Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Công Luận - BAY CAO, DIỀU ƠI!

10 Tháng Ba 201112:00 SA(Xem: 91471)
Đỗ Công Luận - BAY CAO, DIỀU ƠI!

 

BAY CAO, DIỀU ƠI!

tha_dieu-content

 

Khi những cơn gió bấc lạnh lùng thổi xuống phương Nam. Khi những cơn gió nồm không còn từ biển thổi và. Dấu hiệu của sự chuyển mùa. Miền Nam chỉ có 2 mùa: mưa, nắng. Những ngày đấu mùa nắng, ảnh hưởng của cái lạnh phương Bắc, từ tháng 12 dương lịch đến tết âm lịch, không khí hơi se lạnh hoặc mát diu. Sau những ngày tết ta, tiết trời bắt đầu oi bức. Sự thay đổi áp suất giữa tầng thấp, gần mặt đất, và tầng cao, tạo ra những cơn gió mạnh vào buổi xế chiều, từ khoảng 15h trở đi. Đối với trẻ thơ, đó là bắt đầu vào hội của ngày mùa: mùa thả diều.

Nhớ lại thời gian cách đây gần 50 năm, gần trường tiểu học Bửu Hòa, có cánh đồng rộng khoảng 2-3 hecta, nằm cạnh tỉnh lộ 16. Xa xa, ở trong là xóm đạo Cao Đài, gọi là xóm Một Hòa, với chừng hơn chục nóc nhà. Cạnh bên là lò gạch Hồng Tâm, với rạch Thủ Huồng ở phía sau. Cánh đồng này chỉ trồng một vụ lúa vào mùa mưa. Mùa nắng thì đồng trơ gốc rạ. Bọn trẻ chúng mình thường đến đó để thả diều. Tôi là con trai lớn, không có anh trai, ba lại đi làm ở trường Bá Nghệ, không có ai làm diều cho, nên tôi chỉ đến đây để xem chúng bạn thả diều. Những con diều giấy tự làm hoặc người lớn làm hộ. Khung diều được làm bằng những thanh tre chẻ nhỏ, vuốt bỏ ruột. Tre có độ đàn hồi, không gãy, dễ uốn cong. Thân diều được phết bằng những tờ giấy học trò hoặc giấy thủ công nhiều màu. Đuôi diều được kết nối bằng những tờ báo cắt dài hoặc nối lại bằng vòng giấy cuốn tròn. Dây buột diều được nối lại bằng nhiều đoạn chỉ may bao bố , quấn quanh lon sữa bò hoặc lon guigôz. Từ 15h trở đi, trời dịu mát, gió mạnh, bọn trẻ chúng mình tập họp về đây để thả diều. Cánh đồng dài hơn trăm mét, đủ dài để lấy trớn cho diều bay lên. Lúc đó nhà cửa còn thưa thớt, xã Bửu Hoà năm 1961 mới có điện. Không gian thoáng đảng như vậy thích hợp cho việc thả diều. Khi những cánh diều đã bay cao, chúng mình nằm trên mặt ruộng , ngửa mặt nhìn trời, tay gối đầu, chân gác chữ ngũ, mắt ngước nhìn những cánh diều bay lượn. Thong dong cuộc đời. Tuổi thơ trong trắng và hồn nhiên quá.

Chiều nay, khi đi đến cửa hàng của con gái ở khu vực chợ Tân Mai, ngang qua cánh đồng Gò Me, trên đoạn đường 5 mới mở của thành phố Biên Hòa, hơn 20 cánh diều đang bay lượn trên không. Đoạn đường này dù thuộc phạm vi đô thị, nhưng ít nhà cửa, đồng trống nên thích hợp thả diều.

Trong thành phố bon chen, nhà cao san sát, dây điện giăng giăng, có địa điểm rộng rãi thế này thật lý tưởng để thả diều. Tham gia cuộc vui có nhiều thành phần. Có những người lớn tuổi như tôi, đang hướng dẫn cho cháu trai cách chạy cho diều bay lên. Có những người trung niên, quần áo tươm tất, có lẽ là công nhân viên chức đang chỉ cho cháu trai, còn mặc quần áo học sinh, cách từ từ thả dây cho diều lấy độ cao. Có nhhững thanh niên trên dưới 30 tuổi ngồi dưới gốc cây, tay cầm cuộn chỉ, ngồi ngắm nhìn những cánh diều bay lượn trên không. Đây là lớp thanh niên hiếm hoi của xã hội ngày nay, thích thư giãn bằng trò chơi dân dã. Tiến bộ khoa học đã nâng cao đời sống xã hội, nhưng lại làm cho văn hoá xã hội ngày càng đi xuống. Lớp thanh niên lên yên xe là tỏ ra yên hùng lạng lách. Va chạm nhau là xô xát, giải quyết bằng bạo lực. Lứa tuổi học trò cấp 3 cũng vậy, không nề nếp qui cũ như bọn mình ngày xưa. Những con diều ngày nay cũng đã được hiện đại hoá , sản xuất đại trà. Khung diều được làm bằng kẽm, thân diều được làm bằng vải polymer không ướt, in cắt rất thẩm mỹ . Có nhiều kích cỡ, hình dáng. Thông thường có hình diều, hình phượng, hình bướm... Uy vũ hơn có hình ó, đại bàng, batman. Bỏ ra vài chục ngàn đồng là đã sở hữu cánh diều sặc sỡ. Dọc đường đi có những điểm bán diều lưu động, trưng bày trên những chiếc xe hai bánh. Một nghề mua bán mới, theo thời vụ. Đa số người bán là dân nhập cư. Phương Nam là mảnh đất màu mở, dễ sống. Họ Nam tiến giống như chúng ta Tây tiến.

Ngồi trước cửa hàng của con gái, nhìn hàng chục cánh diều bay lượn xa xa, hướng sông Cái, nhánh sông chảy quanh Cù Lao Phố, nối sông Đồng Nai, ở hướng bến đò kho, mình cảm thấy nuối tiếc lại thời trẻ con. Những trò chơi dân gian: cút bắt, trốn tìm, đánh đáo, bắn đạn culi... bây giờ trẻ con không ưa thích. Hai đứa cháu ngoại trai của mình, đứa lên 4, đứa lên 5, chơi trò chơi điện tử trên computer rất sành điệu. Chúng cầm điện thoại, nói chuyện như người lớn. Khoa học càng tiên bộ, đời sống xã hội càng nâng cao. Sau khi người Mỹ bước chân vào Miền Nam , năm 1966, Sài Gòn bắt đầu có đài truyền hình. Hàng đêm từ 19h đến 22h, chiếc C130 bay lượn vòng quanh thành phố để phát hình. Năm 1968, chúng ta theo dõi chiến trận Mậu Thân qua ti vi. Đánh ờ Hàng Xanh, Xóm Gà, Chợ Lớn, thành phố Huế ... Cô ca sĩ Hương Lan khi đó được phát thanh viên giới thiệu:

- Đây em bé Hương Lan trình bày bản tân cổ Ai ra xứ Huế .

Tháng 7 -1969, chúng ta theo dõi phi thuyền Appollo đổ bộ mặt trăng được ghi hình trực tiếp. Rồi có thêm đài Cần Thơ, đài Huế... Bây giờ, mỗi tỉnh thành đều có đài truyền hình. Mỗi đài lại có nhiều kênh: kênh giải trí, kênh thể thao, kênh thời sự .... Rồi có truyền hình cáp xem đài nước ngoài, xem phim . Chương trình 24/24 giờ.

Cuộc sống ngày được nâng cao. Bay cao, bay cao, diều ơi!

 

 Đỗ Công Luận CHS-Khoá 08 NQ

 

24 Tháng Giêng 2015(Xem: 25296)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 34097)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 2015(Xem: 21720)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 19149)
Chị Thi ơi! bây giờ tôi mới biết chị cũng cùng khóa 6. Bây giờ tôi không còn có dịp đến thăm chị. Tôi chỉ có thể nguyện cầu hương linh chị thảnh thơi nơi cõi bao la không đau đớn dằn vặt.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 21376)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.
16 Tháng Giêng 2015(Xem: 27031)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 26554)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 2015(Xem: 28035)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
10 Tháng Giêng 2015(Xem: 32712)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 24343)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 2015(Xem: 25562)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28287)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28617)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 28734)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 31735)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 2015(Xem: 24623)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 24121)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
26 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 16476)
Anh ơi ! Có phải đời em là bất hạnh triền miên ? Có phải những niềm vui chỉ lan nhẹ vào đời em rồi vội vã nhường chỗ cho những biến cố đau buồn. Dành cho bác ba của con một vành khăn tang.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 27335)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 2014(Xem: 29671)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.