Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Hữu Hạnh -TÊN GỌI THÂN QUEN VÕ ĐÌNH TUYẾT

24 Tháng Năm 201312:00 SA(Xem: 72701)
Nguyễn Hữu Hạnh -TÊN GỌI THÂN QUEN VÕ ĐÌNH TUYẾT



TÊN GỌI THÂN QUEN VÕ ĐÌNH TUYẾT


vo_dinh-large-content


 Trên trang nhà ngo-quyen.org, Võ Đình Tuyết đã là tên gọi thân quen. Mưa mùa hạ và những người bạn vợ tôi, Mầu tím hoa sim, Đà nẳng ngày về. Thung lũng lửa với Tiếng Chim Xưa. Từng bài viết anh đã ghi lại những tình cảm ngọt ngào, hướng vọng về cố hương và quyện chặt sự luyến lái thâm trầm cho những người bạn Ngô Quyền- Bạn Vợ Tôi.

 Tên anh là Võ Đình kết hợp với tên người bạn đời là cựu học sinh khóa 8, Trần Thị Bạch Tuyết, để có bút danh đẹp như mơ trong thơ và nhạc VÕ ĐÌNH TUYẾT.

 Đình lớn lên từ quê hương Đà Nẳng miền thùy dương cát trắng. Nhưng cảnh đẹp của nơi sinh ra không mang cho anh một khoảnh khắc tuyệt vời vì Đình đã có một thời ấu thơ côi cút. Sự thiếu vắng tình cảm đã tan biến, khi anh hòa chung cùng với đại gia đình Ngô Quyền. Đình đã hai lần về tham dự họp mặt Ngô Quyền toàn thế giới, cùng tham dự các tour và âm thầm đóng góp lời ca tiếng hát mang niềm vui đến Thầy Cô bạn bè.

 Vùng Đông Bắc Hoa kỳ nơi anh sinh sống, tên anh đã được nhiều người biết đến và ngưỡng mộ trong những sinh hoạt cộng đồng, trong những công tác thiện nguyện, gia đình Thủy Thủ. Một người đa tài ngoài việc sáng tác viết thơ soạn nhạc đánh đàn, Đình còn là một MC được sự mến mộ và tin tưởng của nhiều người.

 Trong lần gặp gỡ vừa qua, Đình cho biết vừa thực hiện xong CD với 11 tình khúc do Đình sáng tác và phổ từ thơ. Đình muốn dùng tác phẩm nầy như là món quà gây quỹ cho Hội ái hữu cựu học sinh Ngô Quyền. Tôi cảm động đón nhận chân tình của Đình, nhưng cũng không lấy làm vui khi thấy sức khỏe của Đình có vấn đề, dù anh vẫn lạc quan cố gắng vượt qua.

 “Sinh lão bệnh tử” đã là quy luật chung không ai tránh khỏi, nhưng nhận được những tin tức về Đình không thể không có chút bùi ngùi.

 Bằng sự cầu nguyện mong muốn giữ lại người bạn chân tình, ”con chiên hoang đàng” như tôi chỉ biết tìm đến và nắm lấy bàn tay tượng cha Trương Bửu Diệp như một lời cầu xin tự đáy lòng...

 Đình ơi hãy tỉnh dậy và đứng lên. Ngày về Đà Nẳng vẫn còn chờ, bạn bè Ngô Quyền vẫn hằng mong. Và CD với mười một ca khúc vẫn còn dở dang... Đình ơi hãy tỉnh dậy...


Nguyễn Hữu Hạnh


 Phần giới thiệu CD 11 tình khúc của Võ Đình Tuyết của Trần Trung Đạo, diễn đọc Nguyễn Trọng Khôi

 


01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49034)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53567)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46671)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38912)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41309)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50850)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41878)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54314)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 56089)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40118)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42190)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 44080)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52864)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 67011)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49506)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36527)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56330)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55454)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43565)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52212)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến