Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2015

01 Tháng Giêng 20151:28 CH(Xem: 28474)
Nguyễn Thị Thêm - CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2015


CHÚC MỪNG NĂM MỚI 2015

happy-new-year-2015-


Tôi ngồi trước máy. Chỉ còn 3 tiếng đồng hồ nữa là đã bước qua năm 2015. Một bước còn lại thật ngắn của 365 ngày miệt mài một năm. Bước thiêng liêng và hồi hộp. Giờ này thằng Út tôi đang trên bầu trời với chuyến bay về lại đơn vị. 12 giờ đêm nay con tôi về tới phi trường Chicago và sáng mai lại một phiên trực đầu năm. Chúc cho con thuận buồm xuôi gió về đến nơi đúng  như dự định. 

Các con đã đúng hẹn với tôi, Giáng Sinh trở về nhà thăm mẹ trong một tư thái vui vẻ, hạnh phúc và chững chạc hơn. 15 ngày đoàn tụ với con tui thật vui và cũng rất bận rộn. Tôi không vào máy để tán gẩu với bạn bè, không viết được một câu văn để diễn tả tâm trạng mình. Các con đã cho tôi những ngày hạnh phúc. Cám ơn các con của mẹ.

Năm mới đã đến ở vài nước, nhất là ở VN đang tưng bừng chào đón một cái Tết Dương Lịch rộn ràng. 365 ngày tưởng xa lắm mà hóa ra ngắn ngủi. Thằng Út ôm cứng mẹ trong vòng tay rắn chắn và nói.:

-Một năm thôi mà, qua lẹ lắm má ơi! Sang năm con sẽ về đúng hẹn.

Tôi vào phòng lôi túi quà con mua tặng mẹ mà bồi hồi. Câu nói của nó còn lại dư âm:

-Má nhớ mặc áo con mua nghen. "Mặc cho ấm lòng chiến sĩ"

Ờ! Mà thằng con cũng tếu thiệt. bày đặt nói giọng cải lương. Ai là chiến sĩ đây? Tôi hay nó? Hôm qua hai anh em nó dẫn tôi đi ăn. Cùng tháp tùng được mời là 2 thằng bạn thân của thằng út. Tụi nó cũng là lính được phép về nhà ăn lễ. Nên 4 thằng lính nói chuyện lính tráng coi bộ rất hợp rơ.

Nhìn chúng, tôi thấy thương thiệt là thương. Những người trẻ đầy nhiệt huyết và niềm tin vào tương lai đất nước. Những người lính của quân đội Hoa Kỳ. Những người trẻ tự hào về tổ quốc mình đang phục vụ.

Giờ này mấy đứa lần lượt lên những chuyến bay khác nhau về vị trí. Mỗi quân nhân có giá trị riêng của mình dù đảm nhận một vị trí thật nhỏ nhoi trong đơn vị.

Người lính dù ở bất cứ chức vụ nào cũng là để bảo vệ tổ quốc. Riêng tại đất nước Hoa Kỳ này. Người lính còn phải bảo vệ nền tự do cho thế giới. Con tôi đã nói như thế trong niềm tự hào khi tôi hỏi về sự cực khổ trong thời gian huấn luyện. Nó nói với tôi sau một vài giây suy nghĩ:

-Tập luyện cực khổ và kỹ luật lắm má ơi! Nhưng như vậy con mới biết làm lính không phải dễ vì mình phải đem hết sức bảo vệ cho trái đất này.

Đôi khi luyện tập trong lúc đói và lạnh. Tụi con có đứa muốn xỉu nhưng trong lòng lại nghĩ như vậy mình mới biết thương những người đói, lạnh hay mất tự do mà mình phải bảo vệ và giúp đở.

Thằng Út tôi giờ đã có cái nhìn xa hơn và trách nhiệm hơn. Dù nó chỉ là một người lính nhỏ nhoi trong quân đội Hoa Kỳ.

Tôi nghĩ con tôi và cả tôi cũng vậy, cũng là một nhân tố trong guồng máy sống của thực thể nhân loại vĩ đại. Mất một người hay vài người chả là gì cả, nhưng người đó cũng là một phần tử của xã hội. Cho nên đừng vì nghĩ mình quá nhỏ nhoi mà bỏ mặc buông xuôi hay coi thường bản thân mình. Hãy cùng nhau làm tốt những gì mình có thể  để đở gánh nặng xã hội và vun quén những mầm xanh của thế hệ con cháu tiếp nối.

 Vài giờ nữa thôi, một năm mới sẽ tới. Mỗi người được lên một tuổi. Chính quyền và mỗi người dân bắt đầu có cái nhìn ngược về quá khứ để đánh giá một năm qua. Ngày đầu một năm là thời điểm bắt đầu để  đi vào kế hoạch năm tới.

Còn tôi. Nhìn lại mình. Thì ra tôi đã già đi một tuổi, sức khỏe cũng chưa đổi nào nhưng dường như có xuống đi một chút. Với gia đình có lẽ cũng chẳng ai phàn nàn. Ngoại trừ ông chồng già thỉnh thoảng bảo tôi cho ổng chút tự do. Tôi nhìn ổng cười tình và bảo với chàng "Tui cũng muốn xin một chút tự do cho tui mà không được" Thế là huề. Tôi với chàng cùng bị trói buộc trong biển tình, biển đời ô trọc này rồi.

Trước ngưởng cửa 2015 tôi xin cám ơn tất cả các bạn bè gần xa đã cùng tôi trao đổi tâm tình, hiểu biết và học hỏi lẫn nhau. Cám ơn anh em Biên Hòa và Ngô Quyền của mình cho tôi một mái ấm thân tình để tôi có thể bộc bạch những ý nghĩ của mình không e dè hay xấu hổ.

Cám ơn gia đình, các con, các cháu luôn tôn kính và yêu thương tôi.

Tôi thấy mình quá đầy đủ và hạnh phúc.

Xin chia sẻ niềm hạnh phúc này đến tất cả các bạn.

Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.

 

 Happy New Year 2015.

Nguyễn thị Thêm.

 

24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25251)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 34028)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 21580)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 19112)
Chị Thi ơi! bây giờ tôi mới biết chị cũng cùng khóa 6. Bây giờ tôi không còn có dịp đến thăm chị. Tôi chỉ có thể nguyện cầu hương linh chị thảnh thơi nơi cõi bao la không đau đớn dằn vặt.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 21328)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 26975)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 26501)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 27983)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
10 Tháng Giêng 2015(Xem: 32627)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24212)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25420)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28225)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28689)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31679)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24580)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24075)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16458)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27281)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29624)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
18 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24424)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?