Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

10 Tháng Hai 20177:33 CH(Xem: 20139)
Diệp Hoàng Mai - MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

MỘT ĐÓA PHÙ DUNG

Dung_4

Hai đứa tôi trái ngược đủ mọi thứ từ hồi cha sanh mẹ đẻ: Tôi con nhà lính, Dung tính nhà quan. Dung quí tộc bẩm sinh, tôi bình dân cố tật. Dung sành điệu tất tần tật, tôi thì quê vẫn hoàn quê… Nhưng thiệt ngộ nghen, khi những quan điểm những nghĩ suy của Dung và tôi lại khá tương đồng, từ khi hai đứa còn học chung lớp Vàng Anh chung trường trung học Ngô Quyển – Biên Hòa. Thông minh, khéo léo nhưng vô cùng đáo để… Phương Dung có đủ những nét duyên riêng lôi cuốn đứa hậu đậu như tôi.
Dung_1

Vốn dĩ mang danh kiêu kỳ kênh kiệu – ấy vậy mà những lúc chỉ hai đứa với nhau – Dung lại cư xử với tôi hết sức tinh tế nhẹ nhàng. Phù Dung là loài hoa bạn tôi chọn làm biệt danh từ năm đệ Tứ. Dung cho tôi biết, vòng đời của hoa không dài nhưng hoa lúc nào cũng … đẹp: Hoa trắng tinh khôi nở vào ban sáng, chuyển sắc hồng tươi e ấp buổi trưa, đến buổi hoàng hôn hoa màu đỏ tươi rực rỡ… Dung không nghĩ phù dung sớm nở tối tàn – Chu kỳ của hoa chỉ chừng ấy thôi theo qui luật sống – nhưng  trong một ngày, mà hoa chuyển biến lạ kỳ đủ để làm đẹp cho đời…

-         Vòng đời phù dung thật đáng sống, đúng không Mai?..

Vốn sống của tôi dường như bị… chậm phát triển hơn Dung, dù tôi chào đời sau Dung chỉ vài tháng tuổi. Nhưng nhờ vậy, mà tôi được Dung kể cho nghe khá nhiều chuyện vui và thú vị. Thích nhất là những rung động đầu đời dễ thương của bạn, chuyện những “viên cuội nhỏ”  mãi mê lăn theo cô bạn học xinh xắn của tôi…         

                            Vầng trăng từ độ lên ngôi,
                            Năm năm bến cũ “Mai” ngồi quay tơ, “Dung” ngồi ngâm thơ...
                            Quay đều, quay đều, quay đều...


Dung_2
Chàng thơ & Nàng quay tơ là hai vai diễn năm lớp Chín 2 của Dung và tôi trong hoạt cảnh Vần thơ sầu rụng, do giáo sư hướng dẫn Nguyễn Thế Văn đạo diễn.  Lên lớp Mười B4, hai đứa tiếp tục tung tẩy trong hoạt cảnh Dừng bước giang hồ – Tôi vẫn tiếp tục là “Nàng” của Phương Dung – với những bước luân vũ ngây ngô trong ngày ra mắt Ban đại diện học sinh NQ niên khóa 1972 – 1973; Và còn nhiều lắm những kỷ niệm vui của đôi bạn thân xưa 48 năm về trước…

Mùa hè năm 2016 vợ chồng Phương Dung từ nước Mỹ trở về, email liên lạc lần hồi hai đứa gặp lại nhau ở phố Biên xưa. Gần nửa thế kỷ thời gian chồng chất đời người, ấy vậy mà cô bạn Phương Dung ngày nào của tôi vẫn vậy: Điệu đàng, tinh tế và đẹp rạng ngời... Như những ngày xưa hai đứa nhiều phen rù rì đủ chuyện – vào những lúc “mẹ vắng nhà” Dung ở quân bưu cục Thành Kèn – rồi những câu chuyện dài nhiều tập tiếp theo, hai đứa hay chọn không gian lãng mạn café Sài Gòn để chuyện tâm tình. Lần gặp gỡ này cũng vậy, Dung cười tươi khoe với tôi hình con gái và cháu ngoại ở miền viễn Tây nước Mỹ – Hồn nhiên duyên dáng chuyện trò, Dung không một lời nhắc đến căn bệnh K phổi Dung điều trị suốt hai năm qua – Vẫn thói quen sành điệu và chu đáo, Dung trao tặng tôi hộp quà to đùng rất đẹp với chiếc nơ màu xinh xắn làm duyên:

-          Dung biết chắc Mai không điệu bằng Dung đâu, nhưng Dung vẫn thích chọn cho Mai món quà này, để nhắc Mai chịu khó làm đẹp…

Ôi trời đất ơi! Nguyên bộ mỹ phẩm Shiseido – mà tôi đoán rất đắt tiền – Dung cất công chọn mua bên Mỹ khuân về tặng tôi. Đã vậy Dung còn ân cần căn dặn:

-         Mai phải sử dụng liền nghen, mỹ phẩm hết date là vứt đi đấy!..

Dung còn “tuyển” cho tôi một bộ suit màu tím hoa cà tuyệt đẹp:

-         Mai diện vào cho “nữ tính” chút xíu nghen, Dung thích vậy!..

Tôi mê quà tặng của Dung lắm, nhưng dường như cả hai đứa cùng mê nhắc chuyện ngày xưa hơn. Ngại ông xã của Dung buồn lòng không chỗ chen chân, tôi đánh tiếng trước:

-         Anh Hùng đừng phiền nha, chỉ hai năm nữa thôi tình bạn của hai đứa em đã tròn 50 tuổi …


Là dân cựu học sinh trường Hồ Ngọc Cẩn – Sài Gòn xưa, anh Hùng dễ dàng thông cảm. Hai đứa tôi tha hồ tán gẫu, mãi mê chuyện trò đến mức quên ăn, quên ghi lại số phone mới của nhau, và “lỗi lầm lớn nhất” là hai đứa quên cả chụp tấm hình chung… Ngay sau đó – dù đang cùng gia đình du lịch xứ sở kim chi – Phương Dung vẫn text vội cho tôi hàng chữ:

-         Vui lắm Mai ơi, ít bữa gặp lại tụi mình chụp hình chung chứ?..


Sẽ không còn lần gặp nào nữa cho đôi bạn thân xưa – khi dòng tin nhắn vội sáng nay của Lê Thị Ánh Mai từ nước Mỹ, bất ngờ báo tin tôi biết – bạn học cũ Nguyễn Thị Phương Dung của chúng tôi đã lặng lẽ lìa trần…


Bảy năm chung trường, sáu năm chung lớp và gần hết đời người làm bạn tri âm, ấy vậy mà tôi tìm mãi tìm hoài chỉ duy nhất một tấm hình chung hai đứa. Gần ba mươi phút trên phone sau đó, tôi trút nỗi buồn này với người bạn tri kỷ xưa thiệt xưa của Nguyễn Thị Phương Dung ở tận miền Tây.                                


Cùng tuổi Đinh Dậu, nhưng “gà quí tộc” Phương Dung rất giỏi giang – và chính chắn hơn hẳn “gà rừng” Hoàng Mai đã quen bươn chải. Nhưng gì thì gì, Dung luôn biết cách ứng xử tôn trọng bạn mình – Tôi quí mến Dung bởi sự tinh tế trước sau như một ấy – Còn Dung bảo rằng rất quí mến tôi, vì lý do gì thì chưa lần nào Dung giải thích…

Dung_3


   Phù Dung một giấc ngủ say,
         Muôn trùng kỷ niệm còn lay bên đời . . .


           Hình ảnh cuối cùng của Phương Dung đọng lại trong tôi, là bạn tôi vẫn xinh tươi – duyên dáng – đẹp rạng ngời …

 

Tháng 02/2017

Diệp Hoàng Mai

13 Tháng Bảy 2010(Xem: 97585)
Một tuần đã đi qua, nhưng dư âm ngày cũ, của Ngày Họp Mặt Ngô Quyền, của càri dê ở nhà Hóa vẫn còn đâu đây.
13 Tháng Bảy 2010(Xem: 96519)
Bài viết nầy của tôi như là một lời tạ lỗi gửi đến những người bạn đã quen thân từ bao năm nay cũng như những người bạn mới quen. Tạ lỗi vì tôi đã hứa với các bạn mà không thực hiện được lời hứa, tạ lỗi vì đã bỏ mất cơ hội để nói lời “chia tay”, “tạm biệt”, “good bye my friends” hay “Au revoir mon ami”.
12 Tháng Bảy 2010(Xem: 95718)
Gặp lại Võ Hải Vương, Đặng Văn Toản, Đỗ Cao Thông, Hóa và nhiều bạn cũ của lớp 1968, lòng tôi đầy những xúc cảm nghẹn ngào. Những hình ảnh của trường Ngô Quyền năm xưa bỗng đâu lại hiện về. Những kỷ niệm của ngày tháng cũ tưởng đã yên nghĩ trong một quá khứ xa xôi nào của tiềm thức.
29 Tháng Sáu 2010(Xem: 89401)
Vào hạ tuần tháng 5/2010, từ Cali em đã gửi email báo trước cho tôi biết tin em sẽ về thăm quê nhà ở Nha Trang khoảng hai tuần lễ kể từ ngày 23/05/2010, nhưng trong email em đã kín đáo không cho tôi biết là thân phụ em vừa mất và mục đích chuyến về Việt Nam lần này của em là để lo tang Cha.
18 Tháng Sáu 2010(Xem: 92318)
Một trong hai tai nạn lớn nhất đời người vừa xảy ra với chúng tôi khi Ba vĩnh viễn bỏ cuộc đời, bỏ Mẹ và chúng tôi, Những năm gần đây, nhiều người bạn cùng thời với Ba, những người sinh vào cuối thập niên 20s đến cuối thập niên 30s của thế kỷ hai mươi lần lượt bước sang thế giới vĩnh hằng, chúng tôi đã chuẩn bị tinh thần cho ngày Ba về với ông bà, nhưng lòng vẫn đau như cắt.
12 Tháng Sáu 2010(Xem: 152705)
Cùng với Mẹ, Cha là người có công sinh thành nuôi nấng và dạy dỗ các con dù trải qua nhiều khó nhọc. Nhưng khác với Mẹ, Cha là đàn ông nên tính trầm lặng, ít biểu lộ tình cảm hay gần gủi con cái, nói chung, nên con cái thường ít cảm nhận lòng thương yêu từ Cha như cảm nhận tình thương từ trái tim người Mẹ. Xin bấm vào các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
11 Tháng Sáu 2010(Xem: 91865)
chợt nhớ ba tôi đã qua đời hơn 23 năm qua, tôi chỉ là một đứa con bất hiếu để quảng đời còn lại của tôi bao ân hận và tiếc nuối vì chưa một lần nói với ba rằng “con thương ba lắm ” trong việc làm hay trong tâm tưởng…
05 Tháng Sáu 2010(Xem: 101278)
Tôi là học sinh trung học Ngô Quyền, BH từ NK 1970-71 đến nay, 2010, cũng 40 năm rồi, nếu có chi tiết nào sai sót về ngày tháng, họ tên xin các anh, chị khóa trước và các bạn cùng khóa 1970 -77 giúp sửa lại cho chính xác.
07 Tháng Năm 2010(Xem: 140288)
Mẹ là đề tài xưa cũ nhưng không bao giờ lỗi thời trong Thơ Văn; nhờ thế mà hôm nay, nhân Ngày Lễ Mẹ 9/5/2010, chúng ta có dịp giới thiệu trên Trang Web Nhà những bài viết ngắn qua lời văn chân thật, những vần thơ giản dị mà tràn ngập hình ảnh, hồi ức, kỷ niệm thân thương về Mẹ . Xin bấm các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
07 Tháng Năm 2010(Xem: 91451)
Ngày nay, má tựa như ngọn đèn dầu trước gió, nếu một mai ngọn đèn tắt đi, e rằng cuộc đời còn lại của tôi sẽ mang nhiều ân hận và tiếc nuối. Ân hận vì không có những giây phút kề cận bên má lúc tuổi già, tiếc nuối vì không còn được một lần ăn lại món thịt nọng kho, cá trê chiên dầm nước mắm mỡ hành và nghe giọng nói của má với “ Hương vị ngọt ngào”.
06 Tháng Năm 2010(Xem: 80514)
Chúng ta hãy cài một hoa hồng cho những ai còn Mẹ! và một đóa bạch hồng cho những ai mất mẹ. Dù Mẹ còn hay mất, chúng ta cũng phải nên nhớ cho rằng, tất cả ai sống trên đời nầy, thân thể nầy cũng chỉ là một phần tách rời từ thân thể Mẹ mà ra.
25 Tháng Tư 2010(Xem: 93953)
Đầu thập niên tám mươi, trước những bế tắc không lối thoát, Mẹ thu xếp gởi anh chị em chúng tôi, từng đứa, vượt đại dương để đến một vùng đất tự do, ở đó không có khủng bố tinh thần, ở đó không có trại cải tạo giam giữ những người hoàn toàn lương thiện, và ở đó chúng tôi sẽ được học hành thành người.
11 Tháng Tư 2010(Xem: 73003)
Bài viết như một nén nhang tưởng niệm người đã khuất. Ở môt nơi bình an nào đó, tôi tin rằng anh đang mĩm cười. Không phải nụ cười khinh bạc, ngạo mạn mà là nụ cười hồn nhiên, vô tư của tuổi học trò...
06 Tháng Tư 2010(Xem: 84107)
Ngày đầu bước vào ngưỡng cửa Trung học của tôi không được đẹp và dễ thương như các nhà văn đã miêu tả. Tuy nhiên nó vẫn cho tôi nhiều kỷ niệm khó quên.
31 Tháng Ba 2010(Xem: 94549)
Đêm qua thức giấc một mình, nhìn trăng sáng tôi chợt nhớ đến ánh trăng ở VN, nhất là trăng miền biển, trông rất hiền hòa và trong sáng, nơi tôi đã sống 2 năm với nghề “gõ đầu trẻ” sau năm 1975, khi tôi vừa tốt nghiệp trường Sư phạm Sài Gòn, thời gian này đã để lại trong tôi một dấu ấn khó quên.
30 Tháng Ba 2010(Xem: 84627)
Thế rồi hoàn cảnh đẩy đưa, vận người đưa đẩy, tôi xa luôn quê nhà, xa luôn cái bàn học con con cạnh cửa sổ đêm đêm được dỗ dành bởi một loài hoa quen thuộc, không vương giả, không quê muà, chỉ đủ làm xao xuyến lòng tôi khi nhớ đến.
02 Tháng Ba 2010(Xem: 65345)
Cái kinh nghiệm khổ đau của kiếp người có phải là một ấn chứng để tâm hồn vượt lên trên bão dông, để ngôn ngữ yêu nhau vẫn còn dù đã nhiều nghịch cảnh. Và, theo tôi, Nguyễn Tất Nhiên là một thi sĩ thực sự mang đời sống mình làm ví dụ cho một trường hợp của khoan dung và từ ái?
18 Tháng Hai 2010(Xem: 87651)
Xuân Con Cọp lại sắp đến rồi. Mà ở cái nơi "phong trần luân lạc" nầy, Tết nhất cũng chả có gì vui. Thôi thì xin mời bạn cùng tôi nhâm nhi dăm ba câu thơ cũ, để gọi là tạm "mua vui" trong khoảnh khắc chờ đợi đón giao thừa nơi xứ lạ.
16 Tháng Hai 2010(Xem: 80027)
Trước hết, bước qua năm mới, Thủy xin kính chúc mọi người được một năm an khang, hạnh phúc và thịnh vượng. Nhân đây, với tư cách là mẹ của hai đứa con của anh Nguyễn Tất Nhiên, Thủy xin trân trọng gửi đến quý Thầy, quý Bạn lời tri ơn chân thành sâu đậm nhất.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89867)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!