Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

25 Tháng Mười 20201:31 SA(Xem: 8906)
Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

 

 

CHUYỆN TỬ TẾ

image001

Đại học Đà Lạt vào một buổi chiều cuối tháng 6/1980, có hai học sinh nghèo ở tỉnh xa về dự thi ĐH, với dáng điệu mệt mỏi thẫn thờ đứng trước cổng trường. Nét mặt hai bạn lo lắng và bồn chồn vì không tìm được chỗ ở trong thời gian dự thi. Đã cận ngày thi chính thức, các nhà trọ đã kín chỗ, mà khách sạn thì họ không đủ khả năng để thuê. Cuối cùng hai bạn ấy quyết định trở về trường, đứng trước cổng để hy vọng có cơ may gặp các bạn sinh viên của trường để hỏi thăm và nhờ hướng dẫn. (Lúc ấy, chưa có chương trình Tiếp Sức Mùa Thi như ngày nay).

Trời cao nguyên sụp tối rất nhanh và trở lạnh, thành phố đã chuẩn bị lên đèn. Một anh sinh viên từ trong trường bước ra cổng để về nhà. Hai bạn tiến đến hỏi thăm. Anh sinh viên nhìn bộ dạng bi thảm của hai đứa và mỉm cười hiền lành nói: "Các em sẽ không thể nào tìm được nhà trọ vào lúc này, vì anh biết năm nay có nhiều thí sinh về dự thi, các phòng trọ đã không còn chỗ. Thôi thì hai đứa về nhà anh ở tạm để thi, nhà anh cũng gần đây thôi. Chứ đứng đây rồi bị cảm lạnh, bỏ thi thì khổ lắm".

Hai bạn ấy theo anh về. Đó là một căn nhà xinh xắn ở cuối một đoạn dốc dài. Sau khi anh trình bày sự việc với gia đình, Ba Mẹ và các em của anh vui vẻ niềm nở tiếp đón hai bạn.

Anh nhường phòng của anh cho hai bạn và mang đến cho họ một mâm cơm gia đình nóng sốt. Gia đình anh thương và xem hai bạn như thành viên trong nhà, luôn động viên họ cố gắng làm bài thi cho tốt. Sự niềm nở của gia đình anh đã làm cho hai bạn thêm ấm lòng nơi xứ lạnh, nhưng cũng chính điều này khiến cho họ cảm thấy ngần ngại, cứ tìm cách ra ngoài ăn uống qua loa để không làm phiền gia đình, vì hai bạn ấy biết rằng trong giai đoạn 1979-1980, gia đình nào cũng gặp khó khăn. Những gì mà họ có được trong những ngày tạm trú tại nhà anh là những gì tốt nhất mà gia đình anh đã sẻ chia nhường hết cho họ.

Những ngày thi cũng nhanh chóng trôi qua. Hai bạn chào gia đình anh đề về quê. Trước khi đi , họ gửi lại cho gia đình anh hai bịch gạo quê mà hai đứa mang theo để làm hành trang đi thi. Gia đình anh nhất mực từ chối và chúc hai bạn thành công trong thi cử. Hai bạn về quê mang theo tình cảm nồng nàn ấm áp của Người Đà Lạt.

Dòng đời trôi nhanh, hai bạn ấy không có duyên trở lại Đà Lạt để học tại trường đã dự thi, mà đi học nơi khác, rồi phiêu bạt khắp nơi. Có lúc, họ tự nhủ trong lòng là sẽ có dịp về Đà Lạt thăm lại anh sinh viên và gia đình. Nhưng dự định vẫn chỉ là dự định, cuộc sống tất bật khiến cho họ chưa có cơ hội thực hiện. Thời gian tiếp tục qua nhanh, rồi ngọn gió vô thường đến, anh chàng sinh viên hiền lành có trái tim nhân hậu và một trong hai bạn thí sinh ấy đã giã từ cõi tạm để đi về cõi vĩnh hằng, người còn lại thì biền biệt xa quê hương.

Người bạn xa quê ấy, mỗi khi nhớ về quê hương, nhớ về Đà Lạt , anh không những chỉ liên tưởng đến thành phố hoa tuyệt đẹp, một nơi du lịch lý tưởng, mà còn cảm thấy ấm lòng về sự tử tế hào sảng, không toan tính của người Đà Lạt, đã giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn mà chính anh đã từng trải nghiệm cách đây hơn 40 năm.

 Giờ đây mỗi khi anh tình cờ nghe bài hát  "Để gió cuốn đi " của Ns Trịnh Công Sơn, với những lời nhắn nhủ:

"Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng.

 Để làm gì, em biết không?

 Để gió... cuốn... đi, Để gió... cuốn..đi..♪ "

image004

Giai điệu nhẹ nhàng và ca từ mượt mà, sâu lắng của bài hát đã mang lại cho anh một cảm xúc dâng trào về những hoài niệm đẹp của ngày xưa, anh thầm ước mong rằng tấm lòng tử tế, nhân hậu của anh sinh viên Đà Lạt và gia đình, cùng với những người dân Đà Lạt thân thiện, tốt bụng sẽ nhờ ngọn gió cuốn đi thật cao, thật xa để sự hiền lương, tử tế luôn hiện diện rộng khắp mọi lúc, mọi nơi và lan tỏa mãi không ngừng.

Tấm lòng nhân hậu của một gia đình Đà Lạt xưa kia cũng đã lan tỏa đến anh, và giúp anh tự biết cần phải làm gì trong quãng đời còn lại của mình, để lòng tử tế không bị dừng lại và mai một đi.

San Jose - October - 2020

Phan Phú Hiệp

31 Tháng Ba 2024(Xem: 1025)
Mỗi khi nghĩ về quê hương xứ sở, tôi lại luôn có nhiều cảm xúc và hoài niệm đẹp về những bữa cơm gia đình thơm ngon và đậm vị yêu thương như vậy.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 747)
Hoàn cảnh của Ukraine hiện nay gần giống như VNCH ngày xưa khi mối bận tâm của Mỹ đặt vào cuộc chiến ở Trung Đông. Nhưng may mắn thay tên đao phủ thủ
31 Tháng Ba 2024(Xem: 696)
Bây giờ, tuổi đã nhiều, cuộc sống đã ổn định, tôi có thể tìm cho mình những bộ áo quần vừa ý, hợp thời, may cắt khéo léo. Tôi có điều kiện tìm hiểu trang phục thích hợp.
31 Tháng Ba 2024(Xem: 701)
Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây.
20 Tháng Ba 2024(Xem: 1310)
Cuộc vui kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mọi người mới lưu luyến chia tay ra về mang theo hình ảnh của buổi họp mặt ấm cúng trong tình đồng hương Biên Hòa, đồng môn Ngô Quyền
19 Tháng Ba 2024(Xem: 943)
Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1063)
Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1088)
Như vậy, ngay tại khuôn viên của trường, Đạo làm Thầy, Đạo làm trò và Tinh thần Tôn Sự Trong Đạo đã được đề cao và xem trọng, như là một tiêu chí căn bản mang đậm ý nghĩa giáo dục của trường THCT.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 861)
Từng đám mây xanh lợn lờ trôi dưới cánh của chiếc westjet, cuộc sống vốn dĩ phải ganh đua; rồi… tiền bạc, danh tiếng, hạnh phúc có mãi mãi theo ta xuống mồ chăng?
16 Tháng Ba 2024(Xem: 980)
Trong những đêm cuối tháng 4 năm 1975, tôi thường trực đêm trong trung tâm giáo dục Hồng Bàng với các ban đồng nghiệp. Chúng tôi uống bia và đánh xập xám chướng để quên đi những lo âu
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1299)
Năm nay xuân Giáp Thìn cây anh đào tật nguyền lại nở rộ từ những ngày chớm tết cho đến giờ này. Ông dự định sẽ mời vài người bạn thân ghé nhà để uống trà thưởng hoa như dạo nào…
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1060)
Anh hùng chỉ là người của một thời, một giai đoạn. Nhưng người tử tế đòi hỏi sự hy sinh thiệt thòi cả một đời! Miền Nam Việt Nam có thể không có nhiều anh hùng, nhưng những người có một tấm lòng và người tử tế thì không thiếu.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1170)
Cũng đã khá lâu tôi có nghe vài người bạn kể rằng họ có xem một bộ phim Đại Hàn có tựa đề là “Bản Tình Ca Mùa Đông”. Tôi nghe rồi cũng bỏ qua chứ không quan tâm gì
01 Tháng Ba 2024(Xem: 762)
Tôi cám ơn bác sĩ rồi theo con ra khỏi phòng mạch. Mọi sự vật trong toà nhà như sáng hẳn lên và rõ ràng, khi ra ngoài, tôi nắm lấy tay con gái, reo lên -Mẹ đã thấy được chiếc lá cây rung rinh trong gió… từng chiếc lá, không phải một khối xanh lay động như trước nữa.
01 Tháng Ba 2024(Xem: 991)
Trong tiếng Việt giàu đi với sang. Nhưng thời nay, giàu tiền thì nhiều nhưng mà sang thì không có mấy, đốt đuốc cũng khó tìm ra.Bởi sang nằm trong cốt cách, trong cách ứng xử, trong ngôn ngữ thể hiện,
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1081)
Cây ngọc lan nhân chứng cuối cùng của nhà xứ Tâng đã chứng kiến bao nhiêu cảnh vật đổi sao rời không còn nữa. Cảnh vật và con người trăm năm cũ nay chỉ còn là chuyện kể khúc còn, khúc mất mà thôi.
24 Tháng Hai 2024(Xem: 1286)
Người già tức là người lớn tuổi, còn gọi là người nhiều tuổi hay người cao niên… Thế thì bao nhiêu tuổi mới được gọi là người già, người lớn tuổi hoặc người cao niên?
23 Tháng Hai 2024(Xem: 1230)
Tình yêu thật sự đã hiếm; tình bạn thật sự còn hiếm hơn”. Tình bạn giữa tôi và Cát Đằng quả là hiếm có. Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh pha tím, mỏng mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm mại, quý phái như hoa.
23 Tháng Hai 2024(Xem: 1664)
Khi hay tin một người bạn đồng nghiệp mới qua đời làm tôi hồi tưởng lại những kỷ niệm khi tôi mới bước chân vào nghề. Những kỷ niệm có vui có buồn đã theo tôi suốt cả cuộc đời dù muốn quên cũng không quên được.