Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Tuyết Mai - MÙA HÈ NHỚ TIẾNG VE KÊU

02 Tháng Tám 201612:40 SA(Xem: 20072)
Bùi Tuyết Mai - MÙA HÈ NHỚ TIẾNG VE KÊU
                                                              Mùa hè nhớ tiếng ve kêu
 index
Mùa hè đang chín muồi. Nắng rừng rực chói chang, nghênh ngang tràn qua bậu cửa, rồi mới hả lòng dịu nghiêng thành những đốm nắng nhảy nhót trên mặt bàn. Nắng đậu trên chụp đèn làm sáng lên vết bụi mờ dấu mình trên đó…
 
Đốm nắng tò mò thả rơi nhẹ nhàng trên trang sách mở tôi đọc còn dang dở… Và tôi tưởng như nắng cũng buông lòng thổn thức, tan rơi thành nổi long lanh thương nhớ. Giọt nắng hè nằm yên trên những giòng chữ, nơi có xác chú ve sầu sau khi đã hết một đời hoan hỹ vui ca chào đón mùa hè, rồi ngậm ngùi nằm chết khô dưới gốc cây phượng vỹ…
Tôi đã buồn vô cớ khi đọc đến đây, và ngóng đợi thẫn thờ, để được nghe tiếng ve kêu râm ran níu đầy trên những tàng lá kết đầy những chùm hoa rực rỡ.
Có ai biết được khoảng đời ngắn ngũi của kiếp ve sầu. Chỉ là từ 40 đến 60 ngày thôi sao?
Và tôi lại vô cớ buồn bả tự hỏi, vậy những tiếng kêu vang mỗi mùa làm giật mình hàng phượng vỹ, đánh thức những nụ hoa bung nở làm rực rỡ cả một khoảng trời kia, là buồn hay vui, là đắng lòng hay hoan hỹ, hay chỉ là những kêu vang ngậm ngùi cho kiếp ve sầu?
Tôi không biết. Và tôi đã buồn vô cớ!
 
Tôi yêu phượng vỹ bởi mùa hè ngày thơ của tôi ở đó. Tôi yêu tiếng kêu (buồn hay vui?) inh õi của ve sầu, tôi yêu cả sự lạ lùng dấu mình đâu không tìm thấy, dù tiếng hát ồn ả cả một góc trời…  Và tôi yêu tiếng hát của ve sầu còn là vì, không bao giờ ve sầu ca hát một mình. Bạn có để ý giống như tôi không, khi một chú ve cất tiếng, thì cả đàn nấp đâu đó trên những tàng phượng xanh lá cũng hòa giọng theo, và khoảng trời gần cũng bất chợt thinh lặng, nếu một nàng ve sầu dỗi hờn im tiếng.
Đó có phải là điều đẹp nhất cho một kiếp ve sầu. Vì cho đến khi buông mình làm một xác ve khô lặng lẽ bên gốc phượng già, có gì đâu để nuối tiếc, khi mà cả đời ve sầu đã dành trọn vẹn cho gắn bó và yêu thương.
 
Ngón tay tôi vô cớ vuốt mềm theo cọng nắng ngủ quên trên trang sách, nơi có mùa hè của tôi ngày xưa, có tiếng hát ngân vang của đàn ve sầu dấu mình đâu đó giữa những vòm hoa phượng rực đỏ ngang trời …
Ngoài kia, mùa hè vẫn đang chín muồi. Sao ai dấu của tôi đi đâu tiếng ve râm ran ngày cũ, và những chùm hoa rơi thắm đỏ sân trường?
 
Bùi TuyếtMai
23 Tháng Bảy 2014(Xem: 22684)
Quỳnh nhắc lại chuyện tối qua, khi cả xóm bị khích động bởi tiếng kêu la giữa khuya của căn nhà đâu lưng bên kia hẻm.
22 Tháng Bảy 2014(Xem: 23228)
Nguyễn Xuân Hoàng là người nghệ sĩ đích thực, nhưng tư chất nhà giáo đặt ra những giới hạn không thể vượt qua cả trong cuộc đời lẫn trong nghệ thuật. Hình như A. Camus bảo nghề giáo là chỗ sa lầy ...
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 20454)
Ông lại nghĩ đến người nghèo ở VN và những ngôi nhà bạc tỉ, dát vàng lộng lẫy. Ông nghĩ đến dàn khoan đang chễm chệ ngoài khơi và lời nói trịnh thượng của đại diện Trung Cộng.
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 23221)
Xin được một lời cám ơn Thầy, cám ơn Cô. Cám ơn quý anh chị và các bạn đã thực lòng với trường xưa, cùng góp bàn tay mang bao nụ cười, niềm vui nhiều kỷ niệm trên hai chuyến đi về.
17 Tháng Bảy 2014(Xem: 30188)
Mừng anh thêm một tuổi, anh thương yêu, bây giờ tháng bảy, Hồn em, quà mừng sinh nhật, tay anh giữ đã từ lâu.
12 Tháng Bảy 2014(Xem: 26122)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THỨC GIẤC - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Tác giả trình tấu
07 Tháng Bảy 2014(Xem: 15705)
Chép lại bài thơ để bày tỏ lòng qúi mến đối với tác giả, một người anh, người bạn đã nhiều dịp chia sẻ với tôi buồn vui dạy học, làm báo và văn học trước khi chuyến xe luân hồi ghé bến để anh lên đường.
05 Tháng Bảy 2014(Xem: 36973)
Đọc sách báo ngày nay viết về cái chết của Hai Bà Trưng tôi hay bị "tẩu hỏa nhập ma" và phân vân tự hỏi: Hai Bà Trưng chết kiểu nào?
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 30966)
• Việt Nam trong thế kỷ 20 vừa qua có ba điều bất hạnh xảy ra trùng hợp:... Trong ba cái bất hạnh ấy, cái thứ ba là nguy hiểm và tồi tệ nhất.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 30038)
Giữa văn chương và dạy học Hoàng thấy thế nào. Nguyễn Xuân Hoàng cho biết Văn là ý nghĩa chính của cuộc đời. Đi dậy chỉ là phụ. Cô Vy nói thêm. Nhưng cái phụ nuôi cái chính.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 19178)
Mùa trôi. Mùa vẫn trôi. Chớp mắt đã vụt qua, ta giơ tay nhanh mấy cũng không níu kịp. Ký ức xưa sao ta thấy ngày như càng dầy lên theo tuổi tác, cho thương nhớ vin theo mùa mà tìm về, ta biết làm sao từ chối?
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 29546)
Hoàng thì đã và đang sống một cuộc sống tràn đầy, nên tôi cũng hiểu rằng bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, bạn tôi cũng đã sẵn sàng chuẩn bị cho dặm cuối của một chặng đường cheo leo trên con dốc tử sinh.
18 Tháng Sáu 2014(Xem: 18878)
Không, tôi ước gì năm nào cũng có bóng đá World Cup thì vợ chồng mình sẽ thôi khắc khẩu, sẽ hạnh phúc triền miên… Chị Bông cũng mỉm cười nhìn chồng. Anh nói đúng như trong lòng chị đang nghĩ.
14 Tháng Sáu 2014(Xem: 18298)
Một ngày bạn bè gặp gỡ trong tình thân. Bạn bè thân mến tôi ơi, còn cơ hội, còn sức khỏe, thì hãy đến với nhau. Một ngày vui rồi cũng qua mau....
13 Tháng Sáu 2014(Xem: 29719)
Ở Mỹ, ngày “Từ Phụ” “Father’s Day” thường tổ chức vào ngày Chủ Nhật của tuần Lễ thứ ba trong tháng Sáu. ...Mục đích của ngày lễ là để con cái tỏ lòng biết ơn và vinh danh cha mình.
13 Tháng Sáu 2014(Xem: 23992)
Mỗi khi nghĩ đến cha thì hình ảnh hiện ra trong đầu tôi là một người cha đạo mạo và nghiêm khắc. Tôi không muốn như vậy. Tôi muốn ông cười, nụ cười thật từ ái và hiền lành.
12 Tháng Sáu 2014(Xem: 22471)
Tựa đề: ĐẸP MÃI NHỮNG THIÊN THU Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Trình bày: Tác giả. Bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh
07 Tháng Sáu 2014(Xem: 30663)
Dù sinh hoạt cuộc sống hằng ngày với bao lo toan, trách nhiệm gia đình và xã hôi. Nhưng chúng tôi vẫn luôn dành những ngày cuối tuần cho những buổi họp mặt để có những niềm vui.
06 Tháng Sáu 2014(Xem: 16966)
Và cháu ơi! Tất cả những sự việc tốt đẹp đều bắt đầu từ những cái bình thường nhất.
06 Tháng Sáu 2014(Xem: 26129)
Không niềm vui nào tả hết, sau hơn 40 năm, học trò gặp lại người thầy kính yêu. Học trò nhìn đôi chân thầy, vẫn đôi dép lê, chiếc áo pull giản dị. Tôi vui quá, thật sự một ngày vui, khi gặp lại các anh chị. Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.