Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lê Kim Anh - THÁNG CHÍN VÀ NƯỚC ĐỨC

23 Tháng Chín 20222:06 SA(Xem: 5410)
Lê Kim Anh - THÁNG CHÍN VÀ NƯỚC ĐỨC




Tháng Chín và nước Đức

 

Ngày 5 tháng 9 năm 1972, cách đây đúng 50 năm, một biến cố thảm khốc đã xảy ra ở thế vận hội Munich ở Đức.

 

Một nhóm khủng bố người Palestine có tên Tháng Chín Đen (The Black September) đã đột nhập vào làng Thế Vận, bắt cóc 11 vận động viên của đội quốc gia Do Thái làm con tin. 



Tôi vẫn còn nhớ như in như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua. Lúc bấy giờ là mùa hè năm 1972. Thông thường thì cuối tháng 8 mùa hè, Ba tôi hay đưa gia đình ra căn nhà ở bãi sau Vũng Tàu để tắm biển và ở lại một tuần trước khi mấy anh chị em trở về tựu học. 



Nhưng năm 1972, thì gia đình đi biển sớm hơn vì Ba tôi muốn về sớm để theo dõi chương trình Thế Vận Hội. Gia đình tôi có “truyền thống “ là cả gia đình cùng xem TV, cùng đọc sách báo, cập nhật các tin tức. Và khi cả nhà cùng dùng cơm chung, thì cả nhà cùng nhau rôm rả bàn tán, cho ý kiến về những tin tức đã đọc. 



Như mọi lần, gia đình tôi đang hào hứng chờ đợi để theo dõi những trận thi tài trên radio và TV thì xướng ngôn viên loan báo tin khủng bố. Các cuộc tranh tài tạm ngưng. Cả thế giới hồi hộp theo dõi tin báo chí cập nhật từng ngày. Gia đình tôi xúc động lặng người khi một vận động viên Do Thái bị bắn chết đầu tiên. Chính phủ Đức lập tức mở các cuộc điều đình với chính phủ nước Do Thái và tổ chức PLO (Palestine Liberation Organization) là tổ chức cầm đầu của nhóm khủng bố. Một ngày sau, một người vận động viên kế tiếp bị đem ra bắn tại chỗ sau khi những đòi hỏi của nhóm khủng bố bị Do Thái từ chối. Trong khi các cuộc điều đình diễn ra, thì cảnh sát Đức bắt đầu bao vây làng Thế Vận để cố gắng giải cứu các con tin. Nhưng nhóm khủng bố đã biết được và kháng cự mãnh liệt. Kết quả là tất cả 10 vận động viên người Do Thái còn lại đều bị nhóm khùng bố hạ sát trước khi chính họ bị cảnh sát bắn chết. Một cảnh sát Đức bị thiệt mạng.

vandongtruongmercedes

Đây là một biến cố rúng động lương tâm thế giới lúc bấy giờ. Trong những năm 70, dù Việt Nam đang trong thời kỳ khỏi lừa chiến tranh nhưng chuyện khủng bố trên thế giới vẫn còn hiếm hoi. Và các cuộc tranh tài thế vận hội vẫn được xem là thuần túy về thể thao và đứng ngoài chính trị. Lần đầu tiên trong lịch sử, máu đã loang trên màu cờ trấng của thế vận hội. 



Tấm ảnh những người mang mặt nạ đen, ôm súng leo trên cửa sổ làng Thế Vận song song với lá cờ trắng năm vòng của thế vận hội bay trên làng Thế Vận như hình ảnh cái ác hiện diện song song với cái thiện, như cái đẹp của tinh thần tranh tài thựơng võ bên cạnh hình ảnh đen tối của mũi súng đen dí trên màng tang người lực sĩ. Những hình ảnh tương phản này còn in trong trí  tôi như những vết mực, không gột bỏ được, dù đã 50 năm sau.  

Tháng 8 năm nay, khi chúng tôi đến Munich thì thành phố đang tưng bừng tổ chức giải tranh tài Âu châu để kỷ niệm 50 năm Thế Vận Hội Munich 1972.  

Một chi tiết thú vị mà người hướng dẫn chuyến du lịch đề cập đến về Munich 1972. Được biết đa số các quốc gia khi được chọn để tổ chức Thế Vận Hội (TVH) chỉ có vỏn vẹn 4 năm để ra dự án và hoàn thành xây dựng các công trình để thi tài. Kết quả là đa số các làng Thế Vận trên thế giới đều được xây gấp rút để đáp ứng nhu cầu duy nhất là cung cấp nơi ăn, chốn ở cho cả trăm ngàn người trong hai tuần lễ.  Kết quả là vì thiếu thời gian để kế hoạch, sau khi các Thế Vận Hội bế mạc, thì các công trình này hoặc là bị phá bỏ hoặc bỏ hoang, gây ra nhiều tổn thất lớn cho ngân quỹ các quốc gia. Nhưng riêng tại Munich , người Đức hãnh diện là nhờ đã nghiên cứu kỹ lưỡng trước khi xảy dựng, sau khi bế mạc và mãi cho đến nay, làng Thế Vận đã được chuyển sang thành các khu sinh sống cho dân cư trong thành phố. Và các vận động trường vẫn được tiếp tục giữ gìn và sử dụng thường xuyên cho các cuộc tranh tài của Âu châu và quốc gia.



langthevan1langthevan 2Làng Thế Vận Hội


Khi đoàn du lịch chúng tôi đến, thì các con đường chính trong thành phố đang đóng để tranh giải marathon và các cuộc chạy cự ly gần. Ở Âu châu và cũng như ở Đức, các cư dân đa số đi nghĩ hè trong tháng 8 nên cuộc tranh tài Âu Châu này cũng không tạo ra nhiều kẹt xe. Tôi lại nghĩ lẩn thẫn là chúng ta gọi các cuộc tranh tài thể thao của các quốc gia Á châu là Á Vận Hội, mà dừơng như tôi chưa bao giờ nghe nói về Âu Vận Hội cho các nước Âu châu?


Tin tức gần đây nhất là chính phủ Đức đã đồng ý bồi thường cho gia đình của 11 vận động viên Do Thái một số tiền tổng cộng là 28 triệu Euro vì đã không bảo vệ được sự an toàn cho các vận động viên.

Chúng tôi đã có một chuyến đi thăm nước Đức thật thích thú và bổ ích. Đã được xem tận mắt những di tích lịch sử của thế chiến thứ hai và chiến tranh lạnh mà chúng tôi đã đọc rất nhiều và tìm hiểu rất nhiều qua sách báo, phim ảnh từ khi còn mặc áo dài trắng ở trường Ngô Quyền. 


Những cảm xúc thật khó tả khi chạm tay vào những viên gạch đá lạnh lùng, những bức tường tưởng như là vô tri vô giác nhưng thực sự đã thấm đẫm bao nhiêu là nước mắt và xương máu của hàng chục triệu người vì hai chữ Tự Do và Nhân Quyền.  Cái giá của Tự Do thật không rẻ chút nào!


bauctuongBaLinh
Kimanh 3Kimanh 2

Phải đến một lần để ngẩn ngơ trước những lâu đài tráng lệ, những kiến trúc tinh xảo, những kiệt tác về văn hóa, về kiến trúc cho thấy sự thông minh vượt bực và kiến thức bao la của con người đã có từ hàng trăm năm trước. 


laudai baLinhlaudai baLinh 1

Và cũng để lặng người trước sự tàn bạo, vô nhân không giới hạn cũng của con người qua những tàn sát có hệ thống, có chính sách, lớp lang rõ ràng, từng chi tiết, được thực hiện cũng bởi những con người có trí thông minh vượt qua người bình thường và cũng có trái tim què quặt và bệnh hoạn hơn người. 


lohoingatlongat 2



Thật xúc động khi bước chân lên tấm gạch lát trên đường, nơi mà  trong 30 năm bức tường Bá Linh đã sừng sững như chứng nhân của hai thế giới thiện và ác.


KimAnh

Đến khi nào thì con người mới nhìn vào lịch sử và chiêm nghiệm lịch sử để có thể tập sống hoà bình với nhau? 



Triết gia George Santayama đã nói “Those who do not learn history are doomed to repeat it." Tạm dịch là “lịch sử sẽ tái diễn nếu người ta không biết và không học lịch sử.”



Lê Kim Anh

Tháng 9 năm 2022

03 Tháng Hai 2009(Xem: 80565)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74030)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65712)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78483)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68784)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76207)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76800)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73846)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73943)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72688)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72027)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75562)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74242)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80514)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74111)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75856)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69110)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73767)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69360)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66533)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .