Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Quảng thị Hoa - MÁ BẤT DIỆT

08 Tháng Chín 20178:37 CH(Xem: 19629)
Quảng thị Hoa - MÁ BẤT DIỆT
Ma bat diet Quang Thi Hoa

                                                                           

 

"Con so về nhà mạ, con rạ về nhà chồng".

Với tôi, con so hay con rạ ... cũng không còn má để về. Bởi vì má tôi mất lúc tôi có mang con đầu lòng được gần 8 tháng.

Những năm đầu xa nhà, việc thư từ qua lại rất khó khăn.  Mỗi lần nhận thư phải mất đến hơn 3 tháng. Cho nên được nói điện thoại với má và nhìn nhau qua màn ảnh như bây giờ là điều không tưởng.

Khi tôi gửi thư về Việt Nam báo tin cho má tôi hay tôi sắp được làm mẹ , má tôi mừng rỡ gửi thư sang dặn dò đủ thứ... Thật ra đây không phải là đứa cháu ngoại đầu tiên má tôi có. Má đã có một đàn cháu ở bên nhà. Nhưng đây là đứa cháu ngoại đầu lòng của đứa con gái út mà má rất mực yêu thương.

Tôi là đứa con gái út diễm phúc nhất nhà là được cận kề bên má. Ngủ chung với má cho đến ngày bỏ nước ra đi. Năm đó tôi 18 tuổi, lần đầu tiên xa má, xa gia đình và đi đến một nơi xa lạ hoàn toàn. Nước mắt tôi chảy tràn ra ngoài, khi nước mắt má tôi nuốt xuống. Cố nén nỗi buồn mà nở nụ cười tươi.

 

Trong thư tôi nhận được. Má dặn dò tôi phải ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi nếu có thể. Nhưng phải đi đứng, hoạt động thường xuyên để khi sanh đẻ được dễ dàng, mau mắn.  Má đã đem kinh nghiệm bản thân về vấn đề sinh nở mà truyền lại cho con gái. 

Má tôi người phụ nữ kiên cường 10 lần vượt cạn. Má đi biển một mình nhưng lần nào cũng sinh con mau mắn thiếu điều đẻ rớt. Không phải anh em chúng tôi là con mồ côi mà vì xã hội ngày xưa không cho phép chồng vào với vợ... trong lúc lâm bồn. Và vì nội đã gởi má tôi về với ngoại ở những tháng cuối cùng trước khi ở cử.

 

Má viết trong thư là lo cho tôi quá. Ba chị gái của tôi, chị nào có con so là được má mang về nuôi. Má chăm sóc cho cả mẹ lẫn con ít nhất là một tháng. Nhưng Út của má chẳng được cái may mắn đó. Một mình nơi xứ người khi sinh nở làm má không yên tâm.

 

Má tôi mất trước khi tôi được nhận lãnh thiên chức làm mẹ. Tôi không còn có dịp viết thư để khoe khoang về đứa con sắp chào đời. Con tôi cũng không được ngoại nhìn mặt, ôm vào lòng hay ve vuốt thương yêu.

Tôi đã khóc thật nhiều trong cơn đau banh da xẻ thịt.  Tôi tủi thân và nhớ má. Tôi cảm thấy cô đơn cùng cực, mặc dù bên cạnh tôi luôn có hai bàn tay thương yêu của người bạn đời vuốt ve, an ủi. Tôi có đôi vai ấm áp của người chồng để tôi ngã vào nương dựa, mà tôi còn cảm thấy cô đơn như thế. Còn má tôi, 10 lần đi biển mồ côi một mình má phải cảm thấy cô đơn hơn tôi gấp 10 lần hơn. Vậy mà tôi chưa nghe má một lần than thở.

 

Những ngày xa nhà, thư từ qua lại, má chẳng bao giờ viết những lời thương nhớ các con đang ở xa. Má cũng không than van nhớ nhung đau khổ. Lời của má nhắn gởi là má rất khỏe, các con yên tâm học hành và lo làm việc. Lo cho vợ con và chồng con của các con.

Má dặn trong thư vợ chồng phải yêu thương săn sóc cho nhau. Phải lo cho các cháu nên người hữu dụng. Phần má, má chỉ vui sống hạnh phúc và an lạc khi biết được các con, cháu sống đời bình yên là má mãn nguyện lắm rồi.  Má luôn viết trong thư là má khỏe, các con cứ yên tâm ... Vậy mà con đâu biết rằng khi ấy má đang đau nặng.

 

Lá thư cuối cùng của má làm tôi đau thắt cả ruột gan. Tôi vẫn giữ mãi đến bây giờ và coi như báo vật. Bức thư là những tâm sự cuối cùng của người má vĩ đại của tôi. Trong thư má viết :

-"Bây giờ con sắp được làm mẹ và được hạnh phúc bên chồng con. Má mới thú thật là má rất nhớ thương con. Từ lâu má không dám nói với con điều này. Má sợ con vì thương nhớ má mà không làm tròn bổn phận làm vợ. Sợ gia đình con kém vui.

Má đã có nhiều đêm thức giấc không ngủ lại được vì nhớ con. Có đêm má nằm ngủ, mơ màng tưởng như con còn nằm bên má. Má choàng tay qua ôm, thì ra má ôm cái gối ôm rồi má thức suốt đêm không ngủ được. Ngày xưa các chị của con được má lo lắng lúc sinh nở, giờ con xa má quá, lẻ loi một mình. Má chỉ có thể thấy con trong giấc ngủ mà thôi."

 

Má ơi! Không phải đến bây giờ khi sinh con, đau banh da xẻ thịt con mới nghĩ về má.  Mà trong con lúc nào cũng thương yêu và tôn kính má.  Con sẽ nhớ lời má dặn, dạy dỗ nuôi nấng con mình nên người hữu dụng và sống biết yêu thương, nhân ái.

 

Má đã dạy chúng con từ tấm bé gương hy sinh của một người mẹ. Một người mẹ có đến 10 đứa con thật là vất vả, gian lao biết chừng nào. Thế nhưng, 10 anh em chúng con chưa có ai được phước lớn trong đời là kề cận săn sóc, dâng chén cơm ngon, ly nước ấm cho má.  Chúng con nợ má quá nhiều... và má cũng không cho chúng con cơ hội được đền trả. Má đã bỏ chúng con  ra đi mãi mãi ... sau khi tất cả 10 đứa con của má đã đủ lông, đủ cánh để bay xa.

 

Má ơi! Dù không được gặp lại má trong đời sống hiện tại này, con vẫn luôn cầu nguyện ơn trên cho má được nhiều phước báo trong cõi vô cùng.

 

Con vẫn luôn có những giấc mơ thật đẹp về má. Con ước nguyện được trở về bên cạnh má ở những ngày cuối đời. Nơi đó có căn nhà bên cạnh bờ sông. Kỷ niệm những ngày  cuối tuần được má nấu cho những món ăn ngon. Và má nhìn các con ăn mà mỉm cười sung sướng.  Ngôi nhà xưa đó có cây phương vĩ đỏ rực trời vào những ngày hè. Ngày xưa má rất thích hoa phượng... Con sẽ về bên cạnh má và sẽ có cây phương vĩ, nơi  hai mẹ con mình sẽ gặp lại. Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau. Con sẽ được ở bên cạnh má đời đời.

Má! Người Mẹ bất diệt của con.

 

Quảng thị Hoa

 

06 Tháng Bảy 2013(Xem: 44431)
Môt ngày vui đã chấm dứt, nhưng cái tình Ngô Quyền vẫn sống mãi trong lòng mọi người. Cám ơn thầy cô không ngại tuổi già, đường xa đã về đây họp mặt.
06 Tháng Bảy 2013(Xem: 52120)
Cô trong tâm tưởng của em lúc nào cũng là một vị thầy đáng kính, và tình cảm cô dành cho em qúa ấm cúng, bao la, tình cảm của một người chị cả luôn luôn che chở các em.
06 Tháng Bảy 2013(Xem: 69532)
Bảy năm gắn bó ở trung học Ngô Quyền đã cho tao nhiều kỷ niệm, nếu viết thành sách cũng mấy trăm trang. Viết thơ cũng mấy chục bài.
02 Tháng Bảy 2013(Xem: 53982)
Những cô giáo trường Nữ Tiểu học ngày xưa đã từng là niềm hãnh diện tự hào của người xứ Bưởi Biên Hòa .
29 Tháng Sáu 2013(Xem: 51542)
Hãy cho nhau nụ cười và vòng tay ấm thân thương. Ngô Quyền mãi là ngôi trường yêu dấu của những người con xứ Bưởi. Mong gặp lại các bạn trong ngày hội Ngô Quyền.
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 70159)
Dịu dàng với học trò, tế nhị với đồng nghiệp, là dấu ấn đẹp trong lòng tôi đối với cô Phan Thị Lệ Hoa.
28 Tháng Sáu 2013(Xem: 64402)
Hoàng Duy Liệu mở trang Đại Hội Ngô Quyền 2013 và bà con ta nhào vô vui hết biết. Phải công nhận mỗi người con Ngô Quyền đều tha thiết về ngôi trường kỷ niệm nên ai cũng nôn nao.
21 Tháng Sáu 2013(Xem: 59535)
Đành vậy! Thôi cũng một lời cám ơn. Cám ơn người em với kỷ niệm tình rất đẹp, dù chỉ là bờ lưng quay vội và không là trăm năm…
19 Tháng Sáu 2013(Xem: 62919)
Đã đến lúc bạn bè chung lớp cần tìm gặp và cùng đến với nhau để ôn lại những kỷ niệm. Những tiếng tao mầy như đã thân quen tự thuở nào, như lời mời gọi chúng tôi cùng bạn bè
18 Tháng Sáu 2013(Xem: 119331)
Quỹ thời gian của thầy cô tôi càng ít, càng nung nấu trong tôi về một buổi họp mặt, chỉ dành riêng cho thầy cô giáo cũ và anh chị em bè bạn chs. Ngô Quyền Biên Hòa.
18 Tháng Sáu 2013(Xem: 82380)
Hãy cho người cha, người mẹ tội nghiệp một bờ vai, một nắm tay ấm êm hạnh phúc. Như ngày xưa. Vâng! như ngày xưa khi các con còn bé xíu nằm êm ấm, hạnh phúc trong vòng tay thương yêu bất tận của hai đấng sinh thành.
15 Tháng Sáu 2013(Xem: 54205)
trong thơ văn cũng như ngoài đời thường, tình phụ tử thường không được nhắc nhiều bằng tình mẫu tử. Thế nên một bài thơ hay truyện ngắn nói về tình cha con phải kể là… “hiếm quý.”
15 Tháng Sáu 2013(Xem: 50559)
Chúng ta tan biến vào nhau trong tình yêu cuối đời muộn màng mà thơm lừng thi vị, như hai ly rượu ngon mình đưa lên môi nhau sóng sánh ái ân, nồng đượm hương vị tình yêu...
12 Tháng Sáu 2013(Xem: 75643)
Chẳng biết làm sao hơn, chỉ có thể tiếp tục ước mong, nếu năm nay ta không về được thì hãy hẹn với nhau "về hội ngộ năm sau"… Có dịp về với nhau vì thời gian không còn nữa..
11 Tháng Sáu 2013(Xem: 57949)
Tôi quay qua hỏi: "Nhớ Thầy Thể hả?". Cả hai gật đầu. Ai cũng nhớ Thầy hết trơn, hết trọi vậy đó! Thầy ơi!
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 53973)
Xin được một lời cám ơn gia đình anh chị Lê văn Tới, cám ơn toàn thể anh chị em đồng môn và bạn bè Bắc Cali với những tình cảm đẹp.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 53005)
tham dự Ngô Quyền để có được những giây phút cảm động nhìn lại Thầy Cô cũ, bắt lấy từng bàn tay ôm từng kỷ niệm. Không thể? Và có thể... Biết đâu “ Ngô Quyền Vang Tiếng Gọi”
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 72208)
Tạm biệt sân chơi Một Thuở,.... Chính từ lời mời nồng nhiệt của em, mà thầy trò trường Ngô năm cũ đã có một đêm tri ngộ tri ân đầy ý nghĩa.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 47056)
Ai đó thơ thẩn thả hồn theo thơ: Bolsa nhớ nắng sân trường Vuốt xuôi tóc cấy mà thương người về.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 51085)
Thế giới đó có hiện hữu hay không cũng tùy niềm tin của mỗi người. Nếu tin thì bạn sẽ nhận được những tín hiệu siêu nhiên cho riêng bạn,