Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi TuyếtMai - CỎ HOA MỌC DẠI HIÊN NHÀ

03 Tháng Hai 201812:04 SA(Xem: 15271)
Bùi TuyếtMai - CỎ HOA MỌC DẠI HIÊN NHÀ

 

C hoa mc di hiên nhà

codaimochiennha

Ngày tháng đang dần trôi về phía cuối năm, nghe như có một chút giật mình thảng thốt, thời gian kia chẳng bao giờ dừng bước!

Tỉnh lỵ Biên Hòa, có gì đó không thể gọi tên, không thể diển tả, chỉ biết rằng âm vang đó mang cho tôi cảm giác xôn xao, lại vừa mang cho tôi cảm giác bình yên dịu ngọt.

Ngày ấy, Biên Hòa tôi đường phố tuy nhỏ nhưng vẫn thấy thênh thang, buổi sáng tinh mơ vẫn ngắm được ánh mặt trời dần lên. Cô gái nhỏ trong giấc ngủ mơ màng, nghe vẳng xa tiếng gà gáy trưa xao xác, giọng rao hàng quen thuộc đều đặn ngân nga như võng đưa chở lời ru ngọt lịm ... và ôi, dặt dìu làn khói, làn khói trắng tỏa thơm hương bếp chiều, tiếng má ới gọi những đứa con má thôi chạy chơi, mau về nhà ăn cơm má nấu.

Nỗi nhớ quê nhà. Nỗi nhớ ngày thơ. Không phải là một thứ gì đó để đong đếm được nhiều hay ít, nổi niềm ấy đơn thuần và bình dị như cỏ hoa mọc dại bên hiên nhà.

Là thổn thức trong tim khi một tối nhìn trăng lên đơn lẽ, sao đi đâu mà để ánh trăng buồn hiu quạnh giữa bầu trời đêm mênh mông tối? Chỉ có vậy thôi, là nhớ trăng sao đầy trời đêm nao ở chốn quê nhà, nhớ từ ánh trăng ngày còn nhỏ dại ngước mắt tìm mãi, vì tin rằng ở trên đó có chú Cuội có chị Hằng, nhớ cho đến vầng trăng buông mình thả vệt sáng dịu dàng qua khung cửa tối, cho tuổi bâng khuâng vừa hé xuân thì lần đầu biết thao thức nhớ ai ...

 

*******

Cựa mình thức giấc, sáng nay không có gì để vội vã, tôi nán một chút trên giường nhìn ô cửa quen thuộc, và có chút đợi chờ những vạt nắng mỗi sớm vẫn cố vẫn chen mình vào những tàng lá xanh um, thả xuống những đốm nắng nhảy nhót trên chiếc bàn kê gần cửa sổ. 
Nắng đã không về sáng nay!
Như tôi, đã chưa một lần về Biên Hòa quê tôi ngày tết, kể từ khi tôi mở ngoặc đời mình!


Đã bao nhiêu lần tôi nói thầm mình nghe câu, "cuối năm rồi!" , tôi không biết lời ấy chứa nặng đầy bao nhiêu nỗi nhớ, chỉ nghe cảm giác như mình rơi hun hút vào một vùng trốt xoáy cuốn tôi trôi ngộp về với quê nhà. Tôi ngơ ngẫn nhớ mái nhà xưa, nhớ nắng sớm mai, nhớ chiều mưa ướt, nhớ gánh chè thơm, nhớ hàng phượng vỹ, nhớ chiếc lá bàng rơi xuống sân trường, tôi nhặt về ép khô nằm ngoan trong trang vỡ bên cạnh tên ai ... nhớ những con đường ngày xưa còn nhiều im vắng, có thể nghe được câu hát ru vọng lại, có thể từ một ai đó, cũng có thể từ chiếc radio hàng xóm bên nhà ... 


Nhớ nức nở không gian ấm áp của đêm 30 tết với mùi nhang trầm thơm dìu dặt, cả nhà tôi đủ đầy anh chị em rộn ràng đón đợi, đợi má đón giao thừa, đợi ba đi một vòng, quay về nhà xông đất đầu năm, đợi nôn nao mong cho đêm dài mau qua, để sáng mùng một được mặc lên tấm áo còn thơm lừng mùi vải mới, đợi thập thò cái ngoắt tay gọi ra để được vòng tay cúi đầu nhận bao lì xì đỏ thắm, mà nghe niềm vui vang rân trong lòng ...


Nhớ tiếng nhịp khua lóc cóc đều đặn của cổ xe ngựa quen thuộc đối diện xéo nhà tôi, nhịp khua chiều nay nghe như hân hoan hơn ngày thường với hoa trái chất ngập cổ xe. Tôi nhớ rất rõ, nhớ quá chừng nhưng lại không sao diễn tả được cái không gian rộn ràng nhưng lại âm trầm thầm lặng đến vô cùng của giờ khắc sau giao thừa ...

Tết, niềm vui, ước nguyện may mắn an lành ... hết thảy ẩn mình vào nhành lá xanh non, vào những búp hoa tơ chờ hé nở, mà má tôi và những người cùng nhau đi hái lộc ân cần nâng giữ mang về.


Nhớ ba ôm ngập tôi vào lòng trên võng đong đưa, nhớ tiếng chổi tre xào xạt trong dáng má khom mình quét lá mận lá khế rụng đầy trên sân, dọn chỗ cho má để những tràng trải đầy củ kiệu phơi nắng, nhớ đất ẩm dậy mùi sau cơn mưa lâm thâm chiều về nắng xế ... Tôi nhớ lan man đủ thứ chẳng theo thứ tự, chẳng có gì liên quan cùng nhau, và tôi cũng nhớ ra rằng, mình đã già rồi, khi nỗi nhớ nào cũng mang dáng dấp ngày xưa!


Chỉ một vạt nắng sớm mai thiếu vắng bất chợt, mà lại nhớ nắng mưa, lá rụng sân trường, nhớ cả tên ai bỗng dưng thơm lạ dưới chiếc lá ép khô thoảng hương trong trang vỡ học trò ... Như cơn gió rong chơi thổi tung triền nhớ, gió xô tôi liêu xiêu lại lan man nhớ tết ở quê nhà ... là sao vậy? 


Ai biết đâu, cứ vậy mà nhớ thôi. Nhớ vụng nhớ dại. Nhớ ngọt nhớ ngào. Nhớ ngơ nhớ ngẫn ...

Biên Hòa ơi Biên Hòa! Quê nhà ơi là quê nhà! 

 

*******


Đơn thuần và bình dị như cỏ hoa mọc dại ở bên hiên nhà, có chăm bẳm nuôi nấng gì đâu, cỏ hoa dại vẫn hồn nhiên mà sống ... 

 

*******


Những tờ lịch xé dần cho ngày tháng đi về cuối năm, tờ lịch mõng tanh nhưng chứa đựng biết bao nhiêu mùa thời gian trôi qua trên đấy, và còn chất chứa thêm biết bao nhiêu ký ức của mỗi một đời người, cho người ta nhớ lại, cho bạn, cho tôi cứ tha thiết tìm về. 


Ngày tháng lênh đênh, đời người phù du, nhưng những kỷ niệm trong đời đã được dệt nên, được khắc chìm khắc nỗi trong tâm hồn thì vẫn như những chú chim én véo von xây mùa mỗi độ xuân về. Để khoảng trời ký ức xưa phủ ngợp vàng sắc nắng mai, cho bầu trời kỷ niệm vẫn lừng lững xanh cao, cho chim én ngày xưa vỗ cánh mơ về, ngước cổ ngập ngời hót vói vọng ngày xưa ...


Nhắm mắt cố lắng nghe tiếng thời gian đi qua! 

Tôi nghe thấy thời gian đang đi qua rất nhanh, nhanh lắm, nỗi nhớ nỗi vui nỗi buồn tôi chạy theo không kịp, vì tôi đã lỡ nhớ rất nhiều, vì tôi đã lỡ để nỗi buồn tôi rất sâu ... bao nhiêu cảm xúc dồn chật trong những tháng ngày này, tôi rung cảm với tuổi thơ quê nhà, với những hình ảnh, kỷ niệm khó tả trong suốt bao nhiêu năm tháng đã đi qua đời tôi. 


Một ngày cuối tuần, một tuần cuối của tháng trong năm, cảm xúc ào ạt mênh mông, ngọn nến hoài niệm được thắp sáng lên, tôi yêu thương thủ thỉ chuyện trò ... 

Có ai như tôi trò chuyện với kỷ niệm của mình chưa?

Tôi chợt thấy thương mình trước một mùa đi!

 

*******

Sau khung cửa sổ tôi nhìn ra khoảng trời bé con, chiều cuối năm gió lướt thướt lạnh se lòng, tôi nhặt nhạnh từ chút ký ức trong không gian lắng đọng này, không dám phung phí dù cho chỉ là nhặt nhạnh lại những thứ đã tàn phai, ố lem cùng năm tháng. Bên ngoài không gian bàng bạc, lá rụng đầy sân, mùi hương nguyệt quế tắm đẫm hơi lạnh dậy thơm nồng nàn, như cảm xúc đang sống dậy trong tôi, những con đường, những hàng quán phố chợ xôn xao của quê nhà, buổi tối mùa hè tiếng dế kêu re re bay đầy dưới bóng đèn đường, tôi nghe cả đâu đây có tiếng chuông đổ ngân nga từ ngôi nhà thờ Khiết Tâm vọng đến ...


Tháng ngày cuối năm, nên mọi thứ dường như rất vội vàng hối hả. Tôi muốn khoan dung với cảm xúc của mình, tôi chỉ muốn được dìu cảm xúc mà đi. Nhưng có được đâu, thời gian trôi nhanh về cuối dốc, tôi hụt nhoài bước ngược dốc thời gian! 

Cảm giác trôi ngược với thời gian làm tôi hoang hoải tiếc nuối một điều gì đó vừa nhò bé trong đôi bàn tay miết chặt, vừa to lớn như cả bầu trời kia lồng lộng mênh mông suốt đời không ôm hết.


Tôi, trong một ngày không vội vã ngồi đây ngắm nhìn không gian mang màu sắc cuối năm, tôi buông thả nỗi nhớ đằm đằm trĩu nặng vào quê tôi, tỉnh lỵ Biên Hòa ... 

Có gì đó không thể gọi tên, có gì đó không thể diển tả, chỉ biết rằng âm vang ấy mang cho tôi cảm giác bình yên, rưng rưng dịu ngọt, cảm giác như một chiếc gối bông êm đềm cho tôi trở về úp mặt ...

"Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp / Quê nhà một góc nhớ mênh mông"

 

Bùi TuyếtMai

 

 

 

12 Tháng Tám 2023(Xem: 3318)
Tôi viết bài này như một lời chia tay, chưa biết ai là kẻ thắng cuộc, ai là kẻ thua cuộc. Hẹn kỳ World Cup bốn năm tới với nhiều hứa hẹn mới.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 4057)
Xin vĩnh biệt người thầy đáng kính của nhiều thế hệ và chúc thầy an bình thanh thản nơi cõi vĩnh hằng sau khi đã hoàn thành sứ mạng cao cả của một lương sư.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 3506)
Vậy đó, tự bao giờ mà chúng ta, những bạn bè quen biết từ lâu, bỗng dưng nghi ngờ cảnh giác lẫn nhau? “Hiện đại là hại điện” đấy thôi, mọi sự phát triển luôn kèm theo những bất cập, những sơ hở hiểm nguy,
11 Tháng Tám 2023(Xem: 3759)
Một nén hương lòng để tưởng nhớ đến Dì Sáu - một bà tiên giữa đời thường trong lòng tôi. Nguyện cầu cho Dì được an nghỉ đời đời trong tình yêu của Chúa, nơi Dì suốt đời nương tựa và dâng lên niềm tin tuyệt đối.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 4304)
Do có năng khiếu về âm nhạc, giỏi về nhạc lý, Ba tôi được tuyển chọn làm giáo sư âm nhạc của trường trung học Ngô Quyền từ những năm 1960…
05 Tháng Tám 2023(Xem: 3968)
Tôi gấp sách lại vì đã đọc đến chữ cuối… và tôi nhớ lại tôi trong cái đêm cuối thăm thẳm, thinh lặng, tôi lên sân thượng nhà tôi và bật khóc một mình.
29 Tháng Bảy 2023(Xem: 3191)
Những năm sau này, ván đã đóng thuyền, tôi vẫn theo chồng về quê Biên Hoà, nhìn dòng sông chảy, nhìn lục bình trôi, tôi nói với chàng “dòng sông này vẫn là dòng sông Định Mệnh,
28 Tháng Bảy 2023(Xem: 2987)
Chính nhờ những người dám đứng ra gánh vác ngà voi như vậy, mà những người như chúng ta mới có cơ hội được đến gặp lại những người thân quen,
20 Tháng Bảy 2023(Xem: 5636)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 8792)
chuyến đi Mũi Đôi - Cực Đông lần này rất ý nghĩa với tôi. Rằng thế giới này dù đảo điên hỗn loạn đến đâu, vẫn còn nhiều lắm những người trẻ tuổi có tri thức có ý thức, cư xử tử tế ...
02 Tháng Bảy 2023(Xem: 3031)
Ta về họp mặt trường Ngô Quyền Để nghe vừa nhớ lại vừa thương Website gửi đến người muôn ngã Nhớ lại một thời ta vấn vương
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 9346)
Suy cho cùng “trong nguy rồi cũng có cơ…” mà, ông bà xưa đã dạy vậy rồi. Chuyến đi Mỹ vừa qua của tôi có 16 ngày, thì vợ chồng bạn Trần Thanh Châu đã “cưu mang” tôi hết 9 ngày.
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 5772)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
18 Tháng Sáu 2023(Xem: 3040)
Ngày mai là ngày Father's Day, tôi nhớ ba tui quá nên viết bài này. Đứa con gái ông yêu thương đã là một bà già, nhưng có lẽ dưới mắt ông tui mãi mãi là con gái nhỏ ông yêu thương chiều chuộng.
17 Tháng Sáu 2023(Xem: 3452)
Việc gắn bó gần gũi với chợ LB ngay từ hồi niên thiếu đã cho tôi một miền ký ức ngọt ngào khó quên dù đã nhiều năm sống xa quê hương.
15 Tháng Sáu 2023(Xem: 3522)
Bây giờ dù đã bước đến buổi hoàng hôn của cuộc đời ta vẫn ước ao có phép mầu nào đưa ta đi ngược thời gian trở về tuổi học trò mơ mộng
11 Tháng Sáu 2023(Xem: 3412)
Cho đến bây giờ, tôi cũng không biết làm sao Ông có đủ thì giờ và sức khỏe để hoàn thiện tất cả mọi chuyện, mọi vai trò từ trong gia đình ra đến xã hội.
11 Tháng Sáu 2023(Xem: 3491)
“Người con gái phi thường” đó là cô Nguyễn Thị Oanh, một người con gái 27 tuổi, cao 1 thước 50, nặng 45 kí. Tuy trước đó cô đã 8 lần đoạt huy chương trong nhiều lần tranh giải SEA Games
10 Tháng Sáu 2023(Xem: 4282)
Năm nay ban Tân Chấp Hành Ngô Quyền đứng ra đảm nhiệm tổ chức. Kính mong được sự hổ trợ tích cực của Thầy Cô và tập thể Cựu học sinh NQ chúng ta,
09 Tháng Sáu 2023(Xem: 3583)
Cuộc nội chiến Hoa Kỳ cho chúng ta một bài học: đó là bài học của người lính dũng cảm cả hai phe trong chiến tranh và người chiến thắng quân tử của thời hậu chiến.