn chương, vì cái đẹp của tạo hóa. Cùng lấy trái tim yêu thương mà phục vụ tha nhân.

 

Văn chương thầy người ta đọc để học hỏi, để thấm từng câu, từng ý những điều thầy muốn gửi gấm, nhắn nhủ.

Bùi Phương làm thơ, làm nhạc . Những video rất đẹp của em làm khiến cho người ta nhìn ra một con người khao khát sống. Khao khát được đi bằng đôi chân trên khắp quả địa cầu.

Ôi! Sao hai người lại cùng ra đi đột ngột như thế này!

 

Giờ này cô Vy chắc khóc nhiều lắm, đoàn người chắc đang lặng lẽ tưởng niệm và cầu nguyện cho Thầy. Ôi cuộc tiễn đưa buồn biết mấy.

Em lại nghĩ mênh mang về đời người và sự ra đi.

 

Rồi đây theo thứ tự chúng em cũng sẽ lần lượt ra đi như thầy. Không biết bằng hình thức gì? Đau lâu hay mau?. Chết kiểu nào? có đau đớn lắm không?

 Em không hiểu khi đối diện với cái chết con người mình sẽ ra sao? Biết rằng ra đi là mất. Thầy không thể trở về viết cho chúng em đọc đoạn đường sinh tử thầy bước qua như thế nào. Thầy đã thấy những gì và đối diện những gì?

 

Ôi giá mà có thể? Em lại làm cho mọi người sợ khi nghĩ thầy sẽ về viết lại những gì thầy đã trải qua, để khuyên học trò phải làm gì bằng chính kinh nghiệm ra đi của thầy.

Lúc nào em cũng  thấy thầy thật gần gũi với em dù thầy là một nhà văn nổi tiếng. Gương mặt đăm chiêu của Thầy như muốn hỏi nhiều thứ về cuộc đời về con người và số mạng.

 

Giờ này thầy đã không còn gì ngoài mớ tro tàn. Câu hỏi "Tại sao ta đến chốn này?" mà thầy băn khoăn đã có câu trả lời bằng nước mắt bao nhiêu người đưa tiễn.

 

Thầy đã đến chốn này, dừng chân trong hơn 70 năm để làm một NGUYỄN XUÂN HOÀNG thật đẹp. Đẹp nơi gương mặt, vóc dáng, tư cách. Đẹp trong cách sống và đẹp trong văn chương.

 

Nói nhiều về Thầy cũng bằng thừa vì ngòi bút em chỉ là những nét bút chì học trò đơn sơ mờ nhạt. Bao nhiêu nhà văn tên tuổi đã viết về một NGUYỄN XUÂN HOÀNG nhà văn, nhà báo toàn bích rồi.

 

Vĩnh biệt "NGƯỜI ĐI TRÊN MÂY " để tìm về một "CĂN NHÀ MÁI ĐỎ"  thật trong lành không có ''BỤI VÀ RÁC''

 

Vĩnh biệt thầy giáo của chúng em.

 Nguyễn Thị Thêm


 
Chào Thầy - NTT

CHÀO THẦY!
Vậy là thầy đang rong chơi khắp nơi.
Nhìn xuống nhân gian thầy mỉm cười.
Học trò mấy đứa thật tội nghiệp.
Thương thầy nước mắt cứ tuôn rơi.
 
Thầy đã ân cần dặn dò cô.
Tình yêu muôn thuở không bến bờ.
Đừng khóc, đừng buồn duyên đã tận
Nhẹ nhàng, khi nhớ cứ làm thơ.
 
Thơ cô thầy ghép thêm vận mới.
Sẽ thả tâm tình trong tiếng tơ.
Sẽ đưa âm nhạc vào từng chữ.
Có cả tình yêu thuở mộng mơ.
 
Chào thầy, tiễn biệt thầy lần cuối.
Bụi & Rác trần gian vướng bận chân.
Thả bay theo gió thu vừa chớm.
Chấp tay em khấn nguyện bao lần.
 
Thôi thì giữ lại một cái tên.
Thầy Hoàng kính mến của chúng em.
Đi vào di cảo trường Trung Học
Ngô Quyền một thuở phấn, bảng đen.

Nguyễn thị Thêm
Viết lúc 4:pm ngày chủ nhật 21/9/14
 

12 Tháng Tám 2012(Xem: 119963)
Xin đươc chia sẻ cùng gia đình NQ những tâm tình thiết tha của tình bằng hữu qua ba bài thơ dưới đây để "Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy, ta có thêm ngày nữa để yêu thương"
10 Tháng Tám 2012(Xem: 114173)
Xa nguồn nước đỗ triền xuôi. Mang phù sa đỏ về nuôi đồng bằng. Tháng bảy, mùa nước lũ dâng. Cầu Gành bốn nhịp, nước cuồn cuộn trôi.
10 Tháng Tám 2012(Xem: 118953)
Trách mình nào có trách ai Lệch bàn tay lỡ viết sai mấy dòng Cho tình nghĩa lệch thương mong Giận hờn cuộn mớ bòng bong rối nùi
10 Tháng Tám 2012(Xem: 123943)
Dẫu mình hai lối đi Nhung nhớ từng đêm về Con đò xưa tách bến Ôm mối sầu chia ly...
10 Tháng Tám 2012(Xem: 119431)
Anh đi theo nắng hè Để mùa thu ở lại Hong lá vàng úa héo Rơi cùng ngọn heo may Anh đi chiều thu xám Em về sáng thu mong M ưa trời thu ảm đạm Tình đầy cũng như không
10 Tháng Tám 2012(Xem: 120122)
Tháng bảy chùa xa chuông vọng nhớ. Vu Lan bồn thương mẹ kính cha. Ân đức cao ngự giữa chính tòa. Chút hương khói tâm thành khấn lạy.
08 Tháng Tám 2012(Xem: 122735)
Tôi có trong tôi nồng nàn hơi ấm Hạnh phúc nâng niu chín tháng đợi chờ Mẹ kết sữa thơm, cha dầm mưa lũ Chờ đợi con mình cất tiếng ngây thơ!
05 Tháng Tám 2012(Xem: 118870)
Vu lan nay về với lòng vời vợi. Nhớ Mẹ già nơi Phật pháp vô biên. Mong Phật độ cho Con tâm hướng thiện. Xóa tội hồng trần. Xóa tội vong nhân.
05 Tháng Tám 2012(Xem: 130075)
Ngày nay con trẻ yên bề Nhưng cha và Mẹ đã về bồng lai Nghìn Thu vĩnh biệt Thiên Thai Vu Lan về đến, biết ai báo đền?
04 Tháng Tám 2012(Xem: 130136)
Đã nhiều năm kể từ ngày mất mẹ Lễ Vu Lan con lặng lẽ lên chùa Hoa sớm im lìm trên lối đi xưa Ngày xưa ấy mẹ dắt tay con bước.
04 Tháng Tám 2012(Xem: 132602)
Bạn cứ khóc đi, cho vơi niềm đơn độc Vì mẹ hiền là cả một trời thơ Ngay đến khi tóc bạn đã bạc phơ Vẫn khao khát vòng tay ôm của mẹ.
03 Tháng Tám 2012(Xem: 120599)
Thương hoài hình bóng mẹ tôi. Nắng mưa tần tảo một đời nuôi con. Mùa chay tháng bảy trăng tròn. Bông hồng cài áo để còn nhớ thương.
03 Tháng Tám 2012(Xem: 125440)
Trời bày chi những ngày tháng nhuận? nhuận thời gian, nhuận cả cuộc đời
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 124792)
bóng ai lay động bên rèm cửa, gió tiễn Mẹ đi, phải chăng là? Mẹ đã đi rồi, không còn nữa hồn thiêng vương vấn vẫn chưa xa
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 132766)
Đã bốn mươi mùa nắng hồng phượng đỏ Lưu bút ngày xanh nét chữ học trò Bao lời thương hẹn hò dần hoen ố Theo sóng đời trôi nổi cuối trời xa.
31 Tháng Bảy 2012(Xem: 119332)
Người ta còn mẹ còn cha. Tôi bông hồng trắng khóc òa mỗi năm. Chợt buồn, thương những mùa trăng. Trăng đêm mất mẹ, trăng rằm nhớ cha.
28 Tháng Bảy 2012(Xem: 126503)
Từ ngàn xưa nước mắt luôn rơi xuống Hạt mưa sa đâu chảy ngược lên nguồn Trên đường đời Mẹ bao lần vấp ngã Có bao giờ con hỏi “ Mẹ đau không”?
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 122148)
Thác đổ tung bay miền ký ức Thông reo lưu dấu biết bao tình Ta dừng bước, thời gian trở lại Chợt bóng mình đang trải hoàng hôn.
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 123071)
Tan trận đấu, đội Phường chiến thắng. Mẹ vỗ tay, ngoắc ngoắc tôi về. Đi bên Mẹ như tan cơn mệt! Mong Mẹ xem suốt mãi đời con.
26 Tháng Bảy 2012(Xem: 133852)
Thôi - Cho tôi nhắn gửi vào cây, vào lá Lời yêu thương - Thương nhớ Ngô Quyền!