Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hát Bình Phương - NIỀM VUI TƯƠNG NGỘ

19 Tháng Năm 201811:26 CH(Xem: 15812)
Hát Bình Phương - NIỀM VUI TƯƠNG NGỘ


NIỀM VUI TƯƠNG NGỘ

 

blank
Lầu bát giác, trước dinh Tỉnh trưởng Biên Hòa, nơi ở của Thầy Minh năm 1957

Có những niềm vui đến bất chợt trong cuộc đời, nhất là ở vào tuổi hạc thì niềm vui hầu như tăng lên gấp bội. Thầy Trương Phan Nam Minh đang vui hưởng niềm hạnh phúc đó kể từ khi liên lạc được với trường Ngô Quyền, ngôi trường đầu tiên trong quãng đời dạy học của Thầy từ năm 1956 đến 1958.

Mỗi lần được dịp nói chuyện qua điện thoại với Thầy, tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc của Thầy qua giọng nói, tiếng cười của Thầy khi kể cho tôi nghe chuyện xưa, chuyện nay đầy tình tự Ngô Quyền. Người lái đò năm xưa còn có duyên tương ngộ với khách sang sông từ hơn nửa thế kỷ trước!

Trí nhớ của Thầy quả là tuyệt vời khi Thầy nhắc lại những kỷ niệm cùng với tên của một số đồng nghiệp và học trò của Ngô Quyền thuở ấy. Sau 60 năm dâu bể, giờ đây kẻ mất người còn và tản mác khắp nơi trong nước cũng như hải ngoại.

Tôi gởi cho Thầy xem tấm hình của lớp Đệ Thất B2 khóa 1 chụp năm 1957. Thầy đã nhận ra hết quý Thầy hiện diện trong tấm hình: Trần Minh Đức, Hồ Văn Vinh, Trần Văn Lộc, Phạm Văn Tiếng, Hồ Văn Tam, Bùi Quang Huệ, Đinh Văn Sái. Thầy vẫn còn nhớ những kỷ niệm với từng Thầy trong bức hình dù chỉ làm việc chung có hai niên học.

blank

Thầy ngậm ngùi khi được biết quý Thầy trong hình xưa đã ra đi vĩnh viễn, chỉ còn Thầy Trần Văn Lộc còn khỏe và đang ở Biên Hòa. May mắn thay, nhờ Diệp Hoàng Mai cho biết số điện thoại nên Thầy đã liên lạc được với Thầy Lộc và hai Thầy đã vui mừng thăm hỏi nhau, nhắc lại những kỷ niệm xưa.

Thầy cũng còn nhớ Cô Đào Thị Nga và cũng nhờ Diệp Hoàng Mai gởi số điện thoại mà Thầy nói chuyện được với Cô Nga, vẫn còn sinh sống ở Cù Lao Phố cho đến tận bây giờ. Thầy vẫn nhớ Cù Lao Phố có hai chiếc cầu sắt bắt ngang mà đã có lần Thầy tới đó.

Qua Cô Nga, Thầy liên lạc được với Thầy Đào Văn Sáu là em của Cô Nga mà cũng là học trò cũ lớp Đệ Thất B2 khóa 1 của Thầy, sau nầy là giáo sư dạy Anh văn ở trường Ngô Quyền. Thầy Sáu hiện đang định cư ở Úc.

Nhờ vào trang web Ngô Quyền, Thầy liên lạc được với các anh chị khóa 1: chị Phan Mỹ Thể ở Virginia, chị Lương Thị Khá ở Massachusetts, anh Đào Văn Công&chị Trần Kim Lan ở Kentucky, anh Bế Văn Long ở Canada, anh Đỗ Trung Quân ở Nam Cali, anh Nguyễn Văn Trạng…

Nhờ anh Đỗ Trung Quân cho số điện thoại mà Thầy liên lạc được với anh Nguyễn Văn Trạng lớp Đệ Thất B3, người học trò chụp chung với Thầy Phan Thanh Hoài và Thầy Minh ở Tây Ninh năm 1958 mà Thầy còn lưu giữ. Anh Trạng đang sinh sống tại Chicago.

blank

Thầy có nhiều kỷ niệm với Thầy Phan Thanh Hoài vì ở chung nhà trọ trong thời gian dạy học ở Biên Hòa. Biết được Thầy Hoài đang ở Nam Cali, Thầy mong muốn có cơ hội gặp lại Thầy Hoài sau hơn nửa thế kỷ.

Thầy ở thành phố Edmonton, thủ đô của tỉnh bang Alberta, Canada hơn 30 năm nay mà không ngờ có anh Bế Văn Long cùng ở chung thành phố, cách nhà Thầy khoảng 20 phút lái xe. Anh Long học lớp Đệ Thất B3, là học trò của Thầy năm 1956. Sau khi biết được số điện thoại của anh Long thì Thầy trò có dịp nói chuyện với nhau hàng giờ với những chuyện xưa, chuyện nay. Thế là Thầy trò hẹn nhau để gặp gỡ ở cả hai nơi: nhà Thầy và nhà trò. Gặp nhau, hai Thầy trò bắt tay nhau, mừng mừng tủi tủi nhìn nhau, hai mái đầu đều bạc. Có một điều là tình Thầy trò vẫn vượt thời gian và không gian.

Tháng 4 vừa qua, Thầy Cô Minh Liên có về thăm lại quê hương và có tổ chức một buổi họp mặt ở Bến Tre để gặp mặt các cựu học sinh Kiến Hòa, Ngô Quyền và cựu giáo sinh Sư Phạm Saigon.

Lần họp mặt nầy, Thầy gặp mặt ba cựu học sinh Ngô Quyền là anh Hà Xuân Son học lớp Đệ Thất B3 khóa 1, chị Dương Thúy Phượng và Hà Thu Thủy. Cả Thầy và anh Son thật vui mừng và xúc động khi Thầy trò gặp nhau sau 62 năm Thầy rời trường Ngô Quyền. Thầy nhận ra ngay khi anh Son vừa bước qua chiếc cầu của nhà hàng nổi Bến Tre và cả hai Thầy trò ôm chầm lấy nhau, một hình ảnh thật cảm động của hai Thầy trò trong phút giây tương ngộ.

blank

Chị Dương Thúy Phượng là con gái của Thầy Dương Hòa Huân. Gặp chị Phượng, Thầy kể lại chuyện ngày xưa nhờ Thầy Huân đã khuyến khích Thầy nên tiếp tục học Đại học Sư Phạm để trở thành giáo sư chính thức, sẽ có tương lai hơn giáo sư dạy giờ. Và Thầy đã thực hiện lời khuyên nhủ đó cũng như vẫn nhớ đến Thầy Huân với tấm chân tình như anh em. Chị Phượng là cựu học sinh Ngô Quyền khóa 7, chăm chú nghe Thầy Minh kể chuyện về thân phụ đã giúp Thầy Minh tiến thân trên con đường tương lai và hãnh diện về tình đồng nghiệp thân thiết của thân phụ mình ngày trước.

Hà Thu Thủy là em của anh Son, tuy không học lớp của Thầy nhưng Thủy vừa là học sinh Ngô Quyền khóa 8, vừa là giáo sinh Sư Phạm Saigon khóa 9 là hai trường mà Thầy đã dạy. Thủy đã liên lạc với anh Son và chị Phượng để cùng tham dự họp mặt ở Bến Tre.

blank

 

Biết được trường Ngô Quyền có họp mặt truyền thống hàng năm vào đầu tháng 7, dịp lễ Độc Lập Hoa Kỳ, Thầy Cô đã ghi danh tham dự. Thầy ước mong sẽ gặp Đại Gia đình Ngô Quyền, trong số đó có Thầy Hoài và các anh chị khóa 1&2 là những người có nhiều kỷ niệm thân thương với Thầy trong thời gian Thầy dạy ở Ngô Quyền.

Thầy rất vui khi biết tin tác phẩm Ngô Quyền Toàn Tập sẽ được phát hành trong dịp nầy. Đây là tác phẩm có giá trị và công phu nhất, bao gồm các sáng tác tiêu biểu của các thành viên trong Đại Gia đình Ngô Quyền và một bộ ảnh chân dung Thầy Cô và cựu học sinh Ngô Quyền từ khóa 1 đến khóa 19. Những bức ảnh chân dung và những bài viết sẽ gợi nhớ cho người xem những kỷ niệm êm đềm của Thầy Cô và bạn bè dưới mái trường thân yêu thuở nào. Thầy có xem qua bộ ảnh chân dung đã layout rất đẹp và công phu trên trang web Ngô Quyền và Thầy rất ngưỡng mộ Ban Biên Tập cùng toàn thể thành viên của Đại Gia đình Ngô Quyền đã góp sức thực hiện. Ngô Quyền Toàn Tập là món quà kỷ niệm vô giá mà Thầy sẽ mang về Canada.

Các cựu học sinh Ngô Quyền từ quốc nội cho đến hải ngoại đều kính trọng và quý mến Thầy Cô Ngô Quyền dù có được học ở lớp của Thầy Cô hay không. Đó là tinh thần “Tôn Sư Trọng Đạo” đã được giáo dục từ thuở nhỏ bởi học đường và gia đình. Lần họp mặt nào, quý Thầy Cô cũng được trân trọng mời lên ngồi trên hàng ghế danh dự trước khán đài để vinh danh và mừng thọ bằng những bó hoa tươi thắm, đong đầy tình tự Ngô Quyền. Đó là giây phút cảm động nhất trong buổi họp mặt mà mọi người đều xúc động.

blank

Thầy nói rằng cứ mỗi lần nói chuyện với học trò cũ thì Thầy mang một cảm xúc vui mừng khó tả. Nhất là khi có cơ hội gặp nhau để tay bắt mặt mừng. Những người học trò năm xưa nay đã là ông bà nội ngoại của một đàn cháu nhỏ, vẫn tỏ lòng thương mến và kính trọng Thầy. Vẫn với cách xưng hô như ngày xưa, gọi “Thầy” và xưng “em” làm Thầy cảm động vô vàn. Thầy có cảm tưởng như mình trẻ lại và đang trở về khung trời kỷ niệm của một thời dạy học. Tình nghĩa Thầy trò sao mà thân thiết quá!

Thầy dạy ở trường Sư Phạm Saigon từ năm 1966 đến 1983. Khóa nào của trường Sư Phạm Saigon cũng có giáo sinh xuất thân từ trường Ngô Quyền và trường Kiến Hòa. Do vậy, một số cựu học sinh Ngô Quyền và Kiến Hòa cũng là học trò của Thầy khi học ở trường Sư Phạm. Thầy rất tâm đắc về điều đó khi khám phá ra sự liên hệ giữa ba ngôi trường.

Năm nay, Thầy có những niềm vui nối tiếp nhau. Tháng 4 họp mặt trường Kiến Hòa, Sư Phạm Saigon và Ngô Quyền được tổ chức ở Bến Tre. Tháng 7 họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền kỳ 17 ở Nam Cali. Vì Thầy không tham dự được ngày họp mặt của Sư Phạm Saigon hải ngoại vào cuối tháng 7 nên Thầy sẽ có một buổi họp mặt thân mật với nhóm Gia đình Sư Phạm Saigon Nam Cali. Thầy cho rằng đây là niềm hạnh phúc của tuổi già mà Thầy may mắn có được nên vô cùng trân quý.

Kỷ niệm bao giờ cũng đẹp, nhất là những kỷ niệm đầu đời của nghề dạy học. Lúc đó Thầy còn rất trẻ và trò ở vào tuổi mới lớn. Thầy dạy học với lòng đầy nhiệt huyết và trò là những học sinh ở ngưỡng cửa trung học tràn đầy sức sống. Giờ đây, sau hơn 60 năm dâu bể, được gặp lại nhau hẳn là cơ duyên. Ôi, còn gì vui bằng?

Thầy Cô sống rất lạc quan, hạnh phúc nên ở tuổi trên dưới 80 mà Thầy Cô trông trẻ hơn tuổi rất nhiều. Đó là nhờ Thầy Cô siêng năng luyện tập dưỡng sinh mỗi buổi sáng. Đồng thời Thầy Cô cũng đi lễ Nhà Thờ mổi ngày để nâng cao đời sống tâm linh. Thầy Cô tri ân nước Canada đã mở rộng vòng tay đón gia đình của Thầy Cô nên mới có cuộc sống an bình trên 30 năm nay.



Sau khi nghỉ hưu, thỉnh thoảng Thầy Cô về Việt Nam thăm quê hương hoặc đi Pháp thăm gia đình và còn đi đến các thành phố ở Canada, Mỹ để thăm người thân và bạn bè. Có vài lần Thầy Cô cùng gia đình con gái đi nghỉ hè ở Hawaii để tắm biển và chiêm ngưỡng vẻ đẹp thiên nhiên vào lúc bình minh hay hoàng hôn trên đảo ngọc.

Thầy đang mong mỏi từng ngày để được hưởng niềm vui tương ngộ vào tháng 7 sắp tới. Đó là niềm hạnh phúc của một người Thầy đã giã từ bục giảng cùng bảng đen phấn trắng, và nay đang ở vào giai đoạn tuổi vàng của cuộc đời.

Kính chúc Thầy nhiều sức khỏe để nhận được những niềm vui tương phùng với những đồng nghiệp xưa và học trò cũ của ba ngôi trường gắn bó với đời dạy học của Thầy.

Hát Bình Phương

Seattle - Tháng 5/2018

(Viết theo lời kể của Thầy Trương Phan Nam Minh)

18 Tháng Chín 2014(Xem: 26236)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 2014(Xem: 24789)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 2014(Xem: 16863)
Tác giả của “Người Đi Trên Mây” và của “Bụi Và Rác” đã trở về với cát bụi trong sự thương yêu, luyến tiếc của các thân nhân, bạn hữu, bạn văn và các cựu học sinh từng một thời ngồi trong lớp học của “thầy Hoàng.”
13 Tháng Chín 2014(Xem: 30856)
Bốn mươi bốn năm đời sống hôn nhân, bao nhiêu lần em nuốt nước mắt vào lòng câm nín. Niềm riêng canh cánh bên lòng em không thể nói với ai.
13 Tháng Chín 2014(Xem: 24939)
Đường đời dù muôn ngàn lối rẽ – từng xô dạt “ ngũ long” trôi tận cuối đất cùng trời – thì vẫn còn có ngày, nhóm “ngũ long” chúng mình cùng lúc tìm về thăm bến sông xưa…
12 Tháng Chín 2014(Xem: 29391)
Không cần xem lịch hoặc đọc báo, cũng không cần bước ra ngoài sân hoặc lên “nét,” tôi vẫn biết mùa thu đang đến qua ánh mắt buồn hiu hắt của vợ.
11 Tháng Chín 2014(Xem: 38229)
Viết cho Nguyễn Xuân Hoàng - người bạn đã một thời cùng chung dưới mái trường của Platon, hiện đang ở bên bờ tử sinh.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 18675)
Tối hôm qua mưa ào ạt tới hai lần. Một lần vào lúc nửa đêm và một lần vào lúc gần sáng. Mưa bay qua cửa sổ tạt ướt chỗ nằm ta đánh thức cơn mê ngủ quá khứ, khơi dậy những hoài niệm tưởng đã chết.
10 Tháng Chín 2014(Xem: 16736)
Hai tay đặt lên trên mặt bàn, chị Thúc nhìn chăm vào tờ giấy. Tôi có cảm tưởng như chị không còn nghe thấy gì ngoài những dòng chữ trên tờ giấy đã viết sẵn kia đang ám ảnh đầu óc chị.
04 Tháng Chín 2014(Xem: 14486)
Hắn bỗng đổi cách ngồi, thả một chân xuống ghế, mặt chồm về phía tôi. Hơi thở hắn nồng nặc mùi thuốc lá nặng.
02 Tháng Chín 2014(Xem: 22544)
Để trân trọng những kết quả sau cùng hiện tại là một mái ấm gia đình bền vững, viên mãn. Anh chị Phương & Loan đã làm được điều đó để cuộc sống vợ chồng luôn tươi mát và nhiều màu sắc.
29 Tháng Tám 2014(Xem: 16903)
Nhưng mà tôi vui, vì tôi biết rằng từ nay tôi sẽ không còn phải đứng trên bục gỗ nói những điều hoàn toàn trái nghịch với những gì tôi đã từng nói trước đây cũng trên cái bục gỗ ấy.
28 Tháng Tám 2014(Xem: 20784)
Cho nên cái áo lính do vải, do hồ, do nhiều thứ của một thời chinh chiến cộng lại. Quyện với mồ hôi chồng tui cho tui có những hồi ức đẹp khó quên trong đời.
27 Tháng Tám 2014(Xem: 13522)
“Chị nên nhớ, cả gia đình chị là một ổ phản động. Chồng chị và hai con trai chị đều là sĩ quan ngụy, có nợ máu với nhân dân. Rể chị, chồng của cô Thùy đây là một viên chức ngụy quyền.
23 Tháng Tám 2014(Xem: 30270)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 33203)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 2014(Xem: 27769)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 16494)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 15099)
Tôi đưa tay chùi nước mắt. Không có trận mưa nào đang xối xuống đám tang của anh tôi. Chỉ là một chút nước trong ly làm sóng sánh đại dương. Chỉ là một hạt bụi hóa thân làm thành một kiếp nhân sinh tàn lụi.