Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - Lễ Hội “Hoa Anh Đào” ở Washington, DC 2015

18 Tháng Tư 20156:06 CH(Xem: 28138)
Kiều Oanh Trịnh - Lễ Hội “Hoa Anh Đào” ở Washington, DC 2015

Lễ Hội “Hoa Anh Đào'' ở Washington, DC 2015

hoa anh dao

Ai lên xứ hoa đào dừng chân bên hồ nghe chiều rơi,

Nghe hơi giá len vào hồn người chiều xuân mây êm trôi...

 

Trời đang vào Xuân, những bụi hoa vàng, cách đây mấy ngày còn bum búp những mầm non xanh ngắt, hôm nay đã nở rộ, vàng một góc vườn. Cây anh đào trước cửa cũng thi nhau mở ra những đóa hoa ửng hồng tươi thắm. Hôm nay là ngày “Lễ Hội Hoa Đào”, có Parade tại Thủ Đô, Washington, DC. Thiên hạ tấp nập rủ nhau đi xem Lễ Hội. Chúng tôi cũng chen chân với làn sóng người từ khắp nơi đổ về, đón Metro lên DC xem “Cherry Blossom Festival”. 

Những chuyến xe điện đông nghẹt: Người đứng kẻ ngồi, toa nào cũng chật cứng, không còn chỗ, có người phải ngồi bệt xuống cả sàn xe, chưa bao giờ tôi thấy xe điện đông đến như vậy, ngay cả những ngày đi làm cũng chưa có cảnh chen chúc như thế này, dù rằng hôm nay Metro đã tăng cường thêm nhiều chuyến xe cuối tuần, 15 phút 1 chuyến thay vì nửa tiếng. Thế mà vẫn không đủ xe đưa đón hành khách. 

Theo chương trình, buổi lễ sẽ bắt đầu từ 10:00 sáng và kết thúc vào lúc 1:00 giờ trưa. 9:00 sáng chúng tôi đã có mặt tại nơi diễn hành, nên tìm được chỗ đứng ngay mặt tiền xem rất rõ. 

Đúng 10 giờ, đã nghe văng vẳng được tiếng nhạc dồn dập, ở khoảng cuối đường Pensylvania Avenue, mỗi lúc một gần, và rồi từng nhóm người trong các bộ đồng phục, đang từ từ tiến về phía khán đài, những bước chân vui nhịp nhàng theo điệu nhạc diễn hành trên đại lộ thênh thang, giữa dòng người đứng xem Lễ chật hai bên đường. Và cứ thế, họ vừa đi vừa biểu diễn những vũ điệu dân tộc, theo từng nhóm thật đồng đều, ăn khớp với nhau, tuyệt đẹp. 

Dẫn đầu là đoàn nhạc, các thanh niên trong bộ đồng phục màu đen, đầu đội mũ lông cao như lính ngày xưa, tay cầm kèn, trống, vừa đi vừa thổi những bản hùng ca nhộn nhịp đón Xuân, đội khác thì quần đen, áo xanh, ôm những cây kèn to tướng, sáng choang, theo sau là đội áo đỏ, quần đen, đầu đội những chiếc mũ lông trắng của thổ dân da đỏ, nhóm nào cũng kèn, trống rộn ràng. 

Tiếp sau là các chú hề và đoàn xe đạp 1 bánh, các thanh niên nam nữ cũng quần đen, áo màu xanh lá cây, xử dụng những chiếc xe đạp, chỉ có 1 bánh xe và họ tự giữ thăng bằng, điều khiển chiếc xe thật vững vàng không đổ ngã, rồi một đoàn người cầm giây treo những quả bong bóng thật to màu hồng, tạc theo hình cánh hoa đào được thổi căng bay lơ lững giữa phố phường. Rồi những đoàn ca vũ, đoàn lực sĩ, cheer leaders, v.v. họ vừa đi vừa biểu diễn những điệu nhảy vui tươi, hào hứng và đẹp nhất là những nàng thiếu nữ trong trang phục của xứ Phù Tang, áo kimono, đầu búi cao như phụ nữ Nhật Bản ngày xưa, họ trình diễn những điều nhẩy theo từng hồi trống do các chàng thanh niên Nhật điều khiển, thật hay. 

  
hoa anh dao.1jpg
  Rồi đến đoàn xe của Thị Trưởng Thủ Đô, xe của các “Cherry Blossom Queens”, và cuối cùng là đoàn xe hoa của các tiểu bang lân cận: Maryland, Virginia, Busch Garden, vv. Những chiếc xe thật dài được trang trí bằng đủ các loại hoa màu sắc sặc sỡ, trên mỗi xe có khoảng vài chục thiếu nữ trắng trẻo, xinh đẹp trong những bộ áo dạ hội bằng voan trắng toát, mỹ miều như những nàng tiên kiều diễm, với làn da mịn màng như trứng gà bóc, càng xinh đẹp hơn khi nhìn những mái tóc dài óng ả của các cô bay bay theo gió Xuân mát rượi. Ôi đẹp làm sao!
 hoa anh dao.2jpg
 

 Buổi diễn hành chấm dứt vào khoảng 1:00 giờ trưa, khi đoàn biểu diễn tan hàng thì chúng tôi cũng tản bộ đi vòng quanh thành phố, ở mỗi góc phố đều có làm sân khấu lộ thiên trình diễn ca nhạc, múa hát, chúng tôi ngừng xem đoàn vũ Nhật Bổn biểu diễn những điệu vũ của xứ Phù Tang, các cô gái trong trang phục các nàng Gheisha, màu sắc thật lộng lẫy, ngoạn mục vô cùng 

Cứ thế mà theo làn sóng người, đông như kiến đưa bước chúng tôi đến hồ Tidal Basin nằm ở phía bắc của cầu I-395 và phía Tây Nam của National Mall. Đó là một điểm thu hút cảnh đẹp của Washington, DC--là một phần của West Potomac Park và được bao quanh bởi Đài tưởng niệm Jefferson và Roosevelt Memorial Franklin Delano.

 

Cherry Trees trên Tidal Basin

 

Đến đây đã thấy thiên hạ vây quanh hồ Tidal Basin nơi hơn 3,000 gốc hoa anh đào đang đua nhau khoe sắc, những cánh hoa màu hồng nhạt nở tung dưới ánh nắng dịu dàng của mùa Xuân tươi thắm, dưới hồ, từng đàn thiên nga, thanh thản bơi lội an bình trên làn nước trong xanh, thỉnh thoảng, một ngọn gió Xuân mát rượi thổi qua, làm rung rinh nhưng cành đào đang lòa xòa trên mặt hồ, qua ánh nắng phản chiếu, những cành đào lấp lánh theo dòng nước lăn tăn, tạo lên một khung cảnh nên thơ, đẹp vô cùng.

 Đứng chen chân dưới cội hoa, tìm một chỗ chụp hình thật khó khăn, nơi nào cũng có người, nhìn qua phía bên kia bờ hồ, là đài tưởng niệm TT Thomas Jefferson cũng bát ngát rừng hoa chen lẫn rừng người, năm nay nhờ thời tiết đẹp nên số người về Thủ Đô đông hơn những năm trước. Ngay cả năm 2012 là năm kỷ niệm 100 năm ngày hoa đào được Nhật Bản tặng cho Hoa Kỳ mà cũng không được đông như thế này. 

Thời tiết hôm nay thật đẹp và lý tưởng để thong thả bách bộ quanh bờ hồ Tidal Basin, hưởng những làn gió Xuân êm đềm, thanh mát của một mùa Xuân thắm đang về trên nước Mỹ. 

Nói về hoa đào ở Thủ Đô thì có khoảng 3,750 cây anh đào đuợc trồng dọc theo hồ Tidal Basin. Hầu hết là Yoshino Cherry, loài hoa có màu hồng phấn trắng toát chen lẫn nhụy hồng/vàng, ngoài ra còn có các loại đào khác: Kwanzan Cherry, Cherry Akebono, Takesimensis Cherry, Cherry Usuzumi, Weeping Nhật Cherry, Cherry Sargent, Thu Hoa Cherry, Cherry Fugenzo, Afterglow Cherry, Cherry và Shirofugen Okame Cherry. Mỗi loại có một màu sắc, hình thù khác nhau, có loại hoa đơn như cánh hoa mai, lại cũng có loại hoa kép, hoa chùm rất lạ. 

  
hoa anh dao.3jpg
 Washington, DC nổi tiếng vào mùa Xuân với hoa anh đào. Hơn 3.000 cây anh đào được trồng vào năm 1912 tại Tidal Basin là một món quà của tình hữu nghị giữa Hoa Kỳ và Nhật Bản. Hoa đào có một sức quyến rũ khá mạnh, khiến hàng năm, du khách khắp nơi đều đổ dồn về ngắm hoa vào mùa Spring Break. 

Cứ thế, chúng tôi lang thang từ bờ hồ, vòng qua Washington Monument sang Đài tưởng niệm Thomas Jefferson và Roosevelt, Atlantic/Pacific World War II Memorial... rồi dọc theo những con đường Constitution, Pennsylvania Anue, v.v. vừa chụp hình vừa ghé vào các kiosh nghe nhạc, xem ca vũ, chen chân ngược xuôi mãi không biết chán, đến lúc mỏi chân quá không đi nổi nữa mới chịu ra về thì cũng đã 6:00 giờ chiều. Thế mà lúc chúng tôi về thì thiên hạ vẫn còn đón metro lên Thủ Đô vui chơi ban đêm. Đặc biệt hôm nay xe điện chạy suốt đến 1:00 giờ đêm. 

Hàng quán bắt đầu bày ghế ra sân cho khách hàng đến ngồi vừa nhâm nhi vừa ngắm cảnh hồ Tidal Basin vào đêm với những ánh đèn màu rực rỡ phản chiếu lên những cội hoa đào. Chắc chắn buổi tối sẽ có nhiều mục vui lắm, nhưng vì mệt quá chúng tôi không thể ở lại để thưởng thức hết được. 

Thế là hết một ngày vui, tuy mệt mỏi vì phải cuốc bộ trên những con đường dài, nhưng rất lý thú. Dù ở cạnh thủ đô gần 40 chục năm, và mỗi năm vào mùa Xuân chúng tôi đều đi xem “Lễ Hội Hoa Đào”, nhưng tôi vẫn thích được trở lại nơi đây hàng năm vào mỗi mùa đào nở, vì mỗi năm một khác, những màn biểu diễn lạ hơn. Phố xá cũng thay đổi, cao ốc mọc thêm và nhất là hoa anh đào, rất khó đoán biết ngày nào hoa nở rộ, có năm mưa nhiều hoa tàn rụng hết, đã có những năm du khách về Thủ Đô cốt ý ngắm hoa mà gặp phải những khi thời tiết không tốt mưa nhiều hoa rụng, thì chỉ thấy 1 rừng cây xanh, chẳng tìm được cánh hoa nào cả. 

Đào chỉ nở rộ trong 1-2 ngày rồi tàn ngay, hôm nay thì hơn 3,000 gốc đào trên DC đã không còn những cánh hoa màu hồng nữa mà trổ lá non xanh mướt rợp cả rừng cây, gió Xuân thổi rụng rơi những cánh hoa đào tơi tả, xác hoa màu hồng phủ đầy mặt đường, và mặt hồ, nhìn như xác pháo nhà ai vào “Ngày Vu Quy…” 

Nhân dịp lên xem Lễ Hội Hoa, vào đúng lúc hoa nở. May mắn chụp được một số ảnh của ngày “Cherry Blossom Festival”--April 11, 2015, xin chia sẻ cùng quý vị những hình ảnh đẹp, mời thưởng thức youtube “Ai Lên Xứ Hoa Đào” và “bài Thơ Hoa Đào” với tiếng hát Hoàng Oanh & Trung Chỉnh…

Kiều Oanh, Virginia “Cherry Blossom Festival”

Spring 2015


 

04 Tháng Hai 2009(Xem: 47243)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 82048)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 37862)
  Một ngày cuối tháng 5 năm 2004, nhóm CHS/NQ/NCA tề tựu lại làm một cuộc viễn du lên miền Bắc Cali. Trước mắt là để xả hơi sau những ngày vật lộn với miếng cơm manh áo, sau là họp mặt với nhóm CHS/NQ/BCA để cùng ra mắt cuốn Kỷ Yếu CHS/NQ 2004.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73729)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77542)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
04 Tháng Hai 2009(Xem: 36154)
  Dù biết rằng viết những lời tán tụng nhan sắc của cô, tôi đã làm một việc quá thừa, nhưng tôi vẫn muốn cô biết những ý nghĩ của tôi và biết đâu của nhiều bạn khác cùng lứa đã “say mê” cô như tôi vậy!    
03 Tháng Hai 2009(Xem: 40406)
Tôi có nhiều kỷ niệm đẹp không nói ra lời. Đối với bạn bè là những điều trân quý và đối với học trò là những kỷ niệm. Đời tôi sinh ra là như thế với nhiều mảnh vụn làm nên cuộc sống hiện sinh. Hiện sinh trong cuộc đời và hiện sinh trong đời người.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75526)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39211)
  Cho đến nay 50 năm trôi qua với bao nhiêu biến động khủng khiếp của lịch sử, được diễm phúc là một học sinh lớp B3 của trường Ngô Quyền thuở sơ khai tôi xin ghi lại đây bằng ký ức của mình và vài bạn trong ba lớp Ngô Quyền I hình ảnh Trường Ngô Quyền chúng ta được khai sanh giữa thời đất nước chuyển tiếp từ chế độ thuộc địa Pháp sang nền Đệ Nhất Cộng Hòa
03 Tháng Hai 2009(Xem: 34080)
  Tất cả kỷ niệm về trường Ngô Quyền là nỗi ngậm ngùi của những cựu học sinh, vì trường cũ còn đâu!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 36926)
  Thế hệ chúng tôi ăn sinh nhật tuổi 18 của mình ngay năm 1975, bài viết này xin dành cho những bạn học, từ lớp 6 đến lớp 12 của trường Ngô Quyền năm 1975. Bao nhiêu người đã như một đàn chim tung cánh, bước ra khỏi cổng trường và bay đi tứ phương. Có những người hạnh phúc và thành đạt, có những người lầm than và khắc khoãi.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69170)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
03 Tháng Hai 2009(Xem: 39324)
  . Mười ba năm đi dạy, là mười ba năm tôi sống hạnh phúc nhất đời tôi. Người thầy là con đò chở các em sang bờ khác. Cuộc hành trình không nhàm chán, rất thú vị và “tích lũy” kỷ niệm.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80564)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74030)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65712)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 33848)
  Phải chi dòng sông Đồng Nai chảy ngược, có thể tôi đã thấy lại mình trong sân trường ngày trước, thuở học trò vô tư
02 Tháng Hai 2009(Xem: 42911)
Trong đời làm việc của tôi, từ dân tới lính, ông là vị chỉ huy duy nhất mà tôi còn nhớ tới, với lòng kính trọng.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 38601)
  Một ngọn gió dịu mát của mùa Xuân đã đưa tư tưởng tôi bỗng dưng trở về nơi chốn cũ, nơi đó có bày chim con chưa ra ràng nhưng đã muốn tập tễnh bay lượn, vỗ đôi cánh non nớt như muốn tung bay ra khỏi tổ ấm êm đềm và sự che chở thương yêu của chim mẹ, muốn tìm hiểu chân trời ngoài kia bao la rực rỡ muôn màu ra sao .
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46370)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71751)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
02 Tháng Hai 2009(Xem: 34541)
  Năm đó, tôi về Việt Nam ăn Tết và cũng để mừng má tôi tròn một trăm tuổi. Đó là lần thứ hai tôi về Việt Nam . Kỳ trước về với vợ con nên đi đâu chúng tôi cũng dùng xe nhà của thằng em bà con cho mượn với tài xế (Thằng em này "biết làm ăn" nên bây giờ nó khá lắm). Kỳ này về một mình, tôi định nếu có dịp sẽ dùng xe công cộng một lần cho biết.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78483)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68783)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66861)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76206)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 38739)
Thôi thì:    “Đã mang lấy Nghiệp vào thân   Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa!” (ND).  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81452)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )