Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh -HÀNH TRÌNH VÀO ĐẤT PHẬT 7 -KỲ VIÊN TỊNH XÁ-

21 Tháng Sáu 20188:22 SA(Xem: 22820)
Thơ Lâm Văn Bảnh -HÀNH TRÌNH VÀO ĐẤT PHẬT 7 -KỲ VIÊN TỊNH XÁ-
Hanh Trinh vao dat phat 7 LVB

HÀNH TRÌNH VÀO ĐẤT PHẬT-7
KỲ VIÊN TỊNH XÁ

Đến nhà Trưởng Giả Cấp Cô Độc , sáng tinh mơ,
Nghe kể chuyện xưa... thật không ngờ.
Dát vàng mua đất cho PHẬT dụng,
Kim cổ muôn đời chuyện đáng ghi.

Nhà ông trơ nền, đứng quạnh hiu,
Bốn bề thầm lặng, cảnh buồn thiu!
Nhiều bậc bước lên, tường cũ kỹ,
Gạch ngả màu, như ánh ráng chiều.

Bao lần nhật, nguyệt, đã qua đây
Mưa nắng dần xoay, rêu phủ đầy.
Nhưng gương người xưa vẫn còn đó,
Sống cùng non nước với cỏ cây.

“Kỳ Viên”, khu đất rộng mênh mông,
Thanh tịnh, an vui, như cõi Non Bồng.
PHẬT đến nơi đây, 24 mùa lá rụng,
24 mùa thay lá, Độ chúng sanh.

Cây Bồ Đề, để nhớ đến NGÀI,
Biết bao lượt người đến nơi đây.
Để nhớ những ngày, PHẬT ngự giảng,
Từ ấy đến giờ, có đổi thay?!

Hình bóng NGÀI, ẩn hiện đâu đây,
Trên bục kia, nhà nghỉ đó, hay những nơi nầy...
PHẬT đến: lòng thành, người thăm viếng,
PHẬT không ở xa, ở tại Tâm mình.

Cách đó không xa “Vô Não” bên kia,
Làm khổ dân gian, mắt đầm đìa.
“ Chặt ngón tay người, xâu thành chuỗi”!
Trò chơi quái ác, miệng thế bia!

Rồi, ngày kia... PHẬT đi ngang,
Vẫn tâm ác đó, tính ngang tàng.
Cố rượt theo PHẬT, tâm mưu hại,
“ Thiện, ác” nào đâu được sánh ngang.

Sau hồi thuyết giảng, đã ngộ ra,
Lòng Thiện bỗng dưng thắng Tâm Tà
Hồi hướng quay về cùng ĐỨC PHẬT,
Tu tập, thành tâm, đắc đạo mà.

Đường lên Đồi kia, dốc cao cao,
Lòng quyết gian nan, khó đâu nào.
Trên đỉnh nền xây, còn nguyên đó,
PHẬT đã “thăng Thiên” với phép màu.

Bốn bề trống vắng, nền chơi vơi,
Người xưa đặt tên đây: “Cổng Trời”
PHẬT đã trở về, rời Nhân thế?
Nhưng không, NGÀI đã Giáng Trần khắp nơi nơi.

NGÀI xuống để gieo những mầm xanh,
Cho khắp nhân gian được phước lành.
Nghiệp chướng, loài người cần giải cứu,
Luân hồi, Hoá kiếp, Độ chúng sanh.

Đoàn rời, vừa chớm hoàng hôn,
Trời tây ráng đỏ nhuộm cuối thôn .
Những tia nắng hồng còn xót lại,
Lòng gởi về quê... chân bước không hồn!

Lâm v Bảnh MN

07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36877)
Lá theo gió chạy ngang triền dốc nhỏ Nơi có nhiều đá cuội trắng tròn xinh Quần tụ bên nhau hàng hàng thạch thảo Đón lá ngu ngơ quay quắt một mình.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 32806)
Bao nhiêu năm qua trở lại trường, Nhìn tà áo trắng nhớ người thương. Chẳng hiểu người có còn vương vấn, Một khối tình si, một tấm lòng.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 34417)
Năm nay, tháng bảy ngày hè. Cali nắng ấm tiếng ve gọi bầy. Ừ thôi, rủ nhau về đây. Thổi bùng ngọn lửa ấm ngày hoàng hôn.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36743)
Con nhớ dáng Mẹ hiền bên ngưỡng cửa Trên võng đưa - ngồi nhắc chuyện ngày xưa. Kỷ niệm Mẹ Cha đong đầy nỗi nhớ Mãi theo con đến cuối quãng đường đời...
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36141)
Cứ nghe bản nhạc tình buồn: “Đêm Sương Vọng Gác” lại tuôn lệ sầu! Biết giờ Người ở nơi đâu ? Đã tàn cuộc chiến… sao lâu không về ???
02 Tháng Sáu 2013(Xem: 37668)
Trường xưa cánh cổng khép chào. Thầy ơi, có biết ngày nào gặp đây? Tìm trong hơi ấm bàn tay. Ngô Quyền hội ngộ nắng say hương lòng.
01 Tháng Sáu 2013(Xem: 36790)
anh em, cuộc sống người một phương, dù anh cách Út chỉ con đường, còn cô em gái, lơi thăm hỏi, nhưng tận đáy lòng, anh rất thương!
30 Tháng Năm 2013(Xem: 39295)
Một thời vẫy vùng, anh mang tấm thẻ bài. Giờ chỉ còn đây: chiếc lắc đeo tay. Hai món vật vô tri đi theo số phận Nó cũng như em, bên anh hằng ngày.
30 Tháng Năm 2013(Xem: 43634)
Lang thang như kẻ không nhà Khi tan lúc hợp bóng tà pha sương Níu Gió Mây hỏi đêm trường Buồn vui đố biết được đường Mây bay...?
30 Tháng Năm 2013(Xem: 38287)
Rừng núi quanh tôi bỗng chốc xanh rì Bằng lăng tím ngàn cây khoe sắc thắm. Tôi bỗng thấy một niềm vui sâu thẳm Ai dám bảo rằng bằng lăng tím không vui?
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36327)
Hẹn hò gió lạc bờ môi Trắng mây trong áo, một trời sắc hương Áo dài, thương quá dễ thương Nắng chen chút, nắng dọc đường eo cong!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 45660)
Bài Thơ Áo Trắng - Pham T. Xoàn - (thương tặng Khóa I - Tam C (TH Ngô Quyền Ngày xưa) - Hoa Bướm Ngày Xưa (Nhạc Nguyễn Hiền & Trúc Mai trình bày)
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36473)
Em vẫn nhớ, bài thơ tình da diết! Anh viết cho người con gái của riêng anh! Người con gái năm nào có mái tóc xanh, Người con gái suốt đời yêu màu đỏ!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 56885)
Gió mùa cứ thổi miên man Cứ run những chiếc lá vàng cuối Thu Trời Thu mây phủ âm u Mưa rơi héo hắt như ru nỗi buồn
29 Tháng Năm 2013(Xem: 38842)
Nhè nhẹ đi qua, tình nhẹ qua, Tình thời áo trắng, tình đã xa, Trôi theo năm tháng quỳnh hoa nở. Tình đã khuất xa, góc bụi mờ.
25 Tháng Năm 2013(Xem: 41279)
Cầu nguyện cho người, cầu nguyện mãi, Còn ở thế gian, xây tiếp tương lai, Ở lại nơi này, xin lời cầu nguyện, Mang đến cho người giấc ngủ bình yên
24 Tháng Năm 2013(Xem: 39086)
Ta xa phố thị hoa đèn. Tay ôm thép súng lên miền đảo hoang. Ở đây gió núi trăng ngàn. Đêm ru nổi nhớ đốt vàng tuổi ta.
23 Tháng Năm 2013(Xem: 44846)
Để giờ đây hai phương trời cách biệt Nỗi nhớ còn tràn ngập trái tim ta!
23 Tháng Năm 2013(Xem: 43717)
Quên Thương Quên Nhớ Quên Sầu, Quên đường lối cũ xóa màu thời gian,
22 Tháng Năm 2013(Xem: 41480)
Ngõ xa, xa thật mất rồi, Hàng hiên hoa giấy tả tơi nắng chiều