Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Áo Xưa Ngô Quyền - Một Chuyến Đi.

22 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 69345)
Áo Xưa Ngô Quyền - Một Chuyến Đi.

 

 

 

MỘT CHUYẾN ĐI

                                          

 

      Mọi khi cứ vào khoảng đầu tháng cuối năm, tôi lại gửi những chiếc thiệp xinh xắn đến bạn bè, người thân cùng với những lời chúc thân tình trong mùa Giáng Sinh và Năm Mới sắp đến. Nhưng đặc biệt năm nay, mãi bận rộn toan tính cho ngày vui trọng đại con trai tôi, tôi quên bẵng đi thời gian, không gian không cảm nhận được cái không khí rộn ràng se lạnh để đón mừng đêm Chúa ra đời. Mãi khi xong việc trở về, nhận được những chiếc thiệp từ xa gửi đến, chợt nhớ ra thì đã cận kề lắm, không còn đủ thời gian nữa. Tôi đành phải lục lại những số phone bạn bè, người thân để gọi cảm ơn và gửi đến những lời chúc tốt đẹp nhất.

         Vì thế tôi sớm biết được tin Thầy, ông xã chị bị bịnh nặng phải nằm bệnh viện.

         Năm trước đây, trong cuộc họp hằng năm Hội CHSNQ, tôi được dịp gặp lại chị sau mấy mươi năm rời khỏi ghế nhà trường, chị không thay đổỉ nhiều lắm nên tôi dễ dàng nhận ra chị ngay. Trong những ngày ngắn ngủi bên nhau, nghe chị tâm tình cuộc sống nơi xứ người, sự xa cách con cái, những gian truân một mình xuôi ngược khi chồng nằm bệnh viện hằng tháng trời, tôi thật cảm thông và thấy gần gũi chị xiết bao.

          Chị là một người bạn vô cùng chân tình và vui vẻ, đã bỏ thời gian quí báu đi với chúng tôi, đưa chúng tôi đi thăm viếng các nơi, thưởng thức các món ngon trong những ngày chúng tôi ở Cali.  Tuy nhiên, tôi thoáng thấy đôi khi chị có những nét buồn vương trên mắt. Tôi băn khoăn đoán chừng vì bận đón tiếp bọn tôi mà chị để Thầy ở nhà một mình. Hay đó là điềm báo trước sự mất mát to lớn sắp xảy đến cho chị ?

          Những tưởng rồi cơn bịnh cũng qua như lần trước đây, tôi cầu chúc cho Thầy sớm bình phục và trở về cùng chị. Ngờ đâu qua thông tin bạn bè, tôi biết được sức khỏe thầy ngày càng tệ hơn. Ngày vào bệnh viện, thầy còn đùa vui với các em học trò khi nghe lời động viên: “Ráng lên nha thầy!”. “Ráng chứ, cô còn trẻ đẹp quá mà, thầy bỏ lại cho ai?”.

           Thế mà định mạng buồn đau đến với chị, tôi lo lắng hỏi thăm sức khoẻ của Thầy từng ngày, từng giai đoạn…và cuối cùng giờ ly biệt đã đến. Trong lòng bất an, tôi hối hả gọi những bạn bè thân gần gũi chị, người thân gia đình chị.  Không một ai trả lời tôi, tất cả đều vắng mặt. Linh tính cho tôi biết điều gì đã xảy ra trong giờ phút nầy, tâm linh tôi cảm nhận được sự ra đi của Thầy ngay thời khắc đó.  Có phải sự thương mến của bao nhiêu người đang gần quanh Thầy đang hiệp nhất cầu nguyện cho Thầy đã đánh động tâm thức tôi. Tôi lặng người đi, lòng thầm nguyện cầu cho Thầy được an nghĩ nơi chốn vĩnh hằng.

            Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai. Nhưng sự ra đi của Thầy để lại mọi người nỗi ngậm ngùi luyến nhớ không nguôi. Nhớ về Thầy, tôi không bao giờ quên hình ảnh Thầy vui vẻ hát chúc mừng Thầy Cô giáo, bạn hữu trong ngày họp mặt. Cảm thương chị, tôi tự hứa sẽ là người bạn đồng hành với chị trong quãng đường còn lại. Chị ơi, hãy cố lên nhé !!!                       

 

05 Tháng Năm 2011(Xem: 41394)
Hôm nay, con viết vội vần thơ Khóc Mẹ một chiều gió Thu mưa Mong Mẹ từ đây đời thanh thản Nương cửa Từ Bi cõi Niết Bàn….
05 Tháng Năm 2011(Xem: 48100)
Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!
05 Tháng Năm 2011(Xem: 129228)
Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!
29 Tháng Tư 2011(Xem: 133550)
Chưa một lần gặp lại Đã vĩnh biệt muôn đời Lời tạ từ chưa nói Đã vội vàng chia phôi.
26 Tháng Tư 2011(Xem: 67411)
xin mời đến xem phim Bolinao 52 để thấy chị Trịnh Thanh Tùng, một chs NQ đã có mặt trong phim tài liệu Bolinao 52, kể lại kỷ niệm hãi hùng của chị trên đường tìm tự do năm 1988.
20 Tháng Tư 2011(Xem: 131060)
Nhớ không mày, trường Ngô Quyền xưa mình học, Thầy Bảo uy nghi, Hiệu trưởng cũ của mình, Giờ Thầy yếu rồi, bệnh nhiều, thương... thương lắm,
20 Tháng Tư 2011(Xem: 121794)
Quá khứ, kỷ niệm vẫn đeo đuổi tôi như hình với bóng. Quá khứ sẽ tan biến đi khi tôi không còn hiện diện trên cỏi đời nầy nữa. Buồn ơi! chào mi. Niềm vui ở lại.
16 Tháng Tư 2011(Xem: 142827)
Nuôi nuôi nấng nấng Từ đất mọc lên Không dễ gì quên Hoa bâng khuâng tím
10 Tháng Tư 2011(Xem: 137132)
Mụ ao ước nó cưới cho Mụ một cô gái cùng làng để Trâu ta ăn cỏ làng ta, trai làng lấy gái làng ta mới bền. Vậy mà thằng con đích tôn của dòng họ lại phải lòng một cô gái Biên Hòa.
10 Tháng Tư 2011(Xem: 113508)
Trong đêm trường tĩnh lặng, người phụ nữ đau khổ khóc nấc lên: “…Tại sao con tôi ra nông nổi này!? Tại… sao!?...”
10 Tháng Tư 2011(Xem: 127694)
Bài thơ tặng cậu bé Aisawa, nạn nhân của tai nạn sóng thần tại Nhật đã được phổ nhạc và dịch sang Anh ngữ, Nhật ngữ để phổ biến.
06 Tháng Tư 2011(Xem: 52538)
XIN HÃY ĐỢI AISAWA – Thơ Tưởng Dung - Phổ nhạc Phạm Trung – Ca sĩ Minh Quang
04 Tháng Tư 2011(Xem: 146844)
Buổi sáng mù sương rơi đọng đầy tay Xin tỏa ấm người đang lên con dốc Xin bụi đỏ xếp hàng thành ca khúc Mở lời yêu như đã phải lòng nhau
01 Tháng Tư 2011(Xem: 68165)
Anh như tia nắng xuân nồng ấm Nghiêng chiếu đời em vạt cỏ non
01 Tháng Tư 2011(Xem: 122241)
Mây trắng buồn trôi, mây viễn xứ Gió ơi! xin gió chở dùm ta Một chút tâm tư người ở lại Gửi cho bè bạn ở phương xa
27 Tháng Ba 2011(Xem: 133934)
Nhìn lên ảnh Mẹ những ngậm ngùi Nhớ lằn roi nhẹ nhớ không nguôi Con vẫn đi theo đường mẹ dẫn Tạ ơn roi Mẹ giúp nên người.
24 Tháng Ba 2011(Xem: 155768)
Em mơ có một ngày Bên đàn con cháu ngoan Ôn từng trang Sử cũ Rất kiêu hùng VIỆT NAM
21 Tháng Ba 2011(Xem: 132350)
Cả nhà nắng nhạt dần Lẫn vào thung lũng sâu Mặt trời gom nắng lại Khuất xuống chân trời xa .
12 Tháng Ba 2011(Xem: 70531)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa Âm: Đỗ Hải – Ca sĩ: Quốc Duy
11 Tháng Ba 2011(Xem: 72944)
- Thơ Trần kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm.
10 Tháng Ba 2011(Xem: 162742)
Tháng ba có một ngày Của bà, mẹ và em Đếm gần hết ngón tay Số tám tròn rực rỡ.