Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thích Nữ Hằng Như - CUNG TIỄN THẦY KHÔNG CHIẾU LÊN ĐƯỜNG BÌNH AN

17 Tháng Chín 202111:15 CH(Xem: 7142)
Thích Nữ Hằng Như - CUNG TIỄN THẦY KHÔNG CHIẾU LÊN ĐƯỜNG BÌNH AN


CUNG
TIỄN THẦY KHÔNG CHIẾU LÊN ĐƯỜNG BÌNH AN



Thay Khong Chieu



Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật;

Sáng ngày Thứ Bảy 11-9-2021, nhận tin không vui do Sư cô Tịnh Như báo là Thầy Không Chiếu hôn mê phải đưa vào bệnh viện. Trong câu chuyện, hai chị em mong là Thầy sẽ hồi tỉnh khi được nhân viên bệnh viện chăm sóc đúng lúc đúng thời.

Khoảng sau 10 giờ đêm, Sư cô Tịnh Như lại gọi, trong tích tắc HN mong được nghe tin tốt rằng Thầy Không Chiếu đã hồi tỉnh, nhưng mà không phải vậy, bằng một giọng hơi rung rung, đầu dây bên kia Sư cô Tịnh Như cho hay: “Thưa Cô, Thầy Không Chiếu đi rồi! Thầy đi hồi 7 giờ 28 phút tối”.

Như vậy so với giờ Houston thì Thầy đi hồi 9 giờ 28 phút.  Trong nỗi buồn hụt hẫng, Sư cô Tịnh Như nói tiếp: “Thôi cũng mừng cho Thầy, để Thầy ra đi theo ước nguyện, vì trong hồ sơ bệnh lý Thầy cho biết là Thầy không muốn chữa trị khi bị hôn mê…”

Đối với một người đã 95 tuổi, ai không biết là sẽ có ngày này. Nhất là trong hai năm qua, sức khỏe của Thầy không còn như xưa. Năm 2019 Thầy đã nhiều lần chuyển đổi vé phi cơ qua Houston nhập hạ an cư tại Thiền Viện Chân Như dưới sự chủ trì của Thầy Thiền Chủ, nhưng rồi Thầy cũng không qua được.

Sau đó Thầy gọi điện thoại cho hay ngày giờ chuyến bay sang Houston để thăm viếng Thầy Thiền Chủ, nhưng rốt cuộc sức khỏe cũng không cho phép và Thầy lại đổi chuyến bay. Rồi Thầy Thiền Chủ viên tịch vào cuối năm 2019 tại thành phố Houston, Thầy cũng không qua được.

Đã ba năm qua Hằng Như không gặp mặt Thầy Không Chiếu nhưng vẫn theo dõi chương trình hoằng pháp của Thầy được thiền sinh thu hình và đăng lại trên trang nhà Thiền Tánh Không. Mới nhất, là ngày 27-7-2021, Thầy thuyết giảng đề tài: “Đại Nghi Đại Ngộ” và trước đó là ngày 18-7-2021 Thầy giảng đề tài “Buông bỏ”. Ngoài hai đề tài này, Thầy đã giảng nhiều đề tài khác như: “Thiền Trong Đời Mới,  Điều Phục Tâm, Thế Giới Tương Đối, Tìm Sướng Gặp Khổ, Ngày Xuân Nói Chuyện Thiền, Nhẫn v.v…” Đề tài nào Thầy cũng gửi gấm kinh nghiệm tu tập, tâm tư của mình đến các thiền sinh.

Lần an cư chung tại Tổ Đình Tánh Không ở Perris, Riverside County  vào năm 2018, là lần Hằng Như và quý Thầy Cô, được học hỏi tu tập dưới sự hướng dẫn của Thầy Không Chiếu, vì Thầy là Trưởng tử của Thầy Thiền Chủ. Sư huynh, sư đệ, sư tỷ, sư muội có được thời gian sống bên nhau, ngoài thời khóa tu học còn được sự quan tâm dạy dỗ của Sư Phụ là Thầy Thiền Chủ. Đó là thời gian an lạc  hạnh phúc của tất cả mọi người trong Tăng đoàn.

Kể từ sau mùa an cư năm 2018, vì tuổi già sức yếu nên quý Tăng Ni lớn tuổi thuộc Thiền Tánh Không đều được thân nhân đón về nhà phụng dưỡng.

Riêng Thầy Không Chiếu, từ khi được Thầy Thiền Chủ ủy thác cho trách nhiệm chăm sóc tinh thần các thiền sinh thuộc đạo tràng Sacramento, sau một thời gian nối tiếp Thầy Không Như, trong cương vị Hội Trưởng Hội Thiền Tánh Không Texas. Từ Tổ đình, Thầy đã dọn đồ đạc một mình lái xe, di cư hẳn về thành phố Sacramento, để tiện việc hoằng pháp. Tuy về Sacramento nhưng mỗi năm Thầy đều bay sang Houston vài tháng để hướng dẫn thiền sinh nơi đây tu tập. Trở về Cali, hoặc tự mình lái xe từ thành phố Sacramento đến thành phố San Jose, hay từ Sacramento xuống Orange County giảng pháp, hoặc về Tổ đình Tánh Không ở Perris, Riverside, nhập thất an cư ba tháng.

Tuy thời gian hai năm trở lại đây Thầy không thể lái xe đi xa được, nhưng Thầy vẫn thường xuyên giảng pháp tại địa phương và nhờ vậy mà bây giờ tuy Thầy không còn hiện diện ở thế giới này, nhưng nếu muốn, chúng ta vẫn có thể nghe và thấy hình ảnh của Thầy giảng pháp trên màn ảnh.


Nhớ một chút về nếp sống của Thầy Không Chiếu, thì điều nổi bật nhất, ai cũng thấy là Thầy tu Giới rất kỹ. Ở xứ Hoa Kỳ này, có máy giặt máy xấy khô quần áo, nhưng Thầy không bao giờ xử dụng máy giặt máy xấy mà Thầy toàn giặt y áo bằng tay và phơi ngoài trời. Về vấn đề ăn uống, vì có bệnh suyễn nên Thầy chuyên ăn cơm gạo lức với muối mè. Cơm thiu hay bánh mì bị mốc, mọi người sợ bệnh không dùng, Thầy bào chỗ mốc bánh mì đem ra phơi khô rồi nướng lại mà ăn. Cơm thì phơi khô rang làm cớm. Khi thân thể bất an Thầy trị bệnh bằng cách nhịn ăn. Cần lắm thì hốt thuốc Bắc uống chứ không chịu đi bác sĩ, không chịu uống thuốc Tây. Thầy rất kỵ đi trên cỏ và không thích trồng cây kiểng. Lý do vì sợ phạm Giới làm tổn thương cây cỏ và lỡ làm tổn thương các côn trùng nhỏ bé. Đối với huynh đệ, ai cần gì Thầy giúp ngay không chần chờ. Đối với thiền sinh Thầy rất cởi mở vui vẻ. Lớp học nào Thầy giảng dạy thì luôn có những trận cười vang dội cả lớp. Lối giảng của Thầy rất vui, Thầy thường mang kinh nghiệm sống của mình vào bài giảng nên thiền sinh rất thích. Đối với Tăng đoàn, điểm đặc biệt nổi trội nhất của Thầy là vào những buổi Lễ Thỉnh Nguyện. Thầy viết sẵn một lô lỗi của Thầy rồi tự Thầy khai tội, để sau đó Thầy Thiền Chủ xét từng lỗi của Thầy khai, rồi Ngài phán quyết là Thầy Không Chiếu không có lỗi gì hết. Sau đó Thầy Không Chiếu còn được Thầy Thiền Chủ khen và khuyên mọi người nên học hạnh nhẫn nhục, khiêm cung của Thầy Không Chiếu. Thế là ba nghiệp của Thầy Không Chiếu được thanh tịnh.

Sống trong chúng, hễ gặp dịp là Thầy Không Chiếu luôn cười khì khà, không bắt lỗi ai, không gây phiền phức ai. Đối với Hằng Như thì Thầy Không Chiếu là một vị đại sư huynh dễ mến, Thầy còn là một bậc trưởng bối mà HN xem như Cha mình.  Mỗi khi HN có phiền muộn oan ức điều gì, Thầy là người an ủi sách tấn HN. Lời dạy của một người có dày kinh nghiệm sống ngoài đời, có dư kinh nghiệm sống trong đạo, lại là người có tâm cởi mở nâng đỡ mọi người đã giúp cho HN vượt qua nhiều khó khăn trong thời kỳ bị “huấn nhục”. Thầy còn nhiều ưu điểm khác lắm kể ra không hết. 

HN kính tiễn Thầy đi về bên kia thế giới một cách bình an. Thầy ra đi thong thả, không cần phải gấp gáp và nhanh nhẩu như thường ngày Thầy lái xe chạy quá tốc độ bị Cảnh sát xa lộ biên giấy phạt.  Chờ mọi người chấp tay búp sen, niệm Phật và kịp nói lời cung tiễn rồi hãy đi nha Thầy!

Bây giờ Hằng Như và mọi người đồng cung kính tiễn và chúc nguyện Tỳ-kheo Thích Không Chiếu, thế danh Trần Văn Tự sanh ngày 27-2-1927, viên tịch ngày 11-9-2021 nhằm ngày mùng 5 tháng Tám năm Tân Sửu, trụ thế 95 năm, hạ lạp 22 năm, được thong dong tự tại trên đường về cõi  Vô dư Niết-bàn an vui.

 


Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

THÍCH NỮ HẴNG NHƯ


Chân Tâm Thiền thất, sau thời tụng Bát Nhã Tâm Kinh và Sám Hối hồi hướng cho Tân Giác Linh Tỳ-kheo Thích Không Chiếu, đệ tử cố Hòa Thượng Thích Thông Triệt. (13-9-2021)

 

29 Tháng Sáu 2010(Xem: 89309)
Vào hạ tuần tháng 5/2010, từ Cali em đã gửi email báo trước cho tôi biết tin em sẽ về thăm quê nhà ở Nha Trang khoảng hai tuần lễ kể từ ngày 23/05/2010, nhưng trong email em đã kín đáo không cho tôi biết là thân phụ em vừa mất và mục đích chuyến về Việt Nam lần này của em là để lo tang Cha.
18 Tháng Sáu 2010(Xem: 92221)
Một trong hai tai nạn lớn nhất đời người vừa xảy ra với chúng tôi khi Ba vĩnh viễn bỏ cuộc đời, bỏ Mẹ và chúng tôi, Những năm gần đây, nhiều người bạn cùng thời với Ba, những người sinh vào cuối thập niên 20s đến cuối thập niên 30s của thế kỷ hai mươi lần lượt bước sang thế giới vĩnh hằng, chúng tôi đã chuẩn bị tinh thần cho ngày Ba về với ông bà, nhưng lòng vẫn đau như cắt.
12 Tháng Sáu 2010(Xem: 152621)
Cùng với Mẹ, Cha là người có công sinh thành nuôi nấng và dạy dỗ các con dù trải qua nhiều khó nhọc. Nhưng khác với Mẹ, Cha là đàn ông nên tính trầm lặng, ít biểu lộ tình cảm hay gần gủi con cái, nói chung, nên con cái thường ít cảm nhận lòng thương yêu từ Cha như cảm nhận tình thương từ trái tim người Mẹ. Xin bấm vào các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
11 Tháng Sáu 2010(Xem: 91793)
chợt nhớ ba tôi đã qua đời hơn 23 năm qua, tôi chỉ là một đứa con bất hiếu để quảng đời còn lại của tôi bao ân hận và tiếc nuối vì chưa một lần nói với ba rằng “con thương ba lắm ” trong việc làm hay trong tâm tưởng…
05 Tháng Sáu 2010(Xem: 101188)
Tôi là học sinh trung học Ngô Quyền, BH từ NK 1970-71 đến nay, 2010, cũng 40 năm rồi, nếu có chi tiết nào sai sót về ngày tháng, họ tên xin các anh, chị khóa trước và các bạn cùng khóa 1970 -77 giúp sửa lại cho chính xác.
07 Tháng Năm 2010(Xem: 140072)
Mẹ là đề tài xưa cũ nhưng không bao giờ lỗi thời trong Thơ Văn; nhờ thế mà hôm nay, nhân Ngày Lễ Mẹ 9/5/2010, chúng ta có dịp giới thiệu trên Trang Web Nhà những bài viết ngắn qua lời văn chân thật, những vần thơ giản dị mà tràn ngập hình ảnh, hồi ức, kỷ niệm thân thương về Mẹ . Xin bấm các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
07 Tháng Năm 2010(Xem: 91251)
Ngày nay, má tựa như ngọn đèn dầu trước gió, nếu một mai ngọn đèn tắt đi, e rằng cuộc đời còn lại của tôi sẽ mang nhiều ân hận và tiếc nuối. Ân hận vì không có những giây phút kề cận bên má lúc tuổi già, tiếc nuối vì không còn được một lần ăn lại món thịt nọng kho, cá trê chiên dầm nước mắm mỡ hành và nghe giọng nói của má với “ Hương vị ngọt ngào”.
06 Tháng Năm 2010(Xem: 80340)
Chúng ta hãy cài một hoa hồng cho những ai còn Mẹ! và một đóa bạch hồng cho những ai mất mẹ. Dù Mẹ còn hay mất, chúng ta cũng phải nên nhớ cho rằng, tất cả ai sống trên đời nầy, thân thể nầy cũng chỉ là một phần tách rời từ thân thể Mẹ mà ra.
25 Tháng Tư 2010(Xem: 93727)
Đầu thập niên tám mươi, trước những bế tắc không lối thoát, Mẹ thu xếp gởi anh chị em chúng tôi, từng đứa, vượt đại dương để đến một vùng đất tự do, ở đó không có khủng bố tinh thần, ở đó không có trại cải tạo giam giữ những người hoàn toàn lương thiện, và ở đó chúng tôi sẽ được học hành thành người.
11 Tháng Tư 2010(Xem: 72939)
Bài viết như một nén nhang tưởng niệm người đã khuất. Ở môt nơi bình an nào đó, tôi tin rằng anh đang mĩm cười. Không phải nụ cười khinh bạc, ngạo mạn mà là nụ cười hồn nhiên, vô tư của tuổi học trò...
06 Tháng Tư 2010(Xem: 83814)
Ngày đầu bước vào ngưỡng cửa Trung học của tôi không được đẹp và dễ thương như các nhà văn đã miêu tả. Tuy nhiên nó vẫn cho tôi nhiều kỷ niệm khó quên.
31 Tháng Ba 2010(Xem: 94491)
Đêm qua thức giấc một mình, nhìn trăng sáng tôi chợt nhớ đến ánh trăng ở VN, nhất là trăng miền biển, trông rất hiền hòa và trong sáng, nơi tôi đã sống 2 năm với nghề “gõ đầu trẻ” sau năm 1975, khi tôi vừa tốt nghiệp trường Sư phạm Sài Gòn, thời gian này đã để lại trong tôi một dấu ấn khó quên.
30 Tháng Ba 2010(Xem: 84429)
Thế rồi hoàn cảnh đẩy đưa, vận người đưa đẩy, tôi xa luôn quê nhà, xa luôn cái bàn học con con cạnh cửa sổ đêm đêm được dỗ dành bởi một loài hoa quen thuộc, không vương giả, không quê muà, chỉ đủ làm xao xuyến lòng tôi khi nhớ đến.
02 Tháng Ba 2010(Xem: 65292)
Cái kinh nghiệm khổ đau của kiếp người có phải là một ấn chứng để tâm hồn vượt lên trên bão dông, để ngôn ngữ yêu nhau vẫn còn dù đã nhiều nghịch cảnh. Và, theo tôi, Nguyễn Tất Nhiên là một thi sĩ thực sự mang đời sống mình làm ví dụ cho một trường hợp của khoan dung và từ ái?
18 Tháng Hai 2010(Xem: 87570)
Xuân Con Cọp lại sắp đến rồi. Mà ở cái nơi "phong trần luân lạc" nầy, Tết nhất cũng chả có gì vui. Thôi thì xin mời bạn cùng tôi nhâm nhi dăm ba câu thơ cũ, để gọi là tạm "mua vui" trong khoảnh khắc chờ đợi đón giao thừa nơi xứ lạ.
16 Tháng Hai 2010(Xem: 79955)
Trước hết, bước qua năm mới, Thủy xin kính chúc mọi người được một năm an khang, hạnh phúc và thịnh vượng. Nhân đây, với tư cách là mẹ của hai đứa con của anh Nguyễn Tất Nhiên, Thủy xin trân trọng gửi đến quý Thầy, quý Bạn lời tri ơn chân thành sâu đậm nhất.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89827)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84397)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91411)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97784)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.