Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Ngọc Anh - MỢ TÔI

13 Tháng Ba 202110:56 CH(Xem: 7935)
Bùi Ngọc Anh - MỢ TÔI


Mợ Tôi

Mợ Tôi

 

Mợ tôi là người làng Hạc Bổng.  Không biết đó là nơi nào ngoài Bắc, nhưng cái tên nghe rất hay.  Mợ thường kể lúc trẻ ra đồng làm ruộng, đi chân đất trong bùn nên gót chân luôn bị nứt nẻ.  Mỗi khi nhìn cánh đồng lúa bát ngát, tôi lại nghĩ đến Mợ tôi.

 

Mợ còn kể có lúc phải chạy lên trên bản để tránh loạn lạc.  Đêm đêm ra rừng ngủ để không bị bắt.  Rồi Mợ kể chuyện ăn nhót và đời sống ở Tây Bắc.  Mỗi lần xem những cảnh này trên YouTube tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Vào Nam, Mợ buôn tảo bán tần để giúp gia đình và lo cho các con lớn đi học đại học.  Mợ bắt đầu bán từng thùng cam một cho đến khi có được một gian hàng cố định.  Mợ tính nhẩm rất hay, dùng đốt ngón tay để tính tiền và dùng trí nhớ để ghi lại hết tất cả.  Mợ hiền lành, chân thật, nên có bạn tốt và nhiều người chung quanh giúp đỡ.  Mỗi lần nhìn thấy những người buôn bán chân thật, tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Qua Mỹ, Mợ đi học Anh Văn và lo cho gia đình 13 người.  Mỗi ngày, Mợ nấu cơm, làm đồ ăn trưa đến khuya mới xong.  Một hôm, Mợ được việc làm trong hãng bánh cookies.  Mỗi ngày về, mình có thể đoán được hôm nay hãng làm bánh gì.  Lúc thì mùi dừa, lúc thì chocolate, không thì vanilla hay peanut butter.  Mỗi lần ăn bánh cookies tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Có người trong nhà thờ đi làm cùng đường nên cho Mợ đi theo mỗi ngày.  Có hôm, Mợ đi làm quên đeo cả răng giả, bạn trêu Mợ: “Huệ, no teeth today!”  Vậy mà họ còn rủ Mợ đánh cá Football.  Mợ kể Mợ lựa cái ô nào cũng trúng, bạn khen: “Huệ, number one!”  Mợ thích lắm!  Mợ làm được vài năm thì hãng đóng cửa.  Giờ, hễ thấy một người lớn tuổi đi làm hãng, tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Về Cali, Mợ nấu đủ các món ăn cho chúng tôi.  Cậu tôi là trưởng tộc nên tuần nào cũng có giỗ.  Giỗ làm vào Thứ Bẩy hay Chủ Nhật, nhưng Thứ Sáu Mợ cũng nấu cho chúng tôi ăn.  Mợ làm bánh xèo ngon lắm.  Ngon nhất là nước nắm Mợ pha.  Chẳng có công thức gì hết, chỉ tùy vào khẩu vị của Mợ thôi.  Lần nào, Mợ cũng kiên nhẫn làm cho mọi người ăn xong hết, rồi Mợ mới ăn.  Mợ thích ăn rau và Mợ ăn rất là ngon.  Tôi mê nhìn Mợ tôi ăn rau từ thuở nhỏ.  Và tôi cũng tập ăn rau như Mợ tôi.

 

Không may, Mợ bị bịnh lẫn.  Mợ vẫn biết chúng tôi, vẫn nói chuyện, và làm việc bình thường.  Chỉ có chiều chiều Mợ đi tìm tiền.  Mợ được cầm hai ngàn đồng và lúc nào Mợ cũng lo mất.  Mợ dở ra đếm tới đếm lui cho đến khi mệt hết hơi.  Rồi Mợ than là không đủ, ai lấy mất của Mợ.  Có lúc Mợ mang dấu đi đâu và hoảng hốt vì không tìm được.  Có hôm Mợ bỏ vô bịch chips, tìm mãi mới ra.  Những lúc này, có muốn bực cũng không nỡ vì trông Mợ rất đáng thương.  Mỗi lần thấy một người già, tôi lại nghĩ đến Mợ tôi.

 

Mợ hiền lành chịu đựng trong mọi hoàn cảnh.  Sau khi Cậu mất, Mợ phải luân chuyển qua năm căn nhà để ở với con cái.  Có lúc Mợ ở năm ngày trong tuần rồi qua ở nhà khác hai ngày cuối tuần.  Có lúc Mợ ở hai tuần liên tiếp, hay một tháng, hoặc vài tháng.  Mỗi lần Mợ đến, phải mất vài hôm hay một tuần Mợ mới quen nhịp sống và chỗ ở nhà đó.  Lúc Mợ vừa quen và bắt đầu thoải mái thì Mợ lại phải ra đi.  Mỗi lần nghĩ đến Mợ và cái bịch quần áo, tôi rất thương Mợ tôi.

 

Vậy mà Mợ đi vòng vòng ở với con cái được bẩy năm trời.  Đến nhà nào Mợ cũng rất vui vẻ và biết điều.  Mợ sạch sẽ, khỏe mạnh, ăn được, nhưng ngủ ít.  Tối tối, lúc nằm trên giường, Mợ hay hỏi thăm từng người con.  Mợ nhắc đến những món nữ trang, những lạng vàng, và tiền bạc của Mợ.  Rồi Mợ tự hỏi: “Bây giờ nó ở đâu?”  Thỉnh thoảng, Mợ nhắc đến bác Lục, anh của Mợ, rồi Mợ đọc thơ bác thích: “Vầng trăng ai xẻ làm đôi, nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường!”

 

Tuy chưa lần nào Mợ nhắc đến Cậu, nhưng lúc sinh thời Cậu hay đọc Kiều và ngâm Kiều.  Tôi đoán, Mợ nhắc đến Cậu qua những câu thơ này.  Ngày xưa, Cậu Mợ rất khắn khít, làm gì cũng có nhau, từ đi chùa cho đến đi chợ, đi thăm con cái, thăm họ hàng, thăm bạn bè, nấu ăn, làm vườn, gì gì cũng làm với nhau.  Rồi tự dưng Cậu mất đi, Mợ không còn ở căn nhà có Cậu nữa, và rồi Mợ cũng không nhắc đến Cậu.  Nhưng cuối cùng Cậu Mợ lại có nhau, cùng nằm bên nhau, cùng hàn huyên với nhau, và cùng nhau phù hộ cho con cháu.

 

Mợ ra đi rạng sáng ngày 13 tháng 3 năm 2020, 4 ngày sau lệnh đóng cửa, cách ly các nhà dưỡng lão. 

 

Bùi Ngọc Anh - NQ K15

(Kỷ niệm ngày Mợ mất)

20 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4687)
Khi trái banh lăn trên sân cỏ, người cầu thủ đem hết nhiệt huyết và tài năng để giành chiến thắng cho màu cờ sắc áo, cho đơn vị mà họ đại diện. Chúc Mừng Argentina. Chúc Mừng World Cup 2022 đã thành công rực rỡ.
18 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4734)
Xin cảm ơn Canada, ..đã cho chúng tôi cơ hội tạo dựng lại cuộc sống đúng nghĩa của con người với đầy đủ quyền lợi và nghĩa vụ và đã cho chúng tôi hưởng những mùa Giáng Sinh an bình.
16 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4322)
Xin chia sẻ đến Thầy Cô và đồng môn bài viết và hình ảnh được tải lên, do bạn Nguyễn Mỹ Dung, CHS khóa 15 NQ, em gái của bạn Nguyễn Mỹ Lộc, CHS khóa 8 NQ.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4700)
World Cup 2022 sắp đến hồi kết thúc. Hàng tỷ người trên thế giới đang háo hức theo dõi và trông chờ. Nhân dịp này, tôi xin được ‘’bàn ngang” về World Cup trong quá khứ gọi là giúp vui, hay chia sẻ cũng được.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5742)
Dần dà, người Bắc di cư tự coi mình là người miền Nam nhứt là sau khi miền Nam sụp đổ. Họ không muốn người ta đánh đồng mình với người miền Bắc vào Nam sau 1975.
04 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5240)
Nhiều bình luận gia danh tiếng trên thế giới tiên đoán đội vô địch kỳ nầy sẽ là một trong bốn đội Ba Tây, Argentina, Anh hay Pháp nhưng cũng không thể bỏ qua những kết cuộc bất ngờ
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4826)
(Xin phép “lấn sân” anh Lê Quý Thể, người từng dìu dắt hai đội banh Châu Văn Tiếp và Ngô Quyền)
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5856)
Nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh Thầy Cô khi đứng trên bục giảng, dùng bảng đen phấn trắng để truyền bá kiến thức, khơi gợi và thắp sáng cho chúng tôi những ước mơ, những hoài bão,
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4874)
Bao mùa World Cup đã qua, bao chàng trai trên sân có thuở nào đã là “người tình” của Bông. “Người đi qua đời tôi, không nhớ gì sao người?”
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4136)
Chẳng bao lâu nữa World Cup sẽ khép lại, còn nhiều bất ngờ thú vị. Ai buồn ai vui, ai thất vọng nhảy cầu tự tử, ai hớn hở thắng cá độ là chuyện của họ.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 7267)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4397)
Còn nhớ đến nhau, còn thương tưởng là trân quý. Tan rồi hợp. Hợp rồi tan. Người đi sau đốt nén hương cho người đi trước.
23 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5362)
Em thành thật tri ân các Thầy Cô đã cho chúng em được là học sinh của một nền giáo dục nhân bản VNCH.. Chúng em kính chúc các thầy cô một lễ Tạ Ơn vui vẻ, sức khỏe, hạnh phúc an lạc bên gia đình, con cháu.
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5963)
chúc mừng anh Hoàng duy Liệu nhận lãnh trách nhiệm thành lập ban điều hành mới của hội AHCHS trung học Ngô Quyền Bắc California.
20 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4533)
Cái giá phải trả cho sự hội nhập. Không thể lấy thước nào mà đo đếm được. Đành chịu và bất lực trước những khuynh hướng bảo thủ như một tiếng thở dài.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4739)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4963)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5070)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4881)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4832)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.