Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - ĐỨC ĐÀNH TRANH HẠNG 3 - MỸ VÀO CHUNG KẾT WOMEN WORD CUP 2015

03 Tháng Bảy 20152:44 CH(Xem: 27880)
Nguyễn Trần Diệu Hương - ĐỨC ĐÀNH TRANH HẠNG 3 - MỸ VÀO CHUNG KẾT WOMEN WORD CUP 2015


 
Đức Đành Tranh Hạng 3 -
Mỹ Vào Chung Kết Women Word Cup 2015

 

Trên sân vận động Montreal's Olympic Stadium, chiều ngày thứ ba 30 tháng 6, một lần nữa trung phong Carly Lloyd đưa đội Mỹ về với cup vô địch gần hơn khi cô ghi bàn ở phút 69, và chuyền banh giúp Kelly O’Hara ghi bàn ở phút 84, xác định chỗ đứng của Mỹ trong trận chung kết, và tiễn đội Đức đi Edmonton, AB tranh hạng 3.

 

Pic1

Kelley O'Hara, top, of the United States celebrated with teammates after scoring a goal in the second half against Germany.Credit Minas Panagiotakis/Getty Images

 

Trận đấu mở đầu với nhịp độ nhanh, và hầu hết xảy ra ở phía trước lưới của đội Đức.

Nhờ cầu thủ số 12 (cả ngàn ủng hộ viên cuồng nhiệt nhưng lịch sự, đàng hoàng với cờ Mỹ và nhiều biểu ngữ "I believe", "You can and will win"…, đội Mỹ liên tục tấn công làm các cầu thủ Đức kéo về phòng thủ, khác hẳn truyền thống tấn công của nền bóng đá Đức

 

 

Pic2

US Supporters

Hình như đàn bà con gái dễ bị ngoại cảnh tác động hơn phái nam, nên các cầu thủ người Đức đã chơi một trận dưới khả năng của mình trước tiếng hò reo "USA, USA, USA" vang vọng khắp Montreal's Olympic Stadium trong suốt 90 phút thi đấu, nhất là những giây phút quyết định, thủ môn có thể sắp phải vô lưới lượm banh.

 

Đội Mỹ tấn công dồn dập trong suốt 45 phút đầu tiên, các cầu thủ Đức kéo về phòng thủ. Không bên nào mở được tỷ số cho đến giữa trận đấu, các cầu thủ ngưng đấu nghỉ giải lao nhưng "cầu thủ số 12" của Mỹ trên khán đài vẫn “hát bài” "USA, USA, USA" và vẫn phất cao cờ Mỹ.

 

Phút thứ 58, hậu vệ Julie Johnston (Mỹ) kéo áo Alexandra Popp của Đức, Julie bị cảnh cáo thẻ vàng và Đức được penalty kick. "Tay làm bàn" Celia Sasic của Đức đối diện trực tiếp thủ môn Hope Solo, không có ai ở giữa. Không biết có phải vì cầu thủ thứ 12 trên khán đài đông quá hay vì quá xúc động thấy Đức sắp dẫn trước, mặc dù thủ môn Mỹ đoán sai hướng, banh vẫn không vào lưới.  Cả ngàn supporter ở Montreal, và cả triệu người Mỹ trước màn ảnh TV hò reo cảm ơn Thượng Đế vì "lời cầu nguyện đã có người nghe".

pic3

Chỉ hơn 10 phút sau, phút 69,  Alex Morgan của Mỹ bị kéo áo, đội Mỹ được hưởng penalty kick, trung phong Carli Lloyd ghi bàn dễ dàng vì thủ môn Nadine Angerer của Đức cũng đoán sai hướng.

 

Đội Đức ào lên tấn công mong san bằng tỉ số nhưng không có kết quả.

 

Còn 6 phút nữa kết thúc trận đấu, Carli Lloyd chuyền banh cho hậu vệ Kelley O’Hara (được đưa lên đá ở vị trí “tiền đạo thay thế” trong trận này) phá thủng lưới của Đức lần 2, đưa Mỹ vào chung kết Women World Cup 2015.

 

Các cầu thủ áo trắng ôm nhau trong hạnh phúc trong khi các cầu thủ áo đỏ ngậm ngùi trong thất vọng. Hình như khi đội Mỹ mặc áo trắng ra sân, đối phương mặc áo đỏ sẽ nếm mùi thất bại?

 

Sau trận này, đội Đức không ghi được bàn thắng nào, đội Mỹ đã giữ được "lưới nhà trinh nguyên" trong suốt giải, và trong suốt 513 phút thi đấu với nhiều đối thủ khác nhau.

 

Trước màn ảnh TV khắp nước Mỹ, đặc biệt là ở màn ảnh khổng lồ @ San Francisco Civic Center Plaza (phía trước City Hall), cả trăm bé gái ngất ngây trong "giấc mơ Bồn Lừa", hy vọng trong tương lai mình sẽ thành Carli Lloyd , Hope Solo, Kelley O’Hara …

pic4pic7









Nhờ cờ Mỹ bay phất phới trong  một chiều hè nắng đẹp ở Montreal, nhờ tinh thần dân tộc, và nhờ hàng ngàn cầu thủ số 12, đá banh bằng miệng, góp phần tấn công tinh thần của đội Đức, đội Mỹ đã làm chủ tình hình trong suốt 90 phút, và đã hiên ngang bước vào trận chung kết chủ nhật 5 tháng 7 ở BC Place Stadium Vancouver.

 

pic5pic6

 











Thắng Đức, một đội được đánh giá mạnh hơn, Mỹ vào chung kết giải World Women Soccer với cup vô địch bóng tròn nữ lần thứ 3 trong tầm tay với.

 

 

Nguyễn Trần Diệu Hương

(viết cho web chs Ngô Quyền Biên Hòa)

(Để tưởng nhớ Ba và Nhà Văn Duyên Anh)

JUL 2015


 

03 Tháng Hai 2009(Xem: 80547)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74014)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65696)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78468)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68762)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76196)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76788)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73838)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73936)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72682)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72023)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75557)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74227)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80509)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74103)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75851)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69101)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73749)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69348)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66524)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .