Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Nguyễn Văn Lục - TẢN MẠN VỚI TÁC GIẢ "GIẤY BÚT LẦM THAN" (2)

13 Tháng Ba 20231:38 SA(Xem: 4443)
GS. Nguyễn Văn Lục - TẢN MẠN VỚI TÁC GIẢ "GIẤY BÚT LẦM THAN" (2)
TẢN MẠN VỚI TÁC GIẢ "GIẤY BÚT LẦM THAN" (2)



Nguyễn Văn Lục



Cái nghiệp của anh Uyên Thao, chính là làm báo dấn thân. Giấy bút lầm than đã làm nên cuộc đời anh.

Nhà văn Uyên Thao nhận xét về hai vị sư tiêu biểu nhất của miền Nam: Thích Tâm Châu và Thích Trí Quang

Nhân tiện nói về mối liên giữa các vị sư và nhà văn Uyên Thao, anh có dịp đưa ra một số nhận xét vắn tắt khá trung thực về hai vị sư lãnh đạo thời 1963 như sau:

“Ông Trí Quang là người có nhiều tham vọng, tham vọng ấy đã đẩy ông đi rất xa. Người ta có cảm tưởng ông chỉ nghĩ đến bản thân mình biết lợi dụng công việc, hoàn cảnh cho riêng mình.”

Uyên Thao nhắc lại chỉ một sự việc nhỏ sau đây thôi làm anh thất vọng. Và chỉ một sự việc nhỏ nhoi này làm anh mất tất cả sự kính trọng đáng lẽ phải có đối với nhà sư này. Anh cũng nhìn nhận có nhiều người tôn sùng ông Trí Quang như trường hợp, “thằng” Lý Đại Nguyên. Lý Đại Nguyên coi ông Trí Quang như một thần tượng, một bậc thầy không cần bàn cãi nữa. Nhưng đó là dựa trên những mối liên hệ tình cảm giữa hai bên.

Anh Uyên Thao kể lại trước 1963, đang ở đài phát thanh ở ngoài Huế về thì bị bắt không có lý do gì cả. Vì thế anh không có cơ hội theo dõi những biến động trước 1963 cũng như phong trào tranh đấu của Phật giáo. Tôi hỏi tại sao anh bị chính quyền bắt? Anh trả lời dấm dẳng:

“Tuyền những chuyện vớ vẩn. Giam vài tháng trong đó có cả Trần Quang Thuận, Vũ Tài Lục, Lý Đại Nguyên, Hư Chu (hoạt động cho cộng sản), v.v. thì đảo chánh. Sau đó, Thủy quân lục chiến vào khám, dùng súng bắn vỡ ổ khóa cửa nhà tù để thả tất cả

Anh được phóng thích. Khi mới ở tù ra, sau 1963, anh có dịp đến chùa Xá Lợi. Lần đầu tiên, anh được nhìn thấy ông Trí Quang xuất hiện. Nhìn thấy ông Trí Quang đứng trên khán đài mà ở dưới có hàng ngàn Phật tử đang đứng nghe, trong đó có Uyên Thao. Anh nhìn thấy ông Trí Quang chắp tay sau đít, mặt lạnh như tiền, mắt thì ngước lên nhìn trời như không thèm để ý gì đến đám đông đang đứng ở phía dưới chờ đợi để được nghe ông nói.
Anh nhận thấy con người đó không ích lợi gì cho đại cuộc.

Tôi thấy con người đó không được,” Uyên Thao chỉ nói tóm tắt như thế. Đó là những nhận xét trực giác nhậy bén bắt được do cảm nghiệm mà không cắt nghĩa được.

Anh nói thêm, “Hình ảnh ấy cứ ám ảnh tôi mãi. Con người ấy không thể làm nên chuyện lớn tốt đẹp được.

Sau này, để lên án nhóm Phật giáo Ấn Quang, anh Uyên Thao đã viết bài: Con ngựa gỗ Ấn Quang (Trích lại truyện Con ngựa gỗ thành Troie đưa đến tai họa mất thành). Bài viết này phải chăng bắt đầu từ cái cái cảm nhận của anh lúc lần đầu tiên gặp ông Trí Quang.

Về nhà sư Tâm Châu: Ông thầy Tâm Châu, theo Uyên Thao trái lại có thể gần gũi hơn, “người hơn” thực tế hơn, biết điều hơn, hiểu thấu công việc mà không có tham vọng nên không cực đoan. Đó là mẫu người lãnh đạo tốt, mặc dầu về bản thân có những giới hạn.

Chính vì hai người có những quan điểm nhìn, tính tình khác biệt và hành động khác nhau như thế nên đi đến chỗ bất đồng, những tranh chấp không tránh được đưa đến chia rẽ thành hai khối Phật giáo sau này.

Uyên Thao nhà báo đấu tranh

Cái nghiệp của anh Uyên Thao, chính là làm báo dấn thân. Giấy bút lầm than đã làm nên cuộc đời anh.

Từ tờ Cải Tạo khi ở miền Bắc, rồi tờ Mùa Lúa Mới (Đỗ Tấn làm tổng thư ký tòa soạn) đến các tờ Dân Chủ, báo Sống của Chu Tử đến Sóng Thần. Anh đã cộng tác và viết cho nhiều báo rồi làm đài phát thanh. Cũng chính vì thế, anh biết nhiều chuyện trong làng báo. Và điểm kết thúc nghiệp báo là khi anh làm chủ nhiệm tờ Sóng Thần vào đầu thập niên 1970.


image002

Uyên Thao
Nguồn: nhanam.multiply.com


Khi làm tờ Dân Chủ thì anh nhớ lại xảy ra câu chuyện “Ăn chè nhà Bè “của nhạc sĩ Phạm Duy. Anh kể là ngay sáng hôm sau, bà Thái Hằng đã đến tòa soạn yêu cầu, “Xin các anh đừng đăng chuyện gia đình của tôi.” Thật đúng là mẫu mực người phụ nữ VN. Tuy nhiên câu chuyện vẫn đổ bể lớn không bịt miệng được thiên hạ và cái scandale Phạm Duy trở thành giai thoại “ăn chè nhà Bè”.

Khi viết cho tờ Mùa Lúa Mới ở miền Trung có Võ Phiến cộng tác. Anh Uyên Thao cho biết lúc bấy giờ, Võ Phiến chưa nổi danh như khi ông cộng tác với tờ Bách Khoa sau này. Võ Phiến với “Chữ Tình” được kể là hay lắm. Văn Võ Phiến tỉ mỉ, chi ly từng chi tiết một, nhưng không rườm rà mà súc tích, đào sâu, hấp dẫn. Nó khác với lối viết của Mai Thảo bay bướm mà có phần hời hợt. Anh nói thêm, Mai Thảo có thể dễ dãi quá với mình nên viết trở thành nhạt, nội dung không có. Anh gọi Mai Thảo, Vũ Khắc Khoan là thứ văn chương ưỡn ẹo còn nhà văn Túy Hồng ngược lại là ưỡn ẹo văn chương. Nhưng về lúc cuối đời, Mai Thảo viết xuất thần trong: “Ta thấy hình Ta những miếu đền”.

Khi kể về chuyện di cư của Kiều Chinh ‒ Không biết bằng cách nào, câu chuyện đàm đạo giữa chúng tôi lại dẫn đến cuộc di cư từ miền Bắc vào miền Nam, trong đó có câu chuyện thật đặc biệt về Kiều Chinh. Phần tôi, chỉ tình cờ gặp nữ nghệ sĩ điện ảnh Kiều Chinh tại nhà một nhạc sĩ trong một bữa phở buổi trưa năm 2010.

Tôi còn nhớ khi viết về cuộc di cư, anh Nguyễn Duy Chính có gửi tặng cuốn: “50 năm Bắc Kỳ di cư, 1954‒2004”, trong đó Kiều Chinh có viết về cuộc di cư của bà. (Bài này bà đã phát biểu trong dịp phim tài liệu dựa trên cuộc đời Kiều Chinh: A Journey Home của Patrick Perez được giải thưởng Emmy 1996 tại Hàn Lâm viện khoa Học Truyền Hình Hoa Kỳ.)

Câu chuyện của Kiều Chinh là một bi kịch và đầy bất ngờ của cuộc di cư 1954. Xin ghi lại lời của KC:

“Là con út trong ba chị em, tôi được Bố thương nhất. Suốt thời niên thiếu, tôi chỉ biết có Bố. Bố tôi, ông Nguyễn Cửu, một Viên chức tài chánh Quốc Gia, Hà Nội, ngay khi cuộc di cư bắt đầu vào tháng tám, 1954, đã quyết định vào Nam. Bố sửa soạn cho chính mình và mỗi đứa con một túi vải đeo vai, gồm giấy tờ, thuốc men khẩn cấp, lương thực khô … Đêm trước ngày ra đi, anh tôi bỏ nhà trốn ra khu theo phong trào thanh niên cứu quốc. Anh Lân là con trai duy nhất của Bố, năm đó mới 20 tuổi.

Sáng hôm sau, chỉ còn hai bố con ra phi trường Bạch Mai, Hà Nội. Hàng ngàn người già trẻ lớn bé nằm ngồi la liệt dưới nắng cháy, chờ đợi để được lên máy bay di cư vào Nam. Mãi tới cuối ngày mới tới lượt bố con tôi. Bố đẩy tôi lên máy bay rồi bất ngờ nói “Con vào Nam trước, Bố ở lại tìm anh Lân rồi sẽ vào sau”. Tôi la khóc cố nhào ra với Bố, nhưng bị đám đông xô lấn đẩy lui. Cửa máy bay xập xuống. Đó là lần cuối được nhìn thấy Bố.”

Kiều Chinh, 50 năm di cư tị nạn, trang 81‒82

Kịch bản đau thương của Kiều Chinh không dừng lại ở đó. Sau này, có dịp sang Pháp dự đại hội điện ảnh thế giới, gặp lại chị Tĩnh, người chị ruột sống ở Pháp Kiều Chinh mới được biết “Cả bố và anh tôi đều bị cầm tù ở miền Bắc nhiều năm không xét xử. Và sau 50 năm di cư: “Bố tôi đã chết, anh tôi đã chết. Nhiều người di cư thời 50 năm trước đã ra đi vĩnh viễn. Thế hệ tôi cũng sắp ra đi.Xin thắp một nén nhang cho những người quá cố.”

Tuy nhiên, có thể bà Kiều Chinh đã không thể biết sự thực đời sống của anh và Bố như thế nào ở miền Bắc. Ở đây, xin ghi lại trung thực đầy đủ những điều mà nhà báo Uyên Thao tiết lộ nhằm mục đích cho thấy thêm một lần nữa sự tàn bạo của chế độ cộng sản như thế nào.

Theo anh Uyên Thao kể lại thì “thằng” Quốc Văn có ra Bắc gặp Quốc Giao và Quốc Giao kể lại thì ông già Kiều Chinh sau ngày ra tù sống khốn khổ, vô nghề nghiệp, bị bỏ rơi đến phải đi ăn mày. Đây là một câu chuyện thương tâm có thật vì ai nên nỗi! Bố Kiều Chinh và người anh ruột bị đầy đọa nhiều năm tù rồi sống lang bang như thế ở ngoài miền Bắc. Trong khi Kiều Chinh ở miền Nam, coi như mồ côi cả cha lẫn mẹ lại có đủ các cơ hội trở thành một diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất miền Nam thời bấy giờ và tôi tự hỏi phải chăng những vai điện ảnh Kiều Chinh đóng là cớ sự đưa đến tù đầy của anh và bố?

Anh Uyên Thao có yêu cầu Quốc Văn viết lại chuyện này cũng như số phận một số nhân vật như Trương Tửu ở miền Bắc, “nhưng nó cứ lần lữa 10 năm chưa viết gì cả”.

Những mối giao tình giữa Uyên Thao và chủ nhiệm Nguyễn Quang Lãm và tờ báo Xây Dựng

image003

Linh mục Nguyễn Quang Lãm, chủ bút Báo Xây Dựng. Nguồn: Sully, Francois, Republic of Vietnam.
Date of Original 1965-01-03


Anh Uyên Thao đã thích thú kể lại kinh nghiệm làm báo và trường hợp Lm Nguyễn Quang Lãm. Lm Lãm là một người du học từ Pháp về, bạn bè của những Lý Chánh Trung, Nguyễn Văn Trung, Nguyễn Đình Đầu, bác sĩ Nguyễn Văn Ái về Việt Nam sau 1954. Những ai học trường Nguyễn Bá Tòng, đường Bùi Thị Xuân đều biết Lm Lãm là hiệu trưởng đầu tiên của trường. Giám học là ông Nguyễn Đình Đầu.

Lm Lãm tướng cao lớn, nhưng gầy, mặt rỗ hoa cà, trán nhô và miệng rộng quá khổ. Sau khi rời chức vụ Hiệu trưởng trường Nguyễn Bá Tòng, ông ra đứng chủ nhiệm và chủ bút tờ báo Xây Dựng. Ông viết bài dưới bút hiệu Thiên Hổ. Tờ Xây Dựng cũng là nơi mà nhà văn Duyên Anh bắt đầu sự nghiệp viết báo lấy bút hiệu Thương Sinh.

Theo anh Uyên Thao, anh không có mấy thiện cảm với Thương Sinh trong cung cách viết phóng sự.

Nó có phần “ma giáo” để làm tiền các nhân vật có tai tiếng. Nó lợi dụng ngòi bút. Sau này, khi làm chủ nhiệm báo Sóng Thần, anh đã đuổi mấy thằng ký giả hù người ta lấy tiền. Về những phóng viên làm tiền các ông Tỉnh trưởng cũng được ghi lại trong bài viết của Nguyễn Mộng Giác Sống và viết tại Hải ngoại, 1998, đăng lại trên Diễn Đàn Thế kỷ như sau:

“Trước khi vượt biên, tôi rất lơ mơ về nghề báo, cũng không thân thiết và xin thú thực, không mấy cảm tình với các ký giả. Có thể tôi không may mắn gặp được những ký giả chân chính và uyên bác. Tôi bị định kiến vì hồi còn dạy học ở Qui Nhơn, lâu lâu lại gặp những ký giả một tờ nhật báo nổi tiếng ở Sài Gòn ra thu tiền hụi mấy ông tỉnh trưởng quận trưởng, sau một bài báo thuộc loại điều tra phóng sự hứa hẹn nhiều khám phá động trời và sẽ đăng làm nhiều kỳ.”

Nhưng riêng với Lm Lãm, anh Uyên Thao quý mến cái tính xuề xòa và “tếu”, nhất là không chấp nhất, không thù vặt và có lòng của vị linh mục này nghĩ tới công việc chung. Ngồi đâu là Lm Lãm cũng có cái điếu cầy để hút thuốc lào với thái độ ngất ngưởng rất “nhà quê Bùi Chu”.

Anh nói mà không dấu được cảm động kể lại rằng khi thấy anh cứ hùng hục làm báo, suốt ngày ngồi ở tòa soạn. Lm Lãm trách nhẹ: “Thứ bảy, chủ nhật, mày phải dành thì giờ đưa vợ con đi chơi chứ. Không có xe, lấy xe của tao.”

Có lần Uyên Thao đùa hỏi cắc cớ, “Cha không đi nhậu làm sao làm báo?” Ông Lãm cười khà khà, nhe hàm răng rộng hỏi ngược lại, “Tao không đi nhậu nhẹt thì làm sao biết chúng mày tán gái ra sao để viết báo?”

Sau này, TT Nguyễn Văn Thiệu bắt đóng ký quỹ 20 triệu mới cho ra báo. Đối với các tờ như Thần Chung của ký giả Nam Đình thì nhằm nhò gì. Nhưng báo Xây Dựng của ông Lãm nghèo không đóng nổi đành đóng cửa.

Thế là Thiên Hổ, Trần Tấn Quốc, Ngọa Long về cộng tác với Sóng Thần.

Một giai thoại khác là tướng Nguyễn Cao Kỳ nhờ Lm Lãm giới thiệu một nhân vật Thiên Chúa giáo tham gia nội các. Lm Lãm giới thiệu một người quen biết từ hồi còn du học ở bên Tây, kỹ sư Võ Long Triều, người miền Nam, không dính dáng đến chế độ Đệ nhất Cộng hòa. Thế là Võ Long Triều bèn ôm gà chọi làm lễ ra mắt đứng chờ đợi để được diện kiến Nguyễn Cao Kỳ. Trong Hồi ký của ông, Võ Long Triều đã viết khác hẳn.

Lm Lãm còn kể những chuyện “vượt thẩm quyền giáo hội” khi biết được những đôi trai gái khác đạo muốn lấy nhau. Thay vì bắt học đạo, rửa tội, cha làm lễ đám cưới cho họ. Uyên Thao nói: “Tôi chịu cái tính của Thiên Hổ.”

Ông nói: “Mày thấy không, những ông cha khác từ chối làm đám cưới. Phần tao, tao làm hết, vì chúng nó yêu nhau.”

Anh Uyên Thao nhắc nhớ lại kỷ niệm lần chót gặp Nguyễn Quang Lãm vào ngày 27, 28 tháng tư gì đó. Uyên Thao đến thăm ông Lãm, ông buồn rầu hỏi: “Mày không đi à?”

Sau đó, Uyên Thao thấy Lm Lãm ôm mặt khóc. Ông Lãm là người lúc nào cũng cười khà khà bất cứ trong tình cảnh nào. Lần đầu tiên trong đời, Uyên Thao thấy một ông linh mục biết khóc. Khóc vì biết miền Nam sẽ không còn như trước nữa.

Câu chuyện tờ Chính Luận với bác sĩ Đặng Văn Sung‒Thái Lân và câu chuyện bà Ba

Góp mặt trong buổi trà đàm này quy tụ nhiều người, trong đó có anh chủ nhà Phạm Bá Cát, cựu giám đốc đài phát thanh ở Sài gòn, anh Hồng Dương, cựu ký giả báo Chính Luận, anh Trần Phong Vũ, chủ nhiệm Nguyệt san Diễn đàn giáo dân, anh Uyên Thao, chủ trương tủ sách Tiếng Quê Hương và tôi.

Buổi trà đàm rất náo động, vui vẻ, nhảy từ vấn đề này sang vấn đề kia, nhưng đều tập trung vào chuyện làm báo ở Sài Gòn.

Trước hết, chúng tôi xoay quanh cái chết của ký giả Từ Chung, báo Chính Luận vào cuối năm 1965. Chính Luận vốn được coi là tờ báo của CIA tài trợ. Đấy là dư luận, đúng hay sai nay chỉ có mình ký giả Thái Lân, nguyên là Tổng Thư Ký Chính Luận biết được.


image006

Xe của ký giả nhật báo Sống bị đốt ở Saigon
Nguồn ảnh: HoangHaiTHuy.Wordpress.com


Ký giả Từ Chung, báo Chính Luận và Chu Tử, báo Sống là đích nhắm, là những người cộng sản muốn trừ khử. Trong hai người, chẳng may Từ Chung bị bắn chết. Chu Tử, chủ nhiệm báo Sống chỉ bị thương.


Cho đến nay, không có tài liệu điều tra nào về phía chính quyền Quốc Gia để tham khảo. Chỉ có tài liệu phía cộng sản được viết trong “Trui rèn trong lửa đỏ” thừa nhận vụ ám sát này cũng như vụ đặt bom nổ tòa soạn báo Chính Luận.

Theo sách “Trui rèn trong lửa đỏ”, trang 111, tháng 9‒1969 khi Hồ Chí Minh qua đời, Chính Luận nhân dịp đó có viết bài “bôi xấu” Hồ Chí Minh. Thành đoàn Cộng sản cử hai tên Ba Gia và Ba Trung đến tòa soạn Chính Luận trên đường Lê Lai để một chiếc cặp da trên quầy báo trong đó có mìn gài sẵn. Tòa soạn của Chính Luận bị hư hại nặng.

Ký giả Hồng Dương báo Chính Luận chỉ nói về những sự việc liên quan xa gần đến đời tư của nhà báo Từ Chung. Nhưng không ai trong những người ngồi lại với nhau nói chuyện làm báo thời VNCH được biết hư thực về cái chết này như thế nào.

Tôi có đặt một câu hỏi tại sao cộng sản không nhằm ám sát ông chủ nhiệm Đặng Văn Sung mà nhằm ký giả Từ Chung cũng như đặt mìn tòa soạn Chính Luận? Hỏi để hỏi thôi. Không có câu trả lời.

Từ đó câu chuyện xoay quanh bác sĩ Đặng Văn Sung. Nhất là phần cuối đời của ông liên quan đến việc ông quyết định theo đạo Thiên chúa.

Anh Phạm Bá Cát có dính dáng đến chuyện này vì anh là người giới thiệu Lm Vũ Đình Trác đến giúp dạy giáo lý cho ông Đặng Văn Sung. Nhưng theo anh Phạm Bá Cát cái lý do nào đưa đến quyệt định cuối đời của bác sĩ Đặng Văn Sung là do một người phụ nữ tầm thường. Người phụ nữ này có tên là bà Ba vốn là người giúp việc lâu đời của gia đình ông Đặng Văn Sung. Bà ít học, quê mùa đến độ mà theo anh Phạm Bá Cát kể lại mỗi khi gặp tôi bà xưng bằng Ngài và con, “Thưa ngài, con…” Làm sao một người như thế, lại có thể có sức mạnh tinh thần ảnh hưởng trực tiếp đến quyết định của ông Đặng Văn Sung?

Nghe câu chuyện này hay và có ý nghĩa, anh Uyên Thao đề nghị phải gặp bà Ba cho bằng được, ngoài phần thăm hỏi và giúp đỡ bà còn phải viết lại thành chuyện.

Đó là một câu chuyện lý thú. Mọi người đều hoan hỉ và hưởng ứng ý của anh Uyên Thao.

Anh Phạm Bá Cát đề nghị thêm cái người có thể biết mọi chuyện từ đầu tới cuối trong mấy chục năm không ai khác là ông Thái Lân, quản lý sau là Tổng Thư ký Chính Luận. (Trong thời gian tranh đấu của báo Chính Luận, Nguyễn Thái Lân và Ngô Đình Vận và nhiều ký giả khác đã bị mời lên bộ Tư lệnh Cảnh sát để lấy lời khai về việc làm báo của họ.)

Thế là như một đám thanh niên hăng say, cả đám ùn ùn quyết định phải đến ngay thăm ông Thái Lân và giao phó cho tôi trách nhiệm làm sao để thuyết phục ông Thái Lân. Chúng tôi vội vã đi trên hai xe hơi đến nhà ông Thái Lân.

(Ông Thái Lân, khi làm tờ Ngôn Luận ‒bộ mới‒ trong ba ngày liền viết bài kết án Uyên Thao là cộng sản nằm vùng. Dựa trên những bài báo của Uyên Thao viết về tình hình đất nước, trích riêng ra đoạn nọ đoạn kia để xuyên tạc, chụp mũ Uyên Thao. Nhưng sau đó có dịp hiểu nhau. Và mọi chuyện coi như bỏ qua . Sau này, ở hải ngoại biết Uyên Thao, ông Hồ Anh, chủ nhiệm báo Ngôn Luận mời anh Uyên Thao về làm báo Văn Nghệ Tiền Phong.)

Ông Thái Lân mặc dầu lớn tuổi, dáng còn khỏe mạnh đang làm vườn, tiếp đón bọn tôi một cách vui vẻ và cởi mở. Trong câu chuyện, mỗi người lần lượt yêu cầu ông phải nói hết mọi chuyện trong giai đoạn làm báo ở Sai Gòn và cho tôi được phỏng vấn ông.

Nói đủ thứ lý luận, nài ép cũng có, ông vẫn tìm cách tránh né không chịu mở miệng. Lý do duy nhất nêu ra là tôi già rồi, trí nhớ kém. Trong nay mai, có dịp gặp ông, tôi thử “thời vận” một lần nữa xem sao và tiếp tục hỏi anh Phạm Bá Cát xem về vụ bà Ba đi đến đâu rồi?


Giai đoạn làm báo Sóng Thần

image008

Tin UPI về vụ Hà Thúc Nhơn ‒ bệnh viện ở Nha Trang. Nguồn ảnh: Watertown Daily Times


Có lẽ đây là giai đoạn xôi động nhất trong cuộc đời làm báo của Uyên Thao và để lại trong anh niềm hãnh diện cũng có và nỗi đau cũng không thiếu.


Một người ra một tờ báo mà một đồng xu dính túi cũng không có. Chỉ có một tấm lòng, một lý tưởng tranh đấu chống tham nhũng bất công xã hội và sự hăng say.

Sóng Thần như tên gọi chẳng khác gì một cơn nước lũ muốn kéo đi tất cả những rác rưởi xã hội, cho một bộ mặt mới.

Miền Nam rơi vào tình thế mất còn với nhiều xáo trộn. Chính quyền TT Nguyễn Văn Thiệu xem ra bó tay trước áp lực của người Mỹ và tỏ ra thất thế, yếu kém về quân sự trong việc đương đầu với cộng sản.

Thật vậy, sau Hiệp Định Paris thì linh mục Cao văn Luận đi nước ngoài có ghé Roma và đã gặp hồng y Casaroli, Quốc Vụ Khanh tòa thánh. Hồng y Casaroli đã nhắn nhủ các giám mục VN qua Lm Luận là nên chuẩn bị giai đoạn để phải sống chung với cộng sản và chấp nhận cái thuận lợi hay không thuận lợi(oppotune, importune) khi phải đối đầu.

Điều đó chỉ ra rằng ở ngoại quốc người ta tiên đoán trước được những điều gì xảy cho miền Nam. Phong trào Nhân Dân chống tham nhũng của linh mục Trần Hữu Thanh ra đời trong hoàn cảnh đó: Chống tham nhũng để cứu nước và kiến tạo hòa bình bằng cách liên kết mọi thành phần Dân tộc sau cuộc phân hóa 1963.

Trong cáo trạng chống tham nhũng của linh mục Trần Hữu Thanh đặc biệt có nêu ra một số vụ tham nhũng như: Vụ Còi hụ ở Long An, vụ gạo ở miền Trung, vụ buôn bán Bạch phiến (Thương số buôn bán Bạch phiến lên đến 88 triệu Mỹ kim, tương đương 57 tỷ bạc VN/một năm. Nếu tính 5 năm thì số tiền lên đến 285 tỉ bạc VN, chia đều cho 19 triệu dân miền Nam thì mỗi người được 13.000 đồng. Tài liệu cũng tố cáo trực tiếp TT Nguyễn Văn Thiệu và Thủ tướng Trần Thiện Khiêm cầm đầu những vụ này.

“The politics of Heroine in Southeast Asia” của Alfred W. Mc Coy, năm 1972

Tiếp đến là các vụ đầu cơ phân bón, đặc biệt vụ án Đồng ở Đà Nẵng có liên quan đến một vị tướng hiện còn sống như sau:

“Vụ án Đồng ở Đà Nẵng, chỉ kết án con buôn, nhưng những ông Tướng, những ông Tá nào bán Đồng cho họ thì không bị xét xử và của ăn cắp không được thâu hồi cho công quỹ.

Tài liệu được trích dẫn là tờ báo Pacific Star and Stripes phát hành ngày 13.6.1973 phanh phui vụ Thủ tướng Trần Thiện Khiêm toa rập cùng một số Tướng lãnh và gian thương, xuất cảng lậu số đồng phế thải của Quân đội Mỹ trao lại cho Việt Nam Cộng Hòa, trị giá trên 17 triệu 300 ngàn Mỹ kim, mà Tổng thống cố tình ám nhẹm, không biết vì lý do gì?

Vẽ Đường Cho Hươu Chạy, Nguyễn Văn Trung

Riêng tờ Chính Luận trong số báo đề ngày thứ năm 04/7/1974, dưới hàng tít chạy 6 cột trang nhứt, Chính Luận có loan tin: “Một âm mưu xuất cảng lậu 15.000 tấn đồng phế thải trị giá lối 7.000 triệu bạc Việt Nam, tức 7 tỷ, bị Phủ Thủ tướng phát giác và một tham chánh văn phòng Phủ Thủ tướng, ông Huỳnh Huy Dương đã bị bắt để điều tra.”
Chỉ vì vụ này, ông Nguyễn Thái Lân bị gọi ra cảnh sát nhiều lần và bị Bộ Tư Lệnh Cảnh sát giải ra tòa.Rất tiếc, ông Thái Lân đã không cho phỏng vấn để biết rõ vụ này như thế nào?

Trong tinh thần và bối cảnh chính trị như thế, tờ Sóng Thần có mặt và hỗ trợ Phong trào chống tham nhũng của linh mục Trần Hữu Thanh từ đầu.

Vì thế nay không lạ gì trong tập Tài liệu nhật báo Sóng Thần, các anh đã nêu cái tinh thần Hà Thúc Nhơn với lời ghi: Sóng Thần, đầu sóng ngọn gió có ghi: “Nhóm chủ trương Hà Thúc Nhơn chủ trương.”

Bác sĩ Hà Thúc Nhơn bị bắn chết ở Nha Trang do chống tham nhũng ở quân y viện NhaTrang trở thành biểu tượng của Sóng Thần.

Theo anh Uyên Thao, trong buổi tạ từ của báo Sóng Thần ngày 30 tháng 10 cho biết: “Gia đình Sóng Thần gồm những người trẻ đã được khai sinh và nuôi dưỡng bằng tình thương yêu và thắm thiết của đồng bào anh em khắp nước.”

Cụ thể là những trí thức, dân biểu, giáo sư, quân nhân các cấp đã đóng “hụi chết” để Sóng Thần có thể ra đời và tồn tại được mấy năm. Tuổi thọ của Sóng Thần kéo dài không được bao lâu, nhưng dư âm còn đọng lại và tiếng tốt vẫn còn để lại trong lòng nhiều người. Tôi có đọc một danh sách dài thườn thượt những người đã góp công của cho Sóng Thần ra đời vào 24/9/1971 khi Sóng Thần ra mắt tại Trung Tâm Văn Bút. Tôi nghĩ bụng Uyên Thao phải là con người để bạn bè tin tưởng như thế nào.

Theo lời kể của anh Uyên Thao, xin tạm không nêu tên, có một ông tướng nổi tiếng tham nhũng đã gửi một số tiền không nhỏ là 2 triệu đồng qua ông Chu Tử. Anh Uyên Thao đã từ chối nhẹ nhàng không nhận và gửi trả lại số tiền đó.

Không dễ mấy ai có thể chối từ một số tiền lớn lao như vậy vào thời đó.

Sự từ chối này làm nên nhân cách Uyên Thao và làm cho Sóng Thần có uy tín với độc giả, đông nhất là trong giới quân nhân.

Cái uy tín ấy tóm tắt trong lời của Lm Lãm, một đồng nghiệp của Uyên Thao viết:

image010

Nhật Báo Sóng Thần 11 tháng 5, 1974. Nguồn: Võ Phi Hùng là phó bản từ microfilm lưu trữ tại Đại học Cornell


“Tôi nghĩ đến vai trò của Sóng thần trong cuộc tranh đấu hôm nay, đến hành động của anh em Sóng Thần đốt báo rực đường phố, đốt sắc luật 007 làm rung chuyển Hội Trường Quốc Hội hôm nào.

Và mai đây vào sáng ngày 31‒10 này, hai chữ Sóng Thần lại sẽ thực sự được khắc vào bia đá của lịch sử đấu tranh.”

(Vẽ đường cho Hươu chạy, NVT)

(Còn tiếp)
13 Tháng Ba 20154:53 CH(Xem: 26572)
Gánh hàng nặng trĩu đôi vai. Nuôi con chẳng quản tháng ngày gian lao. Công ơn dưỡng dục cù lao. Mẹ ơi! âm điệu đi vào thiên thu.
13 Tháng Ba 20154:02 CH(Xem: 26104)
Em theo chân mẹ lên chùa Mai chào đầu ngõ, đào cười trước hiên Trâu nằm phơi nắng - tháng Giêng Em về giởn bóng bên triền đời tôi!
07 Tháng Ba 20153:13 SA(Xem: 43316)
Và mặc dầu còn có những bất cập đủ thứ, tôi vẫn phải nhìn nhận rằng, những năm tháng còn lại, kể từ ngày ấy, mỗi giây phút năm tháng sống, học hành, lớn lên thành người thời đệ nhất Cộng Hòa Việt Nam vẫn là những năm tháng ân sủng cho tuổi trẻ của tôi và những bạn bè cùng trang lứa.
07 Tháng Ba 20152:29 SA(Xem: 25828)
Cám ơn những giọt nước mắt ngày mồng một Tết của cháu tôi. Vì nhờ nó ngày Tết năm nay thêm giá trị. Giá trị không phải là những giọt nước mắt rơi, mà giá trị ở chỗ cháu tôi bắt đầu hiểu biết để yêu thương cha mẹ
07 Tháng Ba 20151:57 SA(Xem: 27938)
Vào ngày chủ nhật 22 tháng 2, ở San Jose hơn 30 chs Ngô Quyền Bắc California ngồi lại bên nhau vừa ăn Tết Quang Trung, vừa đón chào Thầy Phạm Gia Hưng về miền Tây nắng ấm tránh mùa Đông tuyết trắng của Virginia.
07 Tháng Ba 201512:14 SA(Xem: 29876)
tôi cơ hồ chìm đắm trong cơn say và còn nghe đâu đây “Rồi Mai Đây” và “Tôi Muốn”. Như một lời cám ơn các anh Ngô Quyền, các em Khiết Tâm trong đêm Reunion và 45 Năm Tình Bạn.
06 Tháng Ba 20154:50 CH(Xem: 28396)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Anh cho em mùa Xuân & Đẹp Giấc Mơ Hoa - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
06 Tháng Ba 201511:08 SA(Xem: 16052)
Cái áo nhà binh Long đưa tôi mặc dày như thế mà vẫn không che nổi cái lạnh. Tôi ngồi bệt xuống đất, đầu tựa vào mồ. Long vẫn ngồi một chỗ, mắt dán vào cái ô của viên gạch lở. Tôi cảm thấy mỏi mệt, quá mỏi mệt.
06 Tháng Ba 20152:57 SA(Xem: 40518)
Tặng thầy Phạm Gia Hưng Mừng thầy trở lại quê nhà Gió đông tuyết trắng welcome thầy về Lang thang đây đó đủ rồi Bây giờ là lúc phải lo việc nhà
06 Tháng Ba 201512:11 SA(Xem: 27504)
Người yêu mùa Xuân, yêu nắng ấm chim chóc vui mừng, cất tiếng hát ca... cây cỏ hồn nhiên, đơm bông, kết nụ. Suối nguồn. róc rách. tiếng Xuân ca.
05 Tháng Ba 20155:27 CH(Xem: 27962)
Duyên ta định số do trời Tình ta là nợ cột rồi mối tơ Yêu nhau từ thuở học trò Bốn lăm năm cũ, bây giờ là đây!
05 Tháng Ba 20155:07 CH(Xem: 27706)
Bông hoa vàng tám cánh Ba lá nhỏ màu xanh Cành hoa còn vụng dại Nhưng thắm đẫm chân thành
27 Tháng Hai 201511:46 CH(Xem: 26266)
Vẫn với những gương mặt thân quen trìu mến các anh chị em cựu học sinh Ngô Quyền vùng San Jose miền bắc Cali đã có một buổi tiệc Tân Niên cùng chào đón thầy Phạm Gia Hưng tại nhà hàng Bo Town trưa ngày mùng bốn Tết Ất Mùi 2015.
27 Tháng Hai 20155:36 CH(Xem: 27674)
Gặp được các anh chị đồng hương Biên Hòa, gặp ở một nới vạn dặm xa quê là một niềm hạnh phúc lớn. Xin cám ơn Biên Hòa, cám ơn Ngô Quyền và…cám ơn Tam C.
27 Tháng Hai 201512:21 CH(Xem: 28023)
Tiệc Tân Niên đón mừng năm Ất Mùi do anh chị em trung học Ngô Quyền miền Bắc California tổ chức đã diển ra trọng thể vào ngày chủ nhật 02/22/2015 tại nhà hàng Bo Town
27 Tháng Hai 20159:28 SA(Xem: 20511)
Đêm ở nghĩa địa. Tôi ngồi với người thanh niên tên Long, con trai bà Sáu Mượn trong một ngôi nhà mồ. Ngôi nhà, không đúng. Nó giống như một cái miếu thờ.
27 Tháng Hai 20151:31 SA(Xem: 25938)
Với tôi, không ai hát “Hoa Xuân” hay bằng Hà Thanh và cũng không ai hát nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông hay bằng Hà Thang, từ những: “Khúc Tình Ca Hàng Hàng Lớp Lớp”:
27 Tháng Hai 20151:20 SA(Xem: 26363)
Mong gì đây, Việtnam, tinh cầu nhỏ? có còn giữ, chút mộng mơ tôi, ngày đó? Để mỗi lần trở về, không buồn bã, như hôm nay…
27 Tháng Hai 201512:35 SA(Xem: 18903)
Mai xuân lại đến , ta mê mải, Theo mãi cuộc chơi ở nơi này, Man mác hồn theo mây, theo gió. Dáng ai thấp thoáng dưới bóng cây.
27 Tháng Hai 201512:25 SA(Xem: 27523)
Gió kể thêm thuở nào xa lắm Ngài đến đây như một vì sao Tỏa sáng trên vòm trời thăm thẳm Người Đồng Nai ngẩng mặt tự hào.
26 Tháng Hai 20152:40 CH(Xem: 30120)
Theo dòng xoáy thời gian Trở về cùng nhân thế Nên phải chăng Xuân đến Cho ta hiểu... tình nhau.
26 Tháng Hai 20152:37 CH(Xem: 29185)
Bên đây vắng Mẹ con buồn Bên kia Mẹ đợi thằng con chưa về Lời ru cũ con thường nghe Đêm khuya như Mẹ vỗ về lòng con
21 Tháng Hai 201512:43 SA(Xem: 28250)
Tết đến rồi. sao mùa Xuân chưa đến? Bên ngoài trời, tuyết trắng vẫn bay... Nhớ làm sao, những mùa Xuân năm cũ... pháo giao thừa rộn rã đón Xuân sang
21 Tháng Hai 201512:35 SA(Xem: 23848)
CHÚC MỪNG NĂM MỚI Sáng tác : NGÔ CÀN CHIẾU Thể hiện : DUY LINH Hoà âm : QUANG ĐẠT
20 Tháng Hai 201511:42 CH(Xem: 26772)
Hình như đâu có dê nào già hơn dê cụ? Năm Mùi bao giờ cũng gợi chúng tôi (cả 8/1 lẫn 8/9) nhớ lại chuyện dê cụ ngày xưa .
20 Tháng Hai 201510:10 CH(Xem: 29398)
Rượu hồng pháo đỏ đâu đây, Tưởng nghe xuân hát những ngày còn thơ, Mưa xuân giăng nhẹ như tơ, Tơ giăng, giăng mãi ... có chờ mối ai?
20 Tháng Hai 20153:01 CH(Xem: 30356)
Đón Xuân đến với nụ cười, Tình Xưa nghĩa Cũ rạng ngời hôm nay, Rượu tuy chưa uống mà say, Niềm vui gặp lại làm lay động trời.
20 Tháng Hai 20151:21 CH(Xem: 33096)
Mừng nắng Xuân vừa đến Bên thềm tiếng reo vui Nắng vàng tươi hoa thắm Em duyên dáng môi cười
20 Tháng Hai 201511:45 SA(Xem: 27602)
Ngồi nhìn chợ Tết vừa tan Hình như Mai chẳng kịp vàng buổi trưa Phải chăng trời sớm sang mùa Nên chùm hoa Cúc cũng chưa kịp vàng
20 Tháng Hai 20151:26 SA(Xem: 26816)
Có lẽ không có ngôi trường nào có được tình thầy-trò như vậy. Người Thầy vừa là Sư vừa là Phụ. Cảm ơn ngôi trường độc nhất của Việt Nam Cộng Hòa ....
20 Tháng Hai 201512:50 SA(Xem: 27535)
Một ngày đã qua, một ngày sẽ đến. Vòng đời quay tròn như bánh xe lăn. Năm tháng buồn vui theo đời ẩn hiện. Thắm thoát Xuân tôi đã sáu tư lần...
19 Tháng Hai 20155:11 CH(Xem: 29106)
Nàng Xuân gõ cửa bước vào nhà. Kẹo, mứt, nhang, đèn, những chậu hoa Rực rỡ tươi vui ngày Tết đến Rộn ràng liên khúc nhạc Xuân ca
13 Tháng Hai 20153:31 CH(Xem: 28496)
Dương Quân xuất thân từ Biên Hòa nên yêu Em gái Biên Hòa đây mới thật là mối tình man mác, nên tác giả “Đem theo hình ảnh cả đời tha phương”. Chỉ cần đọc thơ anh, cũng có thể hiểu được ít nhiều những gì anh muốn nói hoặc tâm sự.
13 Tháng Hai 20152:45 CH(Xem: 30885)
Thân chúc các bạn và các anh chị em một mùa xuân Thủy Tiên tràn đầy HY VỌNG như mầu xanh của lá, HẠNH PHÚC AN BÌNH THANH TỊNH như mầu trắng của hoa, và mầu vàng rực rỡ của THÀNH CÔNG.
13 Tháng Hai 20153:51 SA(Xem: 28976)
Dê ở đây không phải là tính lăng nhăng “dê xồm” hay “dê cụ” của mấy ông, và cũng của mấy bà nữa, mà thật sự là một con dê. Nó từ đâu đến, không ai biết, chỉ biết ông Tám nhờ nuôi nó mà được thành danh là ông Tám Dê.
13 Tháng Hai 20153:43 SA(Xem: 27575)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để tưởng thức và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh TÌNH YÊU VALENTINE - Nhạc Đào Lê Văn - Tiếng hát Tâm Thư Thực hiện youtube Lê Duy
13 Tháng Hai 20153:35 SA(Xem: 28519)
Ôi cái tâm thức như khỉ vượn suốt cả năm nay chạy đuổi theo những hình bóng phù du của cuộc mưu sinh, không bao giờ biết đến “sự dừng lại” để ngắm và quan sát nên nào có hay rằng mùa Xuân đã đến “Như Vậy”:
13 Tháng Hai 20153:24 SA(Xem: 31844)
*Xin bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh và thưởng thức ĐI TÌM MÙA XUÂN - Nhạc NGÔ CÀN CHIẾU - DIỆU HIỀN trình bày
13 Tháng Hai 201512:52 SA(Xem: 27294)
Tôi đã làm một video ngắn. Hiện diện trong này là những gương mặt thân quen của người Biên Hòa. Là những cựu học sinh Ngô Quyền và những cây viết quen thuộc đã góp mặt...
12 Tháng Hai 20153:19 SA(Xem: 28773)
Thương sao vị ngọt Tết quê hương. Có nắng vàng ươm tỏa sân vườn. Có bóng mẹ quê ngồi ngóng đợi. Bên nồi bánh tét tỏa yêu thương.
12 Tháng Hai 20153:11 SA(Xem: 30603)
Đàn xua chim sáo sổ lồng Bay theo người đã qua sông kia rồi Một dây khảy cũng bồi hồi Trăm năm người đã xa người trăm năm
12 Tháng Hai 20152:50 SA(Xem: 31041)
tàn đông tựa cửa nhìn theo đầu xuân áo mới đành treo hứng sầu sớm, trưa, ngồi, đứng, lòng đau buồn len mạch máu buồn vào ngăn tim
07 Tháng Hai 20154:10 SA(Xem: 25726)
Giờ đây được sống nơi xứ người, với những xa lộ thẳng hàng với những đoàn xe nối dài những đêm không ngủ. Một thoáng chốc buồng tim chợt đau nhói, khi nhớ về những con đường với những thân quen của Biên Hòa xưa cũ.
07 Tháng Hai 20153:41 SA(Xem: 32699)
Đứng giữa đường trăng mơ làm giun dế Hát suốt đêm trường quên hết thời gian Ngủ giữa rừng cây muôn đời mặc niệm Tay đan cành cùng lá đẫm dòng trăng.
07 Tháng Hai 201512:38 SA(Xem: 28624)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Khúc Hát Thanh Xuân--Nhạc Ngoại Quốc--Mai Hương trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
06 Tháng Hai 201511:10 CH(Xem: 26670)
Đây là bài viết trích từ đặc san "Thềm Cuối'' của lớp 12A1 (khóa 11), phát hành cuối niên học 1972 - 1973, xin được đăng lại nhân dịp phổ biến ''Danh Sách các lớp CHS Ngô Quyền khóa 11'' trên trang nhà,
06 Tháng Hai 20152:17 CH(Xem: 18086)
Niên học 1966 – 1967 ( khóa 11) sĩ số học sinh thi đậu vô trường Ngô Quyền chỉ có sáu lớp đệ thất, gồm ba lớp nam sinh và ba lớp nữ sinh...
05 Tháng Hai 201511:40 CH(Xem: 27443)
Tôi hằng mong ước mong “ kho tư liệu trường xưa” này ngày càng phong phú hơn, đong đầy hơn với muôn vàn “ kỷ niệm học trò” do các cựu học sinh NgôQuyền Biên Hòa cùng chung tay vun vén …
05 Tháng Hai 20152:53 SA(Xem: 33180)
em về tôi bóng liêu xiêu ngẩn ngơ như trúng ngải yêu mất rồi có con chim nhỏ hót, cười nhạo tôi chàng ngốc giữa trời biển si
05 Tháng Hai 20152:45 SA(Xem: 36400)
Có chân tôi về đi qua quá khứ. Có dáng tôi xưa mưa ướt sân trường. Có em đi về hồn trong trắng quá; Ướt áo thơ ngây mưa thoảng mùi hương.
05 Tháng Hai 201512:36 SA(Xem: 32340)
CUNG đàn gieo khúc hoan ca. CHÚC an vui đến mọi nhà suốt năm. TÂN cựu nghinh tiễn lượt lần. XUÂN nầy, Xuân nữa, nghe Xuân trường tồn.
30 Tháng Giêng 20155:23 CH(Xem: 29043)
Xuân và Tết lại về một lần nữa với mọi người trên quê hương thứ hai này. Bây giờ dù ăn Tết và đón Xuân không thiếu một thứ gì nhưng sao Dung vẫn không bao giờ quên được buổi hội chợ Tết đầu tiên đơn sơ cùng miếng bánh chưng ngọt ngào.
30 Tháng Giêng 201512:17 SA(Xem: 31411)
Ở nơi đây mùa Đông đang đến Người phương xa mỏi mắt ngóng chờ *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MỘT NGÀY VUI MÙA ĐÔNG - Nhạc Lê Uyên Phương - Ngọc Lan trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
29 Tháng Giêng 20155:33 CH(Xem: 25899)
Ngày họp mặt AHBH năm nay tôi vui lắm. Quà cáp đem về là những lời khích lệ chân tình của Thầy, Cô, các anh, chị và tất cả bạn bè. Tôi không phải là nhà văn. Tôi chỉ là một bông hoa dại được hội AHBH đem vào vườn hoa văn nghệ và ươm phân, tưới nước.
29 Tháng Giêng 20155:15 CH(Xem: 28402)
Một mùa Xuân nữa lại trở về trên quê hương. Không biết cây mai vàng trước nhà có nở hoa kịp vào dịp Tết để được chị cắt một cành mai đẹp nhất, trân trọng cắm vào bình hoa trên tủ thờ? Đó là nơi trang nghiêm giữa nhà, có hình của ông bà và cha mẹ, ..
29 Tháng Giêng 20151:21 CH(Xem: 23125)
Tôi thèm khát biết bao nhiêu cái màu xanh trên bầu trời bên kia song sắt. Tôi sẽ nhảy cỡn lên, sẽ đi bằng những sải chân dài, sẽ chạy thật nhanh ra khỏi cánh cửa kia, sẽ bay lên những vòm cây, sẽ đậu trên mui chất đầy đồ đạc của chiếc xe đò ọc ạch chạy trên quốc lộ bốn...
28 Tháng Giêng 20155:36 CH(Xem: 31319)
Tóc thầy giờ trắng xóa Đẹp quá tuổi chín mươi Tóc em mới nhuộm thôi Che bớt màu tiêu muối Nắm tay mừng và tủi. Thầy trò ta gặp nhau. Cuộc sống còn bao lâu. Mừng vui ngày họp mặt.
28 Tháng Giêng 201512:49 SA(Xem: 28905)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TÌNH CA NHẬT NGUYỆT - Thơ và tiếng hát: Hoàng Anh Vi - Nhạc: Vĩnh Điện
28 Tháng Giêng 201512:39 SA(Xem: 29996)
Mùa Xuân của những yêu thương. Vui lên đừng để chán chường theo nhau. Nụ hồng hoa bướm vờn trao. Đất trời hòa quyện đón chào Xuân phân.
28 Tháng Giêng 201512:05 SA(Xem: 39272)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MÙA ĐÔNG CÒN NỖI NHỚ - thơ Trần Kiêu Bạc; Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
24 Tháng Giêng 201512:11 SA(Xem: 27263)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
24 Tháng Giêng 201512:09 SA(Xem: 25293)
Tôi đọc nhẩm lại đoạn thơ của Vượng. Anh tiên tri đó chăng ? Chiều nay nắng nhạt, đường phố hiu hắt buồn tênh. Thềm đất đỏ con dốc kia đã khiến tôi nhớ về anh khôn cùng. Mông mênh. Vượng ơi !
23 Tháng Giêng 201511:31 CH(Xem: 34084)
Giã từ tuổi thơ để thành người lớn. Bây giờ làm người lớn lại nhớ về tuổi thơ để thêm chút niềm vui. Trò chơi "Má, con" ngày xưa tôi đã hoàn tất một cách trọn vẹn. Còn lại đây là những ngày mà các trò chơi con nít không hề thử nghiệm.
23 Tháng Giêng 20158:49 CH(Xem: 21713)
Đồ đạc? Tôi có đồ đạc gì đâu. Một chiếc chiếu sẽ trả lại cho nhà giam. Chiếc màn do người tù được thả đợt trước tặng, nay tôi sẽ tặng lại cho người khác. Cái chén, đôi đũa để cho nhà bếp. Tôi không còn giày dép.
23 Tháng Giêng 20156:36 CH(Xem: 35671)
Chia tay năm ấy bảy mươi lăm Giờ gần như đã bốn chục năm Dẫu ngày dài thêm hay ngắn lại Chờ nhau trăng khuyết tới trăng rằm.
23 Tháng Giêng 20155:54 CH(Xem: 30014)
Ôi những người lính già Ngồi ôn chuyện đã qua Rồi chúc nhau sức khỏe Những người bạn gần xa.
23 Tháng Giêng 20154:39 CH(Xem: 27882)
Năm này, mấy chục Xuân qua, Em, Anh nay vẫn một nhà, một mâm, Trải bao sóng gió, thăng trầm, Đổi màu, tóc trổ hoa râm mất rồi!
22 Tháng Giêng 20155:11 CH(Xem: 27809)
Phút giao thừa nghe tình người rạng rỡ Nối vòng tay cho quên hết niềm đau Tiếng quê hương những câu hò điệu lý Khi vẫn còn mai nở giữa lòng nhau !
22 Tháng Giêng 20154:37 CH(Xem: 31405)
Nâng ly chúc mừng Biên Hòa họp mặt. Thân chúc cho nhau, Mạnh Khỏe, Bình An Hứa hẹn cùng nhau nối vòng tay lớn.
16 Tháng Giêng 20151:17 CH(Xem: 21375)
Ông Ba Trương Phi, cha Minh kể, theo kháng chiến đánh Tây rồi sau đó đi tập kết ra Bắc. Năm Sáu Hai, vượt Trường Sơn vào Nam, chiếm đấu ở miền Đông cho đến ngày Sài Gòn thất thủ.
16 Tháng Giêng 201512:53 SA(Xem: 27023)
Cả một quảng đời qua tui đã bao lần vô tình hay cố ý mà đã đưa bản thân mình lâm vào hoàn cảnh silly dở khóc dở cười để rồi mếu máo gậm nhấm nỗi buồn.
16 Tháng Giêng 201512:12 SA(Xem: 27950)
Mùa xuân về xanh trên đầu cây cỏ Cũng chúc em ngoan xinh mãi muôn đời Cứ mãi hoài là cô ca sĩ nhỏ Đứng hát giữa trời tóc rối buông lơi.
15 Tháng Giêng 201511:49 CH(Xem: 26543)
nhưng điều đáng trân trọng và quý mến là chị đã để lại cho tha nhân cho bạn bè cả tấm lòng của chị. Sự ra đi của chị là chấm dứt cơn đau, nguyện cầu chị an bình nơi miền miên viễn.
15 Tháng Giêng 201510:30 CH(Xem: 26792)
Vạn cổ Trang sinh hồn thổn thức Nghìn xưa Hồ Điệp mộng buồn tênh Ta, em có triệu lời thơ đẹp Ấm áp ru tình cõi lãng quên
15 Tháng Giêng 20159:26 CH(Xem: 28468)
Dẫu đời cuốn mãi về đâu Nghe từng giọt nhớ gối sầu ngẩn ngơ Tuyết rơi rèm vắng bơ thờ Đổi trao ý thắm mong chờ tứ thơ
15 Tháng Giêng 20155:18 CH(Xem: 28028)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
15 Tháng Giêng 20153:25 CH(Xem: 28347)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Không Thể Nói Lời Từ Giã" - Thơ Trần Kiêu Bạc - Bích Ngọc Diễn Ngâm
10 Tháng Giêng 20152:47 SA(Xem: 30359)
Ai thổi sáo nghe mênh mang quá, Trương Chi một thuở cũng yêu nàng. Khi trăng lấp lánh vùng sông nước, Có chuyến đò nào chở tôi sang.
10 Tháng Giêng 20152:21 SA(Xem: 29022)
Chúa Giê-xu, Ngài là ánh sáng, Là Chúa Trời, là Chúa-tình-yêu. Đời con hạnh phúc thật nhiều, Từ khi con được Chúa yêu ngự vào
10 Tháng Giêng 20152:19 SA(Xem: 29082)
Mẹ ơi! Con trở về đây! Không còn thấy Mẹ trong ngày lập Đông Mẹ về qua cõi không không Mưa mùa thấm đất trời chung vạt sầu
10 Tháng Giêng 20152:09 SA(Xem: 31126)
Dù cho phiêu bạt muôn phương Ngày vui ghi nhớ, vấn vương một đời Nhớ từng giọng nói tiếng cười Âm vang như pháo vang trời mừng Xuân.
10 Tháng Giêng 20151:25 SA(Xem: 32678)
Ước mong sao trong những Hội Hoa Xuân, bên cạnh những chậu hoa đủ màu khoe sắc tôi bắt gặp những phong bao lì xì mới đúng bản sắc VN.
09 Tháng Giêng 20159:12 CH(Xem: 31180)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Nhạc phẩm"Chờ Đồng" Trần ThiệnThanh - trình bày Duy Quang -Kiều Nga
09 Tháng Giêng 20155:10 CH(Xem: 31718)
Mùa Xuân khẻ mím môi cười. Ngàn hoa tỏa ngát rạng ngời sắc hương. Chờ em vạt nắng cuối đường. Đợi trăng hò hẹn chở thương yêu về. Lượn lờ én liệng hồn quê....
09 Tháng Giêng 201511:42 SA(Xem: 24317)
Trân cảm được sự trìu mến tự thâm tâm chứ không phải còn bởi bất cứ lý do nào khác. Tình yêu là phép mầu phải không Vượng. Phép mầu xoá lấp những khổ đau.
09 Tháng Giêng 201511:30 SA(Xem: 25551)
Giọng anh khàn và đục, anh không phải là ca sĩ nhà nghề, nhưng tiếng hát của anh diễn tả ngôn ngữ âm nhạc của chính anh viết ra có một sức thuyết phục kỳ diệu.
08 Tháng Giêng 20155:42 CH(Xem: 34578)
Da của cháu thật thơm. Và vòng tay ôm nội. Những bước đời rất vội. Con biết Mẹ cũng già Hẹn sang năm về nhà Mẹ con mình sum họp.
03 Tháng Giêng 20152:32 SA(Xem: 32427)
Thôi để tháng Giêng dừng lại đêm Lãng quên, lòng không muốn lãng quên Giã biệt tháng Giêng đêm thức muộn Dỗ giấc canh trường chẳng ngủ yên.
02 Tháng Giêng 20151:00 CH(Xem: 28784)
Chạm tay tờ lịch cuối rơi. Tiễn đưa năm cũ bồi hồi luyến trao. Mùa Xuân nắng ấm xin chào. Xua tan giá lạnh lao xao Đông buồn.
01 Tháng Giêng 201510:21 CH(Xem: 28000)
Gió lay nhe, lung linh cành hoa thắm Như hân hoan mừng năm mới sắp sang
01 Tháng Giêng 20151:57 CH(Xem: 28279)
những ngày vui hồn nhiên của một cô gái nhà quê lên tỉnh học. Ước gì được sống lại thời thanh xuân của tuổi học trò…Gần năm mươi năm rồi sao
01 Tháng Giêng 20151:28 CH(Xem: 28539)
Mong các bạn cũng như tôi vui trong mỗi ngày niềm vui tự tại. Chúc các bạn luôn đạt được mọi điều mơ ước trong năm mới.
01 Tháng Giêng 20151:05 CH(Xem: 28722)
chúng ta đã đến với nhau bằng những chân tình, nói tiếng "chia tay" nghe hơi buồn buồn nhưng sao chúng mình lại cười vui thoải mái
01 Tháng Giêng 20153:18 SA(Xem: 31728)
Họp mặt truyền thống lần thứ chín, gần một trăm cựu học sinh Ngô Quyền khóa mười lăm chuyển về địa điểm mới, khách sạn Hòa Bình trên đường Công Lý năm xưa.
01 Tháng Giêng 20151:23 SA(Xem: 33721)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: VÀO TRONG GIẤC MƠ ANH - Thơ Hoàng Anh Vi, nhạc VĩnhĐiện - tiếng hát Hoàng Anh Vi
01 Tháng Giêng 201512:16 SA(Xem: 24613)
Mình đã đi bên nhau không biết bao nhiêu lần trên con đường bóng mát ấy. Anh đã bỏ một ngày công tác nơi trại tạm cư. Trân đã nói dối ba má đến nhà một người bạn.
31 Tháng Mười Hai 20147:24 SA(Xem: 24113)
Cái tiểu sử của Mười Tân được thêu dệt bằng nhiều câu chuyện kể hơn là bằng chữ viết. Mười Tân trong thời kỳ cao điểm của cuộc chiến Việt Nam ...
27 Tháng Mười Hai 20143:09 SA(Xem: 33246)
Tôi không phải là người con xứ Huế Nhưng tôi thương Huế tha thiết vô cùng Bởi cầu Tràng Tiền nhiều nhịp mông lung Nước sông Hương nửa mùa trong nửa đục
27 Tháng Mười Hai 20142:35 SA(Xem: 40745)
Người ở trong Chúa đứng ngồi an nhiên. Thỏa vui dù túi rỗng tiền, Sống vui dù chịu đảo điên chất chồng. Và lòng chẳng giống lòng sông, (lúc sâu lúc cạn). Một lòng yêu nhau.
27 Tháng Mười Hai 20142:32 SA(Xem: 30869)
Xa nhau một đời ta vẫn chờ nhau Nhớ đêm Sài Gòn Cali chiêm bao Nhớ ngày Cali Sài Gòn trông ngóng Chờ nhau một đời, hẹn đến ngàn sau