Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Tuyết Mai - MƯA

05 Tháng Mười Hai 201411:50 CH(Xem: 38447)
Bùi Tuyết Mai - MƯA

 

Mưa...



Cơn mưa theo tôi suốt con đường về, mưa cả ngày không dứt, không gian ướt đẫm nên dãy đèn xe chạy nối đuôi trở nên lấp lánh dưới bóng chiều dần tối. Tôi lãng đãng ngóng theo màn mưa như đẩy lòng tôi trôi ngược nhớ những cơn mưa tự thuở nào, bỗng dưng nghe lòng mình rưng rức... Mưa. Vẫn mưa. Mưa hoài hủy, tôi như nghe tiếng mưa theo tôi vào giấc ngủ.                              blank
                           
Thời gian hờ hững trôi, đã bao nhiêu bận mùa đến rồi đi, sao tôi vẫn nhớ mãi hàng cây sũng nước trong mưa trên con đường quen thuộc mỗi ngày đi qua, tôi nhớ cái ngóng tìm vô vọng của mình khi nghe tiếng chim hót run rẫy rất gần, hình như trong tàn cây phủ lá trước thềm nhà... Tôi nhìn thấy những người bán rong áo mưa trùm phủ, nhưng gương mặt kia vẫn ướt đầm đìa, đôi bàn chân lạnh kiên nhẫn lặng lẽ đạp từng vòng xe len lõi vào những con hẽm nhỏ, tôi đã nghe cảm giác buồn chao chát bởi tiếng rao chìm lẫn trong tiếng mưa rào rạt vô tình.

Hình như lá không ngủ nên xào xạc cả đêm qua. Phố xá vẫn mềm ra trong màn mưa không dứt. Cơn mưa hôm nay lại theo tôi suốt bận đi về, qua khung cửa kính tôi ngắm mưa rơi, ký ức xa xôi dội về...  Những giọt nước mưa theo gió thổi tạt hắt qua cánh cửa sổ phòng quên đóng, tôi chấm ngón tay vẽ bâng quơ không hình dáng lên bàn... lắng nghe những tiếng cười sướng rên của lũ trẻ đang giởn mưa thỏa thích trên vĩa hè. Một chiếc lá rơi nằm trên vũng nước xoay vòng, tựa chiếc thuyền con chòng chành mắc cạn, đâu đó tiếng hát từ radio vọng ra bài cải lương buồn sâu lắng... Giật mình nhận ra mình già thật rồi, khi nhặt lại hạnh phúc bằng những hình ảnh xa xôi.
                                
Có một ngày trời không áng mây trôi, mưa dầm dề. Tôi nghe tiếng thời gian thở dài. Không dưng nỗi nhớ tròng trành, nên lòng trĩu nặng.

Mưa dầm... Ngõ nhớ. Có bóng ai thấp thoáng trong màn mưa. Đi vào mưa. Xuyên khuất trong màn mưa lạnh. Đi mãi không về...                    
 
Bùi TuyếtMai
                        

                             blank
 
 

 

16 Tháng Giêng 2015(Xem: 26947)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 26485)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 27958)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
10 Tháng Giêng 2015(Xem: 32597)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24186)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25394)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28205)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28456)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28667)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31657)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24547)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24069)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16436)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27147)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29606)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24401)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 15358)
Nhị Hà có lần nói thẳng với mấy bạn trai, những học sinh của Saigon cũ, rằng cô rất ghét người Saigon, “giống dân bạc tình bạc nghĩa, chỉ biết chạy theo vật chất mà quên cái phần tinh túy là tâm hồn.”
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 36621)
Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi, chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả tôi còn thua một đứa con nít.
12 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27560)
cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014 và thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.
10 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 23958)
Trân mong ước chuyện tình cảm giữa Thủy và anh An Trân có thật, và sẽ thành tựu vào một ngày không xa. Nhìn hạnh phúc của người khác để cảm thấy mình hạnh phúc. Đó là trường hợp của Trân chăng?