Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lâm Sĩ Đắt - Kỷ Niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền.

22 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 69485)
Lâm Sĩ Đắt - Kỷ Niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền.

 

Kỷ niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền

 

(1963-1968)

 

Nhận được email của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa tại California thông báo về ngày Đại Hội Trùng Phùng kỷ niệm 50 năm thành lập trường Ngô Quyền với Tập san “Tuyển Tập Ngô Quyền 2006”, thành thật mà nói, lòng tôi bồi hồi, chộn rộn như lúc còn ngồi ở trường học cũ, khi Thầy Cô Hướng Dẫn kêu gọi học sinh lo tổ chức tiệc tất niên, làm bích báo cho lớp và trường vậy.

 

Thời gian qua nhanh quá! Đã hơn 30 năm, bây giờ ngồi ôn lại những kỷ niệm xa xưa và hình ảnh cũ, tất cả hiện ra như thật trước mắt mình. Các bạn còn nhớ lớp “Đệ Tứ Bốn” không? Tôi thì nhớ và nhớ rất nhiều đến cái lớp quậy nổi đình nổi đám nầy. Nào là Cô Lan dạy Pháp văn, Thầy Mẫn dạy vẽ…rất hiền, một thuở nào đã khóc khi bị đám “nhất quỷ nhì ma thứ ba là…” phá phách, báo hại trưởng lớp cứ phải cúi đầu xin lỗi, điểm danh từng thằng ghi vô sổ bìa đen. Bao nhiêu là ngổ nghịch! Làm sao quên được tình thương bao la và rộng lượng thứ tha của Thầy Cô!

Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sửa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu. Bây giờ, cho trưởng lớp Lâm Sĩ Đắt điểm danh các bạn trong trí nhớ còn sót lại, với những hình ảnh các bạn học trên túi áo đính phù hiệu Ngô Quyền, đến trường học rất xuất sắc mà khi quậy phá xuất chiêu nhiều màn thật hết lời phê phán!

Các bạn ráng nhớ, nghĩ cùng tôi bổ túc thêm tên các bạn học cũ chung trường, chung lớp đã cùng mài đủng quần trên ghế ngày nào nhé:

         Này Mai Trọng Ngãi (CA), chuyển trường về nhập bọn; Nguyễn Từ Tâm, Nguyễn Văn Khánh (VN, con thầy Thoại) giỏi toán: Nguyễn Trọng Đệ (VN) hoạ sĩ Bắc Kỳ; Nguyễn Mai (TX) với tài ấn loát; Nguyễn Ngọc Điền (VN) được gọi “Điền Con”; Phạm Dung (CA, tiệm chụp hình Phạm Lung) chuyên thụt bi da đánh cá bò viên ở khu rạp hát Biên Hùng; Phan Thành Tâm (MA, con tiệm vàng Kim Hưng) “dân cậu”; Kennedy Nguyễn Kim Thế (?); Nguyễn Hữu Điền (VN) tự “Điền Đô”; Trần Văn Hải (CA) “Hải mặt đỏ”; Ngô Tấn Phước (WA) dân Cù Lao Phố nhà gần Nguyễn Thị Thùy Linh; Trần Trung Thu (cháu thầy Sái, hiện đang ở Biên Hòa, bán thuốc tây); Dương Minh Hoàng (?) con thầy Tổng Giám thị); Phạm Lê Việt Quốc (CA); Phạm Thế Dũng (CA); Nguyễn Hữu Dũng (CA)…

Và nhớ đến các bạn đã xa lìa chúng ta như Trần Văn Thành (VN, con Cô Giàu); Nguyễn Hoàng Long (VN); Phạm Văn Trước (VN); Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận, VN); Hồ Văn Lưu (VN);…Một chút ngẩn ngơ thương tiếc đến linh hồn các bạn đã ra đi về miền an lạc, cõi thiêng liêng!

Các bạn nhớ không? Nổi tiếng gan lì, quậy nhất là Dương Minh Hoàng với bao trò nghịch phá phách làm ô uế ghế bàn, thế là cả lớp được nghỉ học đi lang thang. Một màn bắn “bi giấy cuộn tròn” do đám thằng Nhân “chợ Đồn”, bên trái dãy bàn cuối, bắn nhóm “Điền Đô” bên phải, khi thầy cô quay lưng viết bài trên bảng. Đạn bi giấy bay tứ phía, trúng đầu trúng cổ, đứa vô tội phải cố ngậm miệng chịu đau, đứa hụp đầu dưới bàn “tìm đường lánh nạn”. Một bài viết của Nguyễn Kháng Huỳnh đăng trên bích báo đả kích, kết quả cả đám gọi là “Ban Báo Chí” phải lên trình diện thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo. Cả đám đã đồng lòng không nhận tội, mà tội đó lại là của Lâm Sĩ Đắt. Bài viết của Lâm Sĩ Đắt! Nhớ quá đi thôi! Nhớ cái tuổi mới vừa nứt mắt, thích hào hùng, thích ra vẻ bảnh bao, đòi tập tành làm thơ với thẩn như con chim non vừa mọc cánh đã muốn bay cao, lòng đã biết mơ mộng nhưng chưa có anh nào dám mang họ Thích Làm Quen. Gặp các cô em Ngô Quyền thì ấp a ấp úng, miệng như ngậm hột thị, tay chân lúng túng không biết cất chổ nào, phải không các bạn?

 

Tôi còn nhớ một kỷ niệm cuối năm Tứ Bốn. Tiệc Tất Niên ở lớp xong, cả đám theo Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận) về nhà bên cạnh dòng Đồng Nai. Gia đình Hùng Cận có nhà hàng Tuyết Hồng nổi tiếng với các món ăn đặc biệt ở Biên Hòa như xôi chiên phồng, gà hấp rau răm, đầu cá bánh canh…ngoài ra còn lãnh thầu giao thức ăn cho Trường Sĩ Quan Thủ Đức. Ngày đó, đám chúng tôi đến đúng lúc nhà bếp làm các thức ăn rất nhiều, sắp xếp mang ra xe giao cho quân trường.

Thấy Hùng Cận dẫn đám bạn về nhà, Bác Tư Thạnh, má Hùng Cận kêu tất cả ở lại ăn cơm, chúng tôi cảm thấy quá sung sướng, híp cả mắt, nở cả mủi! Bác kêu nhà bếp mang cho cả đám bọn tôi ăn đủ thứ, cái gì chứ ăn thì tha hồ nếm thử, tôi nhớ và thích nhất món sườn “cốt lết”. Món ăn quá ngon rất bắt mắt. Màu vàng tươm mật thơm phưng phức, quyến rủ cái miệng, cái mũi, cái mắt của tôi mãi. Tuổi trẻ mà, đang sức ăn nên cứ thực như hổ vậy! Bây giờ viết cho các bạn, vị giác của tôi theo thời gian “điểm danh” mất vài gai lưởi mà miếng sườn kia tôi vẩn còn thòm thèm ...

 

Giã từ tuổi học trò tôi theo đường binh nghiệp. Rồi thời cuộc đổi thay, bất đắc dĩ tôi phải ra đi, rời xa quê nhà, tổ quốc, lang thang trên xứ lạ quê người. Qua bao cảnh vui cười, buồn chán, lòng cứ ước ao gặp lại các bạn cũ chung trường, chung lớp để cùng nhắc lại kỷ niệm, xem ai còn ai mất. Đôi khi trên bước đường đời, biết tin tức một số các bạn:

- Có Bạn nên duyên vợ chồng, hạnh phúc - VUI

- Có Bạn đã học thành tài, công thành danh đạt, an cư lạc nghiệp - MỪNG

- Có Bạn còn lận đận cuộc sống vất vã - BUỒN

- Và có Bạn đã ra đi như “Thành-Hùng-Lưu…” - THƯƠNG TIẾC

Với Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận), sau khi chia tay các bạn, năm 1972, Hùng Cận được gia đình cho đi du học ở Nhật, ra trường đậu rất cao (Kỹ sư Hoá học) được mời ở lại  làm tại Nhật. Sau đó được phái sang Canada làm Giám đốc một chi nhánh của  hảng Nhật tại đây. Năm 1981, Hùng có sang Houston thăm gia đình, nhưng rất tiếc lúc đó tôi còn ở Hawaii nên không gặp được bạn xưa. Gia đình muốn Hùng ở lại làm việc tại Mỹ nhưng Hùng có lý tưởng riêng, chí hướng đã quyết định, nên gia đình không cản được nhiệt tình tranh đấu của Hùng, đường lối của Hùng thật đáng ngưỡng mộ. Hùng đã rất nồng nhiệt giúp đở đồng bào ta trong các trại tị nạn ở Nhật. Hùng mất đột ngột năm 1988, còn trẻ mới 37 tuổi, mang theo giấc mộng đấu tranh không thành! Thuở ấy, trong cảnh phân ly, di tản, Hùng đã được kiều bào ở Nhật thiêu xác, tro để tại chùa ở Nhật, đến năm 1994 thì được đem về Việt Nam, thờ ở chùa gần cầu Mương Sao, Biên Hoà. Một nén hương lòng tưởng niệm đến bạn: Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận)!

 

Vài hàng cảm tạ Thầy Cô đã một thời dạy dỗ tôi, để ngày nay được nên danh nên phận với đời. Cảm ơn tất cả các bạn đã cho tôi được chia xẻ những kỷ niệm vui, buồn, thương nhớ đến các Thầy, Cô cùng những người bạn học cũ của tôi.

Cảm ơn đời đã dành cho tôi những ngày sung sướng được sống với bao kỷ niệm trường xưa Ngô Quyền mà tên gọi của một thời: Tứ Bốn. Không bao giờ quên!

 

Lâm Sĩ Đắt

(Trưởng lớp Đệ Lục-Đệ Tam)

                                                                                                                             

 

 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 84009)
Nhìn em dáng nhỏ hao gầy Cho tôi nghe tiếng thở dài buồn tênh
04 Tháng Hai 2009(Xem: 47378)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 82303)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37989)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 74111)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77719)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36265)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40582)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75900)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39366)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 34204)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 37085)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69535)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39516)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80810)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74275)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65833)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34031)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 43099)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38776)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46571)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 72155)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34713)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78688)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68886)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66990)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76302)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38820)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).