Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

25 Tháng Mười 20201:31 SA(Xem: 9143)
Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

 

 

CHUYỆN TỬ TẾ

image001

Đại học Đà Lạt vào một buổi chiều cuối tháng 6/1980, có hai học sinh nghèo ở tỉnh xa về dự thi ĐH, với dáng điệu mệt mỏi thẫn thờ đứng trước cổng trường. Nét mặt hai bạn lo lắng và bồn chồn vì không tìm được chỗ ở trong thời gian dự thi. Đã cận ngày thi chính thức, các nhà trọ đã kín chỗ, mà khách sạn thì họ không đủ khả năng để thuê. Cuối cùng hai bạn ấy quyết định trở về trường, đứng trước cổng để hy vọng có cơ may gặp các bạn sinh viên của trường để hỏi thăm và nhờ hướng dẫn. (Lúc ấy, chưa có chương trình Tiếp Sức Mùa Thi như ngày nay).

Trời cao nguyên sụp tối rất nhanh và trở lạnh, thành phố đã chuẩn bị lên đèn. Một anh sinh viên từ trong trường bước ra cổng để về nhà. Hai bạn tiến đến hỏi thăm. Anh sinh viên nhìn bộ dạng bi thảm của hai đứa và mỉm cười hiền lành nói: "Các em sẽ không thể nào tìm được nhà trọ vào lúc này, vì anh biết năm nay có nhiều thí sinh về dự thi, các phòng trọ đã không còn chỗ. Thôi thì hai đứa về nhà anh ở tạm để thi, nhà anh cũng gần đây thôi. Chứ đứng đây rồi bị cảm lạnh, bỏ thi thì khổ lắm".

Hai bạn ấy theo anh về. Đó là một căn nhà xinh xắn ở cuối một đoạn dốc dài. Sau khi anh trình bày sự việc với gia đình, Ba Mẹ và các em của anh vui vẻ niềm nở tiếp đón hai bạn.

Anh nhường phòng của anh cho hai bạn và mang đến cho họ một mâm cơm gia đình nóng sốt. Gia đình anh thương và xem hai bạn như thành viên trong nhà, luôn động viên họ cố gắng làm bài thi cho tốt. Sự niềm nở của gia đình anh đã làm cho hai bạn thêm ấm lòng nơi xứ lạnh, nhưng cũng chính điều này khiến cho họ cảm thấy ngần ngại, cứ tìm cách ra ngoài ăn uống qua loa để không làm phiền gia đình, vì hai bạn ấy biết rằng trong giai đoạn 1979-1980, gia đình nào cũng gặp khó khăn. Những gì mà họ có được trong những ngày tạm trú tại nhà anh là những gì tốt nhất mà gia đình anh đã sẻ chia nhường hết cho họ.

Những ngày thi cũng nhanh chóng trôi qua. Hai bạn chào gia đình anh đề về quê. Trước khi đi , họ gửi lại cho gia đình anh hai bịch gạo quê mà hai đứa mang theo để làm hành trang đi thi. Gia đình anh nhất mực từ chối và chúc hai bạn thành công trong thi cử. Hai bạn về quê mang theo tình cảm nồng nàn ấm áp của Người Đà Lạt.

Dòng đời trôi nhanh, hai bạn ấy không có duyên trở lại Đà Lạt để học tại trường đã dự thi, mà đi học nơi khác, rồi phiêu bạt khắp nơi. Có lúc, họ tự nhủ trong lòng là sẽ có dịp về Đà Lạt thăm lại anh sinh viên và gia đình. Nhưng dự định vẫn chỉ là dự định, cuộc sống tất bật khiến cho họ chưa có cơ hội thực hiện. Thời gian tiếp tục qua nhanh, rồi ngọn gió vô thường đến, anh chàng sinh viên hiền lành có trái tim nhân hậu và một trong hai bạn thí sinh ấy đã giã từ cõi tạm để đi về cõi vĩnh hằng, người còn lại thì biền biệt xa quê hương.

Người bạn xa quê ấy, mỗi khi nhớ về quê hương, nhớ về Đà Lạt , anh không những chỉ liên tưởng đến thành phố hoa tuyệt đẹp, một nơi du lịch lý tưởng, mà còn cảm thấy ấm lòng về sự tử tế hào sảng, không toan tính của người Đà Lạt, đã giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn mà chính anh đã từng trải nghiệm cách đây hơn 40 năm.

 Giờ đây mỗi khi anh tình cờ nghe bài hát  "Để gió cuốn đi " của Ns Trịnh Công Sơn, với những lời nhắn nhủ:

"Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng.

 Để làm gì, em biết không?

 Để gió... cuốn... đi, Để gió... cuốn..đi..♪ "

image004

Giai điệu nhẹ nhàng và ca từ mượt mà, sâu lắng của bài hát đã mang lại cho anh một cảm xúc dâng trào về những hoài niệm đẹp của ngày xưa, anh thầm ước mong rằng tấm lòng tử tế, nhân hậu của anh sinh viên Đà Lạt và gia đình, cùng với những người dân Đà Lạt thân thiện, tốt bụng sẽ nhờ ngọn gió cuốn đi thật cao, thật xa để sự hiền lương, tử tế luôn hiện diện rộng khắp mọi lúc, mọi nơi và lan tỏa mãi không ngừng.

Tấm lòng nhân hậu của một gia đình Đà Lạt xưa kia cũng đã lan tỏa đến anh, và giúp anh tự biết cần phải làm gì trong quãng đời còn lại của mình, để lòng tử tế không bị dừng lại và mai một đi.

San Jose - October - 2020

Phan Phú Hiệp

11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95608)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100349)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93975)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97324)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210397)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100926)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 96039)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92340)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75507)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84579)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76319)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93565)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 87015)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 58677)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 77705)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 74941)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 82128)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…
24 Tháng Tư 2009(Xem: 69629)
 Khi bạn nhận được tờ lịch này, rồi treo đâu đó trong nhà, thỉnh thoảng nhìn thấy nó thì hãy nhớ rằng bạn bè ở khắp nơi xa cũng đang nhớ về bạn, đang gửi về bạn lời chúc luôn an lành & hạnh phúc…  
14 Tháng Tư 2009(Xem: 88119)
Cám ơn trận mưa đêm nay, đã đưa tôi trở về thăm lại những nhánh sông đời đã từ lâu rẽ nguồn, khuất lối. Mưa ở quê người chắc không sao bằng mưa ở quê nhà, nhưng dù là kẻ lạ, cũng xin được tri ân những giọt mưa đã làm tươi mát, rực rỡ thêm phần đất mà biết bao người Việt tha hương đã chọn làm nơi trú ẩn và làm một cõi để đi về.
03 Tháng Ba 2009(Xem: 72368)
“ Cầm tờ đặc san Ngô Quyền trong tay, lòng em như chùng lại, hình như em đã khóc, những giọt nước mắt cho hạnh phúc. Cám ơn anh với món quà quí giá hơn tiền hơn bạc này”.