Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Dương Quân - LỜI TÌNH CUỐI NĂM

29 Tháng Mười Hai 20227:29 CH(Xem: 6254)
Thơ Dương Quân - LỜI TÌNH CUỐI NĂM
Lời tình cuối năm

 LỜI TÌNH CUỐI NĂM

   Viết cho NT3
 
 
Sương lạnh
Hôm nay, chiều cuối năm
Tin em lìa bỏ cõi trần gian
Sụt sùi đất khách đôi giòng lệ
Đưa tiễn em về chốn nghĩa trang.

Chao ôi! Tin đến nghe đau đớn
Em mất rồi sao? Có lẽ nào?
Ta thấy rụng rời, không tưởng thật
Bàng hoàng như một giấc chiêm bao.

                  ***

Thôi rồi!
Dáng ngọc thanh tân
Long lanh mắt lệ, thơm vầng tóc mây.
Đất ôm em - mảnh hình hài
Mỹ nhân
Lịm đáy quan tài lạnh căm.

Ta ngồi đây – ta khóc cho em
Có phải hồng nhan lắm nổi chìm?
Có phải đường trần nhiều khổ lụy?
Đã làm ngưng máu chảy về tim?

Ba mươi năm
Ta đợi chờ nhau
Mái tóc xanh xưa – đã bạc đầu
Lẽo đẽo tương phùng quanh quẩn khuất
Hai phương trời lạ, nén thương đau.

Ba mươi năm
Em đọc thơ ta
Chung một niềm tin chẳng nhạt nhòa.
Em vẫn nâng niu từng kỷ niệm
Nuôi từng hi vọng tháng ngày qua.

Ba mươi năm
Giờ đã buông xuôi
Em vội vàng đi – vĩnh biệt rồi
Em đã đầu hàng, thua nghịch cảnh
Còn ta vô dụng, một đời trai.

Hỡi em!
Hiển hiện linh hồn
Nương theo cánh gió chập chờn về đây.
Hơi sương đưa nẻo trăng gầy
Đã vào thiên cổ những ngày xưa. Em!
Hắt hiu ta thắp ngọn đèn
Giọt sầu lả tả, lời nguyền vô minh.

Em hãy cùng ta nói mấy lời
Nầy đây, chén rượu rót đầy vơi
Khói hương, ta nguyện tình thân ái,
Với cả thành tâm, tạ lỗi người.

Nếu như còn được đợi chờ nhau
Xin hẹn nghìn năm ở kiếp nào
Nơi những tinh cầu xa lạ khác
Không còn hệ lụy, hết thương đau.

Ta chẳng màng chi thế giới nầy
Nên dù mặt đất, tiếp cung mây,
Ta – khe nước đục, giòng khô cạn
Thì sóng trường giang có nghĩa gì?

Ta đã từng mơ chuyện vợ chồng
Cùng nhau ấp ủ mảnh tình chung
Như bao nhiêu triệu tình yêu khác
Đâu phải lâm ly, mới mặn nồng?

Nhưng đời ta vướng thân danh ảo
Em cũng tình cay, lội ngược giòng.

Ta hẹn cùng nhau chuyến dạo chơi
Những miền cổ tích rất xa xôi
Dấu chân du mục, hằn trên đá
Hoa cỏ, rêu phong, vắng bóng người.

Ta nhớ
Năm xưa vì vận nước
Ta phải tù đày, em héo hon
Em gửi cho ta đôi dép chắc
Cho chân ta vững, lội trên rừng.

Ta nghe
Em khóc trên giường bệnh
Nhắn gọi ta về, vuốt tóc em
Nửa nụ hôn mềm em chợt tỉnh
Rất thơ – như những chuyện thần tiên.

Ngày ấy, quê hương tàn cuộc chiến
Em bồng con mọn vượt trùng dương
Đôi bờ xa cách, xa thêm nữa
Thương nhớ gởi về mây bốn phương.

Ta nhớ
Khi ta về dưới phố
Lại đi xứ lạ một thân người.
Mùa đông, em gởi khăn quàng cổ
Cho ấm tình nhau. Yêu dấu ơi!

Em bảo: “Cuối cùng rồi cũng gặp”
Nên ta vững dạ ghép vần thơ
Vì em, gởi gấm niềm tâm sự
Bằng trái tim mình – ru cõi mơ.

Ôi! chỉ là mơ
Là mộng mị
Đời thường lại khác - trắng trơ xương
Lại lui vào mộng tìm tri kỷ
Nên mộng triền miên, chuỗi đoạn trường.

Ta nghe
Ta thấy
Và ta nhớ
Từng tuổi nầy đây – ta khóc em
Như đứa trẻ khờ, ngồi khóc vụng
Ta cuồng, thơ. Vận cũng cuồng điên.

Tháng chạp
Cuối năm trời lạnh giá
Người người mừng đón Chúa sinh ra
Còn em, lại trở về vô định
Ta thấy trần gian, mắt lệ nhoà.

Dậy đi em!
Dậy đi em!
Chừng như em ngủ sau rèm áo quan
Bước ra theo ánh trăng tàn
Bờ mê - bến mộng
Càn khôn chuyển dời.

Em đi theo ánh sao trời
Nợ tình rũ sạch, kiếp người hoá thân.
Giờ đây – ta lắm phong trần
Bóng câu vụt tắt, phù vân mịt mờ.

Nghìn sau nối tiếp nghìn xưa
Tử sinh, sinh tử vật vờ theo nhau
Gọi tên em
Ta gục đầu.
Lệ ta nhỏ xuống - bể sầu dâng lên.

DƯƠNG QUÂN 
   12.31.2004. 
 
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76935)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74509)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 59835)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74289)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77339)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83463)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84552)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82778)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 86425)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 92317)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 88644)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82620)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82643)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63209)
Em về, bỏ lại vầng trăng Cho tôi ngồi ngắm mỗi lần thu sang Bến tình lững chiếc đò ngang Bến đời tôi ngập lá vàng... chờ em!
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63800)
Ta vẫn trải sầu theo tiếng thơ Em đi mắt lạnh mấy thu chờ Đường tình em bước thênh thang quá Nhớ giữ dùm ta ánh mắt xưa!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81127)
Mùa thu về hai phương trời cách biệt Lá bên nào cũng vàng úa như nhau!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82422)
Nghiêng câu lục bát cho đầy Cho Thu thêm ấm cho dài nhớ thương Đêm nầy nghiêng sợi mưa tuôn Nghiêng qua cho đổ lá buồn Thu ơi!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 83664)
Mùa thu ơi! khoan đi chờ ta với Xin ít mây, xin ít nắng hanh vàng Xin một tí hương thầm nơi hoa cúc Xin nửa vầng trăng rất đổi dịu dàng
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 84744)
nợ tình mỏng, mà nặng đeo mỗi thu như mỗi dày theo tuổi đời hơi may gợn, nhắc bồi hồi một bờ mây, đã, cuối trời quan san...
16 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63654)
                       Đông về lá rụng sương rơi Nhớ anh em thấy bồi hồi ngày qua......