Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - DỰ TIỆC VUI NHÀ ANH ĐỖ HỮU PHƯƠNG

02 Tháng Chín 20141:18 SA(Xem: 22540)
Nguyễn Thị Thêm - DỰ TIỆC VUI NHÀ ANH ĐỖ HỮU PHƯƠNG


DỰ TIỆC VUI NHÀ ANH ĐỖ HỮU PHƯƠNG

Hôm qua thêm một ngày vui. Chắc có bạn đang cười tui:
- Cái bà này hạnh phúc thiệt. Cứ có chuyện vui để kể hoài, có khi nào bịa ra không vậy ta?
Hổng có đâu à nghen. Tui nói thật vì hôm qua là một ngày vui lắm. Ngày tui được mặc đồ đẹp đi dự tiệc nhà anh Đỗ Hữu Phương.
Nói nhỏ nghe chơi. Đây là lần đầu tui mặc dress và được tự do đi dự tiệc một mình. Mấy lần khác là tui phải mặc áo dài hay bộ đồ kín mít cho hợp “mắt” chồng tui. Lần này con tui nói :
- Hè rồi má ơi! Má ăn mặc nhẹ nhàng một chút đi.
Thế là nó lôi ra chiếc áo nó mua tặng tui từ thời lâu lắm và nó sơn phết cho tui coi đường được một chút, để cho tuổi già tui có tí mật tí đường.
Tui khép cửa phòng có chàng của tui đang lơ mơ ngủ, lôi đồ nghề đem vào Restroom và nhẹ nhàng xuống lầu.
Hôm nay tui được tự do. Trời Cali chiều mùa hè thật là đẹp. Ố Là La. Đời là một bài ca.
blank
Tui nè bà con. Le lói chưa?
Con gái tui đưa tui ngừng trước cửa nhà anh Phương. Những hàng xe đã nối đuôi nhau nằm dọc hai bên đường. Trong garage mở cửa những dãy bàn đã được chuẩn bị thật đẹp với khăn ăn, ly, tách và hoa.

Tui bấm chuông, con gái anh Phương ra mở cửa với một nụ cười thật tươi:
-Con chào Bác, mời bác vào.
Vừa bước vào phòng ăn, đã thấy chị Tuyết đang ngồi trên ghế cao nhìn ra.:
-Vô đây! Sao bi giờ bồ mới tới? Tui chờ nãy giờ.
Kế bên chị Tuyết và vợ anh Hõ hai người đang ngồi dùng bửa.
Anh chị Phương và Loan bước ra đón cô em. Đây là ông anh Năm của tui trong gia đìnhTam C Ngô Quyền (nên tiệc này tui nhất định phải đi chứ không từ chối như bao nhiêu tiệc khác) Hôm nay anh chị tổ chức lễ đính hôn cho cháu Jenifer và Randy.
Tui đã có dịp gặp hai cháu sau ngày hội ngộ Ngô Quyền. Hai cháu thật xứng đôi, trai tài gái sắc. Chàng rễ còn là niềm tự hào và tin cậy cho anh chị Phương & Loan trao con gái của mình.
Bởi vì đây là một mối duyên thật đẹp của hai gia đình. Hai cặp sui gia này thật là hạnh phúc vì họ là bạn bè rất thân từ lâu tại Texas. Ba cháu Randy là anh Nguyễn văn Út , một cựu Sĩ Quan không quân VNCH. Hai gia đình anh chị Út và anh chị Phương từng là láng giềng và bạn thân từ hồi hai cháu Jenifer và Randy còn nhỏ. Hai cháu là đôi bạn thanh mai trúc mã. Thế nhưng anh chị Phương lại dời gia đình về Cali nắng nóng nên hai gia đình đành xa nhau. Thế rồi như sợi dây tơ hồng vô hình đã cột chặt, hai cháu tình cờ lại gặp nhau và tình yêu phát triển để dẫn dắt đến buổi tiệc đính hôn hôm nay, mà chúng tôi được tham dự.

Nhìn hai bà sui nói chuyện và vui đùa tui thật vô cùng ngưỡng mộ. Hai ông sui vừa tình bạn, tình chiến hữu, tình sui gia thì ngàn ly cụng cũng không say. Ha ha. Nói nhỏ thui! Chứ ngàn ly rượu mà uống không say thì chỉ có tiên trên trời. Chứ người dương thế thì 10 ly là quắc cần câu.
blank
Đây là tấm thiệp chúc mừng của chị Kiều Oanh Trịnh.
Anh chị Phương Loan ngoài tin vui Lễ đính hôn cho cháu Jenifer (Lễ cưới dự kiến sẽ là cuối năm nay), còn báo tin vui cho bạn bè là tháng 10 năm nay sẽ làm lễ thành hôn cho cháu Chris và Kim tại thành phố đèn màu LasVegas.

Cháu Kim là một nữ luật sư có tiếng tăm ở Texas. Cháu thật đẹp và tài giỏi, khéo léo. Cháu đã đãi chúng tôi món chè Thái thật ngon. Hoan hô cô dâu KIM xinh đẹp của anh chị Phương.

blank
Chị Loan, người tình trăm năm của anh Phương
Bà má chồng Loan thật xứng đáng là bà má chồng hạnh phúc. “Rất mê con dâu” và cười luôn miệng khi nhắc đến con dâu và con rễ của mình.
Anh chị Phương cũng còn một cô gái Út cũng là một dược sĩ. Cháu cũng có bạn trai đến tham dự buổi tiệc. Cô cậu rất xứng đôi, vui vẻ, bặt thiệp. Hy vọng sang năm chúng tôi sẽ nhận thêm được tin vui.
Có một điều tui phải công nhận các con ,dâu, rễ anh chị Phương rất lịch sự và tôn trọng khách khứa của cha mẹ. Các cháu luôn mời, tiếp tế thức ăn và nói chuyện với các bác cô chú, dù khách khứa của các cháu cũng nhiều.
Khoảng hơn 4 giờ chiều phái đoàn Biên Hòa mới xuống tới. Wow! Một lực lượng hùng hậu như đàn trai đi rước dâu. Phe ta bao nguyên một xe khách mười mấy chỗ ngồi mà không đủ, phải thêm một xe nhỏ kèm theo.
Phái đoàn bước vào là không gian bừng lên tiếng nói và tiếng cười.
Anh chị Phương Loan không hổ danh “Người tốt bụng không những tài mà còn giỏi” với nụ cười thân thiện và đồ ăn đầy ắp, nóng hổi, trình bày đẹp mắt và ngon.

blank
Nhóm phe nữ tụi tui nè. Kế bên chị Loan là bà sui xinh đẹp.
blank
DSC03223
blank
Bánh mì để ăn với thịt bò và phe ta.
Nhiều món ăn quá tui không thể kể ra cho hết. Ngon, bổ dưỡng được đích thân anh chị Phương&Loan nấu với tay nghề bao nhiêu năm làm chủ nhà hàng. Chiều mát, anh Phương còn ra sân trổ tài với món thịt bò Barbecue tuyệt chiêu. Mềm, nóng và thật ngon miệng ăn với bánh mì. Nhưng no quá tui không ăn nỗi, thử một miếng cho biết mùi vị để tấm tắc khen và học nghề. Cả bàn chứ không phải mình tui nghen. Vì mình là phụ nữ mà, học nấu ăn là việc cần và phải có của đàn bà . Ngọc Dung còn ăn cắp nghề làm món há cảo chiên với cheese bên trong ngon tuyệt chiêu của chị Loan nữa.
Bên ngoài garage, phe đàn ông với bia rượu, nói cười sảng khoái, có bài ca vọng cổ thật mùi của Hạnh. Bên trong, bàn phụ nữ cũng râm ran bao nhiêu chuyện vui về ăn uống, con dâu, mẹ chồng và nghệ thuật nấu ăn.
blank
blank
blank

DSC03218
Hai anh chị Phương Loan và các cháu tận tình với khách mời từng đợt đến và về. Thức ăn tráng miệng thì cũng đủ cả. Nào nho thật giòn, dưa hấu thật ngọt. Chè Thái của cô dâu tuyêt chiêu, bánh cake đính hôn ngon mà không quá ngọt , rau câu đổ rất công phu nhiều tầng, nhiều màu và nhất là tấm lòng hiếu khách của anh chị Phương thì không thể nào chê.
Tui bước ra vườn sau nhà anh Phương để thấy thêm môt điểm hay mà mình cần học hỏi.

blank
Vườn sau nhà anh Phương
DSC03215
Tui nữa nè.

Sân sau không quá lớn, nhưng là một không gian thật đẹp và ấm cúng dưới những tàn cây ăn trái sum xuê. Những chanh, cam, bưởi, táo. lê, ổi, táo tàu, lựu sai oằn những quả. Dàn bầu đang cuối mùa thu hoạch , giàn chanh giấy thật lạ và một sân sau tráng xi măng sạch boong chỉ chừa gốc nhỏ của cây để t
ưới nên sạch sẽ vô cùng.

blank
Cây lựu nè
Anh Phương tay cầm cái kéo và ân cần cắt trái cây để tặng, chị Phương thì chuẩn bị bọc để đựng. Tui chưa bao giờ gặp một đôi vợ chồng tâm đầu ý hợp trong cách chiêu đãi bạn bè đến như vậy.
Nụ cười không bao giờ tắt trên môi họ. Tui nghiệm ra một điều,:
- Sự thành công của con cái bắt nguồn từ những nụ cười và cách sống của cha mẹ.
Anh Phương bước vào đời bằng đôi bàn tay trắng. Nhưng tình yêu và ‎ý chí của anh đã đem lại hạnh phúc và sự hoàn mãn cho chị và một gia đình. Nói gì thì nói ,các con anh là những tinh hoa của đất nước Hoa Kỳ. Những con người trẻ thành đạt và đầy sức sống của đất nước này. Các cháu thật đẹp, con trai cao lớn mạnh khỏe và nụ cười tự tin. Con gái xinh xắn, giỏi giang, lịch sự. Con rễ thật hiền và đẹp trai như tài tử Đại hàn, con dâu quá thành công trên thương trường. Hạnh phúc gia đình thật viên mãn. Quá tuyệt vời và hảnh diện.

Thứ ba, ngày 2 tháng 9 là sinh nhật anh Đỗ Hữu Phương. Chúc anh luôn giữ nụ cười thật tươi, thân thiện. Chúc anh thật nhiều sức khỏe để hoàn thành nốt nhiệm vụ dựng vợ gã chồng cho các con. Chúc anh và chị mãi mãi là đôi uyên ương bên nhau.
blank
Đây là thiệp chúc mừng sinh nhật của chị Oanh làm nè.
Đem chuyện tình bên lề ngày xưa kể cho nhau nghe để tô điểm thêm mối tình ngày nay thêm nhiều vị ngọt. Đó là cái hay tui học được nơi cặp vợ chồng này. Ai không có những mối tình bên lề trước khi bước vào ngưỡng cửa hôn nhân. Không dấu diếm chuyện xưa, nhớ nó và coi đó là một kỷ niệm. Để trân trọng những kết quả sau cùng hiện tại là một mái ấm gia đình bền vững, viên mãn. Anh chị Phương & Loan đã làm được điều đó để cuộc sống vợ chồng luôn tươi mát và nhiều màu sắc.

Nguyễn Thị Thêm

Phụ Đính:

DSC03211DSC03212
DSC03221


23 Tháng Ba 2009(Xem: 72745)
Vẫy tay chào hang yên chi hoa đỏ Chào khuôn sân đá cuội trắng rì rào Chào hàng sao chim tụ về làm tổ Chào tượng Ngô Quyền nắng ngủ trên cao
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72914)
Về lại Biên Hòa thăm con đường xưa Dốc học trò vẫn mang tên Kỷ Niệm
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72343)
Vẫn là mưa nghiêng nghiêng giăng trắng Trên hàng cây bãi cỏ sân trường Sao không giống ngày xưa sâu lắng Chiều tan trường bè bạn thân thương
23 Tháng Ba 2009(Xem: 69981)
Biên Hòa em vẫn thương hoài Ngô Quyền ngày trước, áo dài màu xanh.
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72257)
Nếu một mai tôi chết, Xin đừng khóc cho tôi. Đường đời chia đôi ngả, Hãy chôn tình phai phôi.
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72287)
Saigon ơi, xa rồi ta vẫn nhớ Những chiều xưa hai đứa lén hẹn hò!
23 Tháng Ba 2009(Xem: 72109)
Lưu bút ngày xưa kỷ niệm đầy, Tình thân bạn cũ hãy còn đây! Ngây ngô ghi vội đôi dòng chữ Đầy ấp yêu thương mỗi phút giây.
02 Tháng Ba 2009(Xem: 71851)
ôi, mùa hè tuổi nhỏ hóa thân giữa màu hoa ôi, mùa hè êm ả phục sinh từ đôi ta!
24 Tháng Hai 2009(Xem: 32797)
  Trong tuyển tập “Giữa Hai Miền Mưa Nắng” của nhà văn Hoàng Mai Ðạt, tác giả đã kể lại một chuyến về Việt Nam vào năm 1998, đặc biệt là ở vùng đất Biên Hòa, quê vợ của anh. Sau đây là trích đoạn tác giả về thăm một nơi chốn đã khiến anh bồi hồi với bao cảm xúc, đó là trường Ngô Quyền của vợ anh cũng như của thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, người viết những bài thơ tình bất hủ mà anh yêu thích từ lâu.
24 Tháng Hai 2009(Xem: 80354)
  ( Kính tặng Thầy Toán Nguyễn Văn Phố)
24 Tháng Hai 2009(Xem: 72862)
  Nay đất khách quê ngưòi: Thân biệt xứ. Áo công khanh rách nát giữ trong tim. Chút hương xưa là chút lửa êm đềm, Dùng sưởi ấm niềm riêng, chờ Hội lớn.
24 Tháng Hai 2009(Xem: 35421)
  Rời Sài Gòn tháng Tư năm 75. Đến Mỹ, Thượng Châu hợp tác với nhà văn Võ Phiến, Lê Tất Điều, ký giả Nguyễn Hoàng Đoan xuất bản tờ báo Việt ngữ đầu tiên tại Hoa Kỳ tên Hồn Việt, do nữ ca sĩ Khánh Ly làm chủ nhiệm. Sau đó, hội nhập đời sống Mỹ, đi làm việc ở SanDiego đã được 28 năm và sắp về hưu. Lâu lắm, không viết lách gì, nhưng bây giờ với tiếng gọi trường cũ Ngô Quyền, Thượng Châu rất sẵn sàng và vui vẻ đóng góp
20 Tháng Hai 2009(Xem: 81556)
Ba mươi năm chờ đợi Hoa tàn, trăng tận, sông quằn mình trăn trở Ba mươi năm nhớ mong Lá héo, sao mờ, biển cồn cào dậy sóng
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76749)
  Đứng trước biển mùa Đông thêm cô quạnh Cánh hải âu đơn lẻ chập chờn bay Hải đăng xa nhạt nhòa trong sương lạnh Đá chập chùng, mong mỏi đợi chờ ai  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76704)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76221)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
16 Tháng Hai 2009(Xem: 76513)
Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 24392)
Sự cư xử giản dị nhưng đầy tình chân thật của em là một món quà vô giá mà không dễ gì tôi nhận được một lần thứ nhì trong đời.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 38012)
... và như thế, Ngô Quyền hôm qua, hôm nay, mãi mãi vẫn là tổ ấm của chúng ta miên viễn, đời đời...
05 Tháng Hai 2009(Xem: 90875)
Năm mươi ngọn nến hồng đang rực sáng, hân hoan mừng phút giây hạnh ngộ, trùng phùng. Hãy cùng nhau sớt chia, gìn giữ vì ngọt bùi nào rồi cũng sẽ chóng qua…
05 Tháng Hai 2009(Xem: 39347)
  Trường Trung Học Ngô Quyền được điều hành bởi một Ban Giám Đốc, đứng đầu là Hiệu Trưởng
04 Tháng Hai 2009(Xem: 87939)
  Con xin phép được viết đôi dòng kỷ niệm trong lứa tuổi học trò của con vớI những câu nói của Thầy mà gần 50 năm qua vẫn còn in đậm trong trí con.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 35469)
  Chúng tôi trưởng thành trong một nền giáo dục “NHÂN BẢN và KHAI PHÓNG”, mà tinh thần “Tôn sư trọng đạo” thể hiện trong câu “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, với Thầy, một lòng tôn kính, với bạn, một dạ chân tình, xin mượn nơi nầy thắp nén tâm hương tri ân quí Thầy đã quá vãng, tưởng nhớ quí Bạn đã qua đời.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 75314)
  Này em còn nhớ hay quên ? Lời Thầy Cô dạy chớ nên lơ là. Vì đâu mà có thân ta, Công Cha, Nghĩa Mẹ bài ca dao này;  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 39762)
Dĩ nhiên, đám học trò chúng tôi thích lắm, vì ý tưởng lạ đó không tìm thấy được trong Việt Nam Sử Lược của sử gia Trần Trọng Kim hay trong Việt Sử Toàn Thư của sử gia Phạm Văn Sơn.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 40942)
  Trường Trung học Ngô Quyền là một trường sinh sau đẻ muộn, so với các trường Pétrus Ký, Gia Long ở Sàigòn, và các trường Nguyễn Đình Chiểu (được gọi là Le Myre de Vilers thời thuộc Pháp) ở Mỹ Tho, và Phan Thanh Giản ở Cần Thơ.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 83567)
Nhìn em dáng nhỏ hao gầy Cho tôi nghe tiếng thở dài buồn tênh
04 Tháng Hai 2009(Xem: 47206)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.