Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

NGUYỄN THỊ THÊM - CHÁU NỘI CỦA TUI

06 Tháng Sáu 20143:00 CH(Xem: 16958)
NGUYỄN THỊ THÊM - CHÁU NỘI CỦA TUI

CHÁU NỘI CỦA TUI.
blank
Thế là cháu tui đã được sinh ra đời.
Đứa cháu gái nhỏ nhắn bé bỏng như một nụ hoa.
Không hiểu sao trong tui niềm vui cứ ngập tràn, lâng lâng không làm gì ra hồn.
Đâu phải tui mới có đứa cháu đầu tiên. Nói ra thì xấu hổ. Ngưới ta nhà lầu, xe hơi. Ủa! Ở đây tôi cũng đang ở nhà lầu mà. Còn xe hơi thì mỗi đứa con một chiếc.
(Cũng tại VN mình hay ví von như vậy để chỉ người giàu sang.)

Tui phải nói lại một chút ở chỗ này. Người ta có nhiều nhà cho mướn, nhiều xe nổi tiếng để đi, nhiều hột xoàn to tướng để đeo và có một cuộc sống giàu sang, đại gia giàu sụ show ra cho thiên hạ khớp.
Còn tui chỉ là một bà già nghèo "Ngày ba bữa vỗ bụng rau bình bịch" Vì sợ lên đường lên mỡ lên tăng xông. Thế mà tui có tới một bầy cháu đông mắc cở luôn.
Thú thiệt đếm luôn con bé mới sinh này tui có 10 đứa cháu. 9 gái và một thằng cu. Đừng tưởng tui là một bà già cổ lỗ sĩ nghen, tui cũng còn coi được lắm nhất là cũng biết đùa vui cho đời có tí mật, tí đường.
Đứa cháu của tui mới sinh ra cho tui có cảm giác cháu thật mong manh, dễ thương và... nói chung rất tuyệt. (Xin lỗi nghen, anh em đừng cười. Cho tui nổ một chút vì tui đang vui).
Ôi chao! Giá mà bà nội được ôm cháu vào lòng, Được xoa lên làn da mong manh mềm như nhung của cháu. Giá bà nội được ngắm cháu ngủ say. Giá mà... Tui thiệt là lẩm cẩm. Tui giá một hồi mọc thành cây đậu mất thôi.

Con tui đặt tên cháu là EMMA. Hỏi nó nghĩa là gì?
Nó nói nghĩa là bình thường không có gì đặc biệt. Nó ao ước con nó sẽ sống bình thường, yên ổn không nhiều sóng gió trong cuộc đời.
Tui biết ngay tên này do con dâu tui nghĩ ra. Những người phụ nữ Parkistan cũng bị nhiều ràng buộc và bất công như phụ nữ VN ta. Trong trái tim người Mẹ, chỉ mong con gái mình có được cuộc sống an vui bên chồng con và được yêu thương trong một mái gia đình hạnh phúc.
Còn tui, Khi con trai siêu âm và cho biết là con gái. Nó nói với tui:
- Má ơi! Má đặt cho cháu một cái tên Việt Nam nghen má.
Tui suy nghĩ rất nhiều. Tên đẹp thì rất nhiều nhưng phải là hai chữ. Cháu tui không thể mang một cái tên dài như như freeway vì vừa Mỹ, Việt, Parkistan công thêm cái họ Nguyễn dài thoòng của chồng tui.
Thế là tui đặt cho cháu tên Hạnh. Vì tôi nghĩ nhan sắc thì thời đại dao kéo này sửa được tuốt luốt. Đàn ông mà còn sửa để đăng quang làm hoa hậu thì có xấu một chút cũng chả sao.
Còn lời ăn tiếng nói thì do cha mẹ nó dạy ngay từ mới biết bập bẹ. Dạy làm sao mà bản thân chúng nó được nghe êm tai, sung sướng toại lòng. Khi lớn khôn, ra ngoài xã hội cháu sẽ biết dùng lời nói gì để vui lòng mọi người và đi đến thành công.
Ở cái nước Mỹ văn minh này người phụ nữ phải bước ra làm việc và tạo một thế đứng cho mình. Trình độ, tài năng, óc sáng tạo là những thứ cần nhưng chưa đủ.
Cái quý giá tiềm ẩn trong người phụ nữ là đức hạnh. Tui ước muốn cháu tui sẽ là một cô gái đoan trang, biết sống cho gia đình và xã hội. Có trái tim nhân hậu và hiền lương.
Ôi! đứa cháu bé bỏng của bà nội. Bà lại đặt vào cháu nhiều cao vọng quá.
Cháu hãy bú no ngủ say và ngoan ngoãn để cha mẹ cháu được an lòng.
Cháu là con gái của một quân nhân người Mỹ gốc Việt đang công tác tại nước Ilaly. Như vậy cháu có hai quốc tịch Ý và Mỹ. Cháu là người Việt Nam lẫn Parkistan. Cháu của nội sẽ có một lý lịch rất dài và phải biết hòa hợp nhiều phong tục khác nhau để sống.
Cháu à! Cháu có biết hay không? Tháng 5 là tháng của Mẹ. Cháu là món quà tuyệt vời nhất ơn trên đã làm quà tặng cho mẹ cháu. Vậy cháu hãy sống thế nào để suốt cuộc đời mẹ cháu nhìn cháu với tất cả niềm vui và nụ cười.
Cuộc đời còn dài và nhiều thử thách. Cháu cũng không tránh được điều đó. Tốt hay xấu đều là nhân duyên mà mình tạo dựng từ kiếp trước và xoay chuyễn theo sự hành xử ở kiếp này. Bà chỉ mong cháu ăn no chóng lớn, mạnh khỏe và thông minh. Cháu sẽ được sự giáo dục của gia đình và xã hội để trưởng thành. Một mầm nhỏ cần nhiều sự chăm sóc tốt để phát triển và đơm hoa, kết trái. Cha mẹ cháu sẽ là những người làm vườn chăm chỉ và biết chăm sóc hoa màu. Bà nguyện cầu như vậy. Cái mầm nhỏ bé bỏng của bà.


blank
Kể từ ngày cháu sinh, ngày nào ba cháu cũng mở Wecam để bà nội ngắm cháu. Để bà nội nói với cháu bằng một thứ từ ngữ đả đớt thật tức cười.

Ba cháu nói:
"-Bé Hạnh đang nghe má nói đó. Má có thấy con xoay nó đi, thì đôi mắt nó lại liếc về hướng có tiếng nói của má không?"
Phải vậy không thiên thần nhỏ của bà? Cháu đang nghe bà nói chuyện với cháu.
Hãy ngủ yên đi cháu! Hãy sống vui vẻ, bình an trong vòng tay yêu thương của ba mẹ và gia đình. Hãy là một cô bé bình thường trong ước mơ của cha mẹ cháu.
Và cháu ơi! Tất cả những sự việc tốt đẹp đều bắt đầu từ những cái bình thường nhất.
Ngủ đi cháu cưng của bà nội.
Nguyễn thị Thêm.
06/0614
21 Tháng Tám 2014(Xem: 15106)
Tôi đưa tay chùi nước mắt. Không có trận mưa nào đang xối xuống đám tang của anh tôi. Chỉ là một chút nước trong ly làm sóng sánh đại dương. Chỉ là một hạt bụi hóa thân làm thành một kiếp nhân sinh tàn lụi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 28268)
Chuyện cổ tích của con kể bắt đầu bằng ngày xưa con có ba, ngày xưa con có má, ba má là mãi mãi ... là cho đi không đòi lại bao giờ ...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 25449)
GS. Nguyễn Xuân Hoàng giảng bài say sưa, trong đam mê dù triết học hay văn chương,... Vị thầy mà khoảng cách thời gian lớn hơn chúng tôi độ một giáp...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 24764)
Biết đến bao giờ tôi lại trở về? Để được sống yên bình ngắm hàng phượng vĩ vào mỗi mùa Hè, và sống lại thời xưa cùng các bạn vui chơi những ngày Hè thong thả....
14 Tháng Tám 2014(Xem: 15007)
Và trong lòng thì trời ơi, tôi muốn đi biết là chừng nào, nhưng không tìm ra lối. Những nơi đi được thì đã nghẹt người, đành quay lại.
13 Tháng Tám 2014(Xem: 25153)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 29160)
Xin mượn những dòng này để làm món quà dâng lên Mẹ của chúng con. Cầu mong Mẹ luôn được thân tâm an lạc để tụi con có dịp đền bù phần nảo những hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con.
06 Tháng Tám 2014(Xem: 23285)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15251)
Và những phát biểu của đại diện gia đình thành viên Tự Lực Văn Đoàn: Nhà văn Nguyễn Tường Thiết đại diện gia đình Nhất Linh, Giáo sư Minh Thu đại diện gia đình Hoàng Đạo, Bác sĩ Nguyễn Tường Giang đại diện gia đình Thạch Lam…
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15283)
Tôi ngồi nghe, lặng người. Tôi biết tình trạng sức khỏe của anh tôi kéo dài từ Bảy Hai đến nay đã là những ngày nằm chờ chết. Có lẽ anh đã chết từ những ngày Sài Gòn vừa mất, khi các con anh bị bắt đi học tập cải tạo, và cả chính anh cũng bị chính quyền mới cho người đến tận nhà điều tra xem bệnh thật hay giả, có đủ sức đi học tập cải tạo không.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 20989)
Tiễn chân Quỳnh Giao về bên kia thế giới. Tôi lại nghĩ đến đời người, duyên và nghiệp. Quỳnh Giao là con chim quý đã có một phước báo từ kiếp trước nên tiếng hát đi vào lòng người.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 28178)
Khi tôi viết những dòng này thì đại diện gia đình đang chuẩn bị để lên những chuyến bay về tham dự buổi lễ gắn lon Chuẩn Tướng cho Việt
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 18005)
Hoàng ngồi trên xe lăn, tóc bạc trắng, áo pull đen, gầy yếu, thăm thẳm, tôi nghe thấy hơi ấm mỏng len qua những ngón tay của hai đứa tôi xiết nhẹ.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 17372)
Ngồi trong tòa soạn báo Việt Tribune, chúng tôi vẫn hồn nhiên “mày tao”. Như những ngày Văn Học năm xưa. Có chi thay đổi đâu! Tôi muốn mượn câu thơ của Phạm Nhuận để tặng Nguyễn Xuân Hoàng.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 15306)
Hai người phụ nữ ôm chầm lấy nhau. “Cô có khỏe không? Em bé tên gì vậy cô? Em dễ thương quá!” Tám ẵm bé lên, áp má mình vào má bé.
23 Tháng Bảy 2014(Xem: 18380)
Với nữ lực của Vy, chắc chắn tác giả Người Đi Trên Mây sẽ luôn bước trên những đám mây mịn màng, bồng bềnh, thư thái nhất giữa nụ cười e lệ ...
23 Tháng Bảy 2014(Xem: 22673)
Quỳnh nhắc lại chuyện tối qua, khi cả xóm bị khích động bởi tiếng kêu la giữa khuya của căn nhà đâu lưng bên kia hẻm.
22 Tháng Bảy 2014(Xem: 23220)
Nguyễn Xuân Hoàng là người nghệ sĩ đích thực, nhưng tư chất nhà giáo đặt ra những giới hạn không thể vượt qua cả trong cuộc đời lẫn trong nghệ thuật. Hình như A. Camus bảo nghề giáo là chỗ sa lầy ...
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 20443)
Ông lại nghĩ đến người nghèo ở VN và những ngôi nhà bạc tỉ, dát vàng lộng lẫy. Ông nghĩ đến dàn khoan đang chễm chệ ngoài khơi và lời nói trịnh thượng của đại diện Trung Cộng.
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 23117)
Xin được một lời cám ơn Thầy, cám ơn Cô. Cám ơn quý anh chị và các bạn đã thực lòng với trường xưa, cùng góp bàn tay mang bao nụ cười, niềm vui nhiều kỷ niệm trên hai chuyến đi về.