Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - Vòng Tứ Kết Women World Cup 2015 chiều thứ Sáu

27 Tháng Sáu 20152:51 SA(Xem: 27494)
Nguyễn Trần Diệu Hương - Vòng Tứ Kết Women World Cup 2015 chiều thứ Sáu

Vòng Tứ Kết Women World Cup 2015 chiều thứ Sáu

word cup 2015

Hơn 3 tiếng sau khi đội Pháp rời Women World Cup 2015, đội Mỹ vào trận với đội Tàu.

 Đội Đức may mắn vào bán kết nhờ quả đá trực tiếp luân lưu cuối cùng của cầu thủ Lavogez của Pháp lọt vào bàn tay vàng của thủ môn đội Đức. Đội Pháp về nước vẫn ngẩng cao đầu vì chơi rất ngang ngửa với đội Đức (hiện đang dẫn đầu bảng xếp hạng của FIFA có hai cặp chân vàng Anja Mittag và Celia Sasic mỗi cô ghi được 5 bàn thắng).

 ChinaTeam

Đội Tàu ra quân với màu áo đỏ chói chang, với quyết tâm "phục hận" trận thua Mỹ ở World Cup năm 1999.  Nhưng tham vọng chạm tay vào chiếc cúp vô địch bóng tròn nữ 2015 của Tàu mờ nhạt dần trong suốt 90 phút, 10 cái áo đỏ của Tàu bị 10 chiếc áo trắng của Mỹ đàn áp liên tục.

 

Dù ra quân trong trận "được ăn cả ngả về không" dành quyền vào bán kết thiếu mất hai tiền vệ trụ cột Lauren Holiday và Megan Rapinoe (vì mỗi cô bị phạt hai thẻ vàng trong các trận trước đó) đội Mỹ vẫn đá trên chân đội Tàu, làm chủ tình hình suốt cả trận đấu.

 

Chỉ vài phút sau khi trận đấu bắt đầu, Amy Rodriguez đã làm hoảng loạn đội Tàu bằng một cú sút vào lưới Tàu, thủ môn Wang Fei của Tàu không định được hướng,  nhưng tiếc là banh đã bay ra ngoài khung thành .

Dù đá trên chân đội Tàu, các cầu thủ áo trắng sút banh thiếu chính xác nên không mở được tỷ số mặc dù có nhiều lần áp đảo khung thành của thủ môn Wang.

 

Hiệp một kết thúc, chưa bên nào mở được tỷ số, các cô áo đỏ đi xuống phòng nghỉ giải lao với vẻ mệt mỏi, và ăn thua đủ ; các cô áo trắng không bị xuống sức nhiều, vẻ quyết tâm cũng hiện rõ trên các khuôn mặt con gái đẩm mồ hôi, không son phấn, còn nguyên vẻ đẹp "hương đồng gió nội"

 

 

 Cả ngàn ủng hộ viên của Mỹ "bắc tiến" qua Canada, vẫy cờ Mỹ trên sân Landsdowne Stadium; Ottawa ủng hộ tinh thần 11 cặp chân vàng của các nữ cầu thủ. Tinh thần dân tộc trong thể thao giống như mô tả của Nhà Văn Duyên Anh trong truyện "Bồn Lừa" gắn liền với tuổi thơ của rất nhiều chs NQ.

 

USsupporter


Từ mọi góc của khán đài với 24,141 khán giả, cờ Mỹ bay phất phới, với tiếng hò reo cổ vũ "USA, USA, USA..." khi trung phong  Carli Lloyd (với sự giúp sức của Julie Johnston) bằng một cú đội đầu chính xác đưa banh vào lưới của Tàu ở phút thứ 51 trong nét mặt ngơ ngác của thủ môn Wang, và sự thất vọng của cả đội áo đỏ .

 

Khắp nơi ở Mỹ, từ Đông qua Tây, từ New York, Florida đến California, Oregon trước các TV màn ảnh lớn, cờ Mỹ cũng tung bay với niềm tự hào của dân tộc. Trong tiếng reo USA, USA, USA hạnh phúc, chúng tôi chợt nhớ đến âm thanh Việt Nam, Việt Nam, Việt Nam trong truyện dài "Bồn lừa" giúp cả thế hệ chúng tôi nuôi dưỡng ước mơ, lòng yêu nước, và niềm tự hào dân tộc.

 

Thủ môn Solo Hope của đội Mỹ không hổ danh là thủ môn giỏi nhất ở World Cup 2015, đôi tay của Hope như có nhưa. luôn bắt được banh gọn gàng, chính xác.

 doiMY


Chiến thắng 1-0 trước đội Tàu đủ để "dạy quân áo đỏ" một bài học về tham vọng đặt không đúng chỗ, và đưa đội Mỹ vào bán kết, gặp đội Đức ở Montreal vào thứ ba tới.

 

Các cô cầu thủ cột cao tóc, hoặc cắt tóc ngắn như con trai, chạy trên sân cỏ suốt 90 phút, vẫn còn nguyên nữ tính, và còn nguyên cái đẹp tự nhiên, không cần đến phấn son, đã nâng cao niềm tự hào cho người Mỹ từ Ottawa, Canada chiều thứ sáu 26 tháng 6 năm 2015.

 

Nguyễn Trần Diệu Hương

 

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76191)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76782)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73830)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73927)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72671)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72009)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75530)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74210)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80496)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74079)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75834)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69095)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73730)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69338)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66510)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73069)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65423)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76740)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!