Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

10 Tháng Hai 201711:25 SA(Xem: 15807)
Huỳnh Văn Huê - GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

Truyện năm con gà:

GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

Huỳnh Văn Huê.

 

con gà


  (Chữ kê có ít ra hai nghĩa, vừa là một loại ngũ cốc vừa là... con gà. Tác giả muốn dùng cả hai nghĩa trong tựa bài này...)

 

    Dân ở cái xóm chài ven biển này ghét cay ghét đắng con gà nòi lông điều (đỏ) của tay tư Nhị lắm! Ở nơi khác nào đó có lẽ họ đã tìm cách... thịt nó rồi! Nhưng được cái người dân nơi đây xưa nay vốn hiền lành chất phác, nhờ vậy mà nó còn tồn tại để trở nên ngày càng... đáng ghét!

 

    Còn lão Tư ngày càng dương dương tự đắc vào con gà này. Nào là đây là gà... vua, lão có phần có phước lắm mới gặp và đem về từ vùng cao phía Bắc. Nào là con gà này như ở trên mây, còn các con gà khác chỉ là thứ hạ cấp, rác rưởi... . Mà cũng phải công nhận con gà lão to lớn hơn gà trong vùng. Thoạt đầu khi cáp độ phải cân trọng lượng hai con gà, lúc nào gà của lão cũng nặng hơn gà người khác gần một ký! Người ta không chịu thì lão ranh ma nói nếu vậy về nuôi cho nặng bằng gà vua của lão đi rồi hãy đá độ! Kết quả con gà kia thua thảm hại, vào sân quần chưa tàn nửa cây nhang đã hả họng thở và... bỏ chạy !!!.... . Gà đá chớ đâu phải gà thịt, mập béo thì làm sao đá độ !!??... .

 

    Nhưng có một điều người dân chất phát ở đây không hề biết! Trước mỗi trận đấu lão Tư đều làm lễ... cúng Tổ (?) trong chái bếp bên hông nhà. Dù lão không cho ai đến gần, nhưng có người lén rình coi kể lại là lão ấy cúng tổ mà nhang không thắp. Nhang được lão bẻ vụn bỏ vào một chén sành rồi đốt lên để xông cho con gà. Đặc biệt, sau khi dáo dác nhìn chung quanh lão còn bỏ thêm mấy thứ lá khô bí mật... . Vậy là đã rõ! Lão Tư đã lén... "doping" con gà của lão nhưng không ai biết!

 

    Vì vậy về sau có người phản đối, nói rằng phải chăm sóc gà ngoài sân. Một lần nữa, vẫn với cái luận điệu thách thức một cách láo cá, lão vênh váo nói rằng gà lão vẫn chăm sóc ngoài sân, còn ở trong nhà là lão... "cúng Tổ". Ai có muốn cúng Tổ như lão thì... xin mời cứ cúng Tổ trước ở nhà đi... .

 

    Người dân trong vùng, đặc biệt là lớp trai tráng không lý gì mà đi thù ghét một... con gà!? Nhưng dần dần con gà làm như giống tính nết của chủ (!). Nó sinh ra hung dữ và kiêu căng tột độ!

 

    Ở vùng quê này mọi người đều nuôi gà thả vườn, tối tối gà tự ý tìm về nhà, nơi lùm cây, chái bếp gì đó mà ngủ... . Nhưng đương nhiên con gà nòi phải là ngoại lệ, chúng được thả trong khu vườn trống và thoáng một chút, quan trọng là phải rào giậu cẩn thận. Riêng con gà... vua của lão Tư còn hơn như thế, khu vực con gà điều "ngự trị" phải như một hoàng cung... gà mới ... xứng tầm.

 

    Công nhận lão nuôi dưỡng, chăm sóc và... tập luyện con gà lão thật kỳ công và đặc biệt. Mỗi một tuần lễ "thực đơn" của con điều (theo như lão tuyên bố) có hai lần là thịt bò tươi bằm! Ngoài ra còn có rau muống tươi, bắp hạt vàng và lúa mùa... . Sáng sáng. dưới sự chứng kiến của lão, con gà được thể dục và... luyện võ! Đơn giản thôi! Tập một, lão thả một con gà... yếu ra... . Gặp con điều, con gà này chỉ có nước... bỏ chạy. Thế là cuộc tập chạy của con gà điều bắt đầu! Đơn giản thôi...  . Đến lúc con "gà mồi" bắt đầu có dấu hiệu xuống sức và đã dính mấy đòn rồi, lão Tư lập tức xông ra bắt con gà xấu số vô cho nghỉ ngơi để ngày mai dợt tiếp.

 

    Đến tập hai, lão thả ra một con gà khác... "cứng cựa" hơn! Con gà xấu số thứ hai này khá hơn, vừa chống trả vừa... chạy ! Nghe lão Tư ngồi ngoài trầm trồ hò reo trước những ngón đòn ác hiểm chết... gà mà thấy... ghét !    

    Nhưng phải công nhận lão rất có kinh nghiệm... đá gà. Lão không bao giờ để con gà mồi bị kết liễu mạng sống (?). Cái lý do chính và sâu xa nhất xin đọc tiếp sẽ rõ. Cứ thấy gà mồi kiệt sức là lão xông vào bắt ra ngay. Tất nhiên ai cũng hiểu không phải lão ta thương con gà mồi đâu.

Thêm nữa, những con gà trong xóm đến so cựa với con gà điều của lão thực ra cũng chỉ là dạng gà mồi cao cấp! Vì sớm hay muộn gì những con gà đó đều hứng chịu thua cuộc: bỏ chạy hay... mất mạng !

 

    Ở trên là phần luyện võ và luyện sức. Tiếp theo đây là phần luyện thể hình và... hình thể. Lão chủ nhổ trọc hết lông đầu, cổ và đùi gà... . Như thế hóa ra phơi bày da thịt cho đối thủ tấn công sao? Không! Lão có cách chứ. Trước tiên lão phun nước pha rượu vào để vệ sinh thân thể con gà. Rồi lấy tay dùng vỏ trấu chà sát khắp vùng da gà trơ trụi, mức độ từ nhẹ đến mạnh, từ chậm đến nhanh, từ mau đến lâu... . Thời gian tăng dần mỗi ngày cho đến khi da con gà đỏ au, sần sùi và dày lên. Mình đồng da sắt với bộ giáp ... da gà như thế có con gà nào địch lại !?....

 

    Nhưng cái mà giúp cho cả nhà lão sống sung túc trong xóm chài một cách nhàn nhã phong lưu như hiện nay là nhờ vào những độ gà trên thị trấn kìa... . Ôm gà lên vùng ven phía Bắc của thị trấn, chỉ cần cho thuê gà thôi lão cũng ôm về một cọc tiền. Đó là chưa kể đến việc tham gia bắt độ. Lão tưng tiu, quý trọng con gà là phải lắm... .

 

*  *  *

  

Có một ngày...

Hôm đó trên thị trấn bị "động" không ai thuê gà, lão Tư rảnh rỗi làm mấy chung rượu mật nhân rồi lên ván nằm ngủ. Trước đó lão đã cẩn thận không quên ra sân sau thăm qua con gà yêu quý của mình. Tất cả đều ổn và bình thường như mọi ngày... .

 

    Con gà yêu quỷ (dấu hỏi không phải dấu sắc) của lão hình như có "trí khôn" của... con người. Nhân có một tàu dừa khô rụng xuống gác ngang trên hàng rào như một cây cầu. Chỉ đợi thế, con gà điều ranh ma vượt lên cầu sang vườn kề bên, một khu vườn tươi tốt nhưng rào chắn sơ sài !!!...

Cũng cần phải nói thêm, khu vườn kề bên cũng đáng... tội. Khu vườn này đất thấp và màu mỡ tươi tốt, cỏ non xanh mượt, bên cạnh một ao lớn nước trong xanh mát mẻ. Đặc biệt có một giàn đậu ván không được chăm nom nên đã sụp đổ, phơi bày những trái xanh non dèn dẹt, nằm là đà gần mặt đất nhìn thật hấp dẫn... . Thứ trái này là nguồn đạm thực vật tốt mà lão chủ vẫn thỉnh thoảng bổ sung để con điều ăn cho đủ... âm dương. Tài nguyên thiên nhiên bày đầy ra đó mà chủ vườn đâu lo giữ gìn... .

 

    Nhưng đáng nói nhất là đám... gà mái tơ hiện hữu lâu nay ở phần đất giáp ranh. Đám gà này tuy dáng vóc nhỏ nhắn nhưng mơn mởn với thể hình vô cùng hấp dẫn !

Xâm nhập rồi, việc đầu tiên con gà điều hành xử là rượt đuổi mấy con gà mái. Chuyện "tài nguyên" tính sau.

 

    Một cảnh bi hài diễn ra! Đám gà mái chạy táo tác thì không nói gì. Đám "trai tráng" cùng lứa cũng bỏ chạy tán loạn. Thế con gà trống đầu đàn đâu rồi ? Nó đã quá tuổi rồi, hơn nữa con gà nhạn đầu đàng lâu nay lo hưởng thụ, được vinh thân phì da thì giờ này còn hơi sức, còn lòng dạ đâu mà chiến với lại đấu !?

 

    Cảnh kinh hoàng xảy ra! Quá bực tức vì rượt đuổi theo mấy ả mái tơ, mất thì giờ và mất sức... . ( còn tiếp )

 

HUỲNH VĂN HUÊ

(Đầu Xuân Đinh Dậu - 2/2017)


30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53510)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46607)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38838)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41019)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50746)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41605)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54025)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55889)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40006)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42008)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43889)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52630)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66895)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49396)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36477)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56164)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55335)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43461)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52049)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 64003)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.