Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi TuyếtMai - THÁNG CHẠP MƠ SAY

21 Tháng Ba 20209:57 CH(Xem: 10358)
Bùi TuyếtMai - THÁNG CHẠP MƠ SAY

 THÁNG CHẠP MƠ SAY 

 

thieu nu

 

 

 

Nhớ chao ôi nhớ! Trời xanh thế! Gà lại dồn lên tiếng gáy trưa! CLV

 


Tháng chạp trời ít nắng, những vạt nắng lưa thưa rớt xuống bờ rào phủ đầy hoa vàng, qua ô cửa sổ quen thuộc tôi không biết tìm đâu màu nắng cuối năm này giữa đám hoa đang khoe sắc vàng rực kia!

 

Thời gian đang dần khép lại, ngày tháng cũng mõng dần theo từng tờ lịch xé rơi, tôi thấy dường như tháng chạp cũng tất bật đi về phía cuối năm. 

 

Tháng chạp, cái tháng luôn làm lòng tôi bâng khuâng, cảm xúc trỗi dậy trong tâm hồn, làm tôi nhớ những tháng ngày còn thơ dại với những niềm vui trong ngần rộn rã, nhớ mùi thơm của đồng tiền mới mừng tuổi, tôi mừng guốc mới còn thoảng nghe mùi thảo mộc, tiếng guốc khua giòn trên con đường thơm mùi xác pháo... 

 

Tôi nhớ thương mê hoặc những mùa xưa!

 

Tôi mở tung ô cửa sổ, khẻ rùng mình khi hơi gió lạnh còn tinh mơ vỡ ùa thơm mặt, tôi nghe tiếng gió xào xạc bay qua hàng lá còn mướt sương đêm. 

 

Bỗng dưng tôi mơ được nghe tiếng chuông nhà thờ đổ sớm cuối năm, để tôi thả nỗi tha thiết của mình nương cùng theo tiếng ngân vang cao vang xa kia về tới quê nhà, cho nỗi da diết tôi rớt xuống từng con đường xôn xao mùa tết, với những khu chợ hoa trái khoe đầy màu sắc, những gánh hàng rong với tiếng rao dài chào mời níu giữ …

 

Quê nhà lúc nhớ về, tôi nghe lòng mình dạt dào như lời ca dao mẹ ru lúc nhỏ, thấy rộn ràng như ngọn gió đùa trên đám mạ xanh non, chập chùng như những lọn sóng đò đưa dập dìu ghe thuyền chở khẳm trái hoa ngày tết. Tôi nhớ quê nhà với những chiều un khói bếp cuối năm...

 

Khói cuối năm hay làm tôi cay mắt!

 

Màu sắc của năm tháng kia luôn làm tôi mộng mị, nó khiến tôi nhìn thấy ánh trăng đêm những ngày giáp tết trở nên huyền hoặc hơn dưới bầu trời lác đác sao. Bâng khuâng, tôi rót tràn mùa xuân xưa, nỗi nhớ sóng sánh trong ly, tôi chưa chạm môi vào mà đã thấy mình mơ say chếnh choáng... 

 

Tôi say nắng nhẹ ngày tháng chạp, tôi say mùi khói nhang trầm mặc của thời khắc đất trời giao thoa...

 

Tôi say gót sen hồng chạm trên mùi thơm của xác pháo còn vương vãi trước sân nhà, tôi say bàn tay má tôi gầy guộc vuốt lại chòm tóc trán mướt mồ hôi của đứa con gái nhỏ, tôi say ngất nghẹn lòng mùi mồ hôi ấm áp khi được ba tôi ôm trọn vào lòng.

Và tôi say bóng của ai, đang như say ngã nghiêng dưới nắng bước khẻ phía sau mình... 

 

Tháng chạp, ngày tháng gì mà cứ hay làm tôi say!

Mùa xuân nào rồi cũng đi qua và không bao giờ quay trở lại, nhưng dù mùa có qua, dù mùa có cũ, mùa vẫn lấp lánh trong ký ức tôi. Tôi vẫn say. Tôi vẫn sẽ say mông lung. Tôi vẫn sẽ say dài theo năm tháng hương xưa.

Ở phía bên kia cánh cửa vọng tưởng, năm mới sắp mở ra rồi. Và trên trời cao, từng đàn chim bay về gọi mùa xuân tới. 

Biên Hòa quê tôi giờ này chắc đã ngậm đầy mùi hương của tết, tiếng lá cỏ thì thầm rũ rê nhau đâm chồi dưới nắng, trên cành biếc những nụ mai vàng chắc cũng đã đơm đầy chờ bung cánh đầu xuân... 

Nghiêng lòng mình xuống mà nghe quê nhà tình tự, mà nắm níu khất thực từng dấu chân hoài niệm, mà say cho thỏa cơn say tháng chạp bạt ngàn...

Tôi đang đợi tết cùng với quê nhà và cớ làm sao nghiêng về phía nào, tôi cũng nghe tiếng lòng mình rung động!  

 

Bùi TuyếtMai

19 Tháng Tư 2013(Xem: 91054)
Trong tầm mắt của tôi thì Tây Nguyên là một Amazon của Việt Nam thu nhỏ lại về mọi mặt. Về mặt lịch sử, nó là di sản của con người Tây Nguyên từ bao đời nay...
19 Tháng Tư 2013(Xem: 77732)
Rồi hôm nay sau bao ngày xa cách Đám con xa tưởng nhớ quay về đây Tình thương yêu tràn đầy trong ánh mắt Hướng tương lai ta quyết không hề quên
19 Tháng Tư 2013(Xem: 74601)
Trái tim má như hoa sen ấm áp, hương sen tỏa ra thơm ngát, dịu dàng. Người mẹ nhà quê xấu xí nghèo nàn của con là một bến bờ yên bình cho những con tim thiếu thốn tình thương trú ngụ.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 77263)
Đến với các “cụ” học trò Bê Bốn lần này có cô Đinh Thị Hòa, cô Khương Thị Bàn và các Thầy: Lâm Tấn Văn, Đinh Hữu Quyến, Nguyễn Văn Có.
12 Tháng Tư 2013(Xem: 86399)
Tựa Đề: DƯỚI BÓNG ĐIÊU LINH Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông. Hòa Âm : Tuấn Ngọc. Ca Sĩ : Hương Giang
06 Tháng Tư 2013(Xem: 70588)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
06 Tháng Tư 2013(Xem: 71988)
Quãng đường đó có lẽ là con đường đạo nhiệm mầu mà chúng tôi đang lần đi giữa đêm hoang vu không bờ bến của kiếp nhân sinh.
06 Tháng Tư 2013(Xem: 73635)
Như Hát bình Phương đã nói với tôi, diễm phúc thay cho những ai đã tuổi hoàng hôn mà còn mẹ để chăm sóc và phụng dưỡng.
05 Tháng Tư 2013(Xem: 70877)
Cô Minh Nguyệt và chị Sĩ Cư ân cần tiển chân chúng tôi tận nơi đậu xe. Tình thương mến thương luôn tràn đầy, làm sao chúng tôi hững hờ được, để không đến với nhau.
30 Tháng Ba 2013(Xem: 84721)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÂY XƯA- Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Quỳnh Dao
29 Tháng Ba 2013(Xem: 96318)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
28 Tháng Ba 2013(Xem: 71956)
Tôi giơ tay hứng lấy chiếc lá vàng nhỏ bé, chao đảo lượn lờ rớt vào lòng bàn tay tôi, ôi mong manh, ôi tội nghiệp, ôi tàn tạ như cuộc đời mẹ yêu dấu của tôi.
28 Tháng Ba 2013(Xem: 65979)
Một vinh dự nhớ đời cho ba đứa chúng tôi và cho cả lớp năm đó. Đó cũng là kỷ niệm vinh dự riêng tư nhất trong suốt 6 năm theo học ngôi trường thân thương Ngô Quyền.
23 Tháng Ba 2013(Xem: 82510)
Nhạc và Lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Minh Trí ( Việt Khang) - Ngày đó em đi vào đời ngất ngây cho tháng ngày là những tha thiết êm đềm cơn say
22 Tháng Ba 2013(Xem: 103488)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
22 Tháng Ba 2013(Xem: 109807)
Hẹn gặp ngày họp mặt truyền thống Ngô Quyền ngày 4/7/2013, nhất là các bạn trẻ các khóa đàn em cùng về tham dự, cùng góp bàn tay để nhận ra mình không hờ hững với trường xưa.
21 Tháng Ba 2013(Xem: 101086)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 148146)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99520)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81386)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,