Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đinh Quang Bình - Một Góc Thầy Trò

22 Tháng Mười Một 201012:00 SA(Xem: 86557)
Đinh Quang Bình - Một Góc Thầy Trò

Góc thầy trò của Đinh Quang Bình.

dinhquangbinh-content

Đinh Quang Bình

Thật sự một góc thầy trò chỉ dành riêng cho những học sinh khác mà thôi, còn riêng Đinh Quang Bình phải mượn cho được BỐN góc thầy trò mới đủ, một góc thì không đủ đâu.

Lý do. cái thời trung học người ta chỉ học một trường là xong, riêng tôi từ lớp sáu đến lớp mười hai phải qua hết thảy bốn trường trung học, thử hỏi một góc thì làm sao các thầy cô của tôi có chỗ đứng, thầy cô đã vậy lại còn có những linh mục, bà sơ nữa, nhiều lắm, vậy mà cũng chẳng nên người được. (một con ngựa chứng trong sân trường).

Cái thời thập niên 60, ba tôi còn phục vụ trong đệ nhất Cộng Hòa, ba mẹ gởi tôi vô học trường dòng ở Thủ Đức, hy vọng sẽ trở thành tu sĩ linh mục, ở đây tôi còn nhớ rõ cha Phạm Chí Thiện làm hiệu trưởng và cha Nguyễn Thanh Bình hiệu phó, các thầy như thầy Khuê, thầy Chinh, thầy Diệu, thầy Minh...Sr Yến, Sr Huệ... sau này thỉnh thoảng tôi có về thăm lại các thầy và cho đến bây giờ tôi biết: thầy Khuê đã trở thành thầy thuốc nam để giúp đở người đau yếu, thầy Chinh đã qua đời vì tuổi già, riêng thầy Minh sau hai lần đi tù về đã không đồng quan điểm với chế độ nên cũng đã qua đời để không muốn thấy cảnh bất công của xã hội lúc đó. Thầy Diệu theo lệnh động viên vào quân đội VNCH và sau 75 đã theo diện HO qua định cư tại Hoa Kỳ, hai cha hiệu trưởng và hiệu phó cũng đã về với Chúa. Mỗi khi nhớ lại những kỷ niệm này tôi hằng cầu xin ơn trên chúc phúc cho các ngài.

Cuối thập niên 60, vì hoàn cảnh gia đình, cộng thêm chiến tranh ngày càng leo thang, ba mẹ tôi lại đưa tôi về một trường dòng ở Tam Hiệp Biên Hòa, ( trường VINH SANG ) do linh mục Phạm Tuấn Trang từ Pháp về thành lập và cha Linh làm hiệu phó, ở đây tôi lại được học các thầy như : thầy Kha hiện ở Úc, thầy Hưng, thầy Văn, thầy Bình, thầy Việt... các thầy hiện còn sống ở quê nhà, riêng cha Phạm Tuấn Trang sau 75 ngài đã nhanh chân chạy ra nước ngoài, sau đó ngài về hưu ở dòng Đồng Công Hoa Kỳ và qua đời ở đó, còn cha Linh hiệu phó ngài ở lại trường, sau khi chính quyền cộng sản tiếp thu nhà trường đã bắt ngài đi tù, khi ra khỏi tù ngài tá túc ở các nhà học trò cũ, đời sống quá cực khổ vất vả nên ngài cũng qua đời, để lại bao thương tiếc cho đám học trò cũ của ngài.

Hai trường dòng không thấy hy vọng trở thành tu sĩ, ba mẹ chuyển tôi qua học trường Khiết Tâm Biên Hòa, do cha Lê Hoàng Yến làm hiệu trưởng, sau 75 cha Lê Hoàng Yến cũng trở thành (mất dạy) về sống ở nhà thờ Biên Hòa và cũng qua đời tại đó. Hôm lễ an táng của ngài tôi có về tham dự và đã gặp không biết bao nhiêu thầy cô cũng như học trò đã một thời mang bảng hiệu Trung Học KHIẾT TÂM.

Từ Khiết Tâm, tôi leo rào qua Ngô Quyền vì nghe nói học sinh trường Ngô Quyền đẹp lắm, học giỏi nữa, bao nhiêu người trẻ tài hoa đều tập trung ở Ngô Quyền, định mệnh đẩy đưa tôi trở thành học sinh Ngô Quyền với năm học cuối cùng của bậc trung học, bao nhiêu những kỷ niệm đẹp, huy hoàng mà suốt đời tôi không quên được với một năm học cuối này. Ở đây tôi tham gia các sinh hoạt thể thao, văn nghệ, xã hội... gặp gở những người bạn, người em thân thương, chân tình, chia xẻ những băn khoăn, trăn trở của tuổi mới lớn. Cũng nơi đây tôi nhận thấy tình cảm yêu thương tận tâm tận lực của các thầy cô như: thầy Bảo, thầy Lê Quý Thể, thầy Lâm Tấn Văn, thầy Mai Kiến Phúc, cô Tốt dạy Pháp văn, thầy Thành... và còn nhiều nữa, các thầy cô đã đem hết tình yêu thương cũng như khả năng để dạy chúng tôi, giúp chúng tôi bước vào ngưỡng cửa cuộc đời. Nhớ lại ngày xưa còn nhỏ, ông bà, ba mẹ tôi thường dạy rằng: "một chữ cũng là thầy", hoặc "mùng một tết cha, mừng hai tết chú, mùng ba tết thầy". Hồi còn học bậc tiểu học ở trường làng quê, mỗi dịp tết đến tôi thường đi bộ đến nhà từng thầy cô để chúc tuổi.

Thời gian đã qua, đầu đã bạc, nay có dịp ôn lại cái thủa xa xưa ấy. Rất chân thành cám ơn Ban Biên Tập cựu học sinh Ngô Quyền Biên Hòa đặc biệt mục Một Góc Thầy Trò đã tạo cơ hội cho tôi được viết lại dòng tâm sự này, với lối văn, ngôn từ mộc mạc hy vọng với lòng thành cũng đủ để tỏ lòng tri ân quý thầy cô đã giúp tôi có ngày hôm nay. Nguyện xin ơn trên tuân độ nhiều hồng ân xuống cho quý thầy cô, đặc biệt hằng ngày trong lời cầu nguyện xin cho quý thầy cô đã quá cố được hưởng phước đời đời...

Mùa tạ ơn 2010

Đinh Quang Bình ( đứa con nuôi của trường Ngô Quyền )

13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4774)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4988)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5107)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4902)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4867)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.
05 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4830)
Ta cầu nguyện cho em Hồn thiêng được giải thoát Được sống đời an lạc. Không vướng khổ ưu phiền Không uất hận triền miên. Tái sinh nhiều phước báo.
30 Tháng Mười 2022(Xem: 4796)
Bạn bè nửa thế kỷ gặp mặt. Cô đọng trong những lần gặp gỡ. Rồi lại chia tay phương trời. Kỹ niệm theo nhau suốt cuộc đời. Hy vọng sẽ có lần gặp gỡ nữa.
29 Tháng Mười 2022(Xem: 4995)
Thầy chính là người truyền lửa ham học cho học trò, và luôn khơi gợi lên trong họ những hoài bão, những ước mơ để vươn tới những khát vọng cao đẹp trong tương lai
29 Tháng Mười 2022(Xem: 4861)
Sau này khi nhắc tới giai đoạn này, Nguyễn Văn Trung vẫn cho là những năm tháng tốt đẹp nhất trong cuộc đời cầm bút của ông.
28 Tháng Mười 2022(Xem: 7291)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
22 Tháng Mười 2022(Xem: 4778)
Cứ để Hải lãng mạn nuối tiếc tiếp tục đi tìm cố nhân, cứ để anh suốt đời còn nợ tôi một đóa hoa Phù Dung và giữ mãi hình ảnh tình cảm thuở ban đầu.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5157)
Trong quang cảnh rộng rãi khoáng đạt nơi miền quê, có một chút nắng nhàn nhạt và gió hiu hiu mát rượi của buổi chiều cận Tết, cánh diều tuổi thơ của tôi no gió vi vu bay cao vút trên bầu trời.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5823)
Trong 21 năm tồn tại, miền Nam tự do đã để lại cho nền âm nhạc nước ta một gia tài đồ sộ gồm hàng ngàn tác phẩm của nhiều nhạc sĩ mà tên tuổi của họ không bao giờ quên
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5121)
Chiều chủ nhật 9 tháng 10 năm 2022, tại tiểu bang Minnesota, Hoa Kỳ, thi sĩ Cung Trầm Tưởng vẫy tay giã từ giới yêu thơ ông sau 90 năm rong chơi cõi đời
15 Tháng Mười 2022(Xem: 5214)
Nó đâu phải là con cọp... thật. Trên đầu nó vẫn còn mang cặp sừng của giống loài nó mà ?! Đồng loại của nó phần đông thì oán ghét và khinh miệt,
15 Tháng Mười 2022(Xem: 4567)
Hai người là hai sự khác biệt, chị lãng mạn, mộng mơ bao nhiêu thì anh thực tế đời thường bấy nhiêu, nên hai vợ chồng đã nhiều phen bất đồng ý kiến, cãi nhau như ngày hôm nay.
13 Tháng Mười 2022(Xem: 4666)
Rồi thì lá sẽ vàng, sẽ khô và sẽ rụng. Đó là sự tuần hoàn của sự sống, là vô thường. Chấp nhận vô thường, chấp nhận cái chết sẽ đến với tất cả mọi người mọi vật thì ta sẽ bớt phiền muộn...
10 Tháng Mười 2022(Xem: 5270)
Tôi và ông Sung bỗng trở thành hai bạn già tâm sự kể lể chuyện thời tiết trở trời, chuyện ốm đau và dặn dò nhau kinh nghiệm thuốc men cho đến khi không còn gì để than thở thêm
10 Tháng Mười 2022(Xem: 4515)
Có lẽ Canada (và các nước Mỹ, Úc, Châu Âu) mắc nợ người Việt tỵ nạn từ… kiếp trước, nên kiếp này họ phải rước chúng ta qua, đón tiếp nồng hậu đám người chân ướt chân ráo mới đến
03 Tháng Mười 2022(Xem: 5414)
Khuê ơi, cho dù bây giờ tóc đã thôi bay như trong những ngày đứng gió, nhưng chẳng bao giờ tôi quên được cảm giác những sợi tóc dài của Khuê nương theo gió, đùa giỡn mơn man trên mặt tôi.